Edit: Sa
Cả ngày nay, trên mạng vô cùng nhộn nhịp, một mình Thẩm Gia Thụy khiến cho toàn công ty phải chạy ngược chạy xuôi, còn đầu sỏ là Ngôn Sơ Âm thì vẫn không biết gì, đang ôm chăn ngủ ngon lành. Tối qua cô chơi tới rạng sáng, hôm nay lại không phải đi làm, vì thế Ngôn Sơ Âm buông thả bản thân, ngủ đến giữa trưa mới dậy.
Dì Lâm thấy cô xuống lầu thì vừa đi vào bếp vừa càm ràm: “Hôm nay lại không ăn sáng, cứ thế này coi chừng bị đau dạ dày đó.”
“Vậy dì mau nấu cơm trưa giúp cháu với ạ.” Ngôn Sơ Âm cười nói.
“Có súp đó, để dì múc cho cháu một chén ăn tạm, nguyên liệu sơ chế xong hết rồi, dì nấu xong ngay đây.”
Ngôn Sơ Âm làm việc và nghỉ ngơi rất có quy luật, một ngày ăn đủ ba bữa, hôm nay hơn mười một giờ trưa mới dậy, bụng trống không nên thấy rất đói. Cô theo dì Lâm đi vào bếp: “Để tự cháu.”
“Thôi, cháu ra ngoài chờ đi, nóng lắm, kẻo bỏng đấy.” Dì Lâm thường hay càm ràm nhưng chăm sóc Ngôn Sơ Âm rất chu đáo, dù sao cũng là con cháu trong nhà, biết cô từ tấm bé nên vẫn thân thiết hơn người ngoài.
Sau khi đuổi cái đuôi ra khỏi phòng bếp, dì Lâm vừa hâm súp vừa nói với Ngôn Sơ Âm, “Cậu Tiểu Trương đi lúc gần tám giờ, dì nói với cậu ấy là hôm nay cháu không đi đâu nên bảo cậu ấy cứ mượn tạm xe của cháu. Không ngờ thằng bé chu đáo lắm, hơn chín giờ đã trả xe rồi, cậu ấy không đích thân đi được nên đã nhờ tài xế lái xe trả cho cháu.”
“Tài xế?” Ngôn Sơ Âm đang thổi muỗng súp, nghĩ chắc là người do Thường Minh sắp xếp nên cũng không để ý lắm, gật đầu nói, “Trả là được. Dì ơi, sắp tới dì mua đồ ăn nhiều nhiều nhé, đám Triệu Tử Phi muốn tới ăn cơm ạ.”
Làm việc chung mấy năm, mỗi người có hướng phát triển khác nhau, bình thường không có cạnh tranh gì nên bốn người như anh em ruột, ba người kia cũng thường xuyên đến nhà Ngôn Sơ Âm chơi, vì vậy dì Lâm không thấy xa lạ gì, cười nói: “Cũng lâu rồi họ chưa tới nhà mình chơi. Ngày mai dì đi siêu thị mua mấy thứ mà họ thích ăn.”
Ngôn Sơ Âm gật đầu, nghĩ cũng không còn chuyện gì khác, thế là bưng chén súp đi ra phòng khách.
Dạo này công việc bận rộn, Ngôn Sơ Âm vẫn chưa kịp xem mấy kỳ chương trình gần đây, sắp tới còn phải chuẩn bị cho chương trình mới, Ngôn Sơ Âm không có ý định kiếm thêm khoản thu nhập khác mà ở nhà nghỉ ngơi, điều chỉnh trạng thái, thuận tiện xem biểu hiện của mình trong “Nào ta cùng cười” ở mấy kỳ gần đây thế nào, không biết có tiến bộ hơn chút nào không.
