Khi bàn tay mình đang nắm hoàn toàn rời khỏi, Hayden cảm thấy có cái gì đó bị cải biến. Nhưng hắn không nhận ra, tim hắn đã bị đả kích thật mạnh hoàn toàn chết lặng. Cũng chỉ có hoàn toàn chết lặng, hắn mới có thể tiếp tục duy trì lãnh tĩnh mà đứng nơi đây.
Mundra nháy mắt bị hút vào luồng sáng.
Từ đầu đến cuối, cậu không hề phát ra tiếng cầu cứu nào, dù là kinh hô hay thở dài, tựa như con búp bê ngơ ngác bị giáo hoàng chộp vào tay, đầu vẫn nghiêng sang một góc quen thuộc, ánh mắt quen thuộc, trầm mặc quen thuộc.
Hayden đột nhiên muốn tiến lên.
Trong khi có một vạn loại xúc động bị lý trí cưỡng bách ép xuống theo quán tính, còn có một vạn lẻ một loại xúc động đột phá toàn bộ phòng ngự của hắn, thúc giục bước chân của hắn.
Giáo hoàng làm như không thấy chân hắn lơ đãng bước về trước hai bước, mỉm cười: “Cuộc đời mỗi người đều phải lần lượt thay đổi vài người bạn, nhưng người thông minh sẽ biết sửa chữa sai lầm.”
Bước chân Hayden chợt dừng.
Không hề nghi ngờ, vì một tội phạm truy nã của đế quốc mà đắc tội Quang Minh thần hội chính là thiếu sáng suốt đến cực điểm, dù từ góc độ của đế quốc hay góc độ cá nhân! Nhưng bàn tay vừa mới buông ra lúc này lại không tự chủ được mà nắm chặt, như muốn tìm chút gì đó để lấp vào khoảng trống trong lòng bàn tay.
Ngay cả tim của hắn, cũng như thế.
Hayden thốt ra, “Cậu ta là phạm nhân!”
Giáo hoàng nói: “Pháp sư vong linh để đạt được sức mạnh bản thân mà coi rẻ sinh mệnh và thân thể của người khác, là tộc loại đáng phỉ nhổ nhất trên đời. Ngài thống hận pháp sư vong linh như vậy, thật khiến cho người ta tôn kính. Nhưng pháp sư vong linh không phải căn nguyên tội ác, cho dù chúng ta hủy diệt tất cả pháp sư vong linh, chỉ cần căn nguyên còn tồn tại sẽ có nhiều pháp sư vong linh hơn xuất hiện. Vì sự yên bình của Mộng đại lục, vì sự tôn trọng mỗi sinh mệnh nên có, vì để người chết được an nghỉ, Quang Minh thần hội nguyện ý gánh vác trọng trách nặng nề gian nan nhất — tiêu diệt tử thần!”
Hayden không nói nên lời.
Từng ấy năm tới nay, Quang Minh thần hội và đế quốc vẫn luôn bị vây trong trạng thái vi diệu. Tại thời khắc mấu chốt nó sẽ xuất hiện phụ trợ đế quốc, cũng tại thời khắc mấu chốt đả kích đế quốc. Nhưng thực ra mà nói, thế giới này ghét nhất người đương quyền của Quang Minh thần hội, bởi vì trong mắt bọn họ, Quang Minh thần hội chính là kẻ phân chia quyền lực, hơn nữa chúng dã tâm bừng bừng, mãi không biết đủ. Nhưng đối với bình dân, Quang Minh thần hội lại thật sự là sứ giả của thần, bọn họ vô tư hiến dâng, luôn mang đến hy vọng và ánh sáng cho những người chịu khổ chịu đói.
Biết rõ Quang Minh thần hội đả kích pháp sư vong linh xuất phát từ ân oán giữa nữ thần quang minh và tử thần, nhưng lý do đường hoàng của giáo hoàng khiến cho không kẻ nào có thể phản bác. Dù sao, so với Quang Minh thần hội luôn thích lấy lòng người, hình tượng kỵ sĩ vong linh trong cảm nhận của người khác thật sự quá tồi tệ.
Nếu dùng hình tượng để khái quát về toàn bộ pháp sư vong linh có hơi bất công, thì sự tích của Mundra ở đế quốc vẫn thực mới mẻ, tập kích học viện ma pháp hoàng gia, ám sát Olivia… Chỉ cần hắn đầy đủ sáng suốt, nên nhận ra rằng, để giáo hoàng mang Mundra đi là cách giải quyết tốt nhất — không cần trở mặt với Quang Minh thần hội, cũng có thể để tội phạm truy nã của đế quốc bị trừng phạt.
