Editor: Miêu Bàn Tử
【 Đinh! Độ thiện cảm +5 điểm, tiến độ trước mắt -19/100 】
Tô Đát Kỷ đã thành công khiến đại tổng tài Thì chú ý lẫn hứng thú.
Nghe được cái âm thanh dễ chịu này, nội tâm của nàng không dao động, thậm chí còn cảm thấy số âm kia quá mức chướng mắt.
Nam chính vị diện này, quả nhiên khó chơi hơn nhiều so với vị diện trước.
Cần phải tăng tốc tiến độ.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
"Tổng giám đốc còn có phân phó gì khác sao? Nếu như không có, tôi liền đi trước."
Ngụ ý chính là, mục đích chính anh muốn tìm tôi, đừng có mà quên nha.
Bị nhắc nhở thân thiện như vậy, Thì Đình mới nhớ lại, mình tìm nàng vì việc gì.
"Tại sao cô lại gây khó dễ Đào Vãn Tâm vậy?"
Trực giác của hắn muốn gọi Vãn Tâm như lúc trước, nhưng vừa nghĩ tới những gì nàng nói buổi sáng nọ, lập tức sửa miệng.
Tô Đát Kỷ đương nhiên nghe được, nhưng nàng rất tốt bụng không có vạch trần,
"Ngài nói gây khó dễ, là chỉ cái gì?"
"Là không biết phép tắc với cấp trên, hay là chống đối lệnh của cấp trên, đợi cấp trên nhắc nhở mới làm việc?"
Nàng nhanh chóng đưa ra hai lý do vô cùng hợp tình hợp lý cho hắn.
Thì Đình bị nàng cưỡng từ đoạt lý một trận, nghẹn lời, không có gì để nói.
"Cái nhiệm vụ mấy chục ly trà sữa kia là gì?"
Cái này không thể nào nói là công việc nhỉ?
Lông mày Thì Đình hăng hái nhướng cao, nhìn xem nàng giảo biện như thế nào.
"Chẳng qua tôi chỉ muốn tốt cho người mới. Thân thể cùng tố chất tâm lý của cô ta quá kém, động một chút là khóc, chẳng làm được cái gì. Lỡ như mà đi gặp khách hàng, không phải là quá mất mặt sao!"
Tô Đát Kỷ gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, không uổng phí sống qua mấy ngàn năm, tùy tiện nói hai ba câu đã đối phó được hắn. Editor: Miêu Bàn Tử
Thì Đình còn muốn nói tiếp, không nghĩ tới Tô Đát Kỷ cười một tiếng,
"Còn một cái lý do nữa, là bởi vì... Con của anh, muốn uống."
Thì Đình:???
Suy nghĩ của nàng thay đổi quá nhanh, Thì Đình sửng sốt đủ năm giây, mới hoàn hồn lại, hiểu được những lời nàng nói chỉ cái gì.
【 Đinh! Độ thiện cảm +10 điểm, tiến độ trước mắt -9/100 】
Hệ thống:???
【 Meo meo meo? Đây là cái thao tác thần kỳ gì nha? 】
Hắn nhìn có chút không hiểu nha?
Tô Đát Kỷ thừa dịp mèo con đang ngơ ngác, liền đem móng vuốt hướng về phía đỉnh đầu mềm mại của hắn, xoa nắn một trận cho đã, đến lúc mặt mày thoả mãn mới giải đáp nghi vấn cho hắn.
"Bên trong thế giới động vật, giống đực muốn đem gen của mình nhân bản, nhất định phải rất cường tráng, đủ ưu tú, đủ hấp dẫn, mới có thể thu hút được giống cái ưu ái giao phối",
Nàng phe phẩy cái đuôi của mình,
"Nam nhân, cũng giống vậy nha~"
"Nữ nhân nguyện ý sinh con vì hắn, chẳng khác nào thừa nhận nàng bị hắn chinh phục. Cho nên Thì Đình mới có phản ứng mạnh mẽ với câu nói của ta đấy."
Hồ ly tinh này, mỗi lần dạy dỗ cái gì đều lấy bản năng của động vật làm ví dụ.
Hai lỗ tai nho nhỏ của hệ thống giật giật, cảm giác nghe hơi lạ.
Tô Đát Kỷ lại không có thời gian giải thích nhiều, bởi vì Thì Đình đỏ mặt.
"Khụ khụ."
Hắn mất tự nhiên ho nhẹ hai tiếng, ánh mắt bắt đầu không có tự chủ dịch chuyển lên bụng của nàng.
Tô Đát Kỷ xấu xa lại không cho hắn mừng thầm quá lâu.
"Nha~ Anh đã đau lòng vị thư ký nhỏ bé làm người ta yêu thương, vậy thì không cần để cho cô ta đi nữa."
Nàng thừa dịp Thì Đình thất thần, kéo gần khoảng cách, đoạt lại điện thoại trong tay hắn, đầu ngón tay lướt lướt trên màn hình.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
"Tiểu Trương, Kim tổ trưởng, hoặc là Richard nha, bọn họ sẽ càng muốn giúp tôi đi mua."
Ánh mắt Thì Đình đột nhiên trở nên sắc bén,
"Mỗi nhân viên trong công ty đều có nhiệm vụ riêng. Cô đã phân phó nhiệm vụ với cấp dưới của mình, cũng đừng có gây thêm phiền toái cho những người khác."
Đào Vãn Tâm cái gì? Điềm đạm đáng yêu cái gì?
Chả là cái gì hết! Con trai của hắn muốn uống.