Ngôn Sơ Âm mở ti vi, nhưng có lẽ là cô không hợp tuổi với cái ti vi nhà mình lắm. Lần trước Ngôn Sơ Âm mở ti vi là đúng lúc Thẩm Gia Thụy thừa nhận mối tình đầu khiến suốt một thời gian dài sau đó cô không có muốn mở ti vi nữa, lần này Ngôn Sơ Âm vừa bật ti vi lên thì lại tiếp tục bất ngờ nghe tin tức về Thẩm Gia Thụy.
“Thủ lĩnh ban nhạc Burning đang hẹn hò. Được biết tối qua, Thẩm Gia Thụy đã ở nhà bạn gái tin đồn Mộc Phỉ đến sáng nay mới rời đi. Tuy nhiên, công ty quản lý của Thẩm Gia Thụy đã đính chính rằng ban nhạc Burning và cô Mộc là bạn tốt, Burning tới Bắc Kinh nên cô Mộc đã tiếp đón nhiệt tình. Hiện tại, Burning nói chung và Thẩm Gia Thụy nói riêng đều chưa lên tiếng. Sáng nay, phóng viên đã có mặt trước tòa nhà tập đoàn Tinh Ngu để phỏng vấn quản lý của ban nhạc Burning và đồng thời cũng là tổng giám đốc tập đoàn Tinh Ngu là tại sao thông báo tất cả thành viên của Burning đều có mặt nhưng chỉ nhìn thấy Thẩm Gia Thụy, tin Burning mâu thuẫn nội bộ có phải thật không nhưng vẫn chưa nhận được phản hồi. Phóng viên đài chúng tôi sẽ tiếp tục tìm hiểu, mong quý khán giả đón xem các bảng tin sau.”
Nam nữ chính? Ngôn Sơ Âm nhìn ti vi, tỏ ra khó tin y như Kỷ Thư Tề.
Truyện diễn biến nhanh vậy ư? Từ lúc Thẩm Gia Thụy và Mộc Phỉ quay MV tới bây giờ chỉ mới hai, ba tháng thôi mà hai người họ đã hẹn hò rồi? Vậy là truyện sắp kết thúc đúng không?
Chuyện này không khoa học! Chẳng lẽ thiếu bia đỡ đạn mối tình đầu là cô đây thì bộ truyện sẽ tiến triển nhanh như tên lửa?
Ngôn Sơ Âm kinh ngạc mất mấy phút mới chợt nhận ra một vấn đề, khu biệt thự mà bản tin nhắc tới sao nghe quen thế nhỉ?
Bản tin giải trí đã hết, chương trình chuyển sang quảng cáo, Ngôn Sơ Âm đặt điều khiển ti vi xuống, không màng ăn súp nữa mà lấy điện thoại ra lên mạng, gõ dòng chữ “Khu biệt thự của Thẩm Gia Thụy và Mộc Phỉ” vào thanh tìm kiếm, phóng viên làm việc rất mau lẹ, không chỉ địa chỉ và tên khu dân cư bị tiết lộ mà còn có cả hình ảnh của khu dân cư nữa.
Ngôn Sơ Âm ngẩn người nhìn cổng khu dân cư quen thuộc cứ như vừa trúng số độc đắc. Vận cứt chó gì đây, cô sống cùng khu với nữ chính?
“Âm Âm, ăn cơm nào.” Dì Lâm đã nấu xong, đứng gần bàn ăn gọi Ngôn Sơ Âm.
Ngôn Sơ Âm ngoan ngoãn đứng lên, bưng chén súp còn chưa kịp ăn miếng nào đi tới bàn ăn: “Dì ơi, cháu xem ti vi thấy hình như có diễn viên sống ở khu chúng ta vừa bị bảo vệ tiết lộ tin tức, không biết bây giờ có phóng viên bao vây bên ngoài không, dì gọi cho quản lý khu biệt thự hỏi giúp cháu với.”