Suy nghĩ lung tung rối rắm khiến cho đầu hắn kêu ông ông, trên lưng vì đấu tranh và cấp bách mà toát mồ hôi lạnh.
Bầu trời đột nhiên hiện ra mười điểm đen.
Trên không trung của sa mạc, khí tử linh dày đặc đang từ hai hướng dồn lại.
Meron giơ thần trượng, thần lực quang minh từ thần trượng không ngừng phóng xuất, chống đỡ pháp sư vong linh vừa từ đằng xa đến.
Giáo hoàng giơ tay, ánh sáng thánh khiết ngưng tụ, nở rộ chói lọi, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Hayden đột nhiên phóng tới phía trước.
Giáo hoàng nhìn hắn, vẻ mặt không gợn chút sợ hãi, tựa hồ đã sớm đoán được hắn sẽ hướng về đây. Ông ta phân ra một chùm sáng che giữa mình và Hayden, bởi vì ánh sáng của phân thân bị chia mỏng, Hayden có thể nhìn qua luồng sáng thấy Mundra đang an tĩnh ngủ say.
Hơn phân nửa thân thể Mundra bị nhốt trong luồng sáng, hai gò má tái nhợt đến trong suốt. Thân hình gầy đến mức da bọc xương giống như bị hòa tan, ngay cả dây lưng cũng cũng biến mất trong ánh sáng.
“Mo…” Tay Hayden chạm đến ánh sáng tưởng như vô hình kì thực hữu hình, cao giọng kêu: “Mundra!”
Giáo hoàng bình tĩnh: “Nguyên soái, xin hỏi ngươi đang làm gì vậy?”
Toàn bộ thân thể của Hayden dựa vào luồng sáng, đồng tử xanh thẳm vì tác dụng của ánh sáng mà mờ mịt như mang theo sương mù. Nhưng giọng nói và ngữ khí lại rất trấn định, “Ta muốn dẫn cậu ta về đế quốc tiếp nhận xét xử!”
Giáo hoàng nói: “Ý nghĩa của xét xử là trừng phạt kẻ có tội. Điểm này Quang Minh thần hội có thể làm thay.”
Hayden đáp: “Di thể cha ta còn nằm trong túi không gian của cậu ta.”
Giáo hoàng nói: “Ta tin tưởng không có phương thức nào có thể để cho phụ thân ngươi yên nghỉ hơn ơn trạch của nữ thần quang minh.”
“Ta muốn mẫu thân có thể thấy mặt phụ thân lần cuối.” Hayden ra sức nện vào ánh sáng, vội vàng la, “Mundra!”
Giáo hoàng đầy thâm ý nói: “Ngươi xác định, đây là mục đích của ngươi?”
Tay Hayden dừng lại.
Giáo hoàng hỏi: “Vì Mundra tội phạm truy nã của đế quốc đang cất chứa di thể của phụ thân ngươi?”
Hayden không cần nghĩ ngợi nói: “Đương nhiên.”
Giáo hoàng hỏi tiếp: “Nếu cậu ta không phải tội phạm truy nã, cũng không có di thể phụ thân ngươi thì sao? Khi đó phải chăng sống chết của cậu ta không còn quan hệ đến ngươi nữa?”
Cách ánh sáng, Hayden nhìn thấy mí mắt Mundra bỗng nhiên giật giật, chậm rãi mở to mắt.
Ánh sáng làm nhu hoàn đường cong trên mặt Mundra. Không biết có phải do tác dụng của ánh sáng, Hayden cảm thấy mắt cậu lấp lánh, quen thuộc đến chói mắt –
Khi hắn phát hiện cậu là nam, mắt cậu cũng lấp lánh ánh sáng đó, khi hắn phát hiện cậu là pháp sư vong linh, mắt cậu vẫn chứa đầy ánh sáng như vậy.
“Đúng.” Hayden phát tiết toàn bộ phẫn nộ và buồn bực vào giọng nói kiên định trầm thấp.
Sáng rọi trong mắt Mundra dần chuyển thành mờ mịt.
Hayden đột nhiên lùi về sau, rút kiếm bổ xuống luồng sáng.
“Lui lại.” Tiếng giáo hoàng như chuông đồng, phát tán bốn phương.
Luồng sáng kia bị đấu khí của Hayden đánh thành từng mảnh nhỏ, phiêu tán trên không trung, đồng thời phân thân của giáo hoàng đột nhiên hóa thành một vệt sáng, nhốt Mundra ở trong, Hayden chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn ông ta bay vút về phía nam.
Hayden thêm phong hệ ma pháp vào đấu khí, lấy tốc độ không thua gì giáo hoàng đuổi theo.
