Nolan nhàn nhạt nói, “Tôi truy đuổi bọn họ nhiều năm như vậy, ông lại nói tôi cùng người của vương bài quan hệ tốt, ông nói điều này không sợ cả nước Mỹ chê cười sao? Tôi cùng bọn họ một chút quan hệ cũng không có, từ trước đến nay tôi đều muốn giải tán tổ chức của bọn họ, không nên cùng chính phủ đối nghịch.”
Nolan nói là giải tán, không phải bắt.
Nghị viên rốt cuộc nổi giận, “Cậu dám nói cậu cùng người của vương bài quan hệ không tốt, cậu cùng Lục Trăn cũng đã ngủ cùng một chăn, quả thực cậu làm mất hết mặt mũi của chúng ta, tôi cảnh cáo cậu, hãy bảo bọn họ thả các con của tôi ra, nếu không, đừng trách tôi làm ra việc gì điên cuồng đấy.”
Nolan cũng không sợ người uy hiếp, “Không bằng không theo, đều do ông định đoạt đi. Cho dù tôi cùng Lục Trăn đã từng ở cùng một chỗ, thì tính là gì, e ngại cái gì sao? Ông nhìn không thuận mắt, không phục, ông cũng tìm một người nam nhân đến ở cùng đi.”
Nghị viên, “...”
Michael, “...”
Michael cũng không ngờ, đây là những lời mà Nolan nói. Hiển nhiên là anh cũng đang giận điên lên.
Lời như thế cũng có thể nói ra khỏi miệng.
Thực sự quá đáng sợ.
Nolan lạnh lùng nói, “Ông bắt Lục Trăn đi, nhốt cậu ta, đây chính là sự kiện điên cuồng nhất rồi, còn có thể làm ra cái gì điên cuồng hơn nữa? Tôi nói thật cho ông biết, trừ thả người, ông cũng không có con đường thứ hai đâu.”
“Cậu hãy chờ xem!” Nghị viên biết không thể thuyết phục Nolan, phẩy tay áo bỏ đi.
Trong lòng Nolan cũng không chắc, không biết một chiêu này của An Tiêu Dao có hiệu quả hay không, anh và An Tiêu Dao không đồng nhất, cho nên cách làm cùng xử sự cũng không như nhau, loại chuyện bắt cóc này, Nolan tuyệt đối không làm được.
Chỉ là, anh không cảm thấy có cái gì không đúng cả. Vị nghị viên này nắm lấy Lục Trăn, Tiêu Dao nắm lấy người nhà của ông ta, hai bên huề nhau. Hiện nay điều anh lo lắng nhất là ông ta có thể thỏa hiệp hay không, có thể thả người hay không, An Tiêu Dao nói, “Ông ta nhất định sẽ thỏa hiệp.”
Căn cứ điều tra báo cáo biểu hiện, vị nghị viên này là người đàn ông rất biết lo lắng chăm chút cho gia đình. Ông vô cùng quý trọng các con của mình. Bình thường ông rất cưng chiều bọn nhỏ, mặc kệ bọn họ phạm vào lỗi lầm gì, ông cũng chưa bao giờ chỉ trích. Mặc kệ chính mình bận như nào, mỗi ngày ông ta cũng cùng bọn nhỏ ăn điểm tâm.
Ông ta đúng là thật tâm thương yêu các con của mình.
Nolan nghĩ thầm, hi vọng ông ta có thể thỏa hiệp.
Nếu là không thể, chuyện này cũng không biết nên xử lý như thế nào cho tốt. Có một chút bất thuận, đó chính là cục diện lưỡng bại câu thương.(hai bên cùng tổn hại)
Bốn tiếng đồng hồ sau, FBI vẫn như cũ ở truy tìm vị trí con tin, nghị viên bên này, không có một chút tin tức, Nolan không tin, đàm phán vậy mà thất bại. Một giờ sau, nghị viên thu được một cái bao, bên trong có một cánh tay, một cánh tay tròn tròn phấn nộn, tất cả đều là máu tươi.
Căn cứ DNA nghiệm chứng, đây chính là cánh tay của con ông ta, trừ cánh tay này, lại thêm một VCR.
Lần này, nhìn không thấy người trong phòng thủy tinh nữa. Chỉ thấy bên trong một mảnh máu tươi, tiếng khóc của đứa nhỏ, người mẹ vẫn hô thượng đế, An Tiêu Dao nói, “Bốn tiếng đồng hồ đã tới, tôi vẫn chưa gặp được người của tôi. Ông nghĩ rằng tôi đang đùa giỡn hay sao? Ông hãy cẩn thận lắng nghe một chút, có âm thanh của con trai của ông sao? Cánh tay này tôi cho ông làm kỉ niệm, các bộ phận khác, đều bị tiểu bảo bối của Lục Trăn ăn mất rồi. Tôi sẽ chờ bốn tiếng đồng hồ nữa, kế tiếp, sẽ là ai chứ?”
Đoạn VCR này cùng đoạn trước ngắn như nhau, cũng không tra ra cái gì.
Chỉ có tiếng nói ôn nhuận của An Tiêu Dao.
Nolan cũng ngây người, anh cho rằng An Tiêu Dao chỉ là hù dọa ông ta, sẽ không thực sự hành động mất nhân tính như vậy. Dù sao đây cũng là chuyện giữa người lớn, không quan hệ gì với bọn nhỏ, bọn nhỏ là vô tội, anh nhớ tới thời gian hồi bé chính mình trải qua bắt cóc.