Cánh phóng viên có cả đoạn ghi âm giữa bảo vệ và Mộc Phỉ, Ngôn Sơ Âm đã nghe rồi, trong đoạn ghi âm, bảo vệ hỏi Mộc Phỉ: “Bảng số xe là xxx, anh Thẩm tới chơi”, Mộc Phỉ nói đó là bạn cô ấy, làm phiền bảo vệ gác cổng cho anh đi qua. Ngôn Sơ Âm tự thấy khả năng người ta nhận ra giọng nói của cô khá cao, nếu phóng viên đang ở chỗ quản lý khu biệt thự, cô mà gọi tới e là phóng viên sẽ nhận ra giọng cô mất, sau đó lại viết báo về chuyện tình tay ba thì rắc rối to.
“Có diễn viên ở khu mình?” Dì Lâm bất ngờ, “Dì và mấy bà bạn làm giúp việc ở khu này thường xuyên nói chuyện với nhau, khu mình có nhiều đại gia nhưng chưa từng nghe nói có diễn viên cũng sống ở đây.”
Ngôn Sơ Âm đoán: “Có thể là mới chuyển tới?”
Dì Lâm nghĩ cũng có lý, vội vàng cởi tạp dề rồi vừa tìm điện thoại vừa nói với Ngôn Sơ Âm: “Âm Âm, cháu ăn cơm trước đi, dì gọi điện hỏi quản lý khu giúp cháu.”
Đối với Ngôn Sơ Âm, chuyện này chẳng qua chỉ là nguy cơ nhỏ chứ chưa đến mức khẩn cấp nên không ảnh hưởng đến việc ăn cơm của cô. Ngôn Sơ Âm vừa đợi tin tức của dì Lâm vừa ăn ngon lành hết một chén cơm, cân nặng của cô vẫn ở mức ổn định, ăn nhiều cơm một tí cũng không sao nhưng không được vượt mức kiểm soát. Ngôn Sơ Âm ăn hết một chén cơm thì buông đũa, đứng dậy chuẩn bị ra phòng khách ăn trái cây, đúng lúc này dì Lâm đã nói chuyện điện thoại xong, mặt dì trông có vẻ không vui: “Âm Âm, cháu đoán đúng rồi, cách đây không lâu có một nữ diễn viên chuyển đến đây sống, họ Mộc. Bảo vệ thật là, chúng ta sống ở đây bao năm, bảo vệ làm việc nghiêm túc lắm mà, sao giờ mới có cô diễn viên đến đây thì lại hành động ngớ ngẩn thế không biết. Nghe nói ngay từ hồi sáng, mấy cái cổng của khu dân cư đều bị phóng viên bao vây, còn có cả fans nữa cơ. May mà hôm nay cháu không đi đâu, nếu không chắc cũng bị họ chặn lại luôn quá!”
“Fans cũng tới?” Ngôn Sơ Âm thoáng giật mình, sau đó thấy cũng dễ hiểu thôi.
Có câu con người thường leo đến chỗ cao. Bắc Kinh là nơi vàng son hội tụ tiền tài và quyền lực, cho dù là người bình thường hay nghệ sĩ đều một lòng muốn có chỗ đứng tại đất Bắc Kinh. Nhưng Burning thì ngược lại. Với năng lực và địa vị hiện tại, Burning thừa sức hô mưa gọi gió ở Bắc Kinh, nhưng suốt mười năm qua, họ vẫn ở lại Thượng Hải, thoạt nhìn còn giống kẻ vô danh hơn cả Ngôn Sơ Âm.
Sự thật là ai cũng biết các thành viên Burning ở đâu cũng được, chỉ duy nhất Thẩm Gia Thụy không hề che giấu bản thân cực kỳ bài xích Bắc Kinh, trừ khi có các sự kiện lớn hoặc các show diễn không thể từ chối, Thẩm Gia Thụy sẽ không đặt chân đến Bắc Kinh.