Phía sau bọn họ, kỵ sĩ thần thánh vây chặt trung tâm, chặt chẽ bảo vệ tư tế quang minh, hình thành bức tường phòng thủ kiên cố không chê vào đâu được.
Các pháp sư vong linh luôn làm theo ý mình lần này lại ăn ý đến thần kỳ, phân công canh giữ ở ba mặt Quang Minh thần hội tiến công.
Meron nhìn ra bọn họ chỉ muốn xua đuổi mà không phải tiêu diệt, liền điều chỉnh đội hình, bắt đầu chầm chậm lui về nam.
Quả nhiên, pháp sư vong linh hiểu ý đồ của họ, hỏa lực công kích yếu bớt, mặc họ thong dong rời đi.
Chờ tập thể nhân mã Quang Minh thần hội biến mất khỏi tầm mắt, pháp sư vong linh lập tức tản ra như không có việc gì. Không hỏi thăm tình hình chết trận, không hỏi pháp sư vong linh trợ giúp tại sao lại đến, đối với bọn họ tất cả đều không quan trọng, quan tâm của bọn họ chỉ có bản thân. Chỉ cần bản thân còn sống, mấy vấn đề này không cần để ý đến. Huống chi, so với chúng, hiện tại việc cần làm hơn chính là tăng cường thực lực, cam đoan về sau có thể sống sót qua mỗi trận đánh.
Tà dương hờ hững hạ xuống thành Dans, một lần nữa trở lại sự yên tĩnh đến chết lặng như trước. Bao thi thể ngang dọc bị những người chuyên thu thi thể nhặt về như hàng hóa, vứt đến nơi trữ xác.
Có lẽ, các pháp sư vong linh biến thành thi thể đó khi còn sống chưa bao giờ ngờ chính mình cũng có một ngày giống như những xác chết mình vẫn đưa tới gọi đi.
Lại có lẽ, bọn họ từng nghĩ đến, nhưng không nguyện ý nghĩ sâu hơn.
Hayden không biết mình rốt cục đã đuổi theo bao nhiêu ngày, hắn chỉ biết lần cuối cùng hắn nhìn thấy thế giới, trời và đất đều là màu đen, một mảnh tối đen. Ánh sáng giống như sao băng, rời xa không chút lưu luyến.
Lần thứ hai hắn mở mắt, đã thấy Olivia ngồi bên giường, lo lắng nhìn mình.
Ánh mắt Hayden chậm rãi rời khỏi mặt bà, sau đó quét ra xung quanh.
Đây là một gian phòng rất bình thường, tủ đầu giường bình thường, đèn treo bình thường, cửa sổ bình thường. Hắn chỉ có thể phán đoán nơi này nhất định không phải nhà mình, lại càng không phải hoàng cung.
“Nơi này là khách sạn thành Mael.” Olivia chủ động cởi bỏ nghi ngờ của hắn, “Hansen phát hiện ra con.”
Hayden hỏi: “Tây Côi Mạc?”
Olivia đáp: “Mảnh đất gần thành Mael bên cạnh Tây Côi Mạc. Trò đi vào Tây Côi Mạc đã lâu, anh ta lo lắng cho con và vị Monica kia, cho nên thường xuyên quanh quẩn nơi ranh giới giữa thành Mael và Tây Côi Mạc.”
Hayden hạ mắt.
Olivia nhận ra hắn lảng tránh, đứng lên nói: “Nghỉ ngơi cho khỏe.”
Hayden tiếp lời: “Con có rất nhiều vấn đề muốn hỏi.”
Olivia dừng bước, “Con xác định thân thể hiện tại thích hợp?”
“Không xác định.” Hai tay Hayden chống giường, cố gắng ngồi lên dựa vào đầu giường, mỉm cười, “Con chỉ có thể xác định, với tâm tình của con hiện giờ, nằm nghỉ càng là dày vò.”
Olivia kéo ghế dựa một lần nữa ngồi xuống, “Con muốn biết điều gì?”
“Quang Minh thần hội tại sao lại xuất hiện ở Tây Côi Mạc?” Hayden hỏi.
Olivia nói: “Quả nhiên con đã gặp bọn họ. Trên thực tế, tình hình ở thành Cotter so với miêu tả của con còn nghiêm trọng hơn nhiều lắm. Sau khi mọi người rời đi, phệ hồn thú không khống chế được, nó cắn nuốt linh hồn mọi người trong Blue Castle, còn bắt đầu tấn công dân thường.”
Hayden biến sắc: “Michael không ngăn cản nó?”
Olivia đáp: “Ta thấy thi thể hắn trong Blue Castle. Ta cho rằng dù hắn có muốn ngăn cản cũng thất bại.”
Hayden nhíu mày.
