Editor: Miêu Bàn Tử
"Nương nương!"
Nô tỳ càng kinh hoảng hơn mà gọi lại lần nữa, cũng không phải gọi Tô Đát Kỷ.
"Nương nương ngài thế nào, ngài không có sao chứ?"
Một đám người chạy lạch bạch tới, thì ra Lan Phi nương nương tận mắt thấy một trận thảm án này, thân thể nhoáng một cái kém chút nữa ngất đi.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Nàng ta nhìn thấy nhành hoa lộng lẫy đầy sắc thái trong tay Tô Đát Kỷ, âm thanh đều có chút phát run,
"Làm càn! Ai cho ngươi lá gan dám động vào đồ vật của bản cung!"
Lan Phi yêu hoa như mạng, cơ hồ là coi chúng nó như con mà nuôi. Hiện tại nàng ta thấy đứa bé mà mình cùng Hoàng Thượng nuôi lớn bị vặt trơ trọi, đau lòng đến tột đỉnh.
"Ai hái được thì chính là của người đó rồi",
Tô Đát Kỷ còn lửa cháy đổ thêm dầu, tiện tay lắc lắc nhánh hoa trong tay, không có chút bộ dáng trân quý nào,
"Chẳng lẽ trên hoa này có viết tên ngươi sao?"
"Ngươi!"
Đừng nói cái hậu cung này, chính là khắp thiên hạ đều biết nàng ta yêu nhất hoa lan, tất cả hoa lan trong cung đều là của nàng ta, người khác không chạm vào được một chút, kết quả chỉ một vũ cơ nho nhỏ lại dám nói ra những lời này.
Nàng đang gây hấn với mình!
Lan Phi kém chút nữa thở không nổi, nổi giận quát:
"Quỳ xuống! Dập đầu chuộc tội với linh hồn những đoá hoa mà ngươi đã tàn phá!"
Tô Đát Kỷ nhìn nàng ta, lông mày bất khả tư nghị nhướng lên,
"Để cho ta dập đầu với một đóa hoa?"
Một giây sau, nàng không nhịn được xùy cười ra tiếng,
"Ha ha ha ha ha, ta thấy đầu óc ngươi hình như là có bệnh đấy."
"Làm càn!"
Đại thái giám bên người Lan Phi một bước tiến tới, nâng tay muốn tát lên mặt nàng.
Tô Đát Kỷ không chỉ không có tránh, ngược lại còn đưa mặt ra nghênh đón,
"Đánh nha, trừ phi hôm nay ngươi đánh chết ta, bằng không ta sẽ trở về tìm Hoàng Thượng chặt tay ngươi!"
Hiển nhiên nàng bày ra một bộ dáng cậy sủng mà kiêu tới cực điểm.
Tay đại thái giám kia liền dừng ở trên không, sau đó chậm rãi buông xuống.
Hắn không dám.
Trên dưới toàn cung ai không biết, cái vị tân tấn Lý Quý tần này, còn được gọi là sủng quan lục cung, ngay cả Trịnh quý phi đều thua thiệt ở trên tay của nàng, hắn chỉ là một cái thái giám nho nhỏ, nào dám ra tay.
Lan Phi thấy thế, càng là nộ khí đan xen.
Hồ ly tinh này đã độc chiếm sủng ái của Hoàng Thượng đã khiến nàng ta ghi hận, hiện tại lại còn dám khi dễ đến trên đầu mình!
Nàng khẳng định biết hoa này là Hoàng Thượng đưa cho mình, ghen ghét mình, cho nên cố ý đến phá hư!
Không coi đồ vật ra gì!
Từ nhỏ đến lớn Lan Phi được Triệu gia nuông chiều, sau khi tiến cung càng thuận buồm xuôi gió, ngay cả Hoàng Thượng cũng không dám chọc giận nàng ta. Kết quả lại bị một vũ cơ hèn mọn đê tiện cưỡi lên đầu làm mưa làm gió!
"Làm nàng ta dập đầu cho bản cung!"