Thần tượng thích làm theo ý mình như vậy cũng một phần là do fans. Ngôn Sơ Âm cảm thấy fans của Thẩm Gia Thụy rất mù quáng. Thẩm Gia Thụy càng gây rối, fans càng yêu sâu đậm, giống như anh không thích Bắc Kinh nên xét về hòa nhạc hay họp fan, fans ở Bắc Kinh sẽ bị thiệt thòi nhất, nhưng không một fan Bắc Kinh nào than phiền về điều này, thậm chí còn an ủi anh đừng quá miễn cưỡng, không thích Bắc Kinh thì đừng tới, anh tổ chức hòa nhạc ở đâu thì fans sẽ tới đó. Đây há chẳng phải khích lệ anh càng làm như vậy ư?
Chẳng qua ngoài miệng thì nói vậy nhưng thần tượng không thích thành phố của mình, fans cũng rất buồn, dù sao tới nơi khác để xem thần tượng khác không thể ngọt ngào bằng việc vô tình trông thấy thần tượng ở nơi mình sống được.
Bây giờ biết Thẩm Gia Thụy đến Bắc Kinh, fans tựa như phi tần bị biếm vào lãnh cung đột nhiên được hoàng thượng lâm hạnh, vì thế sao có thể ngăn cản nổi sự kích động trong lòng, không cần chờ người gọi mà lập tức vọt tới điện Kim Loan(1). Dĩ nhiên, hiện tại fans vẫn chưa biết “điện Kim Loan” của Thẩm Gia Thụy ở đâu nên đành tới nhà bạn gái tin đồn của anh ôm cây đợi thỏ.
(1) Điện Kim Loan: còn được gọi là điện Thái Hòa, là điện quan trọng nhất của Tử Cấm Thành, biểu trưng cho quyền lực của hoàng đế Trung Hoa.
Ngôn Sơ Âm thông cảm cho fans thật đấy, nhưng vẫn thầm than thở cho cái phận vật hy sinh của mình. Van xin ơn trên cứu giúp, cô không muốn dính dáng gì tới nam nữ chính đâu!
Dì Lâm tiếp tục than thở: “Đám phóng viên cũng thật là, chặn ngay cổng, bộ không biết làm như thế sẽ rất ảnh hưởng tới người khác sao? Lũ vô đạo đức. À, bảo vệ tiết lộ thông tin bị đuổi rồi, bây giờ có đánh chết cũng không ai hó hé gì nữa, càng không cho người lạ đi vào, có chen chúc ngoài đó cũng vô dụng! Không biết vài ngày nữa có được yên ổn lại không.”
“Không nhanh vậy đâu.” Ngôn Sơ Âm lắc đầu, tin đồn này còn lâu mới lắng xuống, Thẩm Gia Thụy vướng nhiều tin đồn hẹn hò nhưng chưa bao giờ bày tỏ thái độ, hôm nay bùng lên tin đồn với Mộc Phỉ, thứ nhất cô ấy là bạn gái tin đồn duy nhất có bằng chứng hẹn hò, thứ hai là thái độ khác thường của công ty quản lý của Thẩm Gia Thụy khi đứng ra phủ nhận tin đồn, truyền thông không bám theo chuyện này mới lạ. Dĩ nhiên Ngôn Sơ Âm cũng không chắc là nếu công ty quản lý của Thẩm Gia Thụy không lên tiếng phủ nhận thì truyền thông sẽ cho rằng công ty ngầm thừa nhận hay không, dù sao tính chất chuyện này hoàn toàn khác với chuyện của cô và Trương Nhiên.
Tóm lại, dựa theo thái độ khác thường của Thẩm Gia Thụy, truyền thông sẽ bám theo anh tới cùng. Không ai biết nhà của Thẩm Gia Thụy, vậy nên chỉ sợ nhà của nữ chính sẽ rất nhộn nhịp.
Ngôn Sơ Âm suy nghĩ một chút rồi nói với dì Lâm, “Vài ngày tới cháu tạm thời không ra ngoài, nếu dì rảnh thì phiền dì qua bên Minh Uyển Thời Đại quét dọn, thông gió, giặt chăn ga giùm cháu, nếu tình hình bên đây không ổn thì có lẽ cháu sẽ dọn qua đó ở tạm.”
