Editor: Miêu Bàn Tử
Thứ gì đấy!
Tại sao trên giường lại tồn tại đồ vật phi logic đến như vậy?
Chẳng lẽ đây là hung khí nàng ấy chuẩn bị từ trước!
Bị kích thích như thế, chân hắn phản xạ có điều kiện rụt lại, ảo ảnh tươi đẹp trong đầu cưỡng ép chặt đứt.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Hắn thấy kỳ quái, lập tức ngồi thẳng lên xem xét, chỉ thấy giữa chân của mình có một đồ vật cổ quái hình bầu dục, vừa dài lại dầy, dùng vải bọc lại.
"Đây là cái gì?"
Tiêu Ngự cau mày lạnh giọng hỏi.
Thân thể cùng cơ bắp của hắn bừng bừng phấn chấn, đã chuẩn bị tốt công tác phòng ngự cùng phản kích.
Mật thám này cố ý câu dẫn mình xong, sau đó chuẩn bị dùng cái đồ chơi này chơi hắn đến chết?
Tại lúc trong lòng hắn gióng lên hồi chuông cảnh báo, một tay Tô Đát Kỷ ôm lấy vật kia, trực tiếp chống trước lồng ngực của hắn, ấn lên lồng ngực đang phập phồng tức giận của hắn.
"Hoàng Thượng, hôm nay Trịnh quý phi phái người tới nhắc nhở nô gia, để nô gia thu liễm một chút. Không nên đêm nào cũng dây dưa ngài, như vậy sẽ khiến cho thân thể ngài thâm hụt. Cho nên đêm nay chỉ có thể ủy khuất ngài dùng cái gối này hạ nhiệt nha~"
A, ngươi muốn ngủ với ta, vậy ta liền phải bồi ngươi ngủ?
Làm như vậy chẳng phải quá mất mặt bản nương nương sao!
Tiêu Ngự:...
Quần trẫm cũng đã cởi, nàng liền quăng cho trẫm cái đồ chơi này?
Tô Đát Kỷ nói xong, lưu loát từ trên người hắn trèo xuống, kéo chăn lên, đem chính mình vo tròn lại sau đó lăn một vòng vào bên trong giường, không có động tĩnh.
Giống như phong tao chọc người vừa rồi, tất cả đều là ảo giác.
Chỉ có hệ thống nhìn thấy nụ cười xấu xa trên mặt nàng.
Hồ ly tinh này chỉ biết châm lửa khắp nơi, sau đó không có chút trách nhiệm nào mà bỏ chạy!
Tiêu Ngự bị trêu chọc toàn thân đều bốc cháy sờ lên cái gối kia, phát hiện bên trong là băng, khó trách nàng nói để cho hắn giảm nhiệt.
Nhìn thoáng qua tiểu yêu tinh cách hắn rất xa, thậm chí ngay cả đầu cũng không có quay lại nhìn hắn, lại liếc qua tiểu đệ đang cao cao dâng trào trên thân, hắn bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Ôm gối ôm bằng băng cứng ngắc lại không có chút nào xúc cảm nào, Tiêu Ngự rất ư lac hoài niệm một thân da mịn thịt mềm kia của Tô Đát Kỷ kia.
Vừa mềm, vừa trơn, lại ấm.
Kết quả hiện tại...
Thực sự chênh lệch quá lớn!
Hắn rất ghét bỏ cái gối ôm này, nhưng không thể không ôm, bằng không thì thân thể một mực phấn khởi như thế, đêm nay làm sao hắn ngủ được?
Cả thân thể cùng trong tâm đều kìm nén một cỗ nóng bỏng không có chỗ giải, Tiêu Ngự bắt đầu oán lên đầu Trịnh quý phi.
Ngươi sớm không nói muộn không nói, hết lần này tới lần khác không nói, lại nói vào hôm Lão tử muốn lên, ngươi thật sự rất có tâm!
"Hắt xì!"