Lan Phi cũng không tin, phạm phải lớn như vậy sai, quỳ xuống dập đầu hai cái, Hoàng Thượng làm sao có thể tiếp tục dung túng nàng!
Nàng ta ra lệnh một tiếng, lập tức có hai ma ma mặt mũi tràn đầy dữ tợn tiến lên.
Tô Đát Kỷ tay chân nhỏ xíu, tự nhiên là đánh không lại các nàng.
Thế là, nàng đem hoa trong tay, nhắm chuẩn trên mặt Lan Phi, dùng sức ném đi!
"A!"
Lan Phi không có chút chuẩn bị nào sợ hãi kêu lên một tiếng, vừa muốn tránh tránh công kích, vừa không muốn đả thương những đoá hoa kiều nộn, lưỡng lự một hồi lại bị đập ngay chính giữa mặt.
Tô Đát Kỷ thừa cơ hội lật hết tất cả những bàn gỗ để hoa lan lên.
"Lốp bốp lốp bốp"
Một trận loạn hưởng qua đi, chậu hoa rớt xuống nát bấy hoàn toàn, mà những gốc rễ hoa lan cũng bật ra khỏi đất.
"Bắt nàng ta lại cho bản cung!"
Hốc mắt của Lan Phi đỏ lên vì tức giận, rít lên một tiếng, trong vườn hoa lập tức gà bay chó chạy.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Tô Đát Kỷ sử dụng kỹ thuật của hồ ly, vận lực trốn tránh mấy kẻ đi săn, linh hoạt lượn lách chui qua đám người đang vọt tới.
Không những không để đám nô tài này đụng phải nửa sợi lông của nàng, mà còn trả thù lại, đem những hoa lan lẫn rễ cây gì đó, tất cả đạp đến nhão nhoẹt!
Nhìn thấy "thi thể" hoa lan bừa bộn trên đất như thế, Lan Phi chớp mắt liền hôn mê bất tỉnh tại chỗ.
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Truyền thái yyyyyyyyyy:)))))
"Nương nương!"
Nô tỳ càng kinh hoảng hơn mà gọi lại lần nữa, cũng không phải gọi Tô Đát Kỷ.
"Nương nương ngài thế nào, ngài không có sao chứ?"
Một đám người chạy lạch bạch tới, thì ra Lan Phi nương nương tận mắt thấy một trận thảm án này, thân thể nhoáng một cái kém chút nữa ngất đi.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Nàng ta nhìn thấy nhành hoa lộng lẫy đầy sắc thái trong tay Tô Đát Kỷ, âm thanh đều có chút phát run,
"Làm càn! Ai cho ngươi lá gan dám động vào đồ vật của bản cung!"
Lan Phi yêu hoa như mạng, cơ hồ là coi chúng nó như con mà nuôi. Hiện tại nàng ta thấy đứa bé mà mình cùng Hoàng Thượng nuôi lớn bị vặt trơ trọi, đau lòng đến tột đỉnh.
"Ai hái được thì chính là của người đó rồi",
Tô Đát Kỷ còn lửa cháy đổ thêm dầu, tiện tay lắc lắc nhánh hoa trong tay, không có chút bộ dáng trân quý nào,
"Chẳng lẽ trên hoa này có viết tên ngươi sao?"
"Ngươi!"
Đừng nói cái hậu cung này, chính là khắp thiên hạ đều biết nàng ta yêu nhất hoa lan, tất cả hoa lan trong cung đều là của nàng ta, người khác không chạm vào được một chút, kết quả chỉ một vũ cơ nho nhỏ lại dám nói ra những lời này.
Nàng đang gây hấn với mình!
Lan Phi kém chút nữa thở không nổi, nổi giận quát:
"Quỳ xuống! Dập đầu chuộc tội với linh hồn những đoá hoa mà ngươi đã tàn phá!"
Tô Đát Kỷ nhìn nàng ta, lông mày bất khả tư nghị nhướng lên,
"Để cho ta dập đầu với một đóa hoa?"
