hời gian tới Tiêu thị không lâu, lại đổi công việc đến 3 lần. Tiêu Tử Phượng đùa giỡn, nên cô làm người dọn vệ sinh. Tiêu Tử Đằng lại có ý nghĩ đen tối, cô làm thư kí tổng giám đốc. Tiêu Thính Quân trọng dụng người có tài, nên cô chuyển đến phòng thiết kế. Đậu mật đường thật sự hy vọng, ở phòng thiết kế này có thể lâu dài một chút. Tiêu Tử Đằng không có ở đây ba năm, cô nguyện ý làm việc ở Tiêu thị. Thứ nhất là có thể tích lũy một ít kinh nghiệm cho mình, thứ hai là có thể kiếm tiền để nuôi cả nhà. Nhưng mà Đậu Mật Đường thật sự không nghĩ tới, người hợp tác đầu tiên với cô ở phòng thiết kế, chính là người đàn ông cô đã chờ đợi bốn năm qua. Đậu Mật Đường ôm xấp giấy in, chạy đến “Đô thị vườn hoa”. Vừa đi, vừa nhớ lại lời của Tiêu Tử Phượng. “Đậu tiểu thư, danh sách này là danh sách hợp tác giữa Tiêu thị chúng ta và tập đoàn Đường Thị. Đường thị phụ trách vật liệu kiến trúc và xây dựng, chúng ta phụ trách đồ họa và thiết kế. Cô vừa tới nên chỉ nhận danh sách đơn giản nhất này thôi. Hi vọng, cô không để mặt mũi Tiêu thị mất đi.” lời của Tiêu Tử Phượng còn chưa nói hết, đồng nghiệp phòng thiết kế đã làm ra một bộ dáng rất đồng tình. Lấy cảm giác của Đậu Mật Đường, đây là một nhiệm vụ khó giải quyết. Cô cũng không từ chối, thuận tay nhận lấy tư liệu trên tay Tiêu Tử Phượng. Công việc đương nhiên phải cạnh tranh. Không có tính cạnh tranh, thì không làm dậy nổi hứng thú của cô. Suốt cả đêm, cô nhìn danh sách vật liệu, cũng trong đêm đó làm một phương án thiết kế ban đầu. Buổi sáng tinh mơ, lại chạy đến công trường, cùng người phụ trách Đường thị thương lượng bộ về phương án thiết kế này. Dọc theo đường đi, Đậu Mật Đường tự hỏi một vài vấn đề. Danh sách này hợp tác với Đường thị? Có phải chính là công ty Đường Long không? Có thể! Trong quá trình bắt đầu thi công, cô có thể gặp người đàn ông kia không? Không thể nào! Việc bình thường này làm sao tổng giám đốc lại đích thân ra mặt được. Nếu như gặp phải thì cô phải tránh xa một chút! Đậu Mật Đường à, Đụng phải thì sao, trốn tránh làm gì? Anh ta không biết mày thì mày sợ cái gì? Nếu như không có Long thái tử, mày sẽ nhận ra anh ta ư? Chắc chắn sẽ không! Nếu cả hai đều không nhân ra, thì giả bộ như không biết, không phải vẹn toàn ư! Công thường, khu vực trung tâm chợ. Cô cùng người phụ trách của Đường thị hẹn gặp tại triển lãm “Đô thị vườn hoa”. Đậu Mật Đường đến nơi, chỉ thấy được hai cô gái tiếp viên. “Tiểu thư, người phụ trách Tập Đoàn Đường Thị, chưa tới sao?” Đậu Mật Đường mỉm cười, hỏi thăm hai cô gái. Hai người ấy lập tức mỉm cười chuyên nghiệp.”Đậu tiểu thư, ngài chờ một chút, người phụ trách Đường thị lập tức tới ngay.” Đậu Mật Đường cảm thấy chán, nên cầm tập vẻ lên, xem kỹ phương án thiết kế của mình. Đang lúc cô xem đến mất hồn hết sức, một giọng nói quen thuộc vang lên.”Đậu tiểu thư, ngài khỏe chứ. Tôi là người phụ trách việc này__Đường Long, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.” Đường Long? Có phải lỗ tai mình nghe lầm chứ? Anh ta là tổng giám đốc một Tập Đoàn Đường Thị, sao lại tự mình làm việc này? Đậu Mật Đường ngẩng đầu lên, lập tức giật mình! Người đàn ông trước mặt đang mỉm cười với cô. Một cách tay dài to lớn đang đưa đến trước mặt mình, chờ bắt tay. Bản thảo trên tay Đậu Mật Đường lập tức rơi xuống, cô cũng không nhặt, xoay người, chạy ra khỏi cái triển lãm này.
/144
|