“Ta và Vincent mang theo Duncan, chính là pháp sư vong linh kia từ truyền tống trận đi ra, liền cảm thấy cả thành đầy khí vong linh. Duncan muốn thừa cơ chạy trốn, ngược lại biến thành đồ ăn của phệ hồn thú. Ta và Vincent chạy vào nghiệp đoàn ma pháp, nương theo ma pháp truyền tống trận trở lại Fariel, thông tri cho Ciro. Vừa lúc đó Quang Minh thần hội đề xuất quét sạch Tây Côi Mạc, Ciro đồng ý. Ta và Vincent là đại biểu đế quốc, cùng Quang Minh thần hội trở lại thành Cotter. Nhưng thành Cotter đã gần như biến thành một tòa thành chết… cư dân còn lại không đến hai mươi vạn. Phệ hồn thú chẳng biết đi đâu.”
Olivia kiêu ngạo, nhưng lần này bà không thể không thừa nhận, trước mặt phệ hồn thú, bà cũng tốt mà Vincent cũng hay, đều không có sức phản kích. Tồn tại của phệ hồn thú quả nhiên là để khắc chế nhân loại! Dù đối mặt với hỏa thần, bọn họ cũng có thể lập kết giới ngăn cản, nhưng phệ hồn thú trực tiếp công kích linh hồn, hoàn toàn không thể chống đỡ!
Hayden nắm chặt tay.
Olivia kể tiếp: “Sau, ta và Vincent lưu lại dàn xếp cư dân thành Cotter, Quang Minh thần hội tiếp tục đi đến Tây Côi Mạc.” Kỳ thật còn một nguyên nhân khác bà không đi Tây Côi Mạc, đó là vì không muốn giúp đỡ Quang Minh thần hội. Thành Cotter cách hội sở thần hội Sangtu hẳn một đế quốc, tin rằng chuyện này là từ thành Cotter truyền ra, chứ chẳng phải đến từ thần dụ của nữ thần quang minh. Nếu pháp sư vong linh có thể phụng chỉ tử thần công kích thành Mael, Quang Minh thần hội dựa vào chỉ dẫn của nữ thần tiêu diệt pháp sư vong linh cũng là hợp lẽ.
“Ta nghĩ, chúng ta có thể sẽ hân hạnh được thấy một hồi thần chiến thực sự.” Bà nói.
Ngoài nữ thần quang minh được Quang Minh thần hội truyền bá mà chặt chẽ chiếm cứ vị trí đệ nhất thần ở Mộng đại lục, các vị thần khác đều nằm ngoài tầm nhìn và tín ngưỡng của nhân loại. Tử thần có được pháp sư vong linh làm tín đồ biến thành tà thần, hỏa thần cùng thần chiến tranh nếu không phải đích thân xuất hiện đã sớm không có tiếng tăm gì. Cho nên, tử thần xuất hiện có khả năng sẽ thay đổi vận mệnh hiện giờ của Mộng đại lục, mang đến một hồi đại rung chuyển còn kinh tâm động phách hơn cả đế quốc phân liệt.
Hayden hỏi: “Còn gì nữa không ạ?”
Olivia đáp: “Còn nữa, ta và Vincen chờ đế quốc phái tân thành chủ đến kế nhiệm thành Cotter xong, liền chạy tới, vừa lúc gặp được Hansen cứu con trở về. Ta càng muốn biết, con xảy ra chuyện gì?”
Hayden vỗ trán, “Rất nhiều chuyện.”
Olivia hỏi: “Nhiều đến mức khiến cho con tiếp gót Audis à?”
Hayden nâng mắt.
“Con nên cảm thấy may mắn đấu khí của con tiêu hao dữ dội hơn tinh thần lực, nếu không, con ngã xuống rồi sẽ giống như Audis không đứng dậy nổi. ” Lần này Olivia vẻ mặt ngưng trọng. Hiển nhiên vẫn canh cánh trong lòng việc Audis chưa tỉnh lại.
Hayden nói: “Pháp sư vong linh kia chết rồi, Audis phải làm sao?”
Olivia giận dữ: “Hết thảy trở về điểm xuất phát. Ta nghĩ, có khả năng rất nhanh thôi ta lại phải làm một cuộc lữ hành đến Tây Côi Mạc.”
“Kỳ thật có sẵn một pháp sư vong linh.” Hayden thốt ra.
Olivia hỏi: “Ai?”
Hayden trầm giọng: “Mundra.”
Trong mắt Olivia nhanh hiện lên quang mang, “Hắn ở đâu?” Nếu không phải thân thể Hayden còn chưa khôi phục, bà đã trực tiếp kéo hắn ra cửa tìm Mundra rồi.
Hayden đáp: “Quang Minh thần hội.”
