Trong một biệt thự xa hoa tại thành phố D, đại sảnh trang hoàng theo phong cách Châu Âu cổ điển lúc này rất im lặng.
Ngồi trước sảnh chính là một tiểu nam sinh đang cầm điện thoại, bên cạnh là một nam sinh tráng kiện với làn da ngăm đen, thần bí cười cười nói: "Tiểu Vũ, cậu thực sự coi trọng Trình tỷ sao? Anh nói với cậu, cậu đừng nghiêm túc quá, các nàng trong nhà đều có chồng, tìm chúng ta bất quá chẳng qua là bị cô đơn tĩnh mịch, cậu cũng đừng cứ ngốc mãi như vậy."
Tiểu Vũ chính là đàn em của mình, Triệu Đại Sơn cũng không muốn nhìn hắn đi nhầm đường, cũng là chính mình dẫn hắn đi hội sở này.
Trong hội sở này toàn là những quý bà có chồng ngoại tình nuôi tiểu tam ở bên ngoài, những phu nhân này làm gì có chân tình, nam nữ hoan ái theo nhu cầu thôi, chỉ sợ Tiểu Vũ vừa tốt nghiệp không hiểu xã hội này tình cảm rẻ tiền đến đâu.
Tiểu Vũ gật đầu nghe đàn anh chỉ bảo, một bộ dạng nhu thuận lắng nghe. Trong lòng lại không cho là đúng, đối với Trình Tuyết hắn có tình cảm chân thành, nhưng cũng không phải là hồn nhiên không biết gì, lúc trước Triệu Đại Sơn tìm tới hắn, hắn cũng hiểu được chuyện gì xảy ra, hiện tại vẫn đang cùng một chỗ thân mật với Trình Tuyết.
Hắn là có tâm tư, nhìn bề ngoài Trình Tuyết thật sự rất đẹp, nữ nhân thành thục chiếu cố săn sóc hắn, so sánh với các cô gái trẻ tốt hơn nhiều.
Nhìn đàn em nhu thuận, Triệu Đại Sơn vừa lòng trở lại chỗ ngồi, cầm lấy di động nhận nhà ngồi phục vụ nhóm kim chủ của hắn, tuy rằng tình cảm không thật, nhưng ngoài mặt vẫn phải cố gắng gắn bó hòa hợp.
Buổi chiều, lúc nghỉ ngơi, Tiếu Vũ cầm lấy ba lô, cùng với quản lý báo tên một cái liền đi ra ngoài hội sở để gặp khách.
Vì đây là biệt thự khu dân cư, mặt tiền chiếm diện tích rất rộng, thêm nữa bây giờ mới là thời điểm bắt đầu giao dịch, loanh quanh trên đường nhựa cũng không có mấy xe, ngẫu nhiên mới chỉ có vài ba người lui tới.
Tiểu Vũ đi ra ngoài một lúc, tiến đến bên ngoài chiếc Audi A6 tiếp đón. Chàng trai trẻ dương dương tự đắc đi qua đi lại.
Kéo mở cửa xe ngồi vào, Tiểu Vũ vẻ mặt kinh hỉ nói: "Trình tỷ, chị đến đón tôi sao, nơi này có thể có người nhìn thấy."
"Tôi lái xe đi loanh quanh không có mục đích".
Nói xong, Trình Tuyết khởi động xe. Một đường xe chạy thẳng băng vững vàng, hai người trong xe không có nói chuyện, không khí lâm vào trầm mặc.
Trình Tuyết nổi lên cảm xúc, vẻ mặt bỏ xuống vài phần lạnh nhạt: "Tiếu Vũ,...chuyện lúc trước không có phát sinh gì đi, lần trước là tâm tình Trình tỷ không tốt mới có thể xảy ra chuyện như vậy, cậu không cần đối với tôi để bụng chuyện đó."
Nam sinh nghe xong lời này, sắc mặt tái nhợt vài phần. Trình Tuyết quay đầu xem phản ứng của Tiểu Vũ, thấy hắn vẻ mặt dường như bị đả kích, trong lòng không đành lòng nói thêm: "Trình tỷ đã có gia
đình, chúng ta không thể, hơn nữa Tiếu Vũ cậu còn trẻ...".
Nói xong, Tiếu Vũ thế nhưng vẫn không có phản ứng gì, cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì. Trình Tuyết cảm thấy lo lắng, dừng xe ở ven đường, xoay người nhìn hắn.
Nam sinh đột nhiên không một tiếng động tiến lên ôm chầm lấy Trình Tuyết, hung hăng hôn môi nàng. Miệng mơ hồ nói: "Tôi không muốn...Trình Tỷ...Tôi thích chị..."
