Cách Lỗ nói, "Lão đại là điển hình tôi yêu đương không thuận tôi mới không nhìn thấy các người cẩu nam nam ân ái làm đau đôi mắt của tôi. Tôi liều mạng cũng muốn cho các người đánh nhau tiêu khiển tâm tư hắc ám của tôi, cũng may mắn chúng ta đều độc thân."
Mọi người nhất trí gật đầu.
Ưng Nhãn, "Lão đại, anh mặt rất tối..."
"Lão đại, thế giới tốt đẹp như vậy, anh lại ác độc như vậy, thật không tốt, thật không tốt..."
...
Long Tứ, "... Ta phi, các người trước không đến châm chọc tôi, tôi sẽ châm chọc các người sao?"
Ưng Nhãn nói: "Bản ý của chúng tôi là muốn giáo thụ lão đại mấy chiêu để anh theo đuổi Thất Thất lão đại a, thần kinh của lão đại bình thường tựa như thân cây cây già trăm năm, vì sao lúc này mẫn cảm như thân trúc vậy."
"Các người có thể cho tôi đề nghị tốt gì." Long Tứ mới không nghe bọn hắn thối lắm.
Một đám người bảy miệng tám lưỡi gây gổ.
Cố Thất Thất ngại ầm ĩ, xách máy vi tính ngồi xa một ít, Ưng Nhãn thấy mục đích đạt được, thật sâu giáo dục Long Tứ: "Lão đại,anh đừng vì chọc vào chỗ đau của anh, anh liền giậm chân lại. Anh suy nghĩ một chút, lúc trước anh cho là Thất Thất lão đại yêu Michael, anh nản lòng thoái chí chạy đến giữa thâm sơn rừng già... A lão đại, anh không cần trừng mắt nhìn tôi như thế, biểu tình thật muốn giết người a. Mặc dù không cẩn thận nhắc tới chuyện thương tâm của anh, để trái tim nhỏ bé, đáng thương ngạo kiều của anh bể thành hoa tuyết, thế nhưng, theo đuổi Thất Thất lão đại, anh đều lạc nở hoa rồi a?"
Mọi người nhất trí gật đầu, Long Tứ nhíu nhíu mày,
" Với chuyện các người muốn nói ở đây có một xu quan hệ sao?"
Cách Lỗ xoa trán châm chọc một câu: "Lão đại EQ thấp không phải lỗi của anh, tuyệt đối là có liên quan đến hoàn cảnh. Thế nhưng anh không nghe người nói EQ cao đưa ra đề nghị sẽ có lúc sai sao, thỉnh chuyên tâm một chút, trả lời là phải hoặc là không phải là được."
Đặc công số một: "Uy uy uy, lão đại thấy EQ của Tiêu Dao rất mạnh mẽ không? Lão bà bưu hãn như vậy một giây trước còn là địch nhân một giây sau là có thể cùng đi đến giáo đường, đây là chỉ số thông minh cùng EQ kết hợp rất cao, hai vị lão đại là cùng nhau lớn lên, đừng trách tội hoàn cảnh, hoàn cảnh rất vô tội được không?"
Tất cả mọi người không lời nhìn hắn và Long Tứ, Long Tứ không biết đang suy nghĩ gì, cả người trong trạng thái như đi vào cõi thần tiên, tự nhiên không nghe thấy những lời đại nghịch bất đạo như vậy. Chuyện gì có thể làm cho lão đại thổ huyết, cả người xuất động linh hồn a.
Ưng Nhãn ở trước mặt Long Tứ phất phất tay: "Lão đại, hồn trở về."
"Cút!" Long Tứ hất tay Ưng Nhãn, mặt mày bất thiện: "Tiếp tục!"
Mọi người xem đầu kim mao nóng nảy này, nhao nhao không nói gì, kỳ thực Long Tứ vừa rồi không nghe thấy bọn họ đang nói cái gì? Chuyện này thần logic rốt cuộc lại đi vòng qua đi nơi nào, nghĩ sự tình không thuần khiết?
Long Tứ nghĩ chính là sự việc lúc trước anh chạy đến núi tuyết, Cố Thất Thất đích xác đuổi tới, khi đó Long Tứ là thật nản lòng thoái chí, cảm giác vô cùng không có ý nghĩa, cần yên lặng một chút, dù sao nhiều năm thầm mến như vậy thành công không, anh khó tránh khỏi bi thương.
Kết quả, Cố Thất Thất đuổi tới.
Hơn nữa còn làm cho ý nản lòng thoái chí của Long Tứ biến thành ý chí chiến đấu ngẩng cao. Khi đó lần đầu tiên Long Tứ đè Cố Thất Thất can đảm hôn lên môi của cô, Cố Thất Thất cơ hồ có thể xem nhẹ chống lại sự việc này nhưng nguyên lai Cố Thất Thất lại nguyện ý bị lão tử hôn môi.
Nếu không phải là có người đến làm rối, Long Tứ thiếu chút nữa liền công thành công.
Thế là Long Tứ liền bỏ qua ý nản lòng thoái chí, bắt đầu phá bình ngã phá đem con đường mặt dày mày dạn này đổi thành một đường đi tới không quay đầu lại được. Long Tứ luôn luôn trong trạng thái sói động dục hận không thể đính vào trên người Cố Thất Thất. Khi phát hiện hiệu quả không tệ hậu liền càng ngày càng mặt dày mày dạn, tự tôn kiêu ngạo cái gì đó vứt sang một bên, có cái gì so với ăn được đậu hủ của tức phụ quan trọng hơn?