Olivia nhướng mày: “Hắn rơi vào tay Quang Minh thần hội? Chẳng lẽ tư tế thần cấp xuất hiện à?”
Hayden nói: “Không, là giáo hoàng.”
Mundra nháy mắt bị hút vào luồng sáng.
Từ đầu đến cuối, cậu không hề phát ra tiếng cầu cứu nào, dù là kinh hô hay thở dài, tựa như con búp bê ngơ ngác bị giáo hoàng chộp vào tay, đầu vẫn nghiêng sang một góc quen thuộc, ánh mắt quen thuộc, trầm mặc quen thuộc.
Hayden đột nhiên muốn tiến lên.
Trong khi có một vạn loại xúc động bị lý trí cưỡng bách ép xuống theo quán tính, còn có một vạn lẻ một loại xúc động đột phá toàn bộ phòng ngự của hắn, thúc giục bước chân của hắn.
Giáo hoàng làm như không thấy chân hắn lơ đãng bước về trước hai bước, mỉm cười: “Cuộc đời mỗi người đều phải lần lượt thay đổi vài người bạn, nhưng người thông minh sẽ biết sửa chữa sai lầm.”
Bước chân Hayden chợt dừng.
Không hề nghi ngờ, vì một tội phạm truy nã của đế quốc mà đắc tội Quang Minh thần hội chính là thiếu sáng suốt đến cực điểm, dù từ góc độ của đế quốc hay góc độ cá nhân! Nhưng bàn tay vừa mới buông ra lúc này lại không tự chủ được mà nắm chặt, như muốn tìm chút gì đó để lấp vào khoảng trống trong lòng bàn tay.
Ngay cả tim của hắn, cũng như thế.
Hayden thốt ra, “Cậu ta là phạm nhân!”
Giáo hoàng nói: “Pháp sư vong linh để đạt được sức mạnh bản thân mà coi rẻ sinh mệnh và thân thể của người khác, là tộc loại đáng phỉ nhổ nhất trên đời. Ngài thống hận pháp sư vong linh như vậy, thật khiến cho người ta tôn kính. Nhưng pháp sư vong linh không phải căn nguyên tội ác, cho dù chúng ta hủy diệt tất cả pháp sư vong linh, chỉ cần căn nguyên còn tồn tại sẽ có nhiều pháp sư vong linh hơn xuất hiện. Vì sự yên bình của Mộng đại lục, vì sự tôn trọng mỗi sinh mệnh nên có, vì để người chết được an nghỉ, Quang Minh thần hội nguyện ý gánh vác trọng trách nặng nề gian nan nhất — tiêu diệt tử thần!”
Hayden không nói nên lời.
Từng ấy năm tới nay, Quang Minh thần hội và đế quốc vẫn luôn bị vây trong trạng thái vi diệu. Tại thời khắc mấu chốt nó sẽ xuất hiện phụ trợ đế quốc, cũng tại thời khắc mấu chốt đả kích đế quốc. Nhưng thực ra mà nói, thế giới này ghét nhất người đương quyền của Quang Minh thần hội, bởi vì trong mắt bọn họ, Quang Minh thần hội chính là kẻ phân chia quyền lực, hơn nữa chúng dã tâm bừng bừng, mãi không biết đủ. Nhưng đối với bình dân, Quang Minh thần hội lại thật sự là sứ giả của thần, bọn họ vô tư hiến dâng, luôn mang đến hy vọng và ánh sáng cho những người chịu khổ chịu đói.
Biết rõ Quang Minh thần hội đả kích pháp sư vong linh xuất phát từ ân oán giữa nữ thần quang minh và tử thần, nhưng lý do đường hoàng của giáo hoàng khiến cho không kẻ nào có thể phản bác. Dù sao, so với Quang Minh thần hội luôn thích lấy lòng người, hình tượng kỵ sĩ vong linh trong cảm nhận của người khác thật sự quá tồi tệ.
Nếu dùng hình tượng để khái quát về toàn bộ pháp sư vong linh có hơi bất công, thì sự tích của Mundra ở đế quốc vẫn thực mới mẻ, tập kích học viện ma pháp hoàng gia, ám sát Olivia… Chỉ cần hắn đầy đủ sáng suốt, nên nhận ra rằng, để giáo hoàng mang Mundra đi là cách giải quyết tốt nhất — không cần trở mặt với Quang Minh thần hội, cũng có thể để tội phạm truy nã của đế quốc bị trừng phạt.
Suy nghĩ lung tung rối rắm khiến cho đầu hắn kêu ông ông, trên lưng vì đấu tranh và cấp bách mà toát mồ hôi lạnh.
Bầu trời đột nhiên hiện ra mười điểm đen.
