Miltonduff

Chương 11: Viện Hóa học

/11


Sáng sớm trời đổ mưa lớn.

Tiếng mưa rào rào phá tan sự tĩnh lặng buổi sớm mai, Bạch Bạch tỉnh giấc thấy giường Kha Đông đã trống từ lâu.

Cô trèo xuống khỏi giường, thấy bữa sáng Kha Đông mua cho mình ở trên bàn. Bữa sáng được đựng trong hộp giữ nhiệt nên nhiệt độ vừa đủ cho cô ăn sau khi dậy.

Hôm nay sẽ làm gì đây? Cô gái đầy sức sống duỗi eo, lập một danh sách trong đầu: học từ mới, vẽ phác thảo, chơi với Kha Đông, luyện viết…

Đột nhiên điện thoại trên bàn đổ chuông. Bạch Bạch cầm máy lên, mới cúi xuống nhìn thấy ba chữ “Hứa Khưu Bạch” đã sợ đến mức ném điện thoại xuống giường.

Không nghe thấy không nghe thấy… Cô nàng đang tự thôi miên chính mình, đột nhiên cánh cửa ký túc xá mở ra, sau đó có tiếng bước chân đi vào.

– Á!!!

Đừng bảo là con ma đòi nợ đó đến? Cô nàng theo phản xạ chui tọt xuống gầm bàn.

Kha Đông vừa vào cũng giật mình, hỏi:

– Cậu làm gì thế?

– Không có gì. – Bạch Bạch nhích từng tí ra khỏi gầm bàn – Tập yoga thôi. Hì hì.

Kha Đông câm nín.

Lúc này điện thoại trên giường rung lên hai lần.

Kha Đông ngước lên:

– Bạch Bạch, điện thoại của cậu…

Bạch Bạch phi thân lên, vồ lấy vật chứng chỉ bằng một hành động, cầm chắc điện thoại trong lòng bàn tay nhanh chóng giấu ra đằng sau.

Kha Đông khó hiểu.

– Tớ đi đây. – Kha Đông lấy tập tài liệu quên mang theo từ trong ngăn kéo ra – Nhớ ăn sáng.

Vừa đóng cửa phòng, Kha Đông nghe thấy giọng Bạch Bạch vọng ra:

– Bé Kha Đông, nhớ về sớm nhá ~

Kha Đông im lặng khoảng hai giây, hai ngày nay Bạch Bạch cứ là lạ. Song cô không có thời gian để nghĩ ngẫm, đeo đeo ba-lô đi về phía tòa nhà thực hành.

Ký túc xá chỉ cách tòa nhà thực hành một con đường rợp bóng cây. Kha Đông giẫm lên lá rơi ướt mưa, chậm rãi bước về phía trước.

Không bao lâu sau, mái vòm Gothic mang tính biểu tượng của tòa nhà thực hành đã xuất hiện trong tầm mắt cô. Cô hít một hơi rồi quẹt thẻ vào trong.

Ánh sáng trong tòa nhà không tốt lắm, nhiệt độ hơi lạnh, Kha Đông tìm số phòng của thầy Lâm.

Cô gõ cửa.

– Mời vào. – Tiếng thầy Lâm vọng ra.

Kha Đông bước vào:

– Em chào thầy.

Lâm Tu Tề ngẩng đầu, cười tươi nhìn học trò:

– Kha Đông, em đã nghĩ kỹ chưa?

Cô mím môi, nghĩ cách sắp xếp từ ngữ để nói.

Nhìn thấy dáng vẻ của cô, Lâm Tu Tề hiểu rõ trong lòng:

– Với thành tích của em, muốn học thêm chuyên sâu ở trường đại học tốt hơn không thành vấn đề. Mà nguồn lực, trình độ của trường mình cũng không kém cạnh các trường khác, học tại trường sẽ không thua thiệt đâu. Dù em lựa chọn thế nào, thầy vẫn luôn ủng hộ em.

– Nếu em học nghiên cứu sinh chỗ thầy thì có thể tham gia nhóm dự án cốt lõi của thầy. – Ông thầy ném mồi nhử – Những thứ học được ở đây phong phú hơn ở trên lớp nhiều lắm.

Kha Đông lắc đầu:

– Cảm ơn thầy! Nhưng hiện tại em không hợp với đề án này. Đến một ngày đủ tư cách, em chắc chắn sẽ phấn đầu để trở thành một thành viên của đề án.

Lâm Tu Tề đẩy kính, thầm thở dài trong lòng, xem ra không giữ được cô học trò nhỏ rồi. Thế nhưng Kha Đông đã nói tiếp:

– Thầy ơi, em định ở lại trường.

Lâm Tu Tề sững người.

– Có điều em muốn đi theo hướng nghiên cứu Sinh học tổng hợp Hay còn được gọi là chương trình WISE, do Bộ Giáo dục, Văn hóa, Thể thao, Khoa học và Công nghệ Nhật Bản khởi xướng nhằm tìm kiếm tài năng lĩnh vực công nghệ mà Nhật Bản muốn tập trung bồi dưỡng và hỗ trợ.

Hết chương 11

/11

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status