Bởi vì mẹ anh là quan chức ngoại giao, nên anh thường xuyên bị quân phản động Israel bắt cóc, đổi lấy lợi ích.
Nolan nói là giải tán, không phải bắt.
Nghị viên rốt cuộc nổi giận, “Cậu dám nói cậu cùng người của vương bài quan hệ không tốt, cậu cùng Lục Trăn cũng đã ngủ cùng một chăn, quả thực cậu làm mất hết mặt mũi của chúng ta, tôi cảnh cáo cậu, hãy bảo bọn họ thả các con của tôi ra, nếu không, đừng trách tôi làm ra việc gì điên cuồng đấy.”
Nolan cũng không sợ người uy hiếp, “Không bằng không theo, đều do ông định đoạt đi. Cho dù tôi cùng Lục Trăn đã từng ở cùng một chỗ, thì tính là gì, e ngại cái gì sao? Ông nhìn không thuận mắt, không phục, ông cũng tìm một người nam nhân đến ở cùng đi.”
Nghị viên, “...”
Michael, “...”
Michael cũng không ngờ, đây là những lời mà Nolan nói. Hiển nhiên là anh cũng đang giận điên lên.
Lời như thế cũng có thể nói ra khỏi miệng.
Thực sự quá đáng sợ.
Nolan lạnh lùng nói, “Ông bắt Lục Trăn đi, nhốt cậu ta, đây chính là sự kiện điên cuồng nhất rồi, còn có thể làm ra cái gì điên cuồng hơn nữa? Tôi nói thật cho ông biết, trừ thả người, ông cũng không có con đường thứ hai đâu.”
“Cậu hãy chờ xem!” Nghị viên biết không thể thuyết phục Nolan, phẩy tay áo bỏ đi.
Trong lòng Nolan cũng không chắc, không biết một chiêu này của An Tiêu Dao có hiệu quả hay không, anh và An Tiêu Dao không đồng nhất, cho nên cách làm cùng xử sự cũng không như nhau, loại chuyện bắt cóc này, Nolan tuyệt đối không làm được.
Chỉ là, anh không cảm thấy có cái gì không đúng cả. Vị nghị viên này nắm lấy Lục Trăn, Tiêu Dao nắm lấy người nhà của ông ta, hai bên huề nhau. Hiện nay điều anh lo lắng nhất là ông ta có thể thỏa hiệp hay không, có thể thả người hay không, An Tiêu Dao nói, “Ông ta nhất định sẽ thỏa hiệp.”
Căn cứ điều tra báo cáo biểu hiện, vị nghị viên này là người đàn ông rất biết lo lắng chăm chút cho gia đình. Ông vô cùng quý trọng các con của mình. Bình thường ông rất cưng chiều bọn nhỏ, mặc kệ bọn họ phạm vào lỗi lầm gì, ông cũng chưa bao giờ chỉ trích. Mặc kệ chính mình bận như nào, mỗi ngày ông ta cũng cùng bọn nhỏ ăn điểm tâm.
Ông ta đúng là thật tâm thương yêu các con của mình.
Nolan nghĩ thầm, hi vọng ông ta có thể thỏa hiệp.
Nếu là không thể, chuyện này cũng không biết nên xử lý như thế nào cho tốt. Có một chút bất thuận, đó chính là cục diện lưỡng bại câu thương.(hai bên cùng tổn hại)
Bốn tiếng đồng hồ sau, FBI vẫn như cũ ở truy tìm vị trí con tin, nghị viên bên này, không có một chút tin tức, Nolan không tin, đàm phán vậy mà thất bại. Một giờ sau, nghị viên thu được một cái bao, bên trong có một cánh tay, một cánh tay tròn tròn phấn nộn, tất cả đều là máu tươi.
Căn cứ DNA nghiệm chứng, đây chính là cánh tay của con ông ta, trừ cánh tay này, lại thêm một VCR.
Lần này, nhìn không thấy người trong phòng thủy tinh nữa. Chỉ thấy bên trong một mảnh máu tươi, tiếng khóc của đứa nhỏ, người mẹ vẫn hô thượng đế, An Tiêu Dao nói, “Bốn tiếng đồng hồ đã tới, tôi vẫn chưa gặp được người của tôi. Ông nghĩ rằng tôi đang đùa giỡn hay sao? Ông hãy cẩn thận lắng nghe một chút, có âm thanh của con trai của ông sao? Cánh tay này tôi cho ông làm kỉ niệm, các bộ phận khác, đều bị tiểu bảo bối của Lục Trăn ăn mất rồi. Tôi sẽ chờ bốn tiếng đồng hồ nữa, kế tiếp, sẽ là ai chứ?”
Đoạn VCR này cùng đoạn trước ngắn như nhau, cũng không tra ra cái gì.
Chỉ có tiếng nói ôn nhuận của An Tiêu Dao.
Nolan cũng ngây người, anh cho rằng An Tiêu Dao chỉ là hù dọa ông ta, sẽ không thực sự hành động mất nhân tính như vậy. Dù sao đây cũng là chuyện giữa người lớn, không quan hệ gì với bọn nhỏ, bọn nhỏ là vô tội, anh nhớ tới thời gian hồi bé chính mình trải qua bắt cóc.
Bởi vì mẹ anh là quan chức ngoại giao, nên anh thường xuyên bị quân phản động Israel bắt cóc, đổi lấy lợi ích.
/2640
|