Trên không trung của sa mạc, khí tử linh dày đặc đang từ hai hướng dồn lại.
Meron giơ thần trượng, thần lực quang minh từ thần trượng không ngừng phóng xuất, chống đỡ pháp sư vong linh vừa từ đằng xa đến.
Giáo hoàng giơ tay, ánh sáng thánh khiết ngưng tụ, nở rộ chói lọi, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Hayden đột nhiên phóng tới phía trước.
Giáo hoàng nhìn hắn, vẻ mặt không gợn chút sợ hãi, tựa hồ đã sớm đoán được hắn sẽ hướng về đây. Ông ta phân ra một chùm sáng che giữa mình và Hayden, bởi vì ánh sáng của phân thân bị chia mỏng, Hayden có thể nhìn qua luồng sáng thấy Mundra đang an tĩnh ngủ say.
Hơn phân nửa thân thể Mundra bị nhốt trong luồng sáng, hai gò má tái nhợt đến trong suốt. Thân hình gầy đến mức da bọc xương giống như bị hòa tan, ngay cả dây lưng cũng cũng biến mất trong ánh sáng.
“Mo…” Tay Hayden chạm đến ánh sáng tưởng như vô hình kì thực hữu hình, cao giọng kêu: “Mundra!”
Giáo hoàng bình tĩnh: “Nguyên soái, xin hỏi ngươi đang làm gì vậy?”
Toàn bộ thân thể của Hayden dựa vào luồng sáng, đồng tử xanh thẳm vì tác dụng của ánh sáng mà mờ mịt như mang theo sương mù. Nhưng giọng nói và ngữ khí lại rất trấn định, “Ta muốn dẫn cậu ta về đế quốc tiếp nhận xét xử!”
Giáo hoàng nói: “Ý nghĩa của xét xử là trừng phạt kẻ có tội. Điểm này Quang Minh thần hội có thể làm thay.”
Hayden đáp: “Di thể cha ta còn nằm trong túi không gian của cậu ta.”
Giáo hoàng nói: “Ta tin tưởng không có phương thức nào có thể để cho phụ thân ngươi yên nghỉ hơn ơn trạch của nữ thần quang minh.”
“Ta muốn mẫu thân có thể thấy mặt phụ thân lần cuối.” Hayden ra sức nện vào ánh sáng, vội vàng la, “Mundra!”
Giáo hoàng đầy thâm ý nói: “Ngươi xác định, đây là mục đích của ngươi?”
Tay Hayden dừng lại.
Giáo hoàng hỏi: “Vì Mundra tội phạm truy nã của đế quốc đang cất chứa di thể của phụ thân ngươi?”
Hayden không cần nghĩ ngợi nói: “Đương nhiên.”
Giáo hoàng hỏi tiếp: “Nếu cậu ta không phải tội phạm truy nã, cũng không có di thể phụ thân ngươi thì sao? Khi đó phải chăng sống chết của cậu ta không còn quan hệ đến ngươi nữa?”
Cách ánh sáng, Hayden nhìn thấy mí mắt Mundra bỗng nhiên giật giật, chậm rãi mở to mắt.
Ánh sáng làm nhu hoàn đường cong trên mặt Mundra. Không biết có phải do tác dụng của ánh sáng, Hayden cảm thấy mắt cậu lấp lánh, quen thuộc đến chói mắt –
Khi hắn phát hiện cậu là nam, mắt cậu cũng lấp lánh ánh sáng đó, khi hắn phát hiện cậu là pháp sư vong linh, mắt cậu vẫn chứa đầy ánh sáng như vậy.
“Đúng.” Hayden phát tiết toàn bộ phẫn nộ và buồn bực vào giọng nói kiên định trầm thấp.
Sáng rọi trong mắt Mundra dần chuyển thành mờ mịt.
Hayden đột nhiên lùi về sau, rút kiếm bổ xuống luồng sáng.
“Lui lại.” Tiếng giáo hoàng như chuông đồng, phát tán bốn phương.
Luồng sáng kia bị đấu khí của Hayden đánh thành từng mảnh nhỏ, phiêu tán trên không trung, đồng thời phân thân của giáo hoàng đột nhiên hóa thành một vệt sáng, nhốt Mundra ở trong, Hayden chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn ông ta bay vút về phía nam.
Hayden thêm phong hệ ma pháp vào đấu khí, lấy tốc độ không thua gì giáo hoàng đuổi theo.
Phía sau bọn họ, kỵ sĩ thần thánh vây chặt trung tâm, chặt chẽ bảo vệ tư tế quang minh, hình thành bức tường phòng thủ kiên cố không chê vào đâu được.