Quý Phi nương nương vốn còn đang bệnh nặng, lại vô tội nằm không cũng dính đạn, ở trong tẩm cung hắt hơi một cái.
Tiêu Ngự vừa uất ức, lại thêm khó chịu ở trên thân, bực bội lăn qua lăn lại một hồi lâu như nướng bánh ở trên giường, sau một hồi bởi vì mệt nhọc mà thiếp đi.
Một giấc này không có Tô Đát Kỷ làm loạn, hắn phá lệ an tâm ngủ, thẳng đến khi Phùng Lực đến gọi hắn.
Tiêu Ngự quả nhiên không hổ là tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng, chỉ một đêm liền khôi phục thể lực, quầng mắt thâm dày đặc đều biến mất không thấy.
Hắn nhìn thoáng qua Tô Đát Kỷ an phận nằm ở bên trong, trong lòng ẩn ẩn suy đoán,
"Chẳng lẽ mười đêm trước nàng gây động tĩnh lớn như vậy, là bởi vì do thuốc bột?"
Hôm qua hắn cũng không làm cái gì, nàng ngược lại cũng không có một chút khiêu khích ngâm nga.
Tiêu Ngự quyết định, đêm nay lại đến nghiệm chứng suy đoán của chính mình một chút.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Kỳ thật hắn không biết, hôm qua Tô Đát Kỷ cố ý làm ra chuyện như thế, còn cố ý biết điều một đêm, hun hương an thần trong phòng, để hắn hảo hảo ngủ một giấc, là bởi vì...
Nàng không muốn bị mớm thuốc, cũng không muốn đêm nào cũng gào thét đến nửa đêm. Quá mệt mỏi!
Giả vờ thanh cao không phải tác phong làm việc của hồ ly!
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Pi sà, ngài suy nghĩ nhiều:))))) Hồ ly tỷ tỷ muốn chơi chết ngài có 9981 cách, không phải chỉ có mỗi cách "chơi" ngài đến chết đâu:))))))) Bớt bổ não đi nèo~~~~~
Thứ gì đấy!
Tại sao trên giường lại tồn tại đồ vật phi logic đến như vậy?
Chẳng lẽ đây là hung khí nàng ấy chuẩn bị từ trước!
Bị kích thích như thế, chân hắn phản xạ có điều kiện rụt lại, ảo ảnh tươi đẹp trong đầu cưỡng ép chặt đứt.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Hắn thấy kỳ quái, lập tức ngồi thẳng lên xem xét, chỉ thấy giữa chân của mình có một đồ vật cổ quái hình bầu dục, vừa dài lại dầy, dùng vải bọc lại.
"Đây là cái gì?"
Tiêu Ngự cau mày lạnh giọng hỏi.
Thân thể cùng cơ bắp của hắn bừng bừng phấn chấn, đã chuẩn bị tốt công tác phòng ngự cùng phản kích.
Mật thám này cố ý câu dẫn mình xong, sau đó chuẩn bị dùng cái đồ chơi này chơi hắn đến chết?
Tại lúc trong lòng hắn gióng lên hồi chuông cảnh báo, một tay Tô Đát Kỷ ôm lấy vật kia, trực tiếp chống trước lồng ngực của hắn, ấn lên lồng ngực đang phập phồng tức giận của hắn.
"Hoàng Thượng, hôm nay Trịnh quý phi phái người tới nhắc nhở nô gia, để nô gia thu liễm một chút. Không nên đêm nào cũng dây dưa ngài, như vậy sẽ khiến cho thân thể ngài thâm hụt. Cho nên đêm nay chỉ có thể ủy khuất ngài dùng cái gối này hạ nhiệt nha~"
A, ngươi muốn ngủ với ta, vậy ta liền phải bồi ngươi ngủ?
Làm như vậy chẳng phải quá mất mặt bản nương nương sao!
Tiêu Ngự:...
Quần trẫm cũng đã cởi, nàng liền quăng cho trẫm cái đồ chơi này?
