Editor: thanh huyền
“Oa, chơi xấu có phải hay không?”
“Cậu có ghi âm sao?” Nolan hừ lạnh, vẻ mặt lãnh diễm, Lục Trăn nghĩ một cái tát đánh anh đến trên mộ bia, Nolan lại nói một câu, “Trên tôi, cậu phải phụ trách một đời, cậu nguyện ý sao?”
“Được, lão tử bất hiếm lạ trên anh.” Lục Trăn không sao cả phất tay một cái, “Còn nhiều mà nam nhân tre già măng mọc để ca ca trên.”
Nolan cũng không tức giận, lạnh lùng nhắc nhở anh, “Cậu nhất định phải ở trước mộ phần cha mẹ cậu thảo luận loại vấn đề này sao?”
Lục Trăn, “...”
Hai người theo nghĩa trang ra, trời đã tối rồi.
Lục Trăn tâm tình, vẫn không vui, Nolan thầm nghĩ, Lục Trăn không phải như thế, khai không đứng dậy chơi cười a, thế nào liền sinh khí? Anh đột nhiên nhớ tới một vấn đề rất nghiêm trọng, đó chính là, Lục Trăn bất lực.
Thân thể anh còn chưa có phục hồi như cũ, anh lại không kiêng nể gì cả cùng anh nói đùa.
Nolan thiếu chút nữa cho chính mình một cái tát, kỳ thực cũng chẳng trách anh, Lục Trăn mới từ quỷ môn quan chuyển một vòng trở về, nói lại nói được không chính kinh, anh cho rằng thân thể Lục Trăn được rồi, bây giờ mới bừng tỉnh đại ngộ.
Thân thể anh khỏe mạnh, sinh lý khỏe mạnh, không thể bột qi, nhất định là bệnh tâm lý, chỗ nào dễ dàng như vậy có thể tốt.
“Tiểu Trăn, xin lỗi a.” Nolan kéo tay anh, “Đừng nóng giận, vừa tôi vô tâm.”
Lục Trăn cười khổ, tự giễu một tiếng, “Tôi không có tức giận, có đôi khi, tôi cũng sẽ quên.”
Hai người một trận trầm mặc.
Nolan lên Lục Trăn xe, ban đêm trực tiếp trên đường cái châu tế trở về New York, xe âm nhạc rất du dương, Nolan mở cửa, gió đêm tiến vào, vô cùng thoải mái, xe trải qua một trạm xăng dầu, Lục Trăn cố lên, Nolan đến bên cạnh tiện lợi đi mua đồ.
Theo a linh đốn- tên nghĩa trang trở về New York lái xe muốn năm tiếng đồng hồ, ban đêm lái xe lại phải cẩn thận một ít, dự đoán nửa đêm mới có thể trở lại New York, anh mua một ít nước cùng thức ăn, thời gian trở lại trên xe, đã thêm dầu. Nolan ngăn Lục Trăn muốn lên xe lại, “Tôi mở ra đi.”
Lục Trăn cũng than buông tay, đến phó chỗ tài xế ngồi ngồi, Nolan lái xe hồi New York.
“Cậu thế nào không ngồi máy bay qua đây, máy bay nhanh một chút, giảm thiểu phân nửa thời gian.”
“Nước Mỹ đường cái châu tế giăng khắp nơi, phương tiện đi chỗ nào, hà tất phiền phức phi công nhà tôi.” Lục Trăn giật lại ăn đông tây, sáng sớm hôm nay anh lái xe qua đây, cũng không ăn.
Nolan khóe mắt thoáng nhìn anh nhíu mày, thoạt nhìn không quá thích, nhưng anh còn là ăn, Nolan nói, “Tôi mua rất nhiều khẩu vị, người chọn lựa cậu thích, chớ miễn cưỡng, nếu không, chúng ta tìm một chỗ ăn cơm đi.”
“Đừng, ăn cơm xong hồi New York nửa đêm về sáng.”
Bọn họ ở nghĩa trang dừng lâu lắm, Lục Trăn nguyên vốn định bốn giờ chiều liền đi, trở lại New York vừa lúc buổi tối hơn chín giờ, nhất hoàn mỹ, hiện tại trời mau tối, anh cũng không muốn làm lỡ thời gian.
“Dượng tôi ngày kia trở về, ông muốn gặp cậu.”
“Không gặp!” Lục Trăn rất thẳng thắn cự tuyệt, ực một hớp nước, “Tôi biết anh muốn nói gì, tôi không kiên trì đi nghe, chuyện trước kia, tôi quên không sai biệt lắm, với anh cũng không ấn tượng, nếu không phải lần này nhìn thấy con chíp, muốn cho daddy tôi giải tội, tâm nguyện, tôi cũng không muốn nói đoạn chuyện cũ này.”
Nolan tỏ vẻ hiểu, anh đóng âm nhạc, “Mẫu thân của tôi là quan ngoại giao, tôi lúc còn rất nhỏ sẽ theo bà ở Israel, rất ít ở New York, năm đó đa số cũng là cha tôi bồi tôi.”
