Ánh hoàng hôn đẹp như tranh vẽ, chiếu qua cửa kiếng vào phòng. Ánh sách vàng rực khiến phòng làm việc của Đường Long rực rỡ thêm. Ngồi ở trên ghế sa lon, Đường Long phì khói thuốc, buồn bực. Với hiệu suất làm việc của A Trung thì chuyện này phải có tin rồi chứ! Sao đến giờ vẫn không có tin tức? Chẳng lẽ, A Trung cũng có lúc không làm được? Trước kia, không tìm được cô ấy, bởi vì không có manh mối. Anh cũng không biết khuôn mặt cô, cũng không biết tên họ của cô. Không biết địa chỉ, không biết phương thức liên lạc với cô. Chỉ bằng hương hoa kia, đi tìm một người chẳng dễ dàng gì. Bằng không, anh cũng sẽ tìm bốn năm mà không có kết quả gì được. Bây giờ chuyện này dễ làm hơn nhiều. Anh biết tên cô là Đậu Mật Đường, cũng biết cô làm việc tại tập đoàn Tiêu thị. Nhân viên của tập đoàn Tiêu thị đều có hồ sơ riêng, nhất định có phương thức liên lạc với cô. Nhất định có thể tìm được tư liệu về cô. A Trung còn tìm không được cô, thì anh thất vọng nặng nề. Sắc trời dần dần tối xuống. lòng của Đường Long cũng giống như sắc trời này, ảm đạm không có ánh sáng. Đang lúc Đường Long nóng nảy, điện thoại vang lên. Thấy dãy số của A Trung, Đường Long kích động.”Alo.” “Cậu chủ, tôi là A Trung. địa chỉ Đậu tiểu thư, tôi đã nắm rõ ràng rồi.” A Trung ho khan một tiếng, báo cáo.”đường số 3 dãy 1 Hòa Bình.” “A Trung, cám ơn cậu.” đường số 3 dãy 1 Hòa Bình? Trời ạ, rốt cuộc thì anh cũng có tin tức của cô ấy rồi. “Cậu chủ, còn chuyện gì cần tôi giúp nữa không?” Trong điện thoại là giọng nói cung kính của A Trung. Nói thật, A Trung rất bội phục sự quyết tâm của cậu chủ. Bởi vì anh quyết tâm, bởi vì anh nhân từ, cũng bởi vì anh sáng suốt. “A Trung, vất vả cho cậu rồi. Khi nào cần cậu giúp, tôi lại gọi điện thoại cho cậu sau. A Trung, chuyện này không được nói cho cha tôi biết .” Đường Long cúp điện thoại, vội vã rời tập đoàn Đường Thị. Chiếc xe màu đen của anh chạy băng băng hướng đường số 3 dãy 1 Hòa Bình. Đường số 3 gần ngoại ô thành phô. Trên con đường này, đều là chung cư. Người ở đây, phần lớn đều là công nhân tiềng lương ít ỏi. Khi Đường Long đến đường 3, phát hiện một chiếc xe ôt mới ở đầu đầu ngõ. Người ngồi trong xe rất giống cha vợ Tiêu Thính Quân. Hơi chuyển một góc nhìn, cư nhiên phát hiện bên cạnh xe đứng một người. Người này, đưa lưng về phía anh. Từ trên bóng lưng, anh khẳng định đó là Tiêu Thính Quân! Giờ phút này, ông ấy đang nâng chân đến nhà dãy số 1 nhìn quanh trong sân. Nếu đổi lại người là khác , Đường Long nhất định tiến lên đánh cho một trận. Nhưng đây là Tiêu Thính Quân, anh có chút do dự. Tiêu Thính Quân rình coi đúng hay không đúng, Đường Long cũng không có lí do đánh người! tại sao Tiêu Thính Quân phải tới nơi này? Ông ta có ý đồ gì? Chẳng lẽ, vì Đậu Mật Đường ư? Giữa bọn họ, không phải là quan hệ của nhân viên và cấp trên à? Chẳng lẽ, còn có bí mật gì đó không thể tiết lộ? Nếu quả thật có quan hệ ấy, tại sao không vào được đây? Đường Long cảm mình giống như rơi vào một tầng sương mù! Anh rất muốn thấy rõ ràng chuyện trước mắt, nhưng cái gì cũng không thấy rõ.
/144
|