Cả ngày nay, trên mạng vô cùng nhộn nhịp, một mình Thẩm Gia Thụy khiến cho toàn công ty phải chạy ngược chạy xuôi, còn đầu sỏ là Ngôn Sơ Âm thì vẫn không biết gì, đang ôm chăn ngủ ngon lành. Tối qua cô chơi tới rạng sáng, hôm nay lại không phải đi làm, vì thế Ngôn Sơ Âm buông thả bản thân, ngủ đến giữa trưa mới dậy.
Dì Lâm thấy cô xuống lầu thì vừa đi vào bếp vừa càm ràm: “Hôm nay lại không ăn sáng, cứ thế này coi chừng bị đau dạ dày đó.”
“Vậy dì mau nấu cơm trưa giúp cháu với ạ.” Ngôn Sơ Âm cười nói.
“Có súp đó, để dì múc cho cháu một chén ăn tạm, nguyên liệu sơ chế xong hết rồi, dì nấu xong ngay đây.”
Ngôn Sơ Âm làm việc và nghỉ ngơi rất có quy luật, một ngày ăn đủ ba bữa, hôm nay hơn mười một giờ trưa mới dậy, bụng trống không nên thấy rất đói. Cô theo dì Lâm đi vào bếp: “Để tự cháu.”
“Thôi, cháu ra ngoài chờ đi, nóng lắm, kẻo bỏng đấy.” Dì Lâm thường hay càm ràm nhưng chăm sóc Ngôn Sơ Âm rất chu đáo, dù sao cũng là con cháu trong nhà, biết cô từ tấm bé nên vẫn thân thiết hơn người ngoài.
Sau khi đuổi cái đuôi ra khỏi phòng bếp, dì Lâm vừa hâm súp vừa nói với Ngôn Sơ Âm, “Cậu Tiểu Trương đi lúc gần tám giờ, dì nói với cậu ấy là hôm nay cháu không đi đâu nên bảo cậu ấy cứ mượn tạm xe của cháu. Không ngờ thằng bé chu đáo lắm, hơn chín giờ đã trả xe rồi, cậu ấy không đích thân đi được nên đã nhờ tài xế lái xe trả cho cháu.”
“Tài xế?” Ngôn Sơ Âm đang thổi muỗng súp, nghĩ chắc là người do Thường Minh sắp xếp nên cũng không để ý lắm, gật đầu nói, “Trả là được. Dì ơi, sắp tới dì mua đồ ăn nhiều nhiều nhé, đám Triệu Tử Phi muốn tới ăn cơm ạ.”
Làm việc chung mấy năm, mỗi người có hướng phát triển khác nhau, bình thường không có cạnh tranh gì nên bốn người như anh em ruột, ba người kia cũng thường xuyên đến nhà Ngôn Sơ Âm chơi, vì vậy dì Lâm không thấy xa lạ gì, cười nói: “Cũng lâu rồi họ chưa tới nhà mình chơi. Ngày mai dì đi siêu thị mua mấy thứ mà họ thích ăn.”
Ngôn Sơ Âm gật đầu, nghĩ cũng không còn chuyện gì khác, thế là bưng chén súp đi ra phòng khách.
Dạo này công việc bận rộn, Ngôn Sơ Âm vẫn chưa kịp xem mấy kỳ chương trình gần đây, sắp tới còn phải chuẩn bị cho chương trình mới, Ngôn Sơ Âm không có ý định kiếm thêm khoản thu nhập khác mà ở nhà nghỉ ngơi, điều chỉnh trạng thái, thuận tiện xem biểu hiện của mình trong “Nào ta cùng cười” ở mấy kỳ gần đây thế nào, không biết có tiến bộ hơn chút nào không.