Tô Đát Kỷ nói xong, lưu loát từ trên người hắn trèo xuống, kéo chăn lên, đem chính mình vo tròn lại sau đó lăn một vòng vào bên trong giường, không có động tĩnh.
Giống như phong tao chọc người vừa rồi, tất cả đều là ảo giác.
Chỉ có hệ thống nhìn thấy nụ cười xấu xa trên mặt nàng.
Hồ ly tinh này chỉ biết châm lửa khắp nơi, sau đó không có chút trách nhiệm nào mà bỏ chạy!
Tiêu Ngự bị trêu chọc toàn thân đều bốc cháy sờ lên cái gối kia, phát hiện bên trong là băng, khó trách nàng nói để cho hắn giảm nhiệt.
Nhìn thoáng qua tiểu yêu tinh cách hắn rất xa, thậm chí ngay cả đầu cũng không có quay lại nhìn hắn, lại liếc qua tiểu đệ đang cao cao dâng trào trên thân, hắn bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Ôm gối ôm bằng băng cứng ngắc lại không có chút nào xúc cảm nào, Tiêu Ngự rất ư lac hoài niệm một thân da mịn thịt mềm kia của Tô Đát Kỷ kia.
Vừa mềm, vừa trơn, lại ấm.
Kết quả hiện tại...
Thực sự chênh lệch quá lớn!
Hắn rất ghét bỏ cái gối ôm này, nhưng không thể không ôm, bằng không thì thân thể một mực phấn khởi như thế, đêm nay làm sao hắn ngủ được?
Cả thân thể cùng trong tâm đều kìm nén một cỗ nóng bỏng không có chỗ giải, Tiêu Ngự bắt đầu oán lên đầu Trịnh quý phi.
Ngươi sớm không nói muộn không nói, hết lần này tới lần khác không nói, lại nói vào hôm Lão tử muốn lên, ngươi thật sự rất có tâm!
"Hắt xì!"
Quý Phi nương nương vốn còn đang bệnh nặng, lại vô tội nằm không cũng dính đạn, ở trong tẩm cung hắt hơi một cái.
Tiêu Ngự vừa uất ức, lại thêm khó chịu ở trên thân, bực bội lăn qua lăn lại một hồi lâu như nướng bánh ở trên giường, sau một hồi bởi vì mệt nhọc mà thiếp đi.
Một giấc này không có Tô Đát Kỷ làm loạn, hắn phá lệ an tâm ngủ, thẳng đến khi Phùng Lực đến gọi hắn.
Tiêu Ngự quả nhiên không hổ là tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng, chỉ một đêm liền khôi phục thể lực, quầng mắt thâm dày đặc đều biến mất không thấy.
Hắn nhìn thoáng qua Tô Đát Kỷ an phận nằm ở bên trong, trong lòng ẩn ẩn suy đoán,
"Chẳng lẽ mười đêm trước nàng gây động tĩnh lớn như vậy, là bởi vì do thuốc bột?"
Hôm qua hắn cũng không làm cái gì, nàng ngược lại cũng không có một chút khiêu khích ngâm nga.
Tiêu Ngự quyết định, đêm nay lại đến nghiệm chứng suy đoán của chính mình một chút.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Kỳ thật hắn không biết, hôm qua Tô Đát Kỷ cố ý làm ra chuyện như thế, còn cố ý biết điều một đêm, hun hương an thần trong phòng, để hắn hảo hảo ngủ một giấc, là bởi vì...
Nàng không muốn bị mớm thuốc, cũng không muốn đêm nào cũng gào thét đến nửa đêm. Quá mệt mỏi!
Giả vờ thanh cao không phải tác phong làm việc của hồ ly!
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Pi sà, ngài suy nghĩ nhiều:))))) Hồ ly tỷ tỷ muốn chơi chết ngài có 9981 cách, không phải chỉ có mỗi cách "chơi" ngài đến chết đâu:))))))) Bớt bổ não đi nèo~~~~~
/195
|