Chương 13
Chu Cảnh Thâm đè Hàn Sắt Sắt lên tường, côn thịt trong quần đã sưng lên, cứng rắn chọc vào bụng nhỏ của cô.
Hàn Sắt Sắt cảm thấy vừa sợ hãi vừa thẹn thùng nhìn khuôn mặt điển trai của Chu Cảnh Thâm tiến lại gần, bàn tay to lớn đặt trên vai cô, hơi thở nóng bỏng không ngừng phả lên mặt. Đặc biệt là đôi mắt dữ tợn chứa đầy du͙c vọng kia, tựa như muốn đem cô nuốt vào.
Không biết có phải do tác dụng của thuốc hay không mà cảm xúc của hắn cực kỳ kích động, đôi môi mỏng như được phủ thêm một lớp son màu hồng nhạt, hơn nữa bộ dáng muốn nói lại thôi kia, Hàn Sắt Sắt nhìn có chút mê mẩn.
Trên người Chu Cảnh Thâm có một loại hương vị sạch sẽ trong lành không thể nói rõ, nhưng cô càng ngửi mùi hương này, hai chân càng thêm run lên, tiểu huyệt càng ngứa ngáy. Nếu không phải hắn vẫn đang đè trên người, chắc cô sẽ trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất mất.
Chu Cảnh Thâm giờ phút này cũng hận không thể đem cô gái nhỏ tử hình ngay tại chỗ, một lần cũng là thao, hai lần thao cũng là thao, dù sao hắn không nghĩ mình sẽ bỏ qua cho cô.
Nhưng trong lòng hắn có chút khó chịu, cô thích Chu Dĩ Trạch nhiều như vậy sao?
Lại có thể hạ dược lên tất cả cốc nước trong nhà, chính là vì nhất định không để kế hoạch thất bại?
Hàn Sắt Sắt giờ phút này khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào, đôi mắt to tròn như con thỏ nhỏ, trong mắt chứa đầy nước mắt, giống như chỉ cần hắn rống lên một tiếng, nước mắt sẽ lập tức tràn mi.
Những câu hỏi muốn chất vấn cô đột nhiên không thể nói ra, hơn nữa chính hắn cũng thấy nó có chút vô nghĩa.
Thật ra thì Hàn Sắt Sắt đã nhẫn nại đến cực hạn, cô chi một số tiền lớn mua xuân dược cao cấp, không ngờ tác dụng lại mạnh đến như vậy.
Toàn thân tựa như phát sốt, nóng bừng bừng. Cơ thể giống như được một sợi lông vũ phe phẩy, ngứa ngáy đến hàm răng đều run lên.
Cô bây giờ thật muốn một cái ôm mạnh bạo, một nụ hôn khiến đôi môi tê dại, một cây côn thịt cường tráng hung hăng cắm vào bên trong hoa huyệt, lấp đầy cô, mạnh mẽ va chạm…
Đôi mắt Hàn Sắt Sắt ngập nước tò mò nhìn về phía Chu Cảnh Thâm, cô đã khó chịu như vậy thì sao hắn có thể yên ổn được?
Một tiếng thở dốc dài đã xác nhận cho phán đoán trong lòng Hàn Sắt Sắt.
Trong lòng cô rối rắm, mặc dù điều này không thích hợp, nhưng lúc khó khăn như bây giờ, cần phải đồng tâm hiệp lực a
Vì vậy cô đặt tình cảm của mình sang một bên, tràn ngập xin lỗi nói một câu “Chú…thực xin lỗi…”
Hàn Sắt Sắt nói xong, hai chân trắng noãn giẫm lên giày Chu Cảnh Thâm, hai tay ôm lấy cổ hắn, kiễng mũi chân, hôn lên bờ môi hắn.
Khi vừa chạm vào đôi môi mỏng của Chu Cảnh Thâm, lòng Hàn Sắt Sắt cảm thấy thực xin lỗi Chu Dĩ Trạch, côn thịt của baba hắn thật sự rất tốt, chỉ có thể dùng lại một lần nữa.
Nhìn bộ dáng đáng thương làm nũng của cô trong lòng, lửa giận của Chu Cảnh Thâm dần tiêu tan hết, hắn so đo với một cô gái nhỏ mới mười bảy tuổi làm gì.
Nghĩ như vậy, bàn tay to của hắn dần từ trên vai cô di chuyển xuống eo cô..
Khi hắn đang muốn ôm cô về phòng trừng trị thật tốt, Hàn Sắt Sắt đột nhiên nhào vào ngực hắn, ôm lấy cổ hắn chủ động đem cánh môi hồng nhạt kia dâng lên.
Chu Cảnh Thâm thực kinh ngạc, cả người giống như khúc củi khô bị thiêu đốt, máu toàn thân đều dồn lại một chỗ, lập tức mở miệng ngậm lấy cánh môi Hàn Sắt Sắt.
Đồng thời bàn tay to cũng nhanh chóng tách hai chân cô ra, nâng một chân lên. Áo choàng từ lức hai người dây dưa đã tuột ra, bên trong lớp áo choàng tắm cũng không có vật gì che chắn, lửa nóng cứng rắn cứ như vậy trực tiếp đặt trên tiểu huyệt mềm mại ướt át…
/176
|