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- [ Ting! Độ thiện cảm của Tổng tài đối với editor +0,001, tiến độ trước mắt -999,999/1000 ]
【 Đinh! Độ thiện cảm +5 điểm, tiến độ trước mắt -19/100 】
Tô Đát Kỷ đã thành công khiến đại tổng tài Thì chú ý lẫn hứng thú.
Nghe được cái âm thanh dễ chịu này, nội tâm của nàng không dao động, thậm chí còn cảm thấy số âm kia quá mức chướng mắt.
Nam chính vị diện này, quả nhiên khó chơi hơn nhiều so với vị diện trước.
Cần phải tăng tốc tiến độ.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
"Tổng giám đốc còn có phân phó gì khác sao? Nếu như không có, tôi liền đi trước."
Ngụ ý chính là, mục đích chính anh muốn tìm tôi, đừng có mà quên nha.
Bị nhắc nhở thân thiện như vậy, Thì Đình mới nhớ lại, mình tìm nàng vì việc gì.
"Tại sao cô lại gây khó dễ Đào Vãn Tâm vậy?"
Trực giác của hắn muốn gọi Vãn Tâm như lúc trước, nhưng vừa nghĩ tới những gì nàng nói buổi sáng nọ, lập tức sửa miệng.
Tô Đát Kỷ đương nhiên nghe được, nhưng nàng rất tốt bụng không có vạch trần,
"Ngài nói gây khó dễ, là chỉ cái gì?"
"Là không biết phép tắc với cấp trên, hay là chống đối lệnh của cấp trên, đợi cấp trên nhắc nhở mới làm việc?"
Nàng nhanh chóng đưa ra hai lý do vô cùng hợp tình hợp lý cho hắn.
Thì Đình bị nàng cưỡng từ đoạt lý một trận, nghẹn lời, không có gì để nói.
"Cái nhiệm vụ mấy chục ly trà sữa kia là gì?"
Cái này không thể nào nói là công việc nhỉ?
Lông mày Thì Đình hăng hái nhướng cao, nhìn xem nàng giảo biện như thế nào.
"Chẳng qua tôi chỉ muốn tốt cho người mới. Thân thể cùng tố chất tâm lý của cô ta quá kém, động một chút là khóc, chẳng làm được cái gì. Lỡ như mà đi gặp khách hàng, không phải là quá mất mặt sao!"
Tô Đát Kỷ gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, không uổng phí sống qua mấy ngàn năm, tùy tiện nói hai ba câu đã đối phó được hắn. Editor: Miêu Bàn Tử
Thì Đình còn muốn nói tiếp, không nghĩ tới Tô Đát Kỷ cười một tiếng,
"Còn một cái lý do nữa, là bởi vì... Con của anh, muốn uống."
Thì Đình:???
Suy nghĩ của nàng thay đổi quá nhanh, Thì Đình sửng sốt đủ năm giây, mới hoàn hồn lại, hiểu được những lời nàng nói chỉ cái gì.
【 Đinh! Độ thiện cảm +10 điểm, tiến độ trước mắt -9/100 】
Hệ thống:???
【 Meo meo meo? Đây là cái thao tác thần kỳ gì nha? 】
Hắn nhìn có chút không hiểu nha?
Tô Đát Kỷ thừa dịp mèo con đang ngơ ngác, liền đem móng vuốt hướng về phía đỉnh đầu mềm mại của hắn, xoa nắn một trận cho đã, đến lúc mặt mày thoả mãn mới giải đáp nghi vấn cho hắn.
"Bên trong thế giới động vật, giống đực muốn đem gen của mình nhân bản, nhất định phải rất cường tráng, đủ ưu tú, đủ hấp dẫn, mới có thể thu hút được giống cái ưu ái giao phối",
Nàng phe phẩy cái đuôi của mình,
"Nam nhân, cũng giống vậy nha~"
"Nữ nhân nguyện ý sinh con vì hắn, chẳng khác nào thừa nhận nàng bị hắn chinh phục. Cho nên Thì Đình mới có phản ứng mạnh mẽ với câu nói của ta đấy."
Hồ ly tinh này, mỗi lần dạy dỗ cái gì đều lấy bản năng của động vật làm ví dụ.
Hai lỗ tai nho nhỏ của hệ thống giật giật, cảm giác nghe hơi lạ.
Tô Đát Kỷ lại không có thời gian giải thích nhiều, bởi vì Thì Đình đỏ mặt.
"Khụ khụ."
Hắn mất tự nhiên ho nhẹ hai tiếng, ánh mắt bắt đầu không có tự chủ dịch chuyển lên bụng của nàng.
Tô Đát Kỷ xấu xa lại không cho hắn mừng thầm quá lâu.
"Nha~ Anh đã đau lòng vị thư ký nhỏ bé làm người ta yêu thương, vậy thì không cần để cho cô ta đi nữa."
Nàng thừa dịp Thì Đình thất thần, kéo gần khoảng cách, đoạt lại điện thoại trong tay hắn, đầu ngón tay lướt lướt trên màn hình.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
"Tiểu Trương, Kim tổ trưởng, hoặc là Richard nha, bọn họ sẽ càng muốn giúp tôi đi mua."
Ánh mắt Thì Đình đột nhiên trở nên sắc bén,
"Mỗi nhân viên trong công ty đều có nhiệm vụ riêng. Cô đã phân phó nhiệm vụ với cấp dưới của mình, cũng đừng có gây thêm phiền toái cho những người khác."
Đào Vãn Tâm cái gì? Điềm đạm đáng yêu cái gì?
Chả là cái gì hết! Con trai của hắn muốn uống.
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- [ Ting! Độ thiện cảm của Tổng tài đối với editor +0,001, tiến độ trước mắt -999,999/1000 ]
/195
|