Đột nhiên bị hôn. Trình Tuyết sau khi phản ứng được liền dùng hết sức lực đẩy hắn ra. Nhưng nam nhân so với nữ nhân khí lực vẫn lớn hơn, hắn lại có kỹ thuật hôn hết sức điêu luyện, khiêu khích giác quan cùng lý trí của nàng.
Trình Tuyết hôm nay mặc một bộ váy tơ tằm liền thân, lên xe thì cởi bỏ áo khoác bên ngoài, lúc này lại càng thuận lợi cho động tác của Tiểu Vũ.
Tiểu Vũ nhìn Trình Tuyết dần dần buông lỏng giãy dụa, bộ dạng trầm mê, trong lòng cười trào phúng, nàng thế mà lại muốn bỏ rơi hắn, đừng nói hắn còn chưa kiếm chác được gì, hắn đối với Trình Tuyết còn chưa định buông ra đâu.
Nam sinh hành động không một chút do dự, tình dục càng được tăng lên, trong lòng Trình Tuyết không khỏi xuất hiện cỗ lửa nóng, liền chủ động hôn hắn.
Tiểu Vũ không ra tay hạ thấp ghế ngồi xuống, ngược lại đem Trình Tuyết một phen ôm lên đùi hắn, may mắn Trình Tuyết dừng xe ở bên đường, hơn nữa cửa kính xe bên ngoài không thể nhìn vào bên trong được, coi như một nơi bí ẩn.
Nam sinh ôm chặt lấy Trình Tuyết châm lửa xung quanh cơ thể nàng, tay lần theo mép váy tiến vào bên trong đùi, một phen kéo xuống quần lót của nàng, ngón tay dính vào d*m thủy động tình, vói hai ngón tay vào trong hoa huy*t của nàng.
Trình Tuyết bị kích thích hưng phần không thôi, nội tâm lại chờ mong vào điều sắp xảy ra.
Không sai biệt lắm, đến chạng vạng, Trình Tuyết mới về đến nhà. Vội vàng bước vào phòng thay quần áo, quần lót của nàng bị Tiểu Vũ xé rách, trên đường về nhà đều cảm thấy trống không, may mắn về nhà Lý Kiều và Lý Thiên Hạo đều không có nhà.
Tắm rửa xong, lau tóc đi ra ngoài, đợi khi bình phục những dao động mới phát sinh ban nãy mới khi ra khỏi phòng ngủ, đi vào thư phòng gõ cửa, hồi lâu không thấy ai trả lời, mở cửa ra xem, không thấy Lý Thiên Hạo ở đâu cả. Hắn đi ra ngoài sao? Lý Thiên Hạo cuối tuần đều ước ao có cơ hội được ở nhà làm việc mà.
Lại đi đến phòng Lý Kiều, gõ một vài cái lấy lệ rồi mở cửa ra luôn, đang muốn hỏi Lý Kiều đâu, vừa mở cửa, cũng không có người trong phòng.
Hai người đều không ở nhà, loại tình huốn này rất ít khu xảy ra a. Đi xuống dưới lầu gọi điện thoại cho Lý Thiên Hạo, tiếng chuông điện thoại vang lên hồi lâu mới thấy hắn bắt máy.
"Uy, làm sao vậy?" bên kia điện thoại rất ồn ào, Lý Thiên Hạo âm thanh lại tăng thêm mấy phần.
"Anh đang ở đâu vậy? Lý Kiều cũng không có ở nhà."
"À, Bọn anh đi ra ngoài, Kiều Kiều nói muốn đi dạo phố, anh liền đưa con ra ngoài." Lý Thiên Hạo giải thích không sai chỗ nào.
Trình Tuyết rầu rĩ nói: "Vậy anh nhanh trở về ăn cơm đi, em chuẩn bị nấu cơm"
"Em ăn đi, anh ở bên ngoài ăn cùng Kiều Kiều xong mới trở về." Nói xong, không đợi Trình Tuyết phản đối, Lý Thiên Hạo liền tắt máy.
Bị gác điện thoại, Trình Tuyết cầm điện thoại đập trên mặt bàn, tâm trạng sung sướng buổi chiều biến mất không thấy đâu, chồng của mình thế nhưng càng ngày càng không để ý đến cảm thụ của mình. Trước kia như thế, bây giờ lại càng xem nhẹ nàng.
Thoáng suy tư, Trình Tuyết liền thất kinh, có phải Lý Thiên Hạo cùng con gái đi với con hồ ly tỉnh kia không, mượn bóng Lý Kiều, sau đó cùng mình ly hôn?
Càng nghĩ càng có khả năng này, Trình Tuyết mệt mỏi ngồi trên sô pha, thần sắc mệt mỏi tiều tụy...