Một giây sau, nàng không nhịn được xùy cười ra tiếng,
"Ha ha ha ha ha, ta thấy đầu óc ngươi hình như là có bệnh đấy."
"Làm càn!"
Đại thái giám bên người Lan Phi một bước tiến tới, nâng tay muốn tát lên mặt nàng.
Tô Đát Kỷ không chỉ không có tránh, ngược lại còn đưa mặt ra nghênh đón,
"Đánh nha, trừ phi hôm nay ngươi đánh chết ta, bằng không ta sẽ trở về tìm Hoàng Thượng chặt tay ngươi!"
Hiển nhiên nàng bày ra một bộ dáng cậy sủng mà kiêu tới cực điểm.
Tay đại thái giám kia liền dừng ở trên không, sau đó chậm rãi buông xuống.
Hắn không dám.
Trên dưới toàn cung ai không biết, cái vị tân tấn Lý Quý tần này, còn được gọi là sủng quan lục cung, ngay cả Trịnh quý phi đều thua thiệt ở trên tay của nàng, hắn chỉ là một cái thái giám nho nhỏ, nào dám ra tay.
Lan Phi thấy thế, càng là nộ khí đan xen.
Hồ ly tinh này đã độc chiếm sủng ái của Hoàng Thượng đã khiến nàng ta ghi hận, hiện tại lại còn dám khi dễ đến trên đầu mình!
Nàng khẳng định biết hoa này là Hoàng Thượng đưa cho mình, ghen ghét mình, cho nên cố ý đến phá hư!
Không coi đồ vật ra gì!
Từ nhỏ đến lớn Lan Phi được Triệu gia nuông chiều, sau khi tiến cung càng thuận buồm xuôi gió, ngay cả Hoàng Thượng cũng không dám chọc giận nàng ta. Kết quả lại bị một vũ cơ hèn mọn đê tiện cưỡi lên đầu làm mưa làm gió!
"Làm nàng ta dập đầu cho bản cung!"
Lan Phi cũng không tin, phạm phải lớn như vậy sai, quỳ xuống dập đầu hai cái, Hoàng Thượng làm sao có thể tiếp tục dung túng nàng!
Nàng ta ra lệnh một tiếng, lập tức có hai ma ma mặt mũi tràn đầy dữ tợn tiến lên.
Tô Đát Kỷ tay chân nhỏ xíu, tự nhiên là đánh không lại các nàng.
Thế là, nàng đem hoa trong tay, nhắm chuẩn trên mặt Lan Phi, dùng sức ném đi!
"A!"
Lan Phi không có chút chuẩn bị nào sợ hãi kêu lên một tiếng, vừa muốn tránh tránh công kích, vừa không muốn đả thương những đoá hoa kiều nộn, lưỡng lự một hồi lại bị đập ngay chính giữa mặt.
Tô Đát Kỷ thừa cơ hội lật hết tất cả những bàn gỗ để hoa lan lên.
"Lốp bốp lốp bốp"
Một trận loạn hưởng qua đi, chậu hoa rớt xuống nát bấy hoàn toàn, mà những gốc rễ hoa lan cũng bật ra khỏi đất.
"Bắt nàng ta lại cho bản cung!"
Hốc mắt của Lan Phi đỏ lên vì tức giận, rít lên một tiếng, trong vườn hoa lập tức gà bay chó chạy.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Tô Đát Kỷ sử dụng kỹ thuật của hồ ly, vận lực trốn tránh mấy kẻ đi săn, linh hoạt lượn lách chui qua đám người đang vọt tới.
Không những không để đám nô tài này đụng phải nửa sợi lông của nàng, mà còn trả thù lại, đem những hoa lan lẫn rễ cây gì đó, tất cả đạp đến nhão nhoẹt!
Nhìn thấy "thi thể" hoa lan bừa bộn trên đất như thế, Lan Phi chớp mắt liền hôn mê bất tỉnh tại chỗ.
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Truyền thái yyyyyyyyyy:)))))
/195
|