Ngôn Sơ Âm mở ti vi, nhưng có lẽ là cô không hợp tuổi với cái ti vi nhà mình lắm. Lần trước Ngôn Sơ Âm mở ti vi là đúng lúc Thẩm Gia Thụy thừa nhận mối tình đầu khiến suốt một thời gian dài sau đó cô không có muốn mở ti vi nữa, lần này Ngôn Sơ Âm vừa bật ti vi lên thì lại tiếp tục bất ngờ nghe tin tức về Thẩm Gia Thụy.
“Thủ lĩnh ban nhạc Burning đang hẹn hò. Được biết tối qua, Thẩm Gia Thụy đã ở nhà bạn gái tin đồn Mộc Phỉ đến sáng nay mới rời đi. Tuy nhiên, công ty quản lý của Thẩm Gia Thụy đã đính chính rằng ban nhạc Burning và cô Mộc là bạn tốt, Burning tới Bắc Kinh nên cô Mộc đã tiếp đón nhiệt tình. Hiện tại, Burning nói chung và Thẩm Gia Thụy nói riêng đều chưa lên tiếng. Sáng nay, phóng viên đã có mặt trước tòa nhà tập đoàn Tinh Ngu để phỏng vấn quản lý của ban nhạc Burning và đồng thời cũng là tổng giám đốc tập đoàn Tinh Ngu là tại sao thông báo tất cả thành viên của Burning đều có mặt nhưng chỉ nhìn thấy Thẩm Gia Thụy, tin Burning mâu thuẫn nội bộ có phải thật không nhưng vẫn chưa nhận được phản hồi. Phóng viên đài chúng tôi sẽ tiếp tục tìm hiểu, mong quý khán giả đón xem các bảng tin sau.”
Nam nữ chính? Ngôn Sơ Âm nhìn ti vi, tỏ ra khó tin y như Kỷ Thư Tề.
Truyện diễn biến nhanh vậy ư? Từ lúc Thẩm Gia Thụy và Mộc Phỉ quay MV tới bây giờ chỉ mới hai, ba tháng thôi mà hai người họ đã hẹn hò rồi? Vậy là truyện sắp kết thúc đúng không?
Chuyện này không khoa học! Chẳng lẽ thiếu bia đỡ đạn mối tình đầu là cô đây thì bộ truyện sẽ tiến triển nhanh như tên lửa?
Ngôn Sơ Âm kinh ngạc mất mấy phút mới chợt nhận ra một vấn đề, khu biệt thự mà bản tin nhắc tới sao nghe quen thế nhỉ?
Bản tin giải trí đã hết, chương trình chuyển sang quảng cáo, Ngôn Sơ Âm đặt điều khiển ti vi xuống, không màng ăn súp nữa mà lấy điện thoại ra lên mạng, gõ dòng chữ “Khu biệt thự của Thẩm Gia Thụy và Mộc Phỉ” vào thanh tìm kiếm, phóng viên làm việc rất mau lẹ, không chỉ địa chỉ và tên khu dân cư bị tiết lộ mà còn có cả hình ảnh của khu dân cư nữa.
Ngôn Sơ Âm ngẩn người nhìn cổng khu dân cư quen thuộc cứ như vừa trúng số độc đắc. Vận cứt chó gì đây, cô sống cùng khu với nữ chính?
“Âm Âm, ăn cơm nào.” Dì Lâm đã nấu xong, đứng gần bàn ăn gọi Ngôn Sơ Âm.
Ngôn Sơ Âm ngoan ngoãn đứng lên, bưng chén súp còn chưa kịp ăn miếng nào đi tới bàn ăn: “Dì ơi, cháu xem ti vi thấy hình như có diễn viên sống ở khu chúng ta vừa bị bảo vệ tiết lộ tin tức, không biết bây giờ có phóng viên bao vây bên ngoài không, dì gọi cho quản lý khu biệt thự hỏi giúp cháu với.”
