Thiếu nữ cọ xát mũi chân mang giày thêu hoa xuống mặt đất một chút, sau đó tiến lên một bước tới trước người nam nhân, hai tay vòng qua hông hắn rồi cởi đai lưng xuống trước giống như đêm hôm qua.
Vệ Uyên rũ mắt nhìn nàng, đôi mắt đại bàng sắc bén đầy dò xét, nhưng không có cách nào nhìn ra được điều gì từ khuôn mặt vẫn nhu thuận như thường ngày của thiếu nữ.
Nàng kéo cổ áo ngoại bào, sau đó cởi nó ra khỏi người hắn và treo lên giá Long Môn, rồi xoay người lại tháo dây lưng áo trong của hắn.
Dây lưng nằm ở sườn eo hắn, cho nên nàng không khỏi chạm tay vào vòng eo hắn, rõ ràng chỉ chạm nhẹ một cái như chuồn chuồn lướt nước qua một lớp áo, nhưng hạ thân của hắn suýt chút nữa đã có dấu hiệu cứng lên. Chờ đến khi nàng hơi cúi người cởi quần trong cho hắn thì côn thịt ngay trước khuôn mặt nhỏ nhắn của thiếu nữ thanh tú đã hoàn toàn ngẩng đầu.
Vệ Uyên có chút tức giận đối với thân thể không biết nghe lời này, hắn trầm mặt và hất bàn tay thiếu nữ đang cầm quần trong của hắn ra, nhấc chân lên giường rồi đè lên trên người Tiểu Lâm thị.
Sau một âm thanh nhẹ nhàng xen lẫn với tiếng nước, màn giường rung lên bần bật.
“…… A, ưm Hầu gia, nhẹ thôi……”
Tiếng rên mỏng manh của Tiểu Lâm thị truyền ra, lẫn trong đó là tiếng da thịt va chạm vào nhau dữ dội.
“A Hầu gia nhẹ thôi nhẹ thôi, thương yêu muội muội một chút…… Ưm ưm ”
Thanh Đại đếm những cánh hoa trên đôi giày thêu của mình, nhưng khóe mắt là đôi chân trắng nõn của Tiểu Lâm thị đang đung đưa trên cánh tay lực lưỡng của hắn, cùng với chiếc eo dũng mãnh đang đưa đẩy ra vào.
“Ưm...... a, ha…… ưm, Hầu gia, tuyệt quá, ưm, sâu quá to quá, muội muội chịu hết nổi rồi ” Tiếng rên ɾỉ của Tiểu Lâm thị có thể nói là trăm lần nghĩ ngợi, nội dung còn cao hơn cả Tô thị một bậc.
Vật dưới hạ thân thúc mạnh vào nơi riêng tư nhất của nữ nhân, Vệ Uyên không khỏi dồn sự chú ý vào thiếu nữ đang đứng ở mép giường, nàng giao thoa đôi bàn tay trắng nõn mịn màng với nhau và đặt ở trước bụng, quấn quanh eo là một chiếc đai lưng màu vàng nhạt, nhỏ đến mức có thể nằm trọn trong lòng bàn tay hắn, phía trên vòng eo là bộ ngực căng tròn, trên đầu ngón tay hắn dường như vẫn còn lưu lại cảm giác mềm mại của cặp nhũ kia.
“Hầu gia?” Cảm giác thỏa mãn tràn ngập ở hạ thân đột nhiên biến mất, Tiểu Lâm thị bối rối mở mắt ra, dường như đêm nay Hầu gia còn thô lỗ và dũng mãnh hơn trước, lúc ban đầu nàng ta còn chưa kịp thích ứng, nhưng vừa rồi đã nếm trải được cảm giác sung sướng hơn bao giờ hết, ngay thời khắc sắp lên đỉnh thì hắn lại đột ngột rút ra.
Phần giường bên cạnh bị lún xuống, Tiểu Lâm thị ngơ ngác quay đầu lại, lập tức nhìn thấy Hầu gia vừa rồi vẫn còn đang cày cấy trên người nàng ta đang nắm lấy cổ tay của nha hoàn thông phòng trực đêm, sau đó áp sát cả thân hình cường tráng lên người nàng.
Toàn bộ mùi hương nam nữ hoan ái nồng đậm xen lẫn với hương thơm ngọt ngào của chăn đệm xông thẳng về phía Thanh Đại, nam nhân đè thân thể trần trụi nặng nề của mình lên người nàng, đôi bàn tay như kìm sắt nắm chặt lấy cổ tay nàng, khuôn mặt tràn đầy du͙c vọng và đôi mắt lạnh lùng đỏ bừng.
Tay hắn vén váy nàng lên, kéo quần trong của nàng xuống, một cảm giác lạnh lẽo ập tới, côn thịt căng cứng và trơn ướt đã được hắn đặt vào giữa đùi trong của nàng.
Trên cặp đùi mềm mại trắng nõn không tì vết của nàng là côn thịt thô dài màu đỏ tím của nam nhân, trên đó còn mang theo dịch nhầy dính nhớp của nam nữ sau khi hoan ái, cứ thế dán sát vào làn da của nàng.
“Hầu gia Xin đừng ” Dạ dày của Thanh Đại nhộn nhạo lên, nàng có thể chấp nhận hoan ái với Vệ Uyên, nhưng duy chỉ có cảnh tượng này hắn vừa mới rút cái thứ kia ra khỏi hạ thân của nữ nhân khác, mà nữ nhân kia vẫn còn đang ở bên cạnh nàng, thì nàng không có cách nào chấp nhận được.
Hai chân nàng kẹp chặt, cả người lều mạng giãy giụa, Vệ Uyên lại càng dùng sức tách hai chân của nàng ra.
/469
|