Long Tứ không hề nghi ngờ là làm người phải cụ thể.
Mọi người nhất trí gật đầu.
Ưng Nhãn, "Lão đại, anh mặt rất tối..."
"Lão đại, thế giới tốt đẹp như vậy, anh lại ác độc như vậy, thật không tốt, thật không tốt..."
...
Long Tứ, "... Ta phi, các người trước không đến châm chọc tôi, tôi sẽ châm chọc các người sao?"
Ưng Nhãn nói: "Bản ý của chúng tôi là muốn giáo thụ lão đại mấy chiêu để anh theo đuổi Thất Thất lão đại a, thần kinh của lão đại bình thường tựa như thân cây cây già trăm năm, vì sao lúc này mẫn cảm như thân trúc vậy."
"Các người có thể cho tôi đề nghị tốt gì." Long Tứ mới không nghe bọn hắn thối lắm.
Một đám người bảy miệng tám lưỡi gây gổ.
Cố Thất Thất ngại ầm ĩ, xách máy vi tính ngồi xa một ít, Ưng Nhãn thấy mục đích đạt được, thật sâu giáo dục Long Tứ: "Lão đại,anh đừng vì chọc vào chỗ đau của anh, anh liền giậm chân lại. Anh suy nghĩ một chút, lúc trước anh cho là Thất Thất lão đại yêu Michael, anh nản lòng thoái chí chạy đến giữa thâm sơn rừng già... A lão đại, anh không cần trừng mắt nhìn tôi như thế, biểu tình thật muốn giết người a. Mặc dù không cẩn thận nhắc tới chuyện thương tâm của anh, để trái tim nhỏ bé, đáng thương ngạo kiều của anh bể thành hoa tuyết, thế nhưng, theo đuổi Thất Thất lão đại, anh đều lạc nở hoa rồi a?"
Mọi người nhất trí gật đầu, Long Tứ nhíu nhíu mày,
" Với chuyện các người muốn nói ở đây có một xu quan hệ sao?"
Cách Lỗ xoa trán châm chọc một câu: "Lão đại EQ thấp không phải lỗi của anh, tuyệt đối là có liên quan đến hoàn cảnh. Thế nhưng anh không nghe người nói EQ cao đưa ra đề nghị sẽ có lúc sai sao, thỉnh chuyên tâm một chút, trả lời là phải hoặc là không phải là được."
Đặc công số một: "Uy uy uy, lão đại thấy EQ của Tiêu Dao rất mạnh mẽ không? Lão bà bưu hãn như vậy một giây trước còn là địch nhân một giây sau là có thể cùng đi đến giáo đường, đây là chỉ số thông minh cùng EQ kết hợp rất cao, hai vị lão đại là cùng nhau lớn lên, đừng trách tội hoàn cảnh, hoàn cảnh rất vô tội được không?"
Tất cả mọi người không lời nhìn hắn và Long Tứ, Long Tứ không biết đang suy nghĩ gì, cả người trong trạng thái như đi vào cõi thần tiên, tự nhiên không nghe thấy những lời đại nghịch bất đạo như vậy. Chuyện gì có thể làm cho lão đại thổ huyết, cả người xuất động linh hồn a.
Ưng Nhãn ở trước mặt Long Tứ phất phất tay: "Lão đại, hồn trở về."
"Cút!" Long Tứ hất tay Ưng Nhãn, mặt mày bất thiện: "Tiếp tục!"
Mọi người xem đầu kim mao nóng nảy này, nhao nhao không nói gì, kỳ thực Long Tứ vừa rồi không nghe thấy bọn họ đang nói cái gì? Chuyện này thần logic rốt cuộc lại đi vòng qua đi nơi nào, nghĩ sự tình không thuần khiết?
Long Tứ nghĩ chính là sự việc lúc trước anh chạy đến núi tuyết, Cố Thất Thất đích xác đuổi tới, khi đó Long Tứ là thật nản lòng thoái chí, cảm giác vô cùng không có ý nghĩa, cần yên lặng một chút, dù sao nhiều năm thầm mến như vậy thành công không, anh khó tránh khỏi bi thương.
Kết quả, Cố Thất Thất đuổi tới.
Hơn nữa còn làm cho ý nản lòng thoái chí của Long Tứ biến thành ý chí chiến đấu ngẩng cao. Khi đó lần đầu tiên Long Tứ đè Cố Thất Thất can đảm hôn lên môi của cô, Cố Thất Thất cơ hồ có thể xem nhẹ chống lại sự việc này nhưng nguyên lai Cố Thất Thất lại nguyện ý bị lão tử hôn môi.
Nếu không phải là có người đến làm rối, Long Tứ thiếu chút nữa liền công thành công.
Thế là Long Tứ liền bỏ qua ý nản lòng thoái chí, bắt đầu phá bình ngã phá đem con đường mặt dày mày dạn này đổi thành một đường đi tới không quay đầu lại được. Long Tứ luôn luôn trong trạng thái sói động dục hận không thể đính vào trên người Cố Thất Thất. Khi phát hiện hiệu quả không tệ hậu liền càng ngày càng mặt dày mày dạn, tự tôn kiêu ngạo cái gì đó vứt sang một bên, có cái gì so với ăn được đậu hủ của tức phụ quan trọng hơn?
Long Tứ không hề nghi ngờ là làm người phải cụ thể.
/2640
|