Năm đó Cố Thất Thất còn chưa có ý thức được thời gian Long Tứ thích mình, Lục Trăn từng uyển chuyển ám chỉ qua... Long Tứ quá hỗn đản, cuộc sống này quá hỗn loạn thần mã để thăm dò cô, kết quả phát hiện Cố Thất Thất vẫn biểu tình vô cảm, Lục Trăn liền buông tha mặc kệ chuyện của bọn họ.
Lúc trước của Cố Thất Thất xác thực, cũng là không quan tâm.
Hiện tại cũng không thấy quan tâm nhiều lắm, bất quá, nếu Long Tứ ở trước mặt Cố Thất Thất kéo một nữ nhân vui đùa, không chừng Cố Thất Thất sẽ một quyền giết chết Long Tứ.
Đi ngủ, đừng nghĩ những sự việc rắc rối này.
Những chuyện kia đều đã qua.
Cố Thất Thất lại không xen vào Long Tứ, từ lúc Long Tứ và Cố Thất Thất cho thấy cõi lòng của nhau, trái lại một bước sửa cuộc sống hoang đường trước đây, không lại nghe nói về Long Tứ sống sắc sinh hương diễm ngộ.
Tòa nhà này ở sâu trong rừng rậm nên cực kỳ yên tĩnh yên tĩnh, Long Tứ cố ý dặn dò thuộc hạ nên càng lộ vẻ yên tĩnh, Cố Thất Thất rất nhanh rơi vào giấc ngủ. Trong tòa nhà chỉ có mấy người thay phiên nhau tuần tra..
Cố Thất Thất ngủ hai tiếng đồng hồ liền tỉnh lại, bởi vì nghe thấy tiếng xe.
Mọi người săn thú đều đã trở về, thu hoạch cũng khá lớn có lợn rừng cùng mấy con rắn, tất cả đã sớm ở bờ sông xử lý, Cố Thất Thất nhảy xuống giường theo cửa sổ nhìn xuống, một chiếc xe tải quân dụng cùng một chiếc xe jeep một trước một sau đã trở về.
Tạp xe dừng lại đến, nhảy xuống hơn mười người nam tử cũng không có một nữ đặc công nào, bên người Long Tứ nữ đặc công rất ít. Long Tứ là chủ quản quân sự xuất ngoại cần nữ đặc công ít hơn phân nửa đều là nam nhân.
Bên người Lục Trăn là nữ đặc công so với nam đặc công nhiều hơn, năm đó Long Tứ còn đặc biệt hâm mộ, âm thầm đố kị với Lục ca ca bên người hoa đào không ngừng. Hơn nữa Lục ca ca ngươi là một tiểu thụ Long Tứ là vẫn nam, hoàn cảnh công việc của chúng ta hẳn là đổi lại đều vui mừng lớn.
Xe Long Tứ theo ở phía sau, cũng nhảy xuống, ngẩng đầu liền nhìn thấy Cố Thất Thất, anh cười xán lạn, phất phất tay. Dưới ánh mặt trời khuôn mặt tuấn mỹ sáng chói, trừ việc tính tình tương đối nóng nảy, Long Tứ cười rộ lên đều vô cùng xán lạn rộng rãi, toàn bộ Cố Thất Thất đều cảm thấy rất anh tuấn.
Đặc biệt một đầu tóc vàng tương đối đẹp, nam nhân tóc vàng đại đa số thoạt nhìn cũng không chỉnh tề, làm cho người khác có cảm giác rối loạn nhưng tóc vàng của Long Tứ này lại tương đối coi được, màu ánh sáng chói mắt lại trở thành một đại ký hiệu của vương bài.
"Xuống ăn cái gì." Long Tứ hét một tiếng, Cố Thất Thất gật gật đầu, đi xuống lầu, bọn họ còn phải ở chỗ này nghỉ ngơi một khoảng thời gian, trùm ma túy lớn địa phương cùng chính phủ liên hợp cùng một chỗ, bọn họ muốn làm suy sụp trùm ma túy lớn cần phải có kế hoạch cẩn thận chu toàn.
Nếu là Mục Vân Sơn, không thích liền không dùng một phân tiền mà dùng chiến đấu giải quyết, chẳng sợ kéo dài một chút thời gian. Lục Trăn là cao thủ tốc chiến tốc thắng, chẳng sợ dùng bó tiền lớn cũng không có quan hệ khí chất thổ hào.
Long Tứ lại là thích toàn diện oanh tạc bao la hùng vĩ, cho nên mỗi người phương thức xử lý cũng không như nhau.
Cho nên, điều tới một xe đặc công.
Cố Thất Thất cũng thói quen với tác phong chiến đấu của Long Tứ.
Cố Thất Thất nhiều năm nằm vùng trong quân đội tuy uy tín không mạnh nhưng mọi người đều biết, đây là lão đại nhìn trúng nữ nhân, lại là người lãnh đạo vương bài. Với Cố Thất Thất tương nhiên cung kính, Cố Thất Thất nói ít, cũng không am hiểu giao tiếp.
Có người lên tiếng: "Tôi nghĩ hẳn là nên xách thêm mấy nữ nhân qua đây đi, miễn cho Thất Thất lão đại nghe nam nhân chúng tôi nói chuyện ầm ĩ với nhau cũng trở nên buồn chán."
Long Tứ một đao chặt bỏ một móng heo đưa cho Cố Thất Thất: "Cậu gọi mấy nữ nhân đến cũng đều như nhau, cô ấy vẫn cảm thấy buồn phiền như thế."
