Edit: Sa
Dưới sự đồng tâm hiệp lực, phòng ngừa cẩn thận của hai bên đã thành công che mắt được truyền thông, cả tin tức Ngôn Sơ Âm và bạn trai tin đồn “hẹn hò bên đường” lẫn cô đi ăn cùng đồng đội của bạn trai tin đồn đều không xuất hiện trên báo chí.
Ngôn Sơ Âm yên tâm hẳn, ngày hôm sau cô dậy sớm ra sân bay tập hợp cùng các đồng nghiệp. Điểm đến của họ là nơi có cái tên rất đẹp: Thang trời tình yêu, đây cũng là cái tên cho số đầu tiên của chương trình.
Chẳng qua tên địa điểm lãng mạn thì lãng mạn thật nhưng thực tế nơi ấy chẳng lãng mạn tẹo nào. Họ hạ cánh xuống sân bay thành phố C, sau đó di chuyển đến địa điểm bằng xe địa hình ít nhất bốn năm tiếng.
Thành phố C còn được gọi là thành phố núi, biệt danh đã nói lên tất cả. Thành phố được bao quanh bởi những dãy núi, thậm chí các cơ sở hạ tầng còn được xây dựng tựa vào núi, mà địa điểm quay hình là một thị trấn cổ trên núi, từ sân bay tới đó phải chạy lên núi, sau đó đi men theo đường mòn, Ngôn Sơ Âm và đạo diễn ngồi cùng một xe, lại ngồi ở ghế sau, đường xá xóc nảy khiến hai người bị say xe suýt ngất.
Đạo diễn của “Thơ tình ba dòng” là phụ nữ và cũng là nữ đạo diễn duy nhất của đài truyền hình Bắc Kinh, hơn nữa chị ấy còn rất trẻ, chỉ lớn hơn Ngôn Sơ Âm mười tuổi, quả thật rất hiếm thấy!
Trước kia Ngôn Sơ Âm không quen chị ấy nhưng từng nghe khá nhiều tin đồn về chị. Người trong đài kháo nhau rằng vị đạo diễn Tân này có gia cảnh không tầm thường hoặc dựa vào “quy tắc ngầm” để đổi công việc chứ không ai chịu thừa nhận chị là người có tài, phần lớn là vì chị ấy chưa từng đạt được giải thưởng đáng kể nào và đảm nhiệm vị trí phó đạo diễn trong suốt thời gian dài, “Thơ tình ba dòng” là chương trình lớn đầu tiên mà chị phụ trách. Nhưng kể từ khi lên kế hoạch ghi hình, trong một tháng này, tiếp xúc nhiều với nhau, Ngôn Sơ Âm càng ngày càng khâm phục chị.
Đạo diễn Tân là người mới trong nghề đạo diễn nhưng không có nghĩa là chị không có năng lực, chị bị coi là “mới” chỉ vì nghề này chú trọng thâm niên, không thể vừa bước vào nghề là được cho làm đạo diễn ngay, các cơ hội đều phải chắt chiu từng chút.
Đạo diễn là nữ liệu có chèo chống nổi một chương trình không? Ngược lại vì là nữ nên đạo diễn Tân mới có thể nghĩ ra một chương trình tinh tế giữa cuộc sống xô bồ; cũng chính vì là nữ nên khi Ngôn Sơ Âm muốn lấy “Thang trời tình yêu” làm tên và chủ đề số đầu tiên, đồng thời cũng nộp kế hoạch số đầu tiên thì lập tức được chị ấy ủng hộ.
Từ ghi hình ở trường quay trong nhà đổi thành quay ngoại cảnh, quyết định này chẳng những mạo hiểm mà còn khiến kinh phí tăng lên rất nhiều, ngay cả Ngôn Sơ Âm cũng thấy áp lực chứ đừng nói đến đạo diễn. Nhưng Ngôn Sơ Âm phát hiện đối với đạo diễn Tân, áp lực giống như là động lực.
Thật ra sau khi xuống máy bay, Ngôn Sơ Âm thấy trong người hơi mệt, vốn định lên xe sẽ nghỉ ngơi một chút nhưng lại bị đạo diễn Tân hào hứng kéo nhau bàn bạc công việc, chị ấy đã chuẩn bị mấy bài thơ do chị và bạn bè của chị viết về thang trời tình yêu, hỏi Ngôn Sơ Âm xem bài nào hay nhất.
Ngôn Sơ Âm không biết đạo diễn Tân thực sự đánh giá cao cô hay không nhưng biết chắc chắn chị muốn chỉ bảo cho cô. Chương trình có tổng cộng bốn biên kịch, đều là những người dày dạn kinh nghiệm, nếu đạo diễn Tân thật sự không lựa chọn được thì có thể bàn bạc với họ nhưng chị lại quyết định thảo luận cùng cô, có thể nói là chị đã nhận ra cô muốn phát triển theo hướng biên kịch.
Tất nhiên Ngôn Sơ Âm sẽ không từ chối ý tốt này, cô lên dây cót tinh thần rồi bàn bạc cùng đạo diễn Tân.
Chọn xong bài thơ thích hợp, đạo diễn Tân hào hứng nói: “Chị nghe người trong đài nói em biết vẽ quốc họa và viết thư pháp đúng không? Chờ đến nơi xem có cơ hội để em trổ tài không…”
Ngôn Sơ Âm gật đầu: “Dạ dạ…”
Đề tài trò chuyện bắt đầu mở rộng, cơn buồn ngủ của Ngôn Sơ Âm cũng bay biến, càng nói chuyện càng tỉnh táo, quả nhiên công việc yêu thích như thuốc phiện giúp con người ta quên đi mệt mỏi. Đoạn đường xóc nảy khiến Ngôn Sơ Âm buồn nôn nhưng đó chỉ là phản ứng sinh lý chứ không hề ảnh hưởng đến tinh thần, vừa xuống xe là lập tức đầy máu sống lại!
Họ đến thị trấn, còn thang trời tình yêu thì nằm ở một ngôi làng, việc quay chương trình không thể không xin phép chính quyền địa phương, hơn nữa đài Bắc Kinh là đài lớn, không thể có chuyện mà không ai biết họ làm gì nên tốt nhất là cần có chính quyền địa phương ra mặt.
Liên quan đến phương diện này thì tương đối rườm rà, bên trên từ chối tiếp đón mà đẩy xuống huyện, huyện lại đẩy xuống thị trấn nên cuối cùng, những ngày này tổ sản xuất sẽ nghỉ tại thị trấn, xe vừa vào tới là có người đến tiếp đón.
Hai giờ chiều, kết thúc buổi tiệc chào đón, người tiếp đón hỏi tổ sản xuất có muốn đi nghỉ không, hôm nay thời tiết không tốt, trong núi mưa rả rích.
Ngôn Sơ Âm và đạo diễn Tân ngồi trên xe thống nhất lịch trình, bất kể thế nào, đã đến nơi thì cần đi quan sát một vòng để tìm hiểu hoàn cảnh trước khi quay.
Chẳng màng nghỉ ngơi, đạo diễn Tân gọi thêm quay phim, biên kịch và người dẫn đường chia ra hai xe, những người khác có thể về phòng nghỉ ngơi.
Xe chỉ chạy được tới chân núi, quãng đường sau đó phải đi bộ. Mây trắng lượn lờ, mưa bay lớt phớt, giẫm qua còn đường lầy lội bùn sình, rốt cuộc đoàn người cũng tới chỗ thang trời tình yêu thường xuất hiện trong câu chuyện tình.
Chuyện kể rằng có chàng trai nọ dắt người yêu bỏ trốn vào núi rừng, để người yêu an toàn đi lại, chàng trai đã dùng cả đời để từng chút, từng chút đục thành chiếc thang trời có hơn sáu ngàn bậc(1).
(1) Những năm 50 của thế kỷ trước, chàng thanh niên Lưu Quốc Giang vừa tròn đôi mươi ở cổ trấn Trung Sơn bốn bề là núi thuộc huyện Giang Tân (Trùng Khánh, Trung Quốc) đem lòng si nàng quả phụ xinh đẹp Từ Triều Thanh hơn anh mười tuổi, không những thế, nàng còn có đứa con gái bốn tuổi. Để lánh những lời đồn đãi thị phi của người đời, cặp đôi đã dắt nhau bỏ trốn vào rừng sâu núi thẳm. Vì muốn Từ Triều Thanh đi lại dễ dàng và an toàn, Lưu Quốc Giang đã dùng cả đời để đục đá thành thang, tạo thành chiếc thang thông lên tới trời. Chiếc “thang trời tình yêu” đó có tổng cộng 6208 bậc.
Ngày 18/12/2007, ông Lưu Quốc Giang qua đời. 21 giờ 58 phút ngày 30/10/2012, bà Từ Triều Thanh tạ thế. Mộ hai vợ chồng được nằm cạnh nhau.
Ban đầu mọi người đều cho rằng thang trời tình yêu có cái tên mỹ miều như vậy là bởi vì dựa vào câu chuyện tình tuyệt đẹp, nhưng đến khi đứng dưới chân cầu thang, tận mắt nhìn thấy những bậc thang gồ ghề thẳng đứng kéo dài thẳng tắp đến khi mất hút trong làn mây, tất cả đều xúc động không thốt thành lời.
“… Các bạn có nhìn thấy cành cây dưới kia không? Rất nhiều đôi tình nhân đến đây tìm kiếm thang trời tình yêu, họ sợ thang trời bị sụp nên đã dùng cành cây chống đỡ… Có điều nếu thang trời bị sụp thật, e rằng những cành cây này cũng chẳng chống đỡ nổi…” Người dẫn đường giới thiệu đúng với trách nhiệm của mình, nhưng những người có mặt chẳng ai để ý tới anh ta, tất cả đều im lặng và đứng sững dưới chân thang trời, nghiêm trang nhìn chiếc thang mất hút trong làn mây.
Tình yêu là gì?
Ngôn Sơ Âm tin vào tình yêu, nhưng những gì cô từng chứng kiến và cả chính trải nghiệm của cô đều xác nhận rằng tình yêu không phải là thứ tình cảm lâu dài mà chỉ là một trạng thái.
Đối với Ngôn Sơ Âm, có nồng nhiệt mới được coi là yêu, bất kể là tình sâu hay tình cạn thì đều phải có sự dâng trào của hormone adrenaline hay thậm chí là cảm giác tim đập mạnh. Đáng tiếc sự nồng nhiệt tới nhanh mà biến mất cũng nhanh, lại dễ dàng bị ảnh hưởng bởi người khác.
Thủa yêu Thẩm Gia Thụy, sự nồng nhiệt của Ngôn Sơ Âm kéo dài rất lâu, gần hai năm, thậm chí lúc vừa chia tay, sự nồng nhiệt ấy vẫn không có dấu hiệu lắng dịu.
Lần đầu yêu đương, Ngôn Sơ Âm không tránh khỏi việc nghĩ tới đời đời kiếp kiếp, chẳng qua kỳ thi đại học kề cận và nỗi lo sợ bố mẹ sẽ thất vọng đã áp đảo những mộng tưởng vô thực.
Lúc đề nghị chia tay, không phải không mong anh sẽ níu kéo, Ngôn Sơ Âm còn nghĩ nếu anh chân thành níu giữ, cô sẽ giao hẹn với anh, rằng chờ thi đại học xong, cô đến Bắc Kinh rồi họ sẽ viết tiếp câu chuyện tình. Song, đối phương im lặng một lúc lâu, sau đó câu trả lời “Được” đầy lãnh đạm khiến bao nhiêu lời muốn nói bị chặn lại trong cổ họng cô. Hệt như một chậu nước lạnh giội từ đầu xuống chân. Cô là người kiêu ngạo, sao có thể để người ta biết mình từng có suy nghĩ ngây thơ và nực cười mực ấy?
Gần như trong giây phút đó, Ngôn Sơ Âm phát hiện ma chú của tình yêu biến mất, cô hoàn toàn tỉnh táo, rất hào phóng chúc anh thành công.
Có người nói tình yêu không phải đạt được mà là học được. Từ mối tình đầu, Ngôn Sơ Âm đã bắt đầu hiểu được hóa ra tình yêu không có cái gọi là thiên trường địa cửu, đời đời bất diệt. Dẫu hai người yêu sâu đậm bao nhiêu, lúc yêu nhau cho rằng đối phương là toàn bộ thế giới của mình, cho rằng họ sẽ bên nhau tới già nhưng những điều đó chẳng qua chỉ là ảo giác khi đắm chìm trong ý loạn tình mê. Tình yêu cuối cùng vẫn từ nồng nhiệt dần hóa thành nguội lạnh, khi tình nhạt duyên phai thì cũng chỉ còn lại hai chữ “Chia tay”.
Nhiều năm qua, những mối tình của Ngôn Sơ Âm đều không tránh khỏi quy luật ấy. Mối tình với Chu Cẩn Xuyên cũng vậy, trong mắt người ngoài, họ là đôi “Kim Đồng Ngọc Nữ” nhưng cuối cùng vẫn không thoát được.
Ngôn Sơ Âm chưa từng kể với ai chuyện khi cô Khúc gọi điện cho cô, cô ấy đã dùng điện thoại của Chu Cẩn Xuyên. Cứ cho là hiểu nhầm thì khi đó, bên họ đang là hai giờ sáng, và ở đầu bên kia điện thoại rất yên tĩnh, không hề nghe thấy bất cứ tiếng ồn nào.
Ngôn Sơ Âm không muốn làm rõ rốt cuộc Chu Cẩn Xuyên có làm chuyện có lỗi với cô hay không bởi vì từ tận đáy lòng cô không hề gợn sóng, lúc ấy, cô hệt như khi Thẩm Gia Thụy đồng ý lời chia tay năm xưa, bình tĩnh đến mức lãnh đạm.
Nhìn đi, bất kể là tình yêu rung động lòng người hay bình dị yên ả thì khi kết thúc đều vội vã và đột ngột, thậm chí còn không cần bất cứ nghi thức nào, ngay cả việc nói tạm biệt cũng chẳng quan trọng.
Vì vậy, qua bao nhiêu năm, Thẩm Gia Thụy quay lại nói yêu cô, người anh yêu luôn là cô, Ngôn Sơ Âm cảm thấy vừa hoang đường vừa buồn cười.
Tình cảm sao có thể kéo dài suốt mười năm? Phải chăng chữ “yêu” mà hai người nói đến không cùng một nghĩa?
Song, thời khắc này, nhìn chiếc thang trời tình yêu không có điểm cuối, thứ hiện lên trong đầu Ngôn Sơ Âm không phải hình ảnh đôi vợ chồng nắm chặt tay nhau từ khi còn trẻ cho đến lúc bạc đầu mà lại là Thẩm Gia Thụy. Đột ngột, không hề báo trước.
Chứng kiến tình yêu vĩ đại đến mức chỉ với đôi bàn tay trần mà có thể chiến thắng cả thiên nhiên hùng vĩ, Ngôn Sơ Âm chợt nhận ra không có gì là không thể. Cô không thể hiểu nổi tình cảm sâu đậm mà Thẩm Gia Thụy dành cho mình nhưng cũng không thể chỉ bởi vì không hiểu mà kiên quyết phủ nhận tình cảm của anh.
Phải chăng cô nên tin tưởng và rộng lượng hơn với tình yêu?
***
Mưa lớt phớt, sương mù lãng đãng tựa tiên cảnh, phụ nữ trong đoàn dùng cây làm gậy, chầm chậm chống từng bậc thang như đang thoát khỏi chốn trần gian thế tục đi về nơi bồng lai tiên cảnh.
Đoàn người đi quá chậm, người dẫn đường đi được một lúc thì dừng lại chờ mấy phút, rảnh rang nói với người đứng gần anh ta nhất là Ngôn Sơ Âm: “Thời tiết không tốt lắm nên hầu như khách du lịch xuống núi cả rồi.”
Hiện tại đã bắt đầu quay phim, vì không có nhiều thời gian nên họ muốn đi một vòng quanh núi trước khi trời tối. Ngôn Sơ Âm thở hồng hộc cố gắng theo kịp người dẫn đường.
Mùa đông, nhiệt độ trên núi rất thấp, thở ra đều là làn hơi trắng, vậy mà đầu Ngôn Sơ Âm đổ đầy mồ hôi, cô dừng lại vừa lau mồ hôi vừa hỏi người dẫn đường: “Bình thường có đông khách du lịch không ạ? Thường thì du khách già hay trẻ?”
“Không nhiều lắm, đa phần là cặp đôi, trẻ có lớn tuổi có.”
“Xem ra ở đây khá nổi tiếng.”
Người dẫn đường gật đầu, tự hào: “Các cặp đôi thường tới đây để cầu mong được bên nhau dài lâu.”
Ngôn Sơ Âm gật đầu, lòng đã có tính toán, chờ những người còn lại trong đoàn đuổi kịp, Ngôn Sơ Âm thương lượng với đạo diễn Tân: “Nghe nói ở đây có khá nhiều cặp tình nhân hoặc vợ chồng thắm thiết, chúng ta có thể phỏng vấn họ, nhờ họ chia sẻ về tình yêu của họ… Nếu không dùng được trong chương trình thì cũng có thể làm thành video tuyên truyền…”
Đạo diễn Tân tán thành: “Ý kiến rất hay, làm thế đi.”
Đáng tiếc là dọc đường họ không gặp được khách du lịch, trời càng lúc càng tối, cả đoàn tham quan ngôi nhà gỗ của hai vợ chồng trong câu chuyện xong thì chuẩn bị về chỗ nghỉ, sáng mốt mới là thời gian quay dự kiến, vẫn chưa gấp đến mức phải làm việc ngay bây giờ.
Lần quay hình này là ví dụ điển hình cho việc hành hạ thể lực, hết leo núi rồi lại xuống núi, Ngôn Sơ Âm có cảm giác như chân đứt từng đoạn, tuy đã chuẩn bị tinh thần nhưng ba ngày nay vượt quá sức tưởng tượng của cô, giống như Triệu Tử Phi từng đùa, quả thật cô chưa từng phải chịu vất vả, khổ cực như những ngày này, trừ buổi tối trở về chỗ nghỉ ở thị trấn ra, toàn bộ thời gian khác đều ngâm mình trên núi, ăn uống hay thậm chí là đi vệ sinh đều là thách thức.
Có điều cho dù hoàn cảnh khó khăn hơn nữa, Ngôn Sơ Âm cũng cắn răng chịu đựng, đến khi quay trở lại Bắc Kinh, tuy sức cùng lực kiệt nhưng lại có chút cảm giác thành tựu.
Tuần này không cần quay “Giọng ca đẹp nhất”. Mùa đầu tiên của chương trình đã bước vào số cuối cùng, nhằm đạt tỷ suất người xem cao nhất mùa, trận chung kết được phát sóng trực tiếp nên không cần quay hình trước.
Nhưng Ngôn Sơ Âm cũng chẳng rảnh rang được bao nhiêu, cô phải quay bổ sung “Phụ nữ hoàn hảo” và quay “Nào ta cùng cười”, thời gian còn lại thì tới chỗ đạo diễn Tân. Tập đầu tiên của“Thơ tình ba dòng” còn đang được biên tập hậu kỳ thì tập thứ hai đã được lên kế hoạch, nhà đài dự định tạm thời sẽ phát sóng “Thơ tình ba dòng” sau khi “Giọng ca đẹp nhất” kết thúc. “Thơ tình ba dòng” không phải là chương trình cố định, nếu sau này có chương trình khác tốt hơn thì sẽ đẩy “Thơ tình ba dòng” sang khung giờ khác.
Bất kể sau này nhường khung giờ chiếu cho ai, đối với ekip “Ba dòng thơ tình” vào lúc này thì đây là tin tốt. Trước kia, talkshow được phát sóng vào tối thứ sáu hàng tuần phải dời sang khuya thứ ba để nhường sóng cho “Giọng ca đẹp nhất” khiến chương trình này vốn có tỷ suất người xem rất cao bỗng bị tụt thê thảm, hiện tại họ đang chờ “Giọng ca” kết thúc thì sẽ lập tức giành lại giờ phát sóng nhưng cơ hội đã rơi vào tay “Thơ tình”.
Đài truyền hình là nơi như vậy đấy, một cây củ cải chỉ có một cái hố, cho dù thời hoàng kim có rực rỡ tới đâu thì khi cơ hội bị người khác cướp mất, bạn chẳng là gì cả. Bây giờ “Thơ tình ba dòng” được lợi, ekip vui mừng vô cùng, càng thêm hứng khởi làm việc.
Vì phải thay thế cho “Giọng ca đẹp nhất” nên họ không có nhiều thời gian, tổ hậu kỳ gấp rút biên tập video, nhóm biên kịch cũng tăng ca, Ngon Sơ Âm chạy đôn chạy đáo, đến khi kế hoạch quay số thứ hai được thông qua thì cũng sắp chuẩn bị quay.
Số thứ hai không cần quay ngoại cảnh, nhân vật chính là một đôi vợ chồng già Bắc Kinh, tóc bạc trắng, răng rụng gần hết, hằng ngày đều nắm tay đi tản bộ. Có thể nói họ chính là bức tranh “Nắm tay thề hẹn, bạc đầu giai lão” trong đời thực.
Thoắt cái đã hơn nửa tháng trôi qua, mọi người đều quan tâm ai sẽ là nhà quán quân của “Giọng ca đẹp nhất”, Ngôn Sơ Âm cũng vậy.
Quan trọng là chương trình được phát sóng trực tiếp, bất kể là sân khấu hay hậu trường đều được truyền sóng đến khán giả xem đài, hoàn toàn không giống như ghi hình xong rồi mới phát sóng như bình thường.
Ngôn Sơ Âm hơi hồi hộp.
Hôm nay là trường hợp quan trọng, lúc khách mời đi thảm đỏ, “trợ lý vạn năng” phải ra nghênh đón rồi hỗ trợ trả lời phỏng vấn. Vì vậy, không chỉ khách mời ăn mặc trang trọng mà các MC cũng phải chỉn chu.
Chị Lý làm tiểu phẫu, tháng trước được xuất viện, không ở không được mà chỉ nghỉ ngơi ở nhả vài ngày rồi nhanh chóng đi làm trở lại. Chị đứng sau lưng Ngôn Sơ Âm, vừa trang điểm cho cô vừa tán gẫu: “Nghe nói hôm nay toàn bộ thành viên Burning đều xuất hiện, phải vậy không?”
Không chờ Ngôn Sơ Âm trả lời, nhân viên ở bên cạnh đã phụ họa: “Hôm nay có phần thi hát kết hợp, thầy Thẩm có nhiều đồng đội vậy rồi, cần chi mời người khác.”
Có người tương đối nhạy cảm với tin đồn, vừa nghe nhắc đến Burning là lập tức nhìn về phía Ngôn Sơ Âm, nói: “Hình như kể từ khi nổ ra tin đồn, đây là lần đầu tiên Âm Âm gặp thầy Giang thì phải?”
Ngôn Sơ Âm không vòng vo mà thẳng thắn gật đầu: “Vừa khéo hôm nay có thể giải thích rồi, sau này không sợ bị mấy chị trêu nữa.” Thời gian qua cô trốn tránh giới thuyền thông thành công nhưng chẳng tài nào thoát khỏi đồng nghiệp trong đài, mỗi lần bị hỏi, cô đều thẳng thắn trả lời cô và Giang Vân Hạo chỉ là bạn bè nhưng không ai tin, ai cũng dùng vẻ mặt “vịt chết mà còn mạnh miệng” để nhìn cô.
Đối với lời nói của Ngôn Sơ Âm, mọi người đều tỏ vẻ không tin nhưng cũng biết cô không thích nói về đề tài này nên chuyển đề tài sang ban nhạc Burning. Hôm nay toàn bộ ban nhạc đều xuất hiện nên fans vây chật cứng bên ngoài đài truyền hình, có người còn thống kê hiện tại có bao nhiêu tòa soạn đến lấy tin. Phía truyền thông không phải do nhà đài liên hệ mà vì lịch tổ chức trận chung kết đã được công bố rộng rãi, fans các ca sĩ tự phát đến trước đài truyền hình cổ vũ thần tượng và hành động của cánh báo chí cũng là tự phát, có điều họ đã liên hệ trước với đài truyền hình nên được nhà đài sắp xếp chỗ nghỉ tạm.
Vì thế, hôm nay tương đối long trọng.
Trước cổng chính của đài truyền hình được trải thảm đỏ, phóng viên và nhân viên đều vào vị trí làm việc, bên ngoài mặc dù các ca sĩ chưa đến nhưng tiếng reo hò vẫn vang lên đinh tai.
Các MC đã vào vị trí của mình, người đứng cao nhất là Lâm Vũ Tường và Trịnh Tuyết, hai người họ là nhất ca và nhất tỷ của đài, hôm nay là sự kiện lớn, họ ra đón khách mời là phù hợp.
Chiếc xe màu đen đầu tiên chậm rãi chạy tới, là cô Trần do Triệu Tử Phi phụ trách cùng khách mời hát kết hợp. Xe còn chưa ngừng hẳn, fans đã hét lên chói tai, Triệu Tử Phi tiến lên mở cửa xe, thân thiết chào hỏi cô Trần: “Chị, nửa tháng không gặp, nhớ chị muốn chết.”
Sau đó, Ngôn Sơ Âm nhìn các đồng nghiệp lần lượt ra đón ca sĩ do mình phụ trách.
Thẩm Gia Thụy đến cuối cùng, fans không cần đoán cũng biết. Tuy không biết toàn bộ Burning sẽ xuất hiện nhưng chỉ cần một mình Thẩm Gia Thụy cũng đủ khiến bầu không khí sôi trào, người còn chưa xuất hiện mà tiếng la hét, hò reo inh ỏi, âm thanh như muốn đâm thủng màng nhĩ.
Ngôn Sơ Âm chuẩn bị tiến lên mở cửa xe thì Lâm Vũ Tường cười nói: “Ôi chao, mọi người kích động thế này làm tôi hồi hộp quá…” Vừa nói, anh ấy vừa tự nhiên tiến lên mở cửa, Trịnh Tuyết cũng phối hợp phóng khoáng bước lên, Ngôn Sơ Âm biết điều đứng sau họ.
Thoạt nhìn hành động của Lâm Vũ Tường như đang cướp sóng của Ngôn Sơ Âm nhưng thực chất là muốn tốt cho cô. Sau nhiều vòng loại, đến trận chung kết chỉ có mình Ngôn Sơ Âm là MC nữ. Việc MC nam mở cửa xe cho khách mời nam hay khách mời nữ đều là rất bình thường, nhưng nếu để một cô gái như Ngôn Sơ Âm mở cửa xe cho các khách mời nam thì e rằng sẽ bị khán giả bới lông tìm vết dù đó là sắp xếp của nhà đài. Hơn nữa, Lâm Vũ Tường biết hôm nay sẽ làm sáng tỏ quan hệ giữa Ngôn Sơ Âm và Giang Vân Hạo nên không cần giới thiệu rùm beng là quan hệ giữa họ tốt ra sao mà kéo rộng khoảng cách thì sẽ thích hợp hơn. Vì vậy, có thể xem như Lâm Vũ Tường đã giúp Ngôn Sơ Âm một việc lớn.
Thẩm Gia Thụy xuống xe trước, các đồng đội lục tục xuống theo, fans ở hiện trường kích động đến mức suýt làm đổ rào chắn an ninh.
Lâm Vũ Tường và Trịnh Tuyết tiến lên chào hỏi Burning, chờ họ trò chuyện đôi câu rồi Ngôn Sơ Âm mới bước lên nghênh đón.
Burning vô cùng thân thiết chào hỏi cô, Kỷ Thư Tề còn nhiệt tình dang rộng hai tay: “Lâu lắm không gặp.”
“Đã lâu không gặp.” Ngôn Sơ Âm ôm xã giao Kỷ Thư Tề xong thì Tống Thừa Vũ bước lại gần, “Âm Âm không thể bên nặng bên nhẹ được đâu, rõ ràng là chúng ta thân nhau hơn mà.”
Ngôn Sơ Âm thầm than trong bụng, cô không thân quen với cả nhóm luôn mà trời ơi, tuy nhiên ngoài mặt vẫn tươi cười rạng rỡ ôm xã giao Tống Thừa Vũ.
Ngay sau đó người đứng trước mặt cô chính là Giang Vân Hạo.
Lúc Giang Vân Hạo tới trước mặt Ngôn Sơ Âm, cô có cảm giác là xung quanh cực kỳ yên tĩnh trong một khoảnh khắc rồi sau đó bùng nổ, các phóng viên điên cuồng bấm nút chụp ảnh, có người còn hào hứng hét lên “Yêu nhau đi!”, “Công khai đi!”
Người trong cuộc không hề lúng túng vì không khí xung quanh, trong lúc Ngôn Sơ Âm đang ngơ ngác, Giang Vân Hạo chủ động chồm người tới, ôm nhẹ cô rồi lập tức buông ra, hiện trường lại vang lên tiếng hét điếc tai, Lâm Vũ Tường cầm micro trêu ghẹo: “Này này này, chú ý trường hợp, trọng điểm ngày hôm nay là thi thố chứ không phải là phát đường à nha.”
“Đúng đó.” Trịnh Tuyết phụ họa, “Chúng tôi ai cũng biết cô cậu là đôi tình nhân quốc dân rồi nhưng đâu cần gấp gáp đến mức phát thức ăn cho cún vậy chớ.”
Giang Vân Hạo nhận lấy mic, bất đắc dĩ cười nói: “Phát thức ăn cho cún gì chứ? Bản thân em vẫn là một con cún FA đây này.”
“Gì cơ?” Trịnh Tuyết tỏ ra khiếp đảm, “Chẳng lẽ hai người không yêu nhau?”
“Hiểu lầm thôi chị Tuyết, em giải thích bao nhiêu lần rồi mà.” Ngôn Sơ Âm đúng lúc chen vào.
Giang Vân Hạo nhún vai, tỏ vẻ một lời khó nói hết: “Em cũng chẳng biết sao bọn em lại thành cặp tình nhân quốc dân mới nữa.”
Vì đây là hiện trường phát sóng “Giọng ca đẹp nhất” chứ không phải họp báo nên dù cánh phóng viên sốt ruột đến đâu cũng không thể nhào lên phỏng vấn về chuyện tình yêu tin đồn hay yêu cầu giải thích tấm ảnh ở bệnh viện.
Các MC đài truyền hình Bắc Kinh cũng không giúp đỡ phóng viên moi tin tức, chỉ cần hai câu nói này của Giang Vân Hạo thôi là chắc chắn chương trình hôm nay sẽ tăng tỷ suất người xem đáng kể. Lâm Vũ Tường trêu ghẹo Giang Vân Hạo dăm ba câu, còn nghiêm túc cảm ơn anh đã tăng tỷ suất người xem cho đài.
Giang Vân Hạo cũng phối hợp đùa lại, sau ngày hôm nay, sẽ không ai quá chú ý tới tin tức lần đầu tiên “cặp tình nhân quốc dân mới” lên tiếng phủ nhận hẹn hò. Đi thảm đỏ xong, đoàn người chậm rãi đi vào sảnh nghỉ chung.
Dưới sự đồng tâm hiệp lực, phòng ngừa cẩn thận của hai bên đã thành công che mắt được truyền thông, cả tin tức Ngôn Sơ Âm và bạn trai tin đồn “hẹn hò bên đường” lẫn cô đi ăn cùng đồng đội của bạn trai tin đồn đều không xuất hiện trên báo chí.
Ngôn Sơ Âm yên tâm hẳn, ngày hôm sau cô dậy sớm ra sân bay tập hợp cùng các đồng nghiệp. Điểm đến của họ là nơi có cái tên rất đẹp: Thang trời tình yêu, đây cũng là cái tên cho số đầu tiên của chương trình.
Chẳng qua tên địa điểm lãng mạn thì lãng mạn thật nhưng thực tế nơi ấy chẳng lãng mạn tẹo nào. Họ hạ cánh xuống sân bay thành phố C, sau đó di chuyển đến địa điểm bằng xe địa hình ít nhất bốn năm tiếng.
Thành phố C còn được gọi là thành phố núi, biệt danh đã nói lên tất cả. Thành phố được bao quanh bởi những dãy núi, thậm chí các cơ sở hạ tầng còn được xây dựng tựa vào núi, mà địa điểm quay hình là một thị trấn cổ trên núi, từ sân bay tới đó phải chạy lên núi, sau đó đi men theo đường mòn, Ngôn Sơ Âm và đạo diễn ngồi cùng một xe, lại ngồi ở ghế sau, đường xá xóc nảy khiến hai người bị say xe suýt ngất.
Đạo diễn của “Thơ tình ba dòng” là phụ nữ và cũng là nữ đạo diễn duy nhất của đài truyền hình Bắc Kinh, hơn nữa chị ấy còn rất trẻ, chỉ lớn hơn Ngôn Sơ Âm mười tuổi, quả thật rất hiếm thấy!
Trước kia Ngôn Sơ Âm không quen chị ấy nhưng từng nghe khá nhiều tin đồn về chị. Người trong đài kháo nhau rằng vị đạo diễn Tân này có gia cảnh không tầm thường hoặc dựa vào “quy tắc ngầm” để đổi công việc chứ không ai chịu thừa nhận chị là người có tài, phần lớn là vì chị ấy chưa từng đạt được giải thưởng đáng kể nào và đảm nhiệm vị trí phó đạo diễn trong suốt thời gian dài, “Thơ tình ba dòng” là chương trình lớn đầu tiên mà chị phụ trách. Nhưng kể từ khi lên kế hoạch ghi hình, trong một tháng này, tiếp xúc nhiều với nhau, Ngôn Sơ Âm càng ngày càng khâm phục chị.
Đạo diễn Tân là người mới trong nghề đạo diễn nhưng không có nghĩa là chị không có năng lực, chị bị coi là “mới” chỉ vì nghề này chú trọng thâm niên, không thể vừa bước vào nghề là được cho làm đạo diễn ngay, các cơ hội đều phải chắt chiu từng chút.
Đạo diễn là nữ liệu có chèo chống nổi một chương trình không? Ngược lại vì là nữ nên đạo diễn Tân mới có thể nghĩ ra một chương trình tinh tế giữa cuộc sống xô bồ; cũng chính vì là nữ nên khi Ngôn Sơ Âm muốn lấy “Thang trời tình yêu” làm tên và chủ đề số đầu tiên, đồng thời cũng nộp kế hoạch số đầu tiên thì lập tức được chị ấy ủng hộ.
Từ ghi hình ở trường quay trong nhà đổi thành quay ngoại cảnh, quyết định này chẳng những mạo hiểm mà còn khiến kinh phí tăng lên rất nhiều, ngay cả Ngôn Sơ Âm cũng thấy áp lực chứ đừng nói đến đạo diễn. Nhưng Ngôn Sơ Âm phát hiện đối với đạo diễn Tân, áp lực giống như là động lực.
Thật ra sau khi xuống máy bay, Ngôn Sơ Âm thấy trong người hơi mệt, vốn định lên xe sẽ nghỉ ngơi một chút nhưng lại bị đạo diễn Tân hào hứng kéo nhau bàn bạc công việc, chị ấy đã chuẩn bị mấy bài thơ do chị và bạn bè của chị viết về thang trời tình yêu, hỏi Ngôn Sơ Âm xem bài nào hay nhất.
Ngôn Sơ Âm không biết đạo diễn Tân thực sự đánh giá cao cô hay không nhưng biết chắc chắn chị muốn chỉ bảo cho cô. Chương trình có tổng cộng bốn biên kịch, đều là những người dày dạn kinh nghiệm, nếu đạo diễn Tân thật sự không lựa chọn được thì có thể bàn bạc với họ nhưng chị lại quyết định thảo luận cùng cô, có thể nói là chị đã nhận ra cô muốn phát triển theo hướng biên kịch.
Tất nhiên Ngôn Sơ Âm sẽ không từ chối ý tốt này, cô lên dây cót tinh thần rồi bàn bạc cùng đạo diễn Tân.
Chọn xong bài thơ thích hợp, đạo diễn Tân hào hứng nói: “Chị nghe người trong đài nói em biết vẽ quốc họa và viết thư pháp đúng không? Chờ đến nơi xem có cơ hội để em trổ tài không…”
Ngôn Sơ Âm gật đầu: “Dạ dạ…”
Đề tài trò chuyện bắt đầu mở rộng, cơn buồn ngủ của Ngôn Sơ Âm cũng bay biến, càng nói chuyện càng tỉnh táo, quả nhiên công việc yêu thích như thuốc phiện giúp con người ta quên đi mệt mỏi. Đoạn đường xóc nảy khiến Ngôn Sơ Âm buồn nôn nhưng đó chỉ là phản ứng sinh lý chứ không hề ảnh hưởng đến tinh thần, vừa xuống xe là lập tức đầy máu sống lại!
Họ đến thị trấn, còn thang trời tình yêu thì nằm ở một ngôi làng, việc quay chương trình không thể không xin phép chính quyền địa phương, hơn nữa đài Bắc Kinh là đài lớn, không thể có chuyện mà không ai biết họ làm gì nên tốt nhất là cần có chính quyền địa phương ra mặt.
Liên quan đến phương diện này thì tương đối rườm rà, bên trên từ chối tiếp đón mà đẩy xuống huyện, huyện lại đẩy xuống thị trấn nên cuối cùng, những ngày này tổ sản xuất sẽ nghỉ tại thị trấn, xe vừa vào tới là có người đến tiếp đón.
Hai giờ chiều, kết thúc buổi tiệc chào đón, người tiếp đón hỏi tổ sản xuất có muốn đi nghỉ không, hôm nay thời tiết không tốt, trong núi mưa rả rích.
Ngôn Sơ Âm và đạo diễn Tân ngồi trên xe thống nhất lịch trình, bất kể thế nào, đã đến nơi thì cần đi quan sát một vòng để tìm hiểu hoàn cảnh trước khi quay.
Chẳng màng nghỉ ngơi, đạo diễn Tân gọi thêm quay phim, biên kịch và người dẫn đường chia ra hai xe, những người khác có thể về phòng nghỉ ngơi.
Xe chỉ chạy được tới chân núi, quãng đường sau đó phải đi bộ. Mây trắng lượn lờ, mưa bay lớt phớt, giẫm qua còn đường lầy lội bùn sình, rốt cuộc đoàn người cũng tới chỗ thang trời tình yêu thường xuất hiện trong câu chuyện tình.
Chuyện kể rằng có chàng trai nọ dắt người yêu bỏ trốn vào núi rừng, để người yêu an toàn đi lại, chàng trai đã dùng cả đời để từng chút, từng chút đục thành chiếc thang trời có hơn sáu ngàn bậc(1).
(1) Những năm 50 của thế kỷ trước, chàng thanh niên Lưu Quốc Giang vừa tròn đôi mươi ở cổ trấn Trung Sơn bốn bề là núi thuộc huyện Giang Tân (Trùng Khánh, Trung Quốc) đem lòng si nàng quả phụ xinh đẹp Từ Triều Thanh hơn anh mười tuổi, không những thế, nàng còn có đứa con gái bốn tuổi. Để lánh những lời đồn đãi thị phi của người đời, cặp đôi đã dắt nhau bỏ trốn vào rừng sâu núi thẳm. Vì muốn Từ Triều Thanh đi lại dễ dàng và an toàn, Lưu Quốc Giang đã dùng cả đời để đục đá thành thang, tạo thành chiếc thang thông lên tới trời. Chiếc “thang trời tình yêu” đó có tổng cộng 6208 bậc.
Ngày 18/12/2007, ông Lưu Quốc Giang qua đời. 21 giờ 58 phút ngày 30/10/2012, bà Từ Triều Thanh tạ thế. Mộ hai vợ chồng được nằm cạnh nhau.
Ban đầu mọi người đều cho rằng thang trời tình yêu có cái tên mỹ miều như vậy là bởi vì dựa vào câu chuyện tình tuyệt đẹp, nhưng đến khi đứng dưới chân cầu thang, tận mắt nhìn thấy những bậc thang gồ ghề thẳng đứng kéo dài thẳng tắp đến khi mất hút trong làn mây, tất cả đều xúc động không thốt thành lời.
“… Các bạn có nhìn thấy cành cây dưới kia không? Rất nhiều đôi tình nhân đến đây tìm kiếm thang trời tình yêu, họ sợ thang trời bị sụp nên đã dùng cành cây chống đỡ… Có điều nếu thang trời bị sụp thật, e rằng những cành cây này cũng chẳng chống đỡ nổi…” Người dẫn đường giới thiệu đúng với trách nhiệm của mình, nhưng những người có mặt chẳng ai để ý tới anh ta, tất cả đều im lặng và đứng sững dưới chân thang trời, nghiêm trang nhìn chiếc thang mất hút trong làn mây.
Tình yêu là gì?
Ngôn Sơ Âm tin vào tình yêu, nhưng những gì cô từng chứng kiến và cả chính trải nghiệm của cô đều xác nhận rằng tình yêu không phải là thứ tình cảm lâu dài mà chỉ là một trạng thái.
Đối với Ngôn Sơ Âm, có nồng nhiệt mới được coi là yêu, bất kể là tình sâu hay tình cạn thì đều phải có sự dâng trào của hormone adrenaline hay thậm chí là cảm giác tim đập mạnh. Đáng tiếc sự nồng nhiệt tới nhanh mà biến mất cũng nhanh, lại dễ dàng bị ảnh hưởng bởi người khác.
Thủa yêu Thẩm Gia Thụy, sự nồng nhiệt của Ngôn Sơ Âm kéo dài rất lâu, gần hai năm, thậm chí lúc vừa chia tay, sự nồng nhiệt ấy vẫn không có dấu hiệu lắng dịu.
Lần đầu yêu đương, Ngôn Sơ Âm không tránh khỏi việc nghĩ tới đời đời kiếp kiếp, chẳng qua kỳ thi đại học kề cận và nỗi lo sợ bố mẹ sẽ thất vọng đã áp đảo những mộng tưởng vô thực.
Lúc đề nghị chia tay, không phải không mong anh sẽ níu kéo, Ngôn Sơ Âm còn nghĩ nếu anh chân thành níu giữ, cô sẽ giao hẹn với anh, rằng chờ thi đại học xong, cô đến Bắc Kinh rồi họ sẽ viết tiếp câu chuyện tình. Song, đối phương im lặng một lúc lâu, sau đó câu trả lời “Được” đầy lãnh đạm khiến bao nhiêu lời muốn nói bị chặn lại trong cổ họng cô. Hệt như một chậu nước lạnh giội từ đầu xuống chân. Cô là người kiêu ngạo, sao có thể để người ta biết mình từng có suy nghĩ ngây thơ và nực cười mực ấy?
Gần như trong giây phút đó, Ngôn Sơ Âm phát hiện ma chú của tình yêu biến mất, cô hoàn toàn tỉnh táo, rất hào phóng chúc anh thành công.
Có người nói tình yêu không phải đạt được mà là học được. Từ mối tình đầu, Ngôn Sơ Âm đã bắt đầu hiểu được hóa ra tình yêu không có cái gọi là thiên trường địa cửu, đời đời bất diệt. Dẫu hai người yêu sâu đậm bao nhiêu, lúc yêu nhau cho rằng đối phương là toàn bộ thế giới của mình, cho rằng họ sẽ bên nhau tới già nhưng những điều đó chẳng qua chỉ là ảo giác khi đắm chìm trong ý loạn tình mê. Tình yêu cuối cùng vẫn từ nồng nhiệt dần hóa thành nguội lạnh, khi tình nhạt duyên phai thì cũng chỉ còn lại hai chữ “Chia tay”.
Nhiều năm qua, những mối tình của Ngôn Sơ Âm đều không tránh khỏi quy luật ấy. Mối tình với Chu Cẩn Xuyên cũng vậy, trong mắt người ngoài, họ là đôi “Kim Đồng Ngọc Nữ” nhưng cuối cùng vẫn không thoát được.
Ngôn Sơ Âm chưa từng kể với ai chuyện khi cô Khúc gọi điện cho cô, cô ấy đã dùng điện thoại của Chu Cẩn Xuyên. Cứ cho là hiểu nhầm thì khi đó, bên họ đang là hai giờ sáng, và ở đầu bên kia điện thoại rất yên tĩnh, không hề nghe thấy bất cứ tiếng ồn nào.
Ngôn Sơ Âm không muốn làm rõ rốt cuộc Chu Cẩn Xuyên có làm chuyện có lỗi với cô hay không bởi vì từ tận đáy lòng cô không hề gợn sóng, lúc ấy, cô hệt như khi Thẩm Gia Thụy đồng ý lời chia tay năm xưa, bình tĩnh đến mức lãnh đạm.
Nhìn đi, bất kể là tình yêu rung động lòng người hay bình dị yên ả thì khi kết thúc đều vội vã và đột ngột, thậm chí còn không cần bất cứ nghi thức nào, ngay cả việc nói tạm biệt cũng chẳng quan trọng.
Vì vậy, qua bao nhiêu năm, Thẩm Gia Thụy quay lại nói yêu cô, người anh yêu luôn là cô, Ngôn Sơ Âm cảm thấy vừa hoang đường vừa buồn cười.
Tình cảm sao có thể kéo dài suốt mười năm? Phải chăng chữ “yêu” mà hai người nói đến không cùng một nghĩa?
Song, thời khắc này, nhìn chiếc thang trời tình yêu không có điểm cuối, thứ hiện lên trong đầu Ngôn Sơ Âm không phải hình ảnh đôi vợ chồng nắm chặt tay nhau từ khi còn trẻ cho đến lúc bạc đầu mà lại là Thẩm Gia Thụy. Đột ngột, không hề báo trước.
Chứng kiến tình yêu vĩ đại đến mức chỉ với đôi bàn tay trần mà có thể chiến thắng cả thiên nhiên hùng vĩ, Ngôn Sơ Âm chợt nhận ra không có gì là không thể. Cô không thể hiểu nổi tình cảm sâu đậm mà Thẩm Gia Thụy dành cho mình nhưng cũng không thể chỉ bởi vì không hiểu mà kiên quyết phủ nhận tình cảm của anh.
Phải chăng cô nên tin tưởng và rộng lượng hơn với tình yêu?
***
Mưa lớt phớt, sương mù lãng đãng tựa tiên cảnh, phụ nữ trong đoàn dùng cây làm gậy, chầm chậm chống từng bậc thang như đang thoát khỏi chốn trần gian thế tục đi về nơi bồng lai tiên cảnh.
Đoàn người đi quá chậm, người dẫn đường đi được một lúc thì dừng lại chờ mấy phút, rảnh rang nói với người đứng gần anh ta nhất là Ngôn Sơ Âm: “Thời tiết không tốt lắm nên hầu như khách du lịch xuống núi cả rồi.”
Hiện tại đã bắt đầu quay phim, vì không có nhiều thời gian nên họ muốn đi một vòng quanh núi trước khi trời tối. Ngôn Sơ Âm thở hồng hộc cố gắng theo kịp người dẫn đường.
Mùa đông, nhiệt độ trên núi rất thấp, thở ra đều là làn hơi trắng, vậy mà đầu Ngôn Sơ Âm đổ đầy mồ hôi, cô dừng lại vừa lau mồ hôi vừa hỏi người dẫn đường: “Bình thường có đông khách du lịch không ạ? Thường thì du khách già hay trẻ?”
“Không nhiều lắm, đa phần là cặp đôi, trẻ có lớn tuổi có.”
“Xem ra ở đây khá nổi tiếng.”
Người dẫn đường gật đầu, tự hào: “Các cặp đôi thường tới đây để cầu mong được bên nhau dài lâu.”
Ngôn Sơ Âm gật đầu, lòng đã có tính toán, chờ những người còn lại trong đoàn đuổi kịp, Ngôn Sơ Âm thương lượng với đạo diễn Tân: “Nghe nói ở đây có khá nhiều cặp tình nhân hoặc vợ chồng thắm thiết, chúng ta có thể phỏng vấn họ, nhờ họ chia sẻ về tình yêu của họ… Nếu không dùng được trong chương trình thì cũng có thể làm thành video tuyên truyền…”
Đạo diễn Tân tán thành: “Ý kiến rất hay, làm thế đi.”
Đáng tiếc là dọc đường họ không gặp được khách du lịch, trời càng lúc càng tối, cả đoàn tham quan ngôi nhà gỗ của hai vợ chồng trong câu chuyện xong thì chuẩn bị về chỗ nghỉ, sáng mốt mới là thời gian quay dự kiến, vẫn chưa gấp đến mức phải làm việc ngay bây giờ.
Lần quay hình này là ví dụ điển hình cho việc hành hạ thể lực, hết leo núi rồi lại xuống núi, Ngôn Sơ Âm có cảm giác như chân đứt từng đoạn, tuy đã chuẩn bị tinh thần nhưng ba ngày nay vượt quá sức tưởng tượng của cô, giống như Triệu Tử Phi từng đùa, quả thật cô chưa từng phải chịu vất vả, khổ cực như những ngày này, trừ buổi tối trở về chỗ nghỉ ở thị trấn ra, toàn bộ thời gian khác đều ngâm mình trên núi, ăn uống hay thậm chí là đi vệ sinh đều là thách thức.
Có điều cho dù hoàn cảnh khó khăn hơn nữa, Ngôn Sơ Âm cũng cắn răng chịu đựng, đến khi quay trở lại Bắc Kinh, tuy sức cùng lực kiệt nhưng lại có chút cảm giác thành tựu.
Tuần này không cần quay “Giọng ca đẹp nhất”. Mùa đầu tiên của chương trình đã bước vào số cuối cùng, nhằm đạt tỷ suất người xem cao nhất mùa, trận chung kết được phát sóng trực tiếp nên không cần quay hình trước.
Nhưng Ngôn Sơ Âm cũng chẳng rảnh rang được bao nhiêu, cô phải quay bổ sung “Phụ nữ hoàn hảo” và quay “Nào ta cùng cười”, thời gian còn lại thì tới chỗ đạo diễn Tân. Tập đầu tiên của“Thơ tình ba dòng” còn đang được biên tập hậu kỳ thì tập thứ hai đã được lên kế hoạch, nhà đài dự định tạm thời sẽ phát sóng “Thơ tình ba dòng” sau khi “Giọng ca đẹp nhất” kết thúc. “Thơ tình ba dòng” không phải là chương trình cố định, nếu sau này có chương trình khác tốt hơn thì sẽ đẩy “Thơ tình ba dòng” sang khung giờ khác.
Bất kể sau này nhường khung giờ chiếu cho ai, đối với ekip “Ba dòng thơ tình” vào lúc này thì đây là tin tốt. Trước kia, talkshow được phát sóng vào tối thứ sáu hàng tuần phải dời sang khuya thứ ba để nhường sóng cho “Giọng ca đẹp nhất” khiến chương trình này vốn có tỷ suất người xem rất cao bỗng bị tụt thê thảm, hiện tại họ đang chờ “Giọng ca” kết thúc thì sẽ lập tức giành lại giờ phát sóng nhưng cơ hội đã rơi vào tay “Thơ tình”.
Đài truyền hình là nơi như vậy đấy, một cây củ cải chỉ có một cái hố, cho dù thời hoàng kim có rực rỡ tới đâu thì khi cơ hội bị người khác cướp mất, bạn chẳng là gì cả. Bây giờ “Thơ tình ba dòng” được lợi, ekip vui mừng vô cùng, càng thêm hứng khởi làm việc.
Vì phải thay thế cho “Giọng ca đẹp nhất” nên họ không có nhiều thời gian, tổ hậu kỳ gấp rút biên tập video, nhóm biên kịch cũng tăng ca, Ngon Sơ Âm chạy đôn chạy đáo, đến khi kế hoạch quay số thứ hai được thông qua thì cũng sắp chuẩn bị quay.
Số thứ hai không cần quay ngoại cảnh, nhân vật chính là một đôi vợ chồng già Bắc Kinh, tóc bạc trắng, răng rụng gần hết, hằng ngày đều nắm tay đi tản bộ. Có thể nói họ chính là bức tranh “Nắm tay thề hẹn, bạc đầu giai lão” trong đời thực.
Thoắt cái đã hơn nửa tháng trôi qua, mọi người đều quan tâm ai sẽ là nhà quán quân của “Giọng ca đẹp nhất”, Ngôn Sơ Âm cũng vậy.
Quan trọng là chương trình được phát sóng trực tiếp, bất kể là sân khấu hay hậu trường đều được truyền sóng đến khán giả xem đài, hoàn toàn không giống như ghi hình xong rồi mới phát sóng như bình thường.
Ngôn Sơ Âm hơi hồi hộp.
Hôm nay là trường hợp quan trọng, lúc khách mời đi thảm đỏ, “trợ lý vạn năng” phải ra nghênh đón rồi hỗ trợ trả lời phỏng vấn. Vì vậy, không chỉ khách mời ăn mặc trang trọng mà các MC cũng phải chỉn chu.
Chị Lý làm tiểu phẫu, tháng trước được xuất viện, không ở không được mà chỉ nghỉ ngơi ở nhả vài ngày rồi nhanh chóng đi làm trở lại. Chị đứng sau lưng Ngôn Sơ Âm, vừa trang điểm cho cô vừa tán gẫu: “Nghe nói hôm nay toàn bộ thành viên Burning đều xuất hiện, phải vậy không?”
Không chờ Ngôn Sơ Âm trả lời, nhân viên ở bên cạnh đã phụ họa: “Hôm nay có phần thi hát kết hợp, thầy Thẩm có nhiều đồng đội vậy rồi, cần chi mời người khác.”
Có người tương đối nhạy cảm với tin đồn, vừa nghe nhắc đến Burning là lập tức nhìn về phía Ngôn Sơ Âm, nói: “Hình như kể từ khi nổ ra tin đồn, đây là lần đầu tiên Âm Âm gặp thầy Giang thì phải?”
Ngôn Sơ Âm không vòng vo mà thẳng thắn gật đầu: “Vừa khéo hôm nay có thể giải thích rồi, sau này không sợ bị mấy chị trêu nữa.” Thời gian qua cô trốn tránh giới thuyền thông thành công nhưng chẳng tài nào thoát khỏi đồng nghiệp trong đài, mỗi lần bị hỏi, cô đều thẳng thắn trả lời cô và Giang Vân Hạo chỉ là bạn bè nhưng không ai tin, ai cũng dùng vẻ mặt “vịt chết mà còn mạnh miệng” để nhìn cô.
Đối với lời nói của Ngôn Sơ Âm, mọi người đều tỏ vẻ không tin nhưng cũng biết cô không thích nói về đề tài này nên chuyển đề tài sang ban nhạc Burning. Hôm nay toàn bộ ban nhạc đều xuất hiện nên fans vây chật cứng bên ngoài đài truyền hình, có người còn thống kê hiện tại có bao nhiêu tòa soạn đến lấy tin. Phía truyền thông không phải do nhà đài liên hệ mà vì lịch tổ chức trận chung kết đã được công bố rộng rãi, fans các ca sĩ tự phát đến trước đài truyền hình cổ vũ thần tượng và hành động của cánh báo chí cũng là tự phát, có điều họ đã liên hệ trước với đài truyền hình nên được nhà đài sắp xếp chỗ nghỉ tạm.
Vì thế, hôm nay tương đối long trọng.
Trước cổng chính của đài truyền hình được trải thảm đỏ, phóng viên và nhân viên đều vào vị trí làm việc, bên ngoài mặc dù các ca sĩ chưa đến nhưng tiếng reo hò vẫn vang lên đinh tai.
Các MC đã vào vị trí của mình, người đứng cao nhất là Lâm Vũ Tường và Trịnh Tuyết, hai người họ là nhất ca và nhất tỷ của đài, hôm nay là sự kiện lớn, họ ra đón khách mời là phù hợp.
Chiếc xe màu đen đầu tiên chậm rãi chạy tới, là cô Trần do Triệu Tử Phi phụ trách cùng khách mời hát kết hợp. Xe còn chưa ngừng hẳn, fans đã hét lên chói tai, Triệu Tử Phi tiến lên mở cửa xe, thân thiết chào hỏi cô Trần: “Chị, nửa tháng không gặp, nhớ chị muốn chết.”
Sau đó, Ngôn Sơ Âm nhìn các đồng nghiệp lần lượt ra đón ca sĩ do mình phụ trách.
Thẩm Gia Thụy đến cuối cùng, fans không cần đoán cũng biết. Tuy không biết toàn bộ Burning sẽ xuất hiện nhưng chỉ cần một mình Thẩm Gia Thụy cũng đủ khiến bầu không khí sôi trào, người còn chưa xuất hiện mà tiếng la hét, hò reo inh ỏi, âm thanh như muốn đâm thủng màng nhĩ.
Ngôn Sơ Âm chuẩn bị tiến lên mở cửa xe thì Lâm Vũ Tường cười nói: “Ôi chao, mọi người kích động thế này làm tôi hồi hộp quá…” Vừa nói, anh ấy vừa tự nhiên tiến lên mở cửa, Trịnh Tuyết cũng phối hợp phóng khoáng bước lên, Ngôn Sơ Âm biết điều đứng sau họ.
Thoạt nhìn hành động của Lâm Vũ Tường như đang cướp sóng của Ngôn Sơ Âm nhưng thực chất là muốn tốt cho cô. Sau nhiều vòng loại, đến trận chung kết chỉ có mình Ngôn Sơ Âm là MC nữ. Việc MC nam mở cửa xe cho khách mời nam hay khách mời nữ đều là rất bình thường, nhưng nếu để một cô gái như Ngôn Sơ Âm mở cửa xe cho các khách mời nam thì e rằng sẽ bị khán giả bới lông tìm vết dù đó là sắp xếp của nhà đài. Hơn nữa, Lâm Vũ Tường biết hôm nay sẽ làm sáng tỏ quan hệ giữa Ngôn Sơ Âm và Giang Vân Hạo nên không cần giới thiệu rùm beng là quan hệ giữa họ tốt ra sao mà kéo rộng khoảng cách thì sẽ thích hợp hơn. Vì vậy, có thể xem như Lâm Vũ Tường đã giúp Ngôn Sơ Âm một việc lớn.
Thẩm Gia Thụy xuống xe trước, các đồng đội lục tục xuống theo, fans ở hiện trường kích động đến mức suýt làm đổ rào chắn an ninh.
Lâm Vũ Tường và Trịnh Tuyết tiến lên chào hỏi Burning, chờ họ trò chuyện đôi câu rồi Ngôn Sơ Âm mới bước lên nghênh đón.
Burning vô cùng thân thiết chào hỏi cô, Kỷ Thư Tề còn nhiệt tình dang rộng hai tay: “Lâu lắm không gặp.”
“Đã lâu không gặp.” Ngôn Sơ Âm ôm xã giao Kỷ Thư Tề xong thì Tống Thừa Vũ bước lại gần, “Âm Âm không thể bên nặng bên nhẹ được đâu, rõ ràng là chúng ta thân nhau hơn mà.”
Ngôn Sơ Âm thầm than trong bụng, cô không thân quen với cả nhóm luôn mà trời ơi, tuy nhiên ngoài mặt vẫn tươi cười rạng rỡ ôm xã giao Tống Thừa Vũ.
Ngay sau đó người đứng trước mặt cô chính là Giang Vân Hạo.
Lúc Giang Vân Hạo tới trước mặt Ngôn Sơ Âm, cô có cảm giác là xung quanh cực kỳ yên tĩnh trong một khoảnh khắc rồi sau đó bùng nổ, các phóng viên điên cuồng bấm nút chụp ảnh, có người còn hào hứng hét lên “Yêu nhau đi!”, “Công khai đi!”
Người trong cuộc không hề lúng túng vì không khí xung quanh, trong lúc Ngôn Sơ Âm đang ngơ ngác, Giang Vân Hạo chủ động chồm người tới, ôm nhẹ cô rồi lập tức buông ra, hiện trường lại vang lên tiếng hét điếc tai, Lâm Vũ Tường cầm micro trêu ghẹo: “Này này này, chú ý trường hợp, trọng điểm ngày hôm nay là thi thố chứ không phải là phát đường à nha.”
“Đúng đó.” Trịnh Tuyết phụ họa, “Chúng tôi ai cũng biết cô cậu là đôi tình nhân quốc dân rồi nhưng đâu cần gấp gáp đến mức phát thức ăn cho cún vậy chớ.”
Giang Vân Hạo nhận lấy mic, bất đắc dĩ cười nói: “Phát thức ăn cho cún gì chứ? Bản thân em vẫn là một con cún FA đây này.”
“Gì cơ?” Trịnh Tuyết tỏ ra khiếp đảm, “Chẳng lẽ hai người không yêu nhau?”
“Hiểu lầm thôi chị Tuyết, em giải thích bao nhiêu lần rồi mà.” Ngôn Sơ Âm đúng lúc chen vào.
Giang Vân Hạo nhún vai, tỏ vẻ một lời khó nói hết: “Em cũng chẳng biết sao bọn em lại thành cặp tình nhân quốc dân mới nữa.”
Vì đây là hiện trường phát sóng “Giọng ca đẹp nhất” chứ không phải họp báo nên dù cánh phóng viên sốt ruột đến đâu cũng không thể nhào lên phỏng vấn về chuyện tình yêu tin đồn hay yêu cầu giải thích tấm ảnh ở bệnh viện.
Các MC đài truyền hình Bắc Kinh cũng không giúp đỡ phóng viên moi tin tức, chỉ cần hai câu nói này của Giang Vân Hạo thôi là chắc chắn chương trình hôm nay sẽ tăng tỷ suất người xem đáng kể. Lâm Vũ Tường trêu ghẹo Giang Vân Hạo dăm ba câu, còn nghiêm túc cảm ơn anh đã tăng tỷ suất người xem cho đài.
Giang Vân Hạo cũng phối hợp đùa lại, sau ngày hôm nay, sẽ không ai quá chú ý tới tin tức lần đầu tiên “cặp tình nhân quốc dân mới” lên tiếng phủ nhận hẹn hò. Đi thảm đỏ xong, đoàn người chậm rãi đi vào sảnh nghỉ chung.
/100
|