Các pháp sư vong linh luôn làm theo ý mình lần này lại ăn ý đến thần kỳ, phân công canh giữ ở ba mặt Quang Minh thần hội tiến công.
Meron nhìn ra bọn họ chỉ muốn xua đuổi mà không phải tiêu diệt, liền điều chỉnh đội hình, bắt đầu chầm chậm lui về nam.
Quả nhiên, pháp sư vong linh hiểu ý đồ của họ, hỏa lực công kích yếu bớt, mặc họ thong dong rời đi.
Chờ tập thể nhân mã Quang Minh thần hội biến mất khỏi tầm mắt, pháp sư vong linh lập tức tản ra như không có việc gì. Không hỏi thăm tình hình chết trận, không hỏi pháp sư vong linh trợ giúp tại sao lại đến, đối với bọn họ tất cả đều không quan trọng, quan tâm của bọn họ chỉ có bản thân. Chỉ cần bản thân còn sống, mấy vấn đề này không cần để ý đến. Huống chi, so với chúng, hiện tại việc cần làm hơn chính là tăng cường thực lực, cam đoan về sau có thể sống sót qua mỗi trận đánh.
Tà dương hờ hững hạ xuống thành Dans, một lần nữa trở lại sự yên tĩnh đến chết lặng như trước. Bao thi thể ngang dọc bị những người chuyên thu thi thể nhặt về như hàng hóa, vứt đến nơi trữ xác.
Có lẽ, các pháp sư vong linh biến thành thi thể đó khi còn sống chưa bao giờ ngờ chính mình cũng có một ngày giống như những xác chết mình vẫn đưa tới gọi đi.
Lại có lẽ, bọn họ từng nghĩ đến, nhưng không nguyện ý nghĩ sâu hơn.
Hayden không biết mình rốt cục đã đuổi theo bao nhiêu ngày, hắn chỉ biết lần cuối cùng hắn nhìn thấy thế giới, trời và đất đều là màu đen, một mảnh tối đen. Ánh sáng giống như sao băng, rời xa không chút lưu luyến.
Lần thứ hai hắn mở mắt, đã thấy Olivia ngồi bên giường, lo lắng nhìn mình.
Ánh mắt Hayden chậm rãi rời khỏi mặt bà, sau đó quét ra xung quanh.
Đây là một gian phòng rất bình thường, tủ đầu giường bình thường, đèn treo bình thường, cửa sổ bình thường. Hắn chỉ có thể phán đoán nơi này nhất định không phải nhà mình, lại càng không phải hoàng cung.
“Nơi này là khách sạn thành Mael.” Olivia chủ động cởi bỏ nghi ngờ của hắn, “Hansen phát hiện ra con.”
Hayden hỏi: “Tây Côi Mạc?”
Olivia đáp: “Mảnh đất gần thành Mael bên cạnh Tây Côi Mạc. Trò đi vào Tây Côi Mạc đã lâu, anh ta lo lắng cho con và vị Monica kia, cho nên thường xuyên quanh quẩn nơi ranh giới giữa thành Mael và Tây Côi Mạc.”
Hayden hạ mắt.
Olivia nhận ra hắn lảng tránh, đứng lên nói: “Nghỉ ngơi cho khỏe.”
Hayden tiếp lời: “Con có rất nhiều vấn đề muốn hỏi.”
Olivia dừng bước, “Con xác định thân thể hiện tại thích hợp?”
“Không xác định.” Hai tay Hayden chống giường, cố gắng ngồi lên dựa vào đầu giường, mỉm cười, “Con chỉ có thể xác định, với tâm tình của con hiện giờ, nằm nghỉ càng là dày vò.”
Olivia kéo ghế dựa một lần nữa ngồi xuống, “Con muốn biết điều gì?”
“Quang Minh thần hội tại sao lại xuất hiện ở Tây Côi Mạc?” Hayden hỏi.
Olivia nói: “Quả nhiên con đã gặp bọn họ. Trên thực tế, tình hình ở thành Cotter so với miêu tả của con còn nghiêm trọng hơn nhiều lắm. Sau khi mọi người rời đi, phệ hồn thú không khống chế được, nó cắn nuốt linh hồn mọi người trong Blue Castle, còn bắt đầu tấn công dân thường.”
Hayden biến sắc: “Michael không ngăn cản nó?”
Olivia đáp: “Ta thấy thi thể hắn trong Blue Castle. Ta cho rằng dù hắn có muốn ngăn cản cũng thất bại.”
Hayden nhíu mày.