“Oa, chơi xấu có phải hay không?”
“Cậu có ghi âm sao?” Nolan hừ lạnh, vẻ mặt lãnh diễm, Lục Trăn nghĩ một cái tát đánh anh đến trên mộ bia, Nolan lại nói một câu, “Trên tôi, cậu phải phụ trách một đời, cậu nguyện ý sao?”
“Được, lão tử bất hiếm lạ trên anh.” Lục Trăn không sao cả phất tay một cái, “Còn nhiều mà nam nhân tre già măng mọc để ca ca trên.”
Nolan cũng không tức giận, lạnh lùng nhắc nhở anh, “Cậu nhất định phải ở trước mộ phần cha mẹ cậu thảo luận loại vấn đề này sao?”
Lục Trăn, “...”
Hai người theo nghĩa trang ra, trời đã tối rồi.
Lục Trăn tâm tình, vẫn không vui, Nolan thầm nghĩ, Lục Trăn không phải như thế, khai không đứng dậy chơi cười a, thế nào liền sinh khí? Anh đột nhiên nhớ tới một vấn đề rất nghiêm trọng, đó chính là, Lục Trăn bất lực.
Thân thể anh còn chưa có phục hồi như cũ, anh lại không kiêng nể gì cả cùng anh nói đùa.
Nolan thiếu chút nữa cho chính mình một cái tát, kỳ thực cũng chẳng trách anh, Lục Trăn mới từ quỷ môn quan chuyển một vòng trở về, nói lại nói được không chính kinh, anh cho rằng thân thể Lục Trăn được rồi, bây giờ mới bừng tỉnh đại ngộ.
Thân thể anh khỏe mạnh, sinh lý khỏe mạnh, không thể bột qi, nhất định là bệnh tâm lý, chỗ nào dễ dàng như vậy có thể tốt.
“Tiểu Trăn, xin lỗi a.” Nolan kéo tay anh, “Đừng nóng giận, vừa tôi vô tâm.”
Lục Trăn cười khổ, tự giễu một tiếng, “Tôi không có tức giận, có đôi khi, tôi cũng sẽ quên.”
Hai người một trận trầm mặc.
Nolan lên Lục Trăn xe, ban đêm trực tiếp trên đường cái châu tế trở về New York, xe âm nhạc rất du dương, Nolan mở cửa, gió đêm tiến vào, vô cùng thoải mái, xe trải qua một trạm xăng dầu, Lục Trăn cố lên, Nolan đến bên cạnh tiện lợi đi mua đồ.
Theo a linh đốn- tên nghĩa trang trở về New York lái xe muốn năm tiếng đồng hồ, ban đêm lái xe lại phải cẩn thận một ít, dự đoán nửa đêm mới có thể trở lại New York, anh mua một ít nước cùng thức ăn, thời gian trở lại trên xe, đã thêm dầu. Nolan ngăn Lục Trăn muốn lên xe lại, “Tôi mở ra đi.”
Lục Trăn cũng than buông tay, đến phó chỗ tài xế ngồi ngồi, Nolan lái xe hồi New York.
“Cậu thế nào không ngồi máy bay qua đây, máy bay nhanh một chút, giảm thiểu phân nửa thời gian.”
“Nước Mỹ đường cái châu tế giăng khắp nơi, phương tiện đi chỗ nào, hà tất phiền phức phi công nhà tôi.” Lục Trăn giật lại ăn đông tây, sáng sớm hôm nay anh lái xe qua đây, cũng không ăn.
Nolan khóe mắt thoáng nhìn anh nhíu mày, thoạt nhìn không quá thích, nhưng anh còn là ăn, Nolan nói, “Tôi mua rất nhiều khẩu vị, người chọn lựa cậu thích, chớ miễn cưỡng, nếu không, chúng ta tìm một chỗ ăn cơm đi.”
“Đừng, ăn cơm xong hồi New York nửa đêm về sáng.”
Bọn họ ở nghĩa trang dừng lâu lắm, Lục Trăn nguyên vốn định bốn giờ chiều liền đi, trở lại New York vừa lúc buổi tối hơn chín giờ, nhất hoàn mỹ, hiện tại trời mau tối, anh cũng không muốn làm lỡ thời gian.
“Dượng tôi ngày kia trở về, ông muốn gặp cậu.”
“Không gặp!” Lục Trăn rất thẳng thắn cự tuyệt, ực một hớp nước, “Tôi biết anh muốn nói gì, tôi không kiên trì đi nghe, chuyện trước kia, tôi quên không sai biệt lắm, với anh cũng không ấn tượng, nếu không phải lần này nhìn thấy con chíp, muốn cho daddy tôi giải tội, tâm nguyện, tôi cũng không muốn nói đoạn chuyện cũ này.”
Nolan tỏ vẻ hiểu, anh đóng âm nhạc, “Mẫu thân của tôi là quan ngoại giao, tôi lúc còn rất nhỏ sẽ theo bà ở Israel, rất ít ở New York, năm đó đa số cũng là cha tôi bồi tôi.”
/2640
|