Editor: Suri Đặng
Lục Trăn không cần quan tâm chuyện chính đạo sinh ý, xưa nay là An Tiêu Dao quản, ngày đó anh và bạch đạo mấy nhà ngân hàng cùng CEO công ty vận tải họp, trở về cùng Lục Trăn nói chuyện phiếm, trong lúc vô ý nhắc tới.
An Tiêu Dao là nói như vậy, “A, nói đến thật khéo chúng tôi cùng nhà anh trai Daniel của anh có một lần tiếp xúc, không biết anh có thể thủ hạ lưu tình hay không, cho chúng tôi một khoản cho vay. Ai, thời đại này đều phải dựa vào quan hệ không quan hệ không đáng tin cậy.”
Lục Trăn, “...”
Trong lòng anh lặng yên rít gào, dựa vào quan hệ, tài chính tìm ngân hàng tài chính chính mình, vì sao tìm ngân hàng tài chính của Daniel.
An Tiêu Dao giải thích, “Tôi không nhúng tay vào chuyện bạch đạo, mở hội tối đa để cho bọn họ báo cáo lợi nhuận, căn dặn bọn họ nên làm như thế nào, bọn họ tiếp tục làm hạng mục gì, chỉ cần không bồi thường tiền tôi cũng không quản.”
“Đi là một nhà tài chính cũng không tốt, hợp tác nhiều đồng bọn thông đồng cũng là tốt, vạn nhất chúng tôi suy sụp, còn có người khác có thể cứu.”
Lục Trăn biểu tình biến thành, o(╯□╰)o.
“Tôi đi cùng anh nói đi.” Lục Trăn thốt ra.
An Tiêu Dao cười cười, “Đúng thôi, dựa vào quan hệ nhiều a, thân.”
Lục Trăn, “...”
Lúc ngồi trong phòng hội nghị ở ngân hàng anh đột nhiên hối hận, tại sao đồng ý đi đến nơi này, chuyện này vốn cũng không quan hệ tới anh, anh không cần quan tâm chuyện chính đạo, đầu óc anh nhất định bị lừa đá.
Cửa phòng làm việc mở, một người đàn ông tây trang giày da cao to đi tới, rất điển hình người Mỹ, Lục Trăn nhìn qua ảnh chụp anh ta, nhìn người ở ngoài cảm thấy đẹp trai hơn rất nhiều so với trong hình, vóc người cũng rất chắc, vừa nhìn chính là thường xuyên tập thể thao.
“Xin chào, Daniel.” Anh vươn tay ra.
“Neil. Tạp Phúc Thụy.”
Daniel gật đầu ngồi xuống đối diện Lục Trăn, có chút kinh ngạc đối phương phái một người đàn ông đẹp như vậy qua đây nói chuyện làm ăn, mi tâm đã nhịn không được hơi nhăn, vụ làm ăn này vốn không phải anh phụ trách cấp trên không biết vì sao muốn anh phụ trách.
Lục Trăn lần này tới gặp anh, không mang mặt nạ diện mặt thật quang minh chính đại tới, anh mang mặt nạ cũng có thể mê đảo một lượng lớn người, huống chi là mặt thật, vừa vặn là loại hình Daniel thích. Trên người anh, không có một chút khí tức người làm ăn, cảm giác giống như không ăn nhân gian khói lửa, Daniel nhìn anh không giống người của công ty vận tải, vừa nghĩ tới, có thể là công ty vận tải cố ý muốn một người đàn ông đẹp trẻ tuổi như thế qua đây nói chuyện làm ăn, trong lòng anh đã rất phản cảm.
Loại chuyện này, không hiếm thấy.
Lục Trăn có thể nhận thấy được anh bài xích, hơi nhíu mày, anh chỗ nào làm anh ta mất hứng, chẳng lẽ đố kị anh nhìn đẹp hơn anh ta???
Daniel trầm giọng nói, “Xin chào, Tạp Phúc Thụy tiên sinh, không ngờ lần này có thể cùng công ty anh hợp tác, thực sự là vạn phần vinh hạnh, tôi có thể xem tài liệu anh chuẩn bị sao?”
Lục Trăn cười, bắt tay chỉnh lý tài liệu đưa cho Daniel, không chút hoang mang, đúng mực, Daniel nghĩ thầm người đàn ông này được cử qua đây trái lại nghe tức giận, thoạt nhìn không giống làm người hành nghiệp.
Lục Trăn đương nhiên không biết Daniel đối với cái nhìn của anh, Daniel rất chuyên nghiệp, cúi đầu bình xét tài liệu trên tay Lục Trăn, Lục Trăn nhìn anh, trong lòng âm thầm nghĩ, người cùng anh quen biết lúc nhỏ thực sự không giống.
Anh có một loại hòa cảm không giống.
Người như vậy, không cách nào làm cho anh nhớ tới Daniel anh biết.
Có phải nhiều năm không gặp mặt hay không, mới như vậy?
Daniel đột nhiên ngẩng đầu, Lục Trăn không ngờ anh đột nhiên ngẩng đầu.