“Ta và Vincent mang theo Duncan, chính là pháp sư vong linh kia từ truyền tống trận đi ra, liền cảm thấy cả thành đầy khí vong linh. Duncan muốn thừa cơ chạy trốn, ngược lại biến thành đồ ăn của phệ hồn thú. Ta và Vincent chạy vào nghiệp đoàn ma pháp, nương theo ma pháp truyền tống trận trở lại Fariel, thông tri cho Ciro. Vừa lúc đó Quang Minh thần hội đề xuất quét sạch Tây Côi Mạc, Ciro đồng ý. Ta và Vincent là đại biểu đế quốc, cùng Quang Minh thần hội trở lại thành Cotter. Nhưng thành Cotter đã gần như biến thành một tòa thành chết… cư dân còn lại không đến hai mươi vạn. Phệ hồn thú chẳng biết đi đâu.”
Olivia kiêu ngạo, nhưng lần này bà không thể không thừa nhận, trước mặt phệ hồn thú, bà cũng tốt mà Vincent cũng hay, đều không có sức phản kích. Tồn tại của phệ hồn thú quả nhiên là để khắc chế nhân loại! Dù đối mặt với hỏa thần, bọn họ cũng có thể lập kết giới ngăn cản, nhưng phệ hồn thú trực tiếp công kích linh hồn, hoàn toàn không thể chống đỡ!
Hayden nắm chặt tay.
Olivia kể tiếp: “Sau, ta và Vincent lưu lại dàn xếp cư dân thành Cotter, Quang Minh thần hội tiếp tục đi đến Tây Côi Mạc.” Kỳ thật còn một nguyên nhân khác bà không đi Tây Côi Mạc, đó là vì không muốn giúp đỡ Quang Minh thần hội. Thành Cotter cách hội sở thần hội Sangtu hẳn một đế quốc, tin rằng chuyện này là từ thành Cotter truyền ra, chứ chẳng phải đến từ thần dụ của nữ thần quang minh. Nếu pháp sư vong linh có thể phụng chỉ tử thần công kích thành Mael, Quang Minh thần hội dựa vào chỉ dẫn của nữ thần tiêu diệt pháp sư vong linh cũng là hợp lẽ.
“Ta nghĩ, chúng ta có thể sẽ hân hạnh được thấy một hồi thần chiến thực sự.” Bà nói.
Ngoài nữ thần quang minh được Quang Minh thần hội truyền bá mà chặt chẽ chiếm cứ vị trí đệ nhất thần ở Mộng đại lục, các vị thần khác đều nằm ngoài tầm nhìn và tín ngưỡng của nhân loại. Tử thần có được pháp sư vong linh làm tín đồ biến thành tà thần, hỏa thần cùng thần chiến tranh nếu không phải đích thân xuất hiện đã sớm không có tiếng tăm gì. Cho nên, tử thần xuất hiện có khả năng sẽ thay đổi vận mệnh hiện giờ của Mộng đại lục, mang đến một hồi đại rung chuyển còn kinh tâm động phách hơn cả đế quốc phân liệt.
Hayden hỏi: “Còn gì nữa không ạ?”
Olivia đáp: “Còn nữa, ta và Vincen chờ đế quốc phái tân thành chủ đến kế nhiệm thành Cotter xong, liền chạy tới, vừa lúc gặp được Hansen cứu con trở về. Ta càng muốn biết, con xảy ra chuyện gì?”
Hayden vỗ trán, “Rất nhiều chuyện.”
Olivia hỏi: “Nhiều đến mức khiến cho con tiếp gót Audis à?”
Hayden nâng mắt.
“Con nên cảm thấy may mắn đấu khí của con tiêu hao dữ dội hơn tinh thần lực, nếu không, con ngã xuống rồi sẽ giống như Audis không đứng dậy nổi. ” Lần này Olivia vẻ mặt ngưng trọng. Hiển nhiên vẫn canh cánh trong lòng việc Audis chưa tỉnh lại.
Hayden nói: “Pháp sư vong linh kia chết rồi, Audis phải làm sao?”
Olivia giận dữ: “Hết thảy trở về điểm xuất phát. Ta nghĩ, có khả năng rất nhanh thôi ta lại phải làm một cuộc lữ hành đến Tây Côi Mạc.”
“Kỳ thật có sẵn một pháp sư vong linh.” Hayden thốt ra.
Olivia hỏi: “Ai?”
Hayden trầm giọng: “Mundra.”
Trong mắt Olivia nhanh hiện lên quang mang, “Hắn ở đâu?” Nếu không phải thân thể Hayden còn chưa khôi phục, bà đã trực tiếp kéo hắn ra cửa tìm Mundra rồi.
Hayden đáp: “Quang Minh thần hội.”
Olivia nhướng mày: “Hắn rơi vào tay Quang Minh thần hội? Chẳng lẽ tư tế thần cấp xuất hiện à?”
Hayden nói: “Không, là giáo hoàng.”
/121
|