Cánh phóng viên có cả đoạn ghi âm giữa bảo vệ và Mộc Phỉ, Ngôn Sơ Âm đã nghe rồi, trong đoạn ghi âm, bảo vệ hỏi Mộc Phỉ: “Bảng số xe là xxx, anh Thẩm tới chơi”, Mộc Phỉ nói đó là bạn cô ấy, làm phiền bảo vệ gác cổng cho anh đi qua. Ngôn Sơ Âm tự thấy khả năng người ta nhận ra giọng nói của cô khá cao, nếu phóng viên đang ở chỗ quản lý khu biệt thự, cô mà gọi tới e là phóng viên sẽ nhận ra giọng cô mất, sau đó lại viết báo về chuyện tình tay ba thì rắc rối to.
“Có diễn viên ở khu mình?” Dì Lâm bất ngờ, “Dì và mấy bà bạn làm giúp việc ở khu này thường xuyên nói chuyện với nhau, khu mình có nhiều đại gia nhưng chưa từng nghe nói có diễn viên cũng sống ở đây.”
Ngôn Sơ Âm đoán: “Có thể là mới chuyển tới?”
Dì Lâm nghĩ cũng có lý, vội vàng cởi tạp dề rồi vừa tìm điện thoại vừa nói với Ngôn Sơ Âm: “Âm Âm, cháu ăn cơm trước đi, dì gọi điện hỏi quản lý khu giúp cháu.”
Đối với Ngôn Sơ Âm, chuyện này chẳng qua chỉ là nguy cơ nhỏ chứ chưa đến mức khẩn cấp nên không ảnh hưởng đến việc ăn cơm của cô. Ngôn Sơ Âm vừa đợi tin tức của dì Lâm vừa ăn ngon lành hết một chén cơm, cân nặng của cô vẫn ở mức ổn định, ăn nhiều cơm một tí cũng không sao nhưng không được vượt mức kiểm soát. Ngôn Sơ Âm ăn hết một chén cơm thì buông đũa, đứng dậy chuẩn bị ra phòng khách ăn trái cây, đúng lúc này dì Lâm đã nói chuyện điện thoại xong, mặt dì trông có vẻ không vui: “Âm Âm, cháu đoán đúng rồi, cách đây không lâu có một nữ diễn viên chuyển đến đây sống, họ Mộc. Bảo vệ thật là, chúng ta sống ở đây bao năm, bảo vệ làm việc nghiêm túc lắm mà, sao giờ mới có cô diễn viên đến đây thì lại hành động ngớ ngẩn thế không biết. Nghe nói ngay từ hồi sáng, mấy cái cổng của khu dân cư đều bị phóng viên bao vây, còn có cả fans nữa cơ. May mà hôm nay cháu không đi đâu, nếu không chắc cũng bị họ chặn lại luôn quá!”
“Fans cũng tới?” Ngôn Sơ Âm thoáng giật mình, sau đó thấy cũng dễ hiểu thôi.
Có câu con người thường leo đến chỗ cao. Bắc Kinh là nơi vàng son hội tụ tiền tài và quyền lực, cho dù là người bình thường hay nghệ sĩ đều một lòng muốn có chỗ đứng tại đất Bắc Kinh. Nhưng Burning thì ngược lại. Với năng lực và địa vị hiện tại, Burning thừa sức hô mưa gọi gió ở Bắc Kinh, nhưng suốt mười năm qua, họ vẫn ở lại Thượng Hải, thoạt nhìn còn giống kẻ vô danh hơn cả Ngôn Sơ Âm.
Sự thật là ai cũng biết các thành viên Burning ở đâu cũng được, chỉ duy nhất Thẩm Gia Thụy không hề che giấu bản thân cực kỳ bài xích Bắc Kinh, trừ khi có các sự kiện lớn hoặc các show diễn không thể từ chối, Thẩm Gia Thụy sẽ không đặt chân đến Bắc Kinh.
Thần tượng thích làm theo ý mình như vậy cũng một phần là do fans. Ngôn Sơ Âm cảm thấy fans của Thẩm Gia Thụy rất mù quáng. Thẩm Gia Thụy càng gây rối, fans càng yêu sâu đậm, giống như anh không thích Bắc Kinh nên xét về hòa nhạc hay họp fan, fans ở Bắc Kinh sẽ bị thiệt thòi nhất, nhưng không một fan Bắc Kinh nào than phiền về điều này, thậm chí còn an ủi anh đừng quá miễn cưỡng, không thích Bắc Kinh thì đừng tới, anh tổ chức hòa nhạc ở đâu thì fans sẽ tới đó. Đây há chẳng phải khích lệ anh càng làm như vậy ư?
Chẳng qua ngoài miệng thì nói vậy nhưng thần tượng không thích thành phố của mình, fans cũng rất buồn, dù sao tới nơi khác để xem thần tượng khác không thể ngọt ngào bằng việc vô tình trông thấy thần tượng ở nơi mình sống được.
Bây giờ biết Thẩm Gia Thụy đến Bắc Kinh, fans tựa như phi tần bị biếm vào lãnh cung đột nhiên được hoàng thượng lâm hạnh, vì thế sao có thể ngăn cản nổi sự kích động trong lòng, không cần chờ người gọi mà lập tức vọt tới điện Kim Loan(1). Dĩ nhiên, hiện tại fans vẫn chưa biết “điện Kim Loan” của Thẩm Gia Thụy ở đâu nên đành tới nhà bạn gái tin đồn của anh ôm cây đợi thỏ.
(1) Điện Kim Loan: còn được gọi là điện Thái Hòa, là điện quan trọng nhất của Tử Cấm Thành, biểu trưng cho quyền lực của hoàng đế Trung Hoa.
Ngôn Sơ Âm thông cảm cho fans thật đấy, nhưng vẫn thầm than thở cho cái phận vật hy sinh của mình. Van xin ơn trên cứu giúp, cô không muốn dính dáng gì tới nam nữ chính đâu!
Dì Lâm tiếp tục than thở: “Đám phóng viên cũng thật là, chặn ngay cổng, bộ không biết làm như thế sẽ rất ảnh hưởng tới người khác sao? Lũ vô đạo đức. À, bảo vệ tiết lộ thông tin bị đuổi rồi, bây giờ có đánh chết cũng không ai hó hé gì nữa, càng không cho người lạ đi vào, có chen chúc ngoài đó cũng vô dụng! Không biết vài ngày nữa có được yên ổn lại không.”
“Không nhanh vậy đâu.” Ngôn Sơ Âm lắc đầu, tin đồn này còn lâu mới lắng xuống, Thẩm Gia Thụy vướng nhiều tin đồn hẹn hò nhưng chưa bao giờ bày tỏ thái độ, hôm nay bùng lên tin đồn với Mộc Phỉ, thứ nhất cô ấy là bạn gái tin đồn duy nhất có bằng chứng hẹn hò, thứ hai là thái độ khác thường của công ty quản lý của Thẩm Gia Thụy khi đứng ra phủ nhận tin đồn, truyền thông không bám theo chuyện này mới lạ. Dĩ nhiên Ngôn Sơ Âm cũng không chắc là nếu công ty quản lý của Thẩm Gia Thụy không lên tiếng phủ nhận thì truyền thông sẽ cho rằng công ty ngầm thừa nhận hay không, dù sao tính chất chuyện này hoàn toàn khác với chuyện của cô và Trương Nhiên.
Tóm lại, dựa theo thái độ khác thường của Thẩm Gia Thụy, truyền thông sẽ bám theo anh tới cùng. Không ai biết nhà của Thẩm Gia Thụy, vậy nên chỉ sợ nhà của nữ chính sẽ rất nhộn nhịp.
Ngôn Sơ Âm suy nghĩ một chút rồi nói với dì Lâm, “Vài ngày tới cháu tạm thời không ra ngoài, nếu dì rảnh thì phiền dì qua bên Minh Uyển Thời Đại quét dọn, thông gió, giặt chăn ga giùm cháu, nếu tình hình bên đây không ổn thì có lẽ cháu sẽ dọn qua đó ở tạm.”
/100
|