Editor: May
Lâm Dật mặc một bộ tây trangmàu đen chế tác thuần thủ công, trên người mỗi một viên cúc áo mạ vàng nghe nói đều là xuất ra từ thiết kế kinh điển của Điền Kỳ Kỳ, mỗi một viên đều được khảm chui lộng lẫy bắt mắt, trên người anh đều tản mát ra một loại mị lực không gì sánh kịp. Từ khi anh đi vào trong tầm mắt mọi người, vô số ánh mắt liền giống như trúng tà gắt gao đi theo thân ảnh của anh.
Mà hiệu quả Điền Kỳ Kỳ bộc lộ quan điểm kinh diễm cũng là có thể nghĩ. Lúc trước tất cả mọi người đều chỉ là như sấm bên tai thanh danh của cô, tập đoàn Điền Lâm hoặc là nói Lâm Dật cố ý muốn bảo vệ cô, không cho cô bại lộ quá nhiều ở trong tầm mắt công chúng. Mà hôm nay nhìn thấy, lại là uyển nhược du long, phiên nhược kinh hồng.
Váy đuôi cá xanh nhạt ôn nhu nở rộ trên mặt đất, mỗi một bước đều có vẻ ưu nhã mà thong dong. Dưới đầu tóc nâu vàng hơi uốn, là một gương mặt ôn nhu mà ngọt thanh, tóc dài rũ vai, mắt sáng rõ ràng, lễ phục hoa lệ điển nhã vừa đúng phác hoạ ra dáng người duyên dáng của cô, cổ áo độc đáo thiết kế thật sâu là lưu hành quý này, giọt lệ giữa xương quai xanh, là giọt nước mắt hôm qua độc nhất vô nhị, có thể thấy được sự ưu ái dành cho cô.
“Điền Kỳ Kỳ tiểu thư, cô tiến vào Điền Lâm không lâu liền lấy được thành tựu như vậy, xin hỏi cô có cảm tưởng gì?”
Theo một phóng viên hỏi lên, tất cả mọi người đều chen chúc đến, một đám vấn đề theo nhau mà đến.
“Điền tiểu thư, Điền Lâm sẽ sáng tạo nhãn hiệuđộc đáo cho cô, đây là sự thật sao?”
“Vương thất Tây Ban Nhacũng khen không dứt miệng với tác phẩm thiết kế của cô, cô nghĩ như thế nào?”“Điền Kỳ Kỳ tiểu thư, tác phẩm đoạt giải của cuộc thi quốc tế Hoa Xa lúc trước hiện giờ lại thành tác phẩm của cô, đối với chuyện này, cô có thể nói rõ cho chúng tôi biết được không……”
………
Trong khoảng thời gian ngắn, Điền Kỳ Kỳ chỉ cảm thấy trong đầu giống như bị oanh tạc, vô cùng hỗn độn. Tầm mắt cô xuyên qua đám người, tìm kiếm một thân ảnh có thể cho cô lực lượng……
Lâm Dật đang đàm luận với người, bỗng nhiên nheo mắt, xoay người ra vẻ lơ đãng quét quét toàn trường, liền nhìn thấy cảnh tượng Điền Kỳ Kỳ bị vây chận, tức giận không kiềm được dâng lên, dùng một ánh mắt với Alan. Alan hiểu ý, liền tiến lên ngăn cản, “Ngượng ngùng, sau khi cuộc họp báo chấm dứt sẽ là thời gian cho vấn đề tự do của mọi người, vẫn xin chư vị phóng viên có thể bảo đảm kỷ luật hội trường, nếu không chúng tôi đành phải để cô ấy rời đi.” Alan che chở Điền Kỳ Kỳ kéo cô ra đám người.
Lâm Dật mặc một bộ tây trangmàu đen chế tác thuần thủ công, trên người mỗi một viên cúc áo mạ vàng nghe nói đều là xuất ra từ thiết kế kinh điển của Điền Kỳ Kỳ, mỗi một viên đều được khảm chui lộng lẫy bắt mắt, trên người anh đều tản mát ra một loại mị lực không gì sánh kịp. Từ khi anh đi vào trong tầm mắt mọi người, vô số ánh mắt liền giống như trúng tà gắt gao đi theo thân ảnh của anh.
Mà hiệu quả Điền Kỳ Kỳ bộc lộ quan điểm kinh diễm cũng là có thể nghĩ. Lúc trước tất cả mọi người đều chỉ là như sấm bên tai thanh danh của cô, tập đoàn Điền Lâm hoặc là nói Lâm Dật cố ý muốn bảo vệ cô, không cho cô bại lộ quá nhiều ở trong tầm mắt công chúng. Mà hôm nay nhìn thấy, lại là uyển nhược du long, phiên nhược kinh hồng.
Váy đuôi cá xanh nhạt ôn nhu nở rộ trên mặt đất, mỗi một bước đều có vẻ ưu nhã mà thong dong. Dưới đầu tóc nâu vàng hơi uốn, là một gương mặt ôn nhu mà ngọt thanh, tóc dài rũ vai, mắt sáng rõ ràng, lễ phục hoa lệ điển nhã vừa đúng phác hoạ ra dáng người duyên dáng của cô, cổ áo độc đáo thiết kế thật sâu là lưu hành quý này, giọt lệ giữa xương quai xanh, là giọt nước mắt hôm qua độc nhất vô nhị, có thể thấy được sự ưu ái dành cho cô.
“Điền Kỳ Kỳ tiểu thư, cô tiến vào Điền Lâm không lâu liền lấy được thành tựu như vậy, xin hỏi cô có cảm tưởng gì?”
Theo một phóng viên hỏi lên, tất cả mọi người đều chen chúc đến, một đám vấn đề theo nhau mà đến.
“Điền tiểu thư, Điền Lâm sẽ sáng tạo nhãn hiệuđộc đáo cho cô, đây là sự thật sao?”
“Vương thất Tây Ban Nhacũng khen không dứt miệng với tác phẩm thiết kế của cô, cô nghĩ như thế nào?”“Điền Kỳ Kỳ tiểu thư, tác phẩm đoạt giải của cuộc thi quốc tế Hoa Xa lúc trước hiện giờ lại thành tác phẩm của cô, đối với chuyện này, cô có thể nói rõ cho chúng tôi biết được không……”
………
Trong khoảng thời gian ngắn, Điền Kỳ Kỳ chỉ cảm thấy trong đầu giống như bị oanh tạc, vô cùng hỗn độn. Tầm mắt cô xuyên qua đám người, tìm kiếm một thân ảnh có thể cho cô lực lượng……
Lâm Dật đang đàm luận với người, bỗng nhiên nheo mắt, xoay người ra vẻ lơ đãng quét quét toàn trường, liền nhìn thấy cảnh tượng Điền Kỳ Kỳ bị vây chận, tức giận không kiềm được dâng lên, dùng một ánh mắt với Alan. Alan hiểu ý, liền tiến lên ngăn cản, “Ngượng ngùng, sau khi cuộc họp báo chấm dứt sẽ là thời gian cho vấn đề tự do của mọi người, vẫn xin chư vị phóng viên có thể bảo đảm kỷ luật hội trường, nếu không chúng tôi đành phải để cô ấy rời đi.” Alan che chở Điền Kỳ Kỳ kéo cô ra đám người.
/160
|