Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Chương 322: Nóng quá nóng quá 9

/651


Tiêu Lạc đứng trong hành lang, nhịn không được gầm lên.

Hoắc Phi Đoạt xoay người ra ngoài.

Cô bé vẫn còn làm hoa si.

Qua một lúc lâu sau, cô bé kia mới phản lại, lắp bắp kêu to, "Này! Anh chàng đẹp trai kia! Anh còn chưa trả tiền!"

Hóa ra đẹp trai cũng có thể dùng để mê hoặc người bán hàng!

"Kêu la cái gì! Lão đại của chúng tôi sẽ không nợ cô chút tiền ấy đâu! Tổng cộng bao nhiêu tiền?" Một anh chàng vạm vỡ cầm một sấp tiền mặt trong tay, hung dữ nhìn cô gái.

Hoắc Phi Đoạt một tay ôm hoa, nghĩ đến cảnh Ngũ Y Y nhìn thấy chỗ hoa này không biết sẽ như thế nào, nhịn không được âm thầm nở nụ cười.

Ài, nếu nha đầu kia cũng không hiểu ngôn ngữ của những bông hoa như hắn thì mua những thứ hoa này, cô ấy nhìn cũng không hiểu.

Hoắc Phi Đoạt đột nhiên ảo não vỗ đầu, tự nói: "Tại sao bây giờ mình lại ngu ngốc thế? Cầm một bó hoa, y như đứa ngốc! Mình vậy mà cũng làm chuyện đần độn như thế!"

Sắc trời dần dần tối sầm, A Trung chờ tới chờ lui, chờ đến lo lắng không thôi.

Hắn xuống xe, hút rất nhiều thuốc, trên mặt đất là một đống đầu mẩu thuốc lá.

"Sao lại thế này, tại sao còn chưa về?"

A Trung mệt mỏi, vẫy tay, gọi mấy tiểu đệ trong xe ra, nói: "Mấy cậu vào trong tìm Ngũ Y Y!"

"Vâng!"

Đợi một hồi, mấy tiểu tử kia thở hồng hộc chạy ra, nhao nhao kêu: "Anh Trung! Anh Trung! Chiều hôm nay Ngũ Y Y không đi học!"

"Cái gì!" A Trung trợn mắt, vứt thuốc lá trong tay xuống đất.

Thạch Ưng khiêng Ngũ Y Y đến một phòng tổng thống, đặt lên giường.

Phúc Hi đứng bên cạnh nhìn, lạnh lùng nói: "Cô đừng trách tôi đối xử với cô như vậy, không có cách nào cả, ai bảo cô muốn cướp người đàn ông của tôi chứ? Thạch Ưng, tiêm xuân dược cho cô ta!"

"Ừm."

Thạch Ưng đáp lời, lấy kim tiêm ra, tiêm xuân dược vào cánh tay của Ngũ Y Y.

Phúc Hi cười nói: "Hơn nửa giờ nữa, cô ta sẽ cảm thấy nóng mà bồn chồn tỉnh lại, khi đó, ai ở bên cạnh cô ta cũng là chó đực hết, sẽ vội vã nhào lên, ha ha ha."

Thạch Ưng liếc mắt nhìn Ngũ Y Y một cái, lại nhìn Phúc Hi, không nói tiếng nào.

Thạch Ưng chạy thử Cameras rồi báo cho Phúc Hi: "Cameras đã chạy thử, hoạt động bình thường."

"Ừm, tốt, chính xác."

Phúc Hi duỗi tay qua: "Mang số điện thoại mới tới đây."

Thạch Ưng đưa cho Phúc Hi một chiếc điện thoại.

Phúc Hi tìm số liên lạc: "Dãy số này... Anh xác định là Tiêu Lạc?"

"Ừm, xác định."

Phúc Hi gật đầu, bấm dãy số kia.

Tiêu Lạc đang ở một hội nghị loại nhỏ, nghe tổng kết công việc gần đây.

Điện thoại di động rung lên, hắn không nghe.

Điện thoại ngừng một hồi lại không nóng vội vang lên.

Tiêu Lạc nhìn cấp dưới vài lần, móc điện thoại ra, vừa thấy là một dãy số xa lạ liền nhíu mày, nhận điện.

Không đợi hắn nói chuyện, bên kia liền truyền đến một giọng nữ: "Ngũ Y Y là bạn gái của anh phải không?"

Ừm?!

Tiêu Lạc nhất thời nhíu chặt mày, cao giọng kêu lên ngay tại chỗ: "Đúng! Là cô ấy! Cô là ai? Đã xảy ra chuyện gì?"

Tất cả nhân viên đang họp đều kinh ngạc đến ngây người.

Cùng lúc đó, Tiêu lạc đứng dậy, cầm điện thoại đi ra ngoài.

Phúc Hi cười gằn, hạ giọng nói: "Ngũ Y Y bị bệnh, nếu anh không đến, cô ấy có thể sẽ bị nguy hiểm."

"Cái gì? Cô sinh bệnh gì? Cô là ai? Y Y ở đâu!"

/651

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status