Editor: phuogot_93
Ngày ấy, lúc bạn Tô online, vô tình gặp phải Dạ Thất Huyền và bạn gái cũ nói chuyện với nhau.
Hơn nữa còn là nói chuyện trong tình trạng kích động.
Nên thấy hay không nên thấy, cô đều thấy hết cả.
Không ngờ rằng còn chưa kịp đi đã bị Hoa Hồng kia phát hiện, còn chuyển hết giận dữ sang người cô.
Dạ Thất Huyền đột nhiên động kinh, không chỉ nói bạn Tô đừng đi, lại còn nói với Hoa Hồng là mình muốn kết hôn với bạn Tô.
Anh nói xem, hai người đang cãi nhau thì cứ cãi nhau đi.
Tại sao không có việc gì lại lấy bạn Tô ra làm lá chắn?
Lần này thì hay rồi, Hoa Hồng kia không chỉ tin mà còn ghi hận trong lòng, còn đi trộm tài khoản của bạn Tô nữa.
Chắc là bỏ tiền ra thuê người trộm.
Thật có bản lĩnh.
Dạ Thất Huyền đối mặt với bạn gái cũ của mình, lúc này cũng đang sứt đầu mẻ trán.
“Vì sao anh lại tốt với cô ta như vậy? Có phải anh muốn tán tỉnh cô ta không?”
“Nói chuyện với anh đó! Tại sao nhanh như vậy anh đã không thích em nữa rồi?”
“Trong lòng em vẫn còn có anh, là anh! Anh lại đi thích người đàn bà khác!”
Liên tục nhận được tin nhắn từ “Tiểu Ly Miêu”, nhìn cô ngang ngược không phân biệt đúng sai, đột nhiên anh cảm thấy kỳ lạ.
Tại sao trước kia mình lại thích một cô gái như này?
Thế mới nói… Tình yêu là mù quáng.
Bạn học Dạ Thất Huyền, có loại chỉ là mù quáng một thời gian nhưng lại có loại mù quáng hoàn toàn.
Vì thế, Dạ Thất Huyền thất thần một chút rồi tỉnh lại ngay.
Nhưng anh im lặng lại chọc giận cô gái trộm tài khoản của Tiểu Ly Miêu kia.
“Nói chuyện với anh đó, có nghe không? Sao lại không nói gì?”
“Hóa ra anh lại thích cái loại người đê tiện đó! Cô ta có đẹp như em không? Có vóc người đẹp như em không?”
Anh bất đắc dĩ trả lời cô ta: “Hoa Hồng, đưa mật khẩu cho anh.”
“Tại sao lại phải cho anh?” Nghiến răng nghiến lợi nói: “Em không cho anh thì sao? Anh có bản lĩnh thì đến nhà tìm em đi.”
Nhất định phải làm loạn đến mức này sao?
Quy tắc hảo tụ hảo tán* chắc hẳn bạn học Hoa Hồng này không biết rồi.
* Hảo tụ hảo tán: Gặp gỡ vui vẻ, chia tay yên bình. Dễ đến với nhau thì dễ chia tay.
Trước kia chính cô ta vượt tường (ngoại tình) trước, chơi chán rồi giờ lại muốn quay đầu tìm Dạ Thất Huyền.
Nhưng cô ta lại quên rằng, là người thì đều có tôn nghiêm.
Hơn nữa người đàn ông bị cô vứt bỏ trước đây, sau khi bị cô vứt bỏ đã gặp được một cô gái còn đáng yêu hơn cô, sao có thể quay đầu lại nữa?
Mặc dù nói… Trước đây Dạ Thất Huyền vẫn chưa từng tiếp xúc với kiểu người như bạn Tô, thường xuyên bị sự hoạt bát quá mức của bạn Tô dọa cho giật mình.
Nhưng điều này cũng chứng minh, bạn Tô có một cách thu hút người khác đặc biệt. phuogot_d.d/lqdn
Bạn Tô giống như một bông hoa nở lộn xộn, mặc dù lớn lên trong một vườn hoa xinh đẹp tuyệt trần.