Lục Trăn không cần quan tâm chuyện chính đạo sinh ý, xưa nay là An Tiêu Dao quản, ngày đó anh và bạch đạo mấy nhà ngân hàng cùng CEO công ty vận tải họp, trở về cùng Lục Trăn nói chuyện phiếm, trong lúc vô ý nhắc tới.
An Tiêu Dao là nói như vậy, “A, nói đến thật khéo chúng tôi cùng nhà anh trai Daniel của anh có một lần tiếp xúc, không biết anh có thể thủ hạ lưu tình hay không, cho chúng tôi một khoản cho vay. Ai, thời đại này đều phải dựa vào quan hệ không quan hệ không đáng tin cậy.”
Lục Trăn, “...”
Trong lòng anh lặng yên rít gào, dựa vào quan hệ, tài chính tìm ngân hàng tài chính chính mình, vì sao tìm ngân hàng tài chính của Daniel.
An Tiêu Dao giải thích, “Tôi không nhúng tay vào chuyện bạch đạo, mở hội tối đa để cho bọn họ báo cáo lợi nhuận, căn dặn bọn họ nên làm như thế nào, bọn họ tiếp tục làm hạng mục gì, chỉ cần không bồi thường tiền tôi cũng không quản.”
“Đi là một nhà tài chính cũng không tốt, hợp tác nhiều đồng bọn thông đồng cũng là tốt, vạn nhất chúng tôi suy sụp, còn có người khác có thể cứu.”
Lục Trăn biểu tình biến thành, o(╯□╰)o.
“Tôi đi cùng anh nói đi.” Lục Trăn thốt ra.
An Tiêu Dao cười cười, “Đúng thôi, dựa vào quan hệ nhiều a, thân.”
Lục Trăn, “...”
Lúc ngồi trong phòng hội nghị ở ngân hàng anh đột nhiên hối hận, tại sao đồng ý đi đến nơi này, chuyện này vốn cũng không quan hệ tới anh, anh không cần quan tâm chuyện chính đạo, đầu óc anh nhất định bị lừa đá.
Cửa phòng làm việc mở, một người đàn ông tây trang giày da cao to đi tới, rất điển hình người Mỹ, Lục Trăn nhìn qua ảnh chụp anh ta, nhìn người ở ngoài cảm thấy đẹp trai hơn rất nhiều so với trong hình, vóc người cũng rất chắc, vừa nhìn chính là thường xuyên tập thể thao.
“Xin chào, Daniel.” Anh vươn tay ra.
“Neil. Tạp Phúc Thụy.”
Daniel gật đầu ngồi xuống đối diện Lục Trăn, có chút kinh ngạc đối phương phái một người đàn ông đẹp như vậy qua đây nói chuyện làm ăn, mi tâm đã nhịn không được hơi nhăn, vụ làm ăn này vốn không phải anh phụ trách cấp trên không biết vì sao muốn anh phụ trách.
Lục Trăn lần này tới gặp anh, không mang mặt nạ diện mặt thật quang minh chính đại tới, anh mang mặt nạ cũng có thể mê đảo một lượng lớn người, huống chi là mặt thật, vừa vặn là loại hình Daniel thích. Trên người anh, không có một chút khí tức người làm ăn, cảm giác giống như không ăn nhân gian khói lửa, Daniel nhìn anh không giống người của công ty vận tải, vừa nghĩ tới, có thể là công ty vận tải cố ý muốn một người đàn ông đẹp trẻ tuổi như thế qua đây nói chuyện làm ăn, trong lòng anh đã rất phản cảm.
Loại chuyện này, không hiếm thấy.
Lục Trăn có thể nhận thấy được anh bài xích, hơi nhíu mày, anh chỗ nào làm anh ta mất hứng, chẳng lẽ đố kị anh nhìn đẹp hơn anh ta???
Daniel trầm giọng nói, “Xin chào, Tạp Phúc Thụy tiên sinh, không ngờ lần này có thể cùng công ty anh hợp tác, thực sự là vạn phần vinh hạnh, tôi có thể xem tài liệu anh chuẩn bị sao?”
Lục Trăn cười, bắt tay chỉnh lý tài liệu đưa cho Daniel, không chút hoang mang, đúng mực, Daniel nghĩ thầm người đàn ông này được cử qua đây trái lại nghe tức giận, thoạt nhìn không giống làm người hành nghiệp.
Lục Trăn đương nhiên không biết Daniel đối với cái nhìn của anh, Daniel rất chuyên nghiệp, cúi đầu bình xét tài liệu trên tay Lục Trăn, Lục Trăn nhìn anh, trong lòng âm thầm nghĩ, người cùng anh quen biết lúc nhỏ thực sự không giống.
Anh có một loại hòa cảm không giống.
Người như vậy, không cách nào làm cho anh nhớ tới Daniel anh biết.
Có phải nhiều năm không gặp mặt hay không, mới như vậy?
Daniel đột nhiên ngẩng đầu, Lục Trăn không ngờ anh đột nhiên ngẩng đầu.
/2640
|