Lão đại đây là tính toán muốn đuổi nữ nhân đi a, anh nói lời hay sẽ chết sao, anh không châm chọc sẽ không chết sao. Lão đại nói lời có hình thức không được sao, anh muốn sống một đời trong cô độc a, anh như thế làm sao có thể theo đuổi nữ nhân.
Lúc trước của Cố Thất Thất xác thực, cũng là không quan tâm.
Hiện tại cũng không thấy quan tâm nhiều lắm, bất quá, nếu Long Tứ ở trước mặt Cố Thất Thất kéo một nữ nhân vui đùa, không chừng Cố Thất Thất sẽ một quyền giết chết Long Tứ.
Đi ngủ, đừng nghĩ những sự việc rắc rối này.
Những chuyện kia đều đã qua.
Cố Thất Thất lại không xen vào Long Tứ, từ lúc Long Tứ và Cố Thất Thất cho thấy cõi lòng của nhau, trái lại một bước sửa cuộc sống hoang đường trước đây, không lại nghe nói về Long Tứ sống sắc sinh hương diễm ngộ.
Tòa nhà này ở sâu trong rừng rậm nên cực kỳ yên tĩnh yên tĩnh, Long Tứ cố ý dặn dò thuộc hạ nên càng lộ vẻ yên tĩnh, Cố Thất Thất rất nhanh rơi vào giấc ngủ. Trong tòa nhà chỉ có mấy người thay phiên nhau tuần tra..
Cố Thất Thất ngủ hai tiếng đồng hồ liền tỉnh lại, bởi vì nghe thấy tiếng xe.
Mọi người săn thú đều đã trở về, thu hoạch cũng khá lớn có lợn rừng cùng mấy con rắn, tất cả đã sớm ở bờ sông xử lý, Cố Thất Thất nhảy xuống giường theo cửa sổ nhìn xuống, một chiếc xe tải quân dụng cùng một chiếc xe jeep một trước một sau đã trở về.
Tạp xe dừng lại đến, nhảy xuống hơn mười người nam tử cũng không có một nữ đặc công nào, bên người Long Tứ nữ đặc công rất ít. Long Tứ là chủ quản quân sự xuất ngoại cần nữ đặc công ít hơn phân nửa đều là nam nhân.
Bên người Lục Trăn là nữ đặc công so với nam đặc công nhiều hơn, năm đó Long Tứ còn đặc biệt hâm mộ, âm thầm đố kị với Lục ca ca bên người hoa đào không ngừng. Hơn nữa Lục ca ca ngươi là một tiểu thụ Long Tứ là vẫn nam, hoàn cảnh công việc của chúng ta hẳn là đổi lại đều vui mừng lớn.
Xe Long Tứ theo ở phía sau, cũng nhảy xuống, ngẩng đầu liền nhìn thấy Cố Thất Thất, anh cười xán lạn, phất phất tay. Dưới ánh mặt trời khuôn mặt tuấn mỹ sáng chói, trừ việc tính tình tương đối nóng nảy, Long Tứ cười rộ lên đều vô cùng xán lạn rộng rãi, toàn bộ Cố Thất Thất đều cảm thấy rất anh tuấn.
Đặc biệt một đầu tóc vàng tương đối đẹp, nam nhân tóc vàng đại đa số thoạt nhìn cũng không chỉnh tề, làm cho người khác có cảm giác rối loạn nhưng tóc vàng của Long Tứ này lại tương đối coi được, màu ánh sáng chói mắt lại trở thành một đại ký hiệu của vương bài.
"Xuống ăn cái gì." Long Tứ hét một tiếng, Cố Thất Thất gật gật đầu, đi xuống lầu, bọn họ còn phải ở chỗ này nghỉ ngơi một khoảng thời gian, trùm ma túy lớn địa phương cùng chính phủ liên hợp cùng một chỗ, bọn họ muốn làm suy sụp trùm ma túy lớn cần phải có kế hoạch cẩn thận chu toàn.
Nếu là Mục Vân Sơn, không thích liền không dùng một phân tiền mà dùng chiến đấu giải quyết, chẳng sợ kéo dài một chút thời gian. Lục Trăn là cao thủ tốc chiến tốc thắng, chẳng sợ dùng bó tiền lớn cũng không có quan hệ khí chất thổ hào.
Long Tứ lại là thích toàn diện oanh tạc bao la hùng vĩ, cho nên mỗi người phương thức xử lý cũng không như nhau.
Cho nên, điều tới một xe đặc công.
Cố Thất Thất cũng thói quen với tác phong chiến đấu của Long Tứ.
Cố Thất Thất nhiều năm nằm vùng trong quân đội tuy uy tín không mạnh nhưng mọi người đều biết, đây là lão đại nhìn trúng nữ nhân, lại là người lãnh đạo vương bài. Với Cố Thất Thất tương nhiên cung kính, Cố Thất Thất nói ít, cũng không am hiểu giao tiếp.
Có người lên tiếng: "Tôi nghĩ hẳn là nên xách thêm mấy nữ nhân qua đây đi, miễn cho Thất Thất lão đại nghe nam nhân chúng tôi nói chuyện ầm ĩ với nhau cũng trở nên buồn chán."
Long Tứ một đao chặt bỏ một móng heo đưa cho Cố Thất Thất: "Cậu gọi mấy nữ nhân đến cũng đều như nhau, cô ấy vẫn cảm thấy buồn phiền như thế."
Lão đại đây là tính toán muốn đuổi nữ nhân đi a, anh nói lời hay sẽ chết sao, anh không châm chọc sẽ không chết sao. Lão đại nói lời có hình thức không được sao, anh muốn sống một đời trong cô độc a, anh như thế làm sao có thể theo đuổi nữ nhân.
/2640
|