Nhưng cô chất phác, chân thật.
Dù có khuyết điểm nhưng không hề che giấu.
Nụ cười chân thành của cô dễ dàng làm rung động người bên cạnh.
Bạn sẽ không vì cô thỉnh thoảng hơi động kinh mà chán ghét cô, ngược lại, bởi vì cô không điệu bộ mà mở rộng tấm lòng đón nhận cô.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao bạn Tô có thể thuận buồm xuôi gió lăn lộn ở khoa Nghệ thuật, được các bạn nữ khác yêu thích.
Nói đi cũng phải nói lại, bởi vì Dạ Thất Huyền không có loại “hơi thở” giống như Mặc Phàm.
Cho nên bạn Tô đối mặt với anh hoàn toàn không giống lúc gặp mặt Vệ đại công tử và sư huynh nhà mình, xuất hiện vẻ “khéo léo.”
Vừa đến đã xưng bần tăng, gọi Dạ Thất Huyền là thí chủ.
Đương nhiên anh cũng có ấn tượng sâu với cô.
Dù sao, không ai thích đến gần người chơi Dạ đại.
Cho dù có cũng là hỏi anh có thể dẫn mình đi cày phó bản hoặc là nhờ anh giúp đỡ đánh quái một chút.
Ngoài ý muốn quen biết một cô gái thú vị như vậy.
Tuy nhiên anh cũng là nguyên nhân để cho Hoa Hồng trộm tài khoản của cô.
Nghĩ vậy, Dạ Thất Huyền lắc đầu, chắc chắn anh phải để cho Hoa Hồng giao mật khẩu ra mới được.
Vì thế, anh lại nói chuyện với cô ta: “Đưa mật khẩu cho anh.”
Hoa Hồng hét lên: “Không đưa là không đưa!”
Anh dám đối xử tốt với cô gái khác, tại sao chứ?
“Anh nói xem, có phải anh đã gặp mặt cô ta rồi không?” Hừ, có khi còn lăn cả lên giường rồi cũng nên.
Đột nhiên vẻ mặt Dạ Thất Huyền lạnh lùng, quát to: “Hoa Hồng, không được nói lung tung!”
“Em nói lung tung?” Hoa Hồng cười lạnh: “Không có quan hệ thì sao anh lại che chở cho cô ta?”
“Hoa Hồng, không được nói như vậy!”
“Em nói cái gì? Em nói cô ta là đồ đê tiện!”
Nói xong, Hoa Hồng còn viết một loạt.
“Đê tiện đê tiện đê tiện đê tiện đê tiện…”
Cách dùng từ sắc bén và không khách khí làm cho Dạ Thất Huyền rất khó chịu, cực kỳ khó chịu.
Đột nhiên anh hét lên một tiếng: “Đủ rồi!”
Hoa Hồng lại cười lạnh, hừ, biết sự lợi hại của cô chưa?
Cô ta đắc ý nhìn màn hình, nghĩ thầm, người đàn ông này vẫn là hết cách với cô thôi.
Hoa Hồng đoán đúng kết quả nhưng lại không đoán đúng nguyên nhân.
Dạ Thất Huyền hết cách với cô nhưng anh lại càng xác định rõ một quyết định.
Vì thế anh nói: “Xin em về sau đừng có tìm anh nữa, chúng ta đã chia tay rồi.”
Suy nghĩ một chút, lại nói thêm một câu: “Cô ấy hơn em.”
Cho dù là một người xa lạ, cũng không quen thuộc, nhưng ít ra bây giờ mà nói, Tiểu Ly Miêu vẫn tốt hơn cô ta.
Hoa Hồng im
Ngày ấy, lúc bạn Tô online, vô tình gặp phải Dạ Thất Huyền và bạn gái cũ nói chuyện với nhau.
Hơn nữa còn là nói chuyện trