Chương 8
Chu Cảnh Thâm tuy rằng trên danh nghĩa là ba của Chu Dĩ Trạch, nhưng cả hai chưa bao giờ sống cùng nhaụ
Thân thế Chu Dĩ Trạch có chút đặc thù, ngay cả chính hắn cũng biết. Nói dễ nghe một chút, Chu Dĩ Trạch là người thừa kế của Chu Cảnh Thâm, còn nói khó nghe, hắn chỉ là một sản phẩm thay thế.
Chu gia ở Hoa quốc bối cảnh rất lớn, cho dù giàu có ngất trời, phú khả địch quốc nhưng bọn họ vẫn rất khiêm tốn.
Điều này cũng do tác phong thường ngày của ông cụ Chụ
Ông cụ Chu và bà cụ Chu là yêu nhau từ khi còn trẻ, ngoài năm mươi mới sinh ra Chu Cảnh Thâm.
Đương nhiên sẽ coi hắn như bảo bối mà thương yêụ
Nhưng Chu Cảnh Thâm trời sinh phản nghịch, đặc biệt thích độc lập. Vì vậy hắn không quan tâm đến sản nghiệp to lớn của Chu gia, một mình tiến vào trong quân đội.
Khi đó Hoa quốc và các quốc gia lân cận đang có xung đột, hắn vậy mà còn chủ động xin đi đánh trận.
Tùy rằng chiến tranh thời hiện đại không giống như trước, nhưng là vẫn phải vạn lần đề phòng, cho nên ông cụ Chu đưa ra một yêu cầu, muốn hắn lưu lại con cháu cho đời saụ
Chu Cảnh Thâm khi đó mới mười bảy, chính là một thiếu niên ngông cuồng, không có hứng thú với tình yêu, cũng không muốn làm lỡ dở người khác. Vì vậy hắn đến bệnh viên thụ tinh nhân tạo, lưu lại một cái đời sau cho ông cụ Chụ
Sau đó, ông cụ Chu và vợ đi đến nước Mỹ, tuyển chọn trung tâm uy tín cũng như buồng trứng hoàn mỹ để lai giống, sinh ra Chu Dĩ Trạch.
Chu Dĩ Trạch vừa ra đời, hai vợ chồng ông cụ Chu quả nhiên không còn quan tâm đến Chu Cảnh Thâm nữa, đem toàn bộ sức lực chăm sóc Chu Dĩ Trạch.
Chu Dĩ Trạch vì vậy mà có chút khác biệt so với Chu Cảnh Thâm. Khuôn mặt tuấn mỹ, tính tình ôn hòa, lại cực kỳ có thiên phú nghệ thuật, cùng bất cứ ai ở chung đều phi thường hòa hợp.
Cho nên một khoảng thời gian rất dài, hắn đã thật sự thay đổi vị trí của Chu Cảnh Thâm trong Chu gia.
Nhưng mọi thứ đều thay đổi từ khi Chu Cảnh Thâm trở về.
Bởi vì không có chí hướng con đường làm quan, sau khi chiến tranh biên giới kết thúc, Chu Cảnh Thâm trực tiếp tham gia vào đội đặc chủng quốc tế. Hắn dành cả thời tuổi trẻ lông bông đều vượt qua trên chiến trường.
Sau khi xuất ngũ, hắn lại đi du lịch khắp các nước trên thế giới, cuối cùng dừng chân tại nước Mỹ, tự sáng lập công ty của riêng mình, hơn nữa cũng thực có thành tựụ
Sự nghiệp mà hắn gây dựng từ trước đến nay, đều không dùng qua quan hệ hay một phân tiền của Chu gia.
Mà hai năm gần đây, ông cụ Chu thân thể đã bắt đầu không tốt, ngày càng nhớ đến con trai của mình.
Trăm nghìn chữ cái chữ hiếu luôn đặt trên đầu, vì vậy Chu Cảnh Thâm lựa chọn trở về nước, hơn nữa đem sản nghiệp đều chuyển sang bên này.
Vợ chồng ông cụ Chu cực kỳ vui vẻ, nghĩ làm sao muốn cho Chu Cảnh Thâm và Chu Dĩ Trạch tiếp xúc ngày càng nhiều, dù sao bọn họ cũng là cha con.
Vậy nên đã yêu cầu hai người bọn họ ở chung một chỗ, chậm rãi bồi dưỡng tình cảm.
Chu Cảnh Thâm cảm thấy không sao cả, hắn cũng nguyện ý muốn chăm sóc Chu Dĩ Trạch nhiều hơn. Nhưng sau vài lần nói chuyện, hắn phát hiện mình và Chu Dĩ Trạch không giống nhaụ
Chu Dĩ Trạch là đứa bé được nuôi lớn trong yêu thương đùm bọc, mặc dù tính tình không kiêu căng nhưng lại vô cùng nhạy cảm, đồng thời hận không thể khiến mọi người đều thích hắn.
Đối với điểm này, người từ trước đến nay yêu hận rõ ràng Chu Cảnh Thâm không hiểu nổi.
Bởi vì gia đình giàu có, tướng mạo xuất chúng, tài hoa hơn người, tình tình ôn nhu cho nên Chu Dĩ Trạch đặc biệt được các cô gái nhỏ hoan nghênh, những cô gái theo đuổi hắn có thể xếp một hàng dài trên Vạn Lý Trường Thành.
Nhưng thái độ của Chu Dĩ Trạch đối với tất cả các cô gái nhỏ này, không chấp nhận cũng không từ chối, vĩnh viễn ở trạng thái hòa hợp êm đềm.
Cho nên bọn họ cũng giống như Hàn Sắt Sắt, đều cảm thấy mình vẫn còn hy vọng.
Thẳng thắn mà nói, Chu Cảnh Thâm cảm thấy hành động này của Chu Dĩ Trạch chính là đạo đức giả, cảm thấy hắn có chút giả tạo và lòng tham không đáy.
Hắn không chấp nhận một cô gái như Hàn Sắt Sắt, đơn giản là thấy được núi cao lại có núi cao hơn, hoặc đơn giản là hưởng thụ cảm giác được theo đuổi.
Nhưng Chu Cảnh Thâm cũng không định tham gia vào tình cảm cũng như cuộc sống của Chu Dĩ Trạch.
Trang Tử không phải là cá, làm sao có biết cá vui hay không
một câu nói của nhà triết gia nổi tiếng Trung Quốc Trang Tử, ý muốn nói không bình phẩm nhiều về cuộc sống của người khác, chọn cách sống chính mình vui vẻ là được. Mình giải thích đại khái thui, nếu ai quan tâm có thể google nha
Dù sao Chu Cảnh Thâm hắn là một người vô cùng đơn giản.
Nếu Hàn Sắt Sắt đã vô tình xâm nhập vào thế giới của hắn, như vậy chỉ có thể thuộc về hắn.
/176
|