Anh có thể đoán được Hạ Thanh đang ở đâu, muốn làm cái gì, nếu anh đi ngăn Hạ Thanh, tuyệt đối có thể ngăn được, chỉ là, như vậy thật không công bằng với cô, cho Hạ Thanh một cơ hội, xem xem người phụ nữ này, rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh.
Coi như anh chưa từng tới, anh chỉ quan sát qua màn hình giám sát, tránh cho Hạ Thanh trọng thương tử vong.
Đột nhiên, màn hình phát ra âm thanh sàn sạt, mặc dù âm thanh có chút không rõ ràng, đột nhiên lóe lên một cái, mười giây sau khôi phục lại bình thường, tất cả đều im ắng, An Tiêu Dao ngồi im lặng, để các nhân viên thông tin làm việc.
Đột nhiên, tòa thành cắt điện.
Tất cả cũng bắt đầu bận rộn, An Tiêu Dao chậm rãi trở về phòng, lợi dụng nguồn điện dự phòng, mở ra tầng cao nhất dành riêng cho người quản lý, Hạ Thanh vẫn không ngờ, có hai phòng điều khiển.
Bình thường các tòa thành, cũng chỉ có một tuyến đường quản lý, ở đây chôn giấu rất nhiều thứ, An Tiêu Dao phòng ngừa vạn nhất, thật có cao thủ xuất hiện, cho nên mới làm hai phòng quản lý, bình thường để tới nơi nay trộm đạo cũng cần có vài người cùng hợp tác.
Một người làm nhiễu phòng quản lý, một người xâm nhập vào tòa thành.
Bằng không, một người đến trộm đạo, cũng chỉ có thể làm hỏng phòng quản lý, một người xông vào, nếu không, cô sẽ bị nhân viên phòng quản lý phát hiện, sau đó bị đánh thành đống thịt vụn.
Anh để tổng quản nên xử lý như thế nào thì xử lý như thế, đừng tới phiền anh, nơi này có người vì kiểm tra, thường thường quấy rầy tuyến đường, thường xuyên cắt điện, người tổng quản cũng thành thói quen, An Tiêu Dao mở màn hình quản lý liền nhìn thấy Hạ Thanh.
Theo đường thông gió xuyên qua, thoạt nhìn cũng không đến nỗi nhếch nhác, phòng quản lý này có thể quan sát thấy những góc chết, rất bí mật, khó có thể nhìn ra được, ở đây đường dây quản lý cũng không giống nhau.
Là thuộc về đường điện độc lập, quanh năm đều không hề mất điện, Hạ Thanh trừ phi là thần, bằng không không thể nào làm nhiễu mạch ở đây, cô hiển nhiên cũng bất ngờ, nhưng thấy phía dưới không có động tĩnh gì, cô cũng an tâm.
Tầng cao nhất có cánh cửa chạm hoa, chính là nội thất nhập khẩu, đây là đá phiến môn nhập khẩu từ nước Anh, sức người không thể mở ra, chỉ có thể dựa vào các cơ quan ở đây, Hạ Thanh ngắm nhìn bốn phía, chạm hoa trên cửa có hai đóa hoa, một đóa hoa hồng, một đóa hoa mẫu đơn.
Bên cạnh có cái giá đồ cổ ba tầng được chạm rỗng, để đủ loại bình hoa cổ.
Vừa chợt nhìn, cũng không có chỗ nào không bình thường.
Hạ Thanh mở video, kết quả ở đây không có tín hiệu, cô nguyền rủa một tiếng, vốn muốn hỏi ý kiến Cố Thất Thất, xem ra hỏi không được.
Khoan ở đây, không có bảo vệ, có cảm giác lạnh lẽo đến tận xương tủy.
Cô đi tới giá tiền cổ, mỗi cái giá một tầng cũng có 7 cái bình hoa, màu sắc không giống nhau, Hạ Thanh suy nghĩ đến những bình hoa này, tấ cả đều là hiếm thấy, quanh năm trộm bảo, cũng có khả năng nhận thức được dâu là đồ tốt.
“Thật có tiền…” Hạ Thanh nhẹ tay xuy một tiếng, “Nhà tư bản…”
Có một bình hoa cổ Ai Cập, khoảng chín nghìn năm, cũng có thể nói là văn vật, còn các bình hoa khác, đại đa số là của thời trung cổ của các nước Châu Âu, hoa mỹ quý khí, thoạt nhìn có giá trị phi phàm.
Cửa mà tùy tiện bày nhiều đồ cổ như vậy, bên trong càng không thể nói hết.
Hạ Thanh chạm tay vào bông hoa được khắc trên cửa chính, không phát hiện ra bất luận điều bí mật gì, cuối cùng đem mục tiêu hướng về cái giá cao nhất, đây là một cơ quan, chỉ là, cơ quan nằm ở đâu? Hạ Thanh cũng không phải là một chuyên gia thưởng thức đồ cổ.
Bình hoa lại càng không phải sở thích của cô, năng lực thưởng thức có hạn, nhưng cô có thể nhìn ra được, các bình hoa xuất xứ ở đâu, niên đại của nó.
Hạ Thanh trộm bảo nhiều hơn, cũng thấy nhiều cơ quan,
Lần đầu tiền nhìn thấy cánh của của cơ quan mật thất như thế này.
Là có lòng thưởng thức trình độ của cô sao?
Coi như anh chưa từng tới, anh chỉ quan sát qua màn hình giám sát, tránh cho Hạ Thanh trọng thương tử vong.
Đột nhiên, màn hình phát ra âm thanh sàn sạt, mặc dù âm thanh có chút không rõ ràng, đột nhiên lóe lên một cái, mười giây sau khôi phục lại bình thường, tất cả đều im ắng, An Tiêu Dao ngồi im lặng, để các nhân viên thông tin làm việc.
Đột nhiên, tòa thành cắt điện.
Tất cả cũng bắt đầu bận rộn, An Tiêu Dao chậm rãi trở về phòng, lợi dụng nguồn điện dự phòng, mở ra tầng cao nhất dành riêng cho người quản lý, Hạ Thanh vẫn không ngờ, có hai phòng điều khiển.
Bình thường các tòa thành, cũng chỉ có một tuyến đường quản lý, ở đây chôn giấu rất nhiều thứ, An Tiêu Dao phòng ngừa vạn nhất, thật có cao thủ xuất hiện, cho nên mới làm hai phòng quản lý, bình thường để tới nơi nay trộm đạo cũng cần có vài người cùng hợp tác.
Một người làm nhiễu phòng quản lý, một người xâm nhập vào tòa thành.
Bằng không, một người đến trộm đạo, cũng chỉ có thể làm hỏng phòng quản lý, một người xông vào, nếu không, cô sẽ bị nhân viên phòng quản lý phát hiện, sau đó bị đánh thành đống thịt vụn.
Anh để tổng quản nên xử lý như thế nào thì xử lý như thế, đừng tới phiền anh, nơi này có người vì kiểm tra, thường thường quấy rầy tuyến đường, thường xuyên cắt điện, người tổng quản cũng thành thói quen, An Tiêu Dao mở màn hình quản lý liền nhìn thấy Hạ Thanh.
Theo đường thông gió xuyên qua, thoạt nhìn cũng không đến nỗi nhếch nhác, phòng quản lý này có thể quan sát thấy những góc chết, rất bí mật, khó có thể nhìn ra được, ở đây đường dây quản lý cũng không giống nhau.
Là thuộc về đường điện độc lập, quanh năm đều không hề mất điện, Hạ Thanh trừ phi là thần, bằng không không thể nào làm nhiễu mạch ở đây, cô hiển nhiên cũng bất ngờ, nhưng thấy phía dưới không có động tĩnh gì, cô cũng an tâm.
Tầng cao nhất có cánh cửa chạm hoa, chính là nội thất nhập khẩu, đây là đá phiến môn nhập khẩu từ nước Anh, sức người không thể mở ra, chỉ có thể dựa vào các cơ quan ở đây, Hạ Thanh ngắm nhìn bốn phía, chạm hoa trên cửa có hai đóa hoa, một đóa hoa hồng, một đóa hoa mẫu đơn.
Bên cạnh có cái giá đồ cổ ba tầng được chạm rỗng, để đủ loại bình hoa cổ.
Vừa chợt nhìn, cũng không có chỗ nào không bình thường.
Hạ Thanh mở video, kết quả ở đây không có tín hiệu, cô nguyền rủa một tiếng, vốn muốn hỏi ý kiến Cố Thất Thất, xem ra hỏi không được.
Khoan ở đây, không có bảo vệ, có cảm giác lạnh lẽo đến tận xương tủy.
Cô đi tới giá tiền cổ, mỗi cái giá một tầng cũng có 7 cái bình hoa, màu sắc không giống nhau, Hạ Thanh suy nghĩ đến những bình hoa này, tấ cả đều là hiếm thấy, quanh năm trộm bảo, cũng có khả năng nhận thức được dâu là đồ tốt.
“Thật có tiền…” Hạ Thanh nhẹ tay xuy một tiếng, “Nhà tư bản…”
Có một bình hoa cổ Ai Cập, khoảng chín nghìn năm, cũng có thể nói là văn vật, còn các bình hoa khác, đại đa số là của thời trung cổ của các nước Châu Âu, hoa mỹ quý khí, thoạt nhìn có giá trị phi phàm.
Cửa mà tùy tiện bày nhiều đồ cổ như vậy, bên trong càng không thể nói hết.
Hạ Thanh chạm tay vào bông hoa được khắc trên cửa chính, không phát hiện ra bất luận điều bí mật gì, cuối cùng đem mục tiêu hướng về cái giá cao nhất, đây là một cơ quan, chỉ là, cơ quan nằm ở đâu? Hạ Thanh cũng không phải là một chuyên gia thưởng thức đồ cổ.
Bình hoa lại càng không phải sở thích của cô, năng lực thưởng thức có hạn, nhưng cô có thể nhìn ra được, các bình hoa xuất xứ ở đâu, niên đại của nó.
Hạ Thanh trộm bảo nhiều hơn, cũng thấy nhiều cơ quan,
Lần đầu tiền nhìn thấy cánh của của cơ quan mật thất như thế này.
Là có lòng thưởng thức trình độ của cô sao?
/2640
|