Ngồi trước sảnh chính là một tiểu nam sinh đang cầm điện thoại, bên cạnh là một nam sinh tráng kiện với làn da ngăm đen, thần bí cười cười nói: "Tiểu Vũ, cậu thực sự coi trọng Trình tỷ sao? Anh nói với cậu, cậu đừng nghiêm túc quá, các nàng trong nhà đều có chồng, tìm chúng ta bất quá chẳng qua là bị cô đơn tĩnh mịch, cậu cũng đừng cứ ngốc mãi như vậy."
Tiểu Vũ chính là đàn em của mình, Triệu Đại Sơn cũng không muốn nhìn hắn đi nhầm đường, cũng là chính mình dẫn hắn đi hội sở này.
Trong hội sở này toàn là những quý bà có chồng ngoại tình nuôi tiểu tam ở bên ngoài, những phu nhân này làm gì có chân tình, nam nữ hoan ái theo nhu cầu thôi, chỉ sợ Tiểu Vũ vừa tốt nghiệp không hiểu xã hội này tình cảm rẻ tiền đến đâu.
Tiểu Vũ gật đầu nghe đàn anh chỉ bảo, một bộ dạng nhu thuận lắng nghe. Trong lòng lại không cho là đúng, đối với Trình Tuyết hắn có tình cảm chân thành, nhưng cũng không phải là hồn nhiên không biết gì, lúc trước Triệu Đại Sơn tìm tới hắn, hắn cũng hiểu được chuyện gì xảy ra, hiện tại vẫn đang cùng một chỗ thân mật với Trình Tuyết.
Hắn là có tâm tư, nhìn bề ngoài Trình Tuyết thật sự rất đẹp, nữ nhân thành thục chiếu cố săn sóc hắn, so sánh với các cô gái trẻ tốt hơn nhiều.
Nhìn đàn em nhu thuận, Triệu Đại Sơn vừa lòng trở lại chỗ ngồi, cầm lấy di động nhận nhà ngồi phục vụ nhóm kim chủ của hắn, tuy rằng tình cảm không thật, nhưng ngoài mặt vẫn phải cố gắng gắn bó hòa hợp.
Buổi chiều, lúc nghỉ ngơi, Tiếu Vũ cầm lấy ba lô, cùng với quản lý báo tên một cái liền đi ra ngoài hội sở để gặp khách.
Vì đây là biệt thự khu dân cư, mặt tiền chiếm diện tích rất rộng, thêm nữa bây giờ mới là thời điểm bắt đầu giao dịch, loanh quanh trên đường nhựa cũng không có mấy xe, ngẫu nhiên mới chỉ có vài ba người lui tới.
Tiểu Vũ đi ra ngoài một lúc, tiến đến bên ngoài chiếc Audi A6 tiếp đón. Chàng trai trẻ dương dương tự đắc đi qua đi lại.
Kéo mở cửa xe ngồi vào, Tiểu Vũ vẻ mặt kinh hỉ nói: "Trình tỷ, chị đến đón tôi sao, nơi này có thể có người nhìn thấy."
"Tôi lái xe đi loanh quanh không có mục đích".
Nói xong, Trình Tuyết khởi động xe. Một đường xe chạy thẳng băng vững vàng, hai người trong xe không có nói chuyện, không khí lâm vào trầm mặc.
Trình Tuyết nổi lên cảm xúc, vẻ mặt bỏ xuống vài phần lạnh nhạt: "Tiếu Vũ,...chuyện lúc trước không có phát sinh gì đi, lần trước là tâm tình Trình tỷ không tốt mới có thể xảy ra chuyện như vậy, cậu không cần đối với tôi để bụng chuyện đó."
Nam sinh nghe xong lời này, sắc mặt tái nhợt vài phần. Trình Tuyết quay đầu xem phản ứng của Tiểu Vũ, thấy hắn vẻ mặt dường như bị đả kích, trong lòng không đành lòng nói thêm: "Trình tỷ đã có gia
đình, chúng ta không thể, hơn nữa Tiếu Vũ cậu còn trẻ...".
Nói xong, Tiếu Vũ thế nhưng vẫn không có phản ứng gì, cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì. Trình Tuyết cảm thấy lo lắng, dừng xe ở ven đường, xoay người nhìn hắn.
Nam sinh đột nhiên không một tiếng động tiến lên ôm chầm lấy Trình Tuyết, hung hăng hôn môi nàng. Miệng mơ hồ nói: "Tôi không muốn...Trình Tỷ...Tôi thích chị..."
Đột nhiên bị hôn. Trình Tuyết sau khi phản ứng được liền dùng hết sức lực đẩy hắn ra. Nhưng nam nhân so với nữ nhân khí lực vẫn lớn hơn, hắn lại có kỹ thuật hôn hết sức điêu luyện, khiêu khích giác quan cùng lý trí của nàng.
Trình Tuyết hôm nay mặc một bộ váy tơ tằm liền thân, lên xe thì cởi bỏ áo khoác bên ngoài, lúc này lại càng thuận lợi cho động tác của Tiểu Vũ.
Tiểu Vũ nhìn Trình Tuyết dần dần buông lỏng giãy dụa, bộ dạng trầm mê, trong lòng cười trào phúng, nàng thế mà lại muốn bỏ rơi hắn, đừng nói hắn còn chưa kiếm chác được gì, hắn đối với Trình Tuyết còn chưa định buông ra đâu.
Nam sinh hành động không một chút do dự, tình dục càng được tăng lên, trong lòng Trình Tuyết không khỏi xuất hiện cỗ lửa nóng, liền chủ động hôn hắn.
Tiểu Vũ không ra tay hạ thấp ghế ngồi xuống, ngược lại đem Trình Tuyết một phen ôm lên đùi hắn, may mắn Trình Tuyết dừng xe ở bên đường, hơn nữa cửa kính xe bên ngoài không thể nhìn vào bên trong được, coi như một nơi bí ẩn.
Nam sinh ôm chặt lấy Trình Tuyết châm lửa xung quanh cơ thể nàng, tay lần theo mép váy tiến vào bên trong đùi, một phen kéo xuống quần lót của nàng, ngón tay dính vào d*m thủy động tình, vói hai ngón tay vào trong hoa huy*t của nàng.
Trình Tuyết bị kích thích hưng phần không thôi, nội tâm lại chờ mong vào điều sắp xảy ra.
Không sai biệt lắm, đến chạng vạng, Trình Tuyết mới về đến nhà. Vội vàng bước vào phòng thay quần áo, quần lót của nàng bị Tiểu Vũ xé rách, trên đường về nhà đều cảm thấy trống không, may mắn về nhà Lý Kiều và Lý Thiên Hạo đều không có nhà.
Tắm rửa xong, lau tóc đi ra ngoài, đợi khi bình phục những dao động mới phát sinh ban nãy mới khi ra khỏi phòng ngủ, đi vào thư phòng gõ cửa, hồi lâu không thấy ai trả lời, mở cửa ra xem, không thấy Lý Thiên Hạo ở đâu cả. Hắn đi ra ngoài sao? Lý Thiên Hạo cuối tuần đều ước ao có cơ hội được ở nhà làm việc mà.
Lại đi đến phòng Lý Kiều, gõ một vài cái lấy lệ rồi mở cửa ra luôn, đang muốn hỏi Lý Kiều đâu, vừa mở cửa, cũng không có người trong phòng.
Hai người đều không ở nhà, loại tình huốn này rất ít khu xảy ra a. Đi xuống dưới lầu gọi điện thoại cho Lý Thiên Hạo, tiếng chuông điện thoại vang lên hồi lâu mới thấy hắn bắt máy.
"Uy, làm sao vậy?" bên kia điện thoại rất ồn ào, Lý Thiên Hạo âm thanh lại tăng thêm mấy phần.
"Anh đang ở đâu vậy? Lý Kiều cũng không có ở nhà."
"À, Bọn anh đi ra ngoài, Kiều Kiều nói muốn đi dạo phố, anh liền đưa con ra ngoài." Lý Thiên Hạo giải thích không sai chỗ nào.
Trình Tuyết rầu rĩ nói: "Vậy anh nhanh trở về ăn cơm đi, em chuẩn bị nấu cơm"
"Em ăn đi, anh ở bên ngoài ăn cùng Kiều Kiều xong mới trở về." Nói xong, không đợi Trình Tuyết phản đối, Lý Thiên Hạo liền tắt máy.
Bị gác điện thoại, Trình Tuyết cầm điện thoại đập trên mặt bàn, tâm trạng sung sướng buổi chiều biến mất không thấy đâu, chồng của mình thế nhưng càng ngày càng không để ý đến cảm thụ của mình. Trước kia như thế, bây giờ lại càng xem nhẹ nàng.
Thoáng suy tư, Trình Tuyết liền thất kinh, có phải Lý Thiên Hạo cùng con gái đi với con hồ ly tỉnh kia không, mượn bóng Lý Kiều, sau đó cùng mình ly hôn?
Càng nghĩ càng có khả năng này, Trình Tuyết mệt mỏi ngồi trên sô pha, thần sắc mệt mỏi tiều tụy...
/35
|