Editor: Miêu Bàn Tử
"Cái gì?!!"
Trần Hiểu Ý là bị lời nói của nàng làm cho chấn động. Sau một lát mới trở lại bình thường, cái này chẳng phải chứng minh suy đoán của chính mình sao?
Con hát vô tình, nữ biểu tử không nghĩa. Nữ nhân này cả hai loại đều chiếm, vô tình vô nghĩa như thế cũng cũng không có cái gì kỳ quái.
Cô xem thường không thôi,
"Tôi liền biết, loại nữ nhân như cô, trời sinh phạm tiện! Trên đời này nhiều nam nhân như vậy, cô đi chơi với những người khác đi, đừng đến dây dưa Phó ca của tôi. Anh ấy không giống những người khác!"
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Cô không thể trơ mắt nhìn nam thần nhà mình bị loại bùn nhão này làm bẩn, đắm mình trong trụy lạc!
"Tất cả mọi người đều là người, có cái gì không giống chứ?"
Tô Đát Kỷ nhún nhún vai, giọng điệu chẳng hề để ý.
Nhìn Trần Hiểu Ý còn đang tốn sức thổi phồng Phó Cẩn Ngôn, nàng đánh đòn phủ đầu, nhẹ gật đầu như có điều suy nghĩ, nói:
"Ngô, cô nói kiểu này, ngược lại khiến tôi nhớ tới (≖ ◡ ≖) Kích thước của hắn so người khác thật sự là lớn hơn một chút nha~"
Trần Hiểu Ý:...
Hệ thống:...
Bản điện hạ vị thành niên, bản điện hạ nghe không hiểu!!!
Trần Hiểu Ý bị nàng chặn nghẹn họng, Tô Đát Kỷ còn chưa thấy tốt lắm, cố tình chế nhạo cô thêm một chút, bịt miệng lại làm ra vẻ lỡ miệng,
"Ai nha~ cô lại không có ngủ qua cùng hắn, làm sao biết được điều này. Nhìn cái miệng của tôi này, nói lung ta lung tung~"
Hệ thống thán phục: Vô hình trang B*, mới là trí mạng nhất a!
*Trang B: ra vẻ đạo mạo, có học thức, tiền tài.
Trần Hiểu Ý sinh khí đến mức người đều muốn phồng lên thành khí cầu, lại không thể phản bác được, cũng không dám đánh nàng, chỉ có thể tự mình kìm nén, trên mặt đỏ đỏ trắng trắng, trông rất đẹp mắt.
"Sức chiến đấu của nữ chủ này cũng quá yếu đi",
Tô Đát Kỷ ghét bỏ, vụng trộm nói với hệ thống,
"Thật chán, xé tất đều xé không nổi, còn không bằng những đám nương nương lúc trước đâu."
Hệ thống được chứng kiến mồm mép lợi hại của nàng, đình chỉ không nói chuyện, nội tâm lặng lẽ phun nước miếng. Người ta vốn thiết lập con đường làm việc của nữ chính là kiểm sát viên xinh đẹp, thanh xuân hăng hái đi lên! Bây giờ đã bị ngươi bức thành bộ dáng bát phụ*, ngươi còn không hài lòng sao? Editor: Miêu Bàn Tử
*Bát phụ: người đàn bà đanh đá chanh chua.
Tô Đát Kỷ thấy nàng ba ngày trời đánh không ra một cái rắm, lười dông dài lãng phí thời gian chính mình, dứt khoát đem lời nói làm rõ,
"Cô cũng không phải thấy rõ ràng sao. Hiện tại là Phó ca của cô quấn lấy tôi không thả, tôi còn ước gì hắn cách tôi xa một chút đây."
Lời này nghe vào trong tai Trần Hiểu Ý, chính là trần trụi khoe khoang, hàm răng đều nhanh cắn nát,
"Tôi nhổ vào! Nếu không phải cô quấn lấy anh ấy, anh ấy cao lãnh chi hoa, sẽ để ý đến cô sao? Thiếu điều tự dát vàng lên mặt mình!"
"Chậc chậc chậc, Phó ca của cô cũng chưa có cảm thấy ủy khuất, ngược lại cô thay hắn bênh vực kẻ yếu rồi~?"
Tô Đát Kỷ cao cao tại thượng nhìn cô,
"Đều nói nữ nhân thông minh giải quyết nam nhân, nữ nhân ngu xuẩn mới đến tra tấn nữ nhân. Cô nhiều lời như vậy, sao không đi nói chuyện cùng Phó ca của cô, cứu vãn cái thiếu niên trượt chân này?"
Không đợi Trần Hiểu Ý nói chuyện, chính nàng đáp lại,
"Bởi vì cô biết, cô tìm hắn, hắn cũng sẽ không nghe. Căn bản trong lòng hắn, ngay cả tư cách nói chuyện cô đều không có!"
Tô Đát Kỷ phân tích bản chất mọi chuyện xảy ra, tàn nhẫn ném lên mặt Trần Hiểu Ý, khiến cho sắc mặt nàng trắng bệch như rơi xuống hầm băng.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Mặc dù không nguyện ý thừa nhận, nhưng mà nữ nhân này nói không sai. Cô chỉ mới thấy được nữ nhân này, Phó Cẩn Ngôn liền đem cô đuổi ra khỏi cửa, cô làm sao dám đi khuyên anh đây?
Trần Hiểu Ý ráng chống đỡ lấy một hơi, không nhận thua,
"Kia cũng là vì Phó ca bây giờ bị cô mê hoặc! Chờ anh ấy tỉnh ngộ lại, cô không có kết cục tốt!"
Thấy bầu không khí khó thở không sai biệt lắm, Tô Đát Kỷ lại nhấc lên gợn sóng lớn hơn, mị hoặc cười một tiếng,
"Vậy chúng ta liền cưỡi lừa nhìn sổ sách, chờ coi đi! Chỉ cần hắn tra vụ án này một ngày, chúng ta lại dây dưa thêm một ngày, hắn liền phải dây dưa với tôi thêm một ngày nha~"
Nàng xích lại gần Trần Hiểu Ý, hoạt bát nhìn về phía nàng, mị hoặc mười phần,
"Cô đoán xem, là bản án được phá trước? Hay là tôi mê hoặc hắn yêu tôi trước đây~?"
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Vừa update cái mục lục chương của truyện.... Cảm giác thật yomost~~~
"Cái gì?!!"
Trần Hiểu Ý là bị lời nói của nàng làm cho chấn động. Sau một lát mới trở lại bình thường, cái này chẳng phải chứng minh suy đoán của chính mình sao?
Con hát vô tình, nữ biểu tử không nghĩa. Nữ nhân này cả hai loại đều chiếm, vô tình vô nghĩa như thế cũng cũng không có cái gì kỳ quái.
Cô xem thường không thôi,
"Tôi liền biết, loại nữ nhân như cô, trời sinh phạm tiện! Trên đời này nhiều nam nhân như vậy, cô đi chơi với những người khác đi, đừng đến dây dưa Phó ca của tôi. Anh ấy không giống những người khác!"
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Cô không thể trơ mắt nhìn nam thần nhà mình bị loại bùn nhão này làm bẩn, đắm mình trong trụy lạc!
"Tất cả mọi người đều là người, có cái gì không giống chứ?"
Tô Đát Kỷ nhún nhún vai, giọng điệu chẳng hề để ý.
Nhìn Trần Hiểu Ý còn đang tốn sức thổi phồng Phó Cẩn Ngôn, nàng đánh đòn phủ đầu, nhẹ gật đầu như có điều suy nghĩ, nói:
"Ngô, cô nói kiểu này, ngược lại khiến tôi nhớ tới (≖ ◡ ≖) Kích thước của hắn so người khác thật sự là lớn hơn một chút nha~"
Trần Hiểu Ý:...
Hệ thống:...
Bản điện hạ vị thành niên, bản điện hạ nghe không hiểu!!!
Trần Hiểu Ý bị nàng chặn nghẹn họng, Tô Đát Kỷ còn chưa thấy tốt lắm, cố tình chế nhạo cô thêm một chút, bịt miệng lại làm ra vẻ lỡ miệng,
"Ai nha~ cô lại không có ngủ qua cùng hắn, làm sao biết được điều này. Nhìn cái miệng của tôi này, nói lung ta lung tung~"
Hệ thống thán phục: Vô hình trang B*, mới là trí mạng nhất a!
*Trang B: ra vẻ đạo mạo, có học thức, tiền tài.
Trần Hiểu Ý sinh khí đến mức người đều muốn phồng lên thành khí cầu, lại không thể phản bác được, cũng không dám đánh nàng, chỉ có thể tự mình kìm nén, trên mặt đỏ đỏ trắng trắng, trông rất đẹp mắt.
"Sức chiến đấu của nữ chủ này cũng quá yếu đi",
Tô Đát Kỷ ghét bỏ, vụng trộm nói với hệ thống,
"Thật chán, xé tất đều xé không nổi, còn không bằng những đám nương nương lúc trước đâu."
Hệ thống được chứng kiến mồm mép lợi hại của nàng, đình chỉ không nói chuyện, nội tâm lặng lẽ phun nước miếng. Người ta vốn thiết lập con đường làm việc của nữ chính là kiểm sát viên xinh đẹp, thanh xuân hăng hái đi lên! Bây giờ đã bị ngươi bức thành bộ dáng bát phụ*, ngươi còn không hài lòng sao? Editor: Miêu Bàn Tử
*Bát phụ: người đàn bà đanh đá chanh chua.
Tô Đát Kỷ thấy nàng ba ngày trời đánh không ra một cái rắm, lười dông dài lãng phí thời gian chính mình, dứt khoát đem lời nói làm rõ,
"Cô cũng không phải thấy rõ ràng sao. Hiện tại là Phó ca của cô quấn lấy tôi không thả, tôi còn ước gì hắn cách tôi xa một chút đây."
Lời này nghe vào trong tai Trần Hiểu Ý, chính là trần trụi khoe khoang, hàm răng đều nhanh cắn nát,
"Tôi nhổ vào! Nếu không phải cô quấn lấy anh ấy, anh ấy cao lãnh chi hoa, sẽ để ý đến cô sao? Thiếu điều tự dát vàng lên mặt mình!"
"Chậc chậc chậc, Phó ca của cô cũng chưa có cảm thấy ủy khuất, ngược lại cô thay hắn bênh vực kẻ yếu rồi~?"
Tô Đát Kỷ cao cao tại thượng nhìn cô,
"Đều nói nữ nhân thông minh giải quyết nam nhân, nữ nhân ngu xuẩn mới đến tra tấn nữ nhân. Cô nhiều lời như vậy, sao không đi nói chuyện cùng Phó ca của cô, cứu vãn cái thiếu niên trượt chân này?"
Không đợi Trần Hiểu Ý nói chuyện, chính nàng đáp lại,
"Bởi vì cô biết, cô tìm hắn, hắn cũng sẽ không nghe. Căn bản trong lòng hắn, ngay cả tư cách nói chuyện cô đều không có!"
Tô Đát Kỷ phân tích bản chất mọi chuyện xảy ra, tàn nhẫn ném lên mặt Trần Hiểu Ý, khiến cho sắc mặt nàng trắng bệch như rơi xuống hầm băng.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Mặc dù không nguyện ý thừa nhận, nhưng mà nữ nhân này nói không sai. Cô chỉ mới thấy được nữ nhân này, Phó Cẩn Ngôn liền đem cô đuổi ra khỏi cửa, cô làm sao dám đi khuyên anh đây?
Trần Hiểu Ý ráng chống đỡ lấy một hơi, không nhận thua,
"Kia cũng là vì Phó ca bây giờ bị cô mê hoặc! Chờ anh ấy tỉnh ngộ lại, cô không có kết cục tốt!"
Thấy bầu không khí khó thở không sai biệt lắm, Tô Đát Kỷ lại nhấc lên gợn sóng lớn hơn, mị hoặc cười một tiếng,
"Vậy chúng ta liền cưỡi lừa nhìn sổ sách, chờ coi đi! Chỉ cần hắn tra vụ án này một ngày, chúng ta lại dây dưa thêm một ngày, hắn liền phải dây dưa với tôi thêm một ngày nha~"
Nàng xích lại gần Trần Hiểu Ý, hoạt bát nhìn về phía nàng, mị hoặc mười phần,
"Cô đoán xem, là bản án được phá trước? Hay là tôi mê hoặc hắn yêu tôi trước đây~?"
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Vừa update cái mục lục chương của truyện.... Cảm giác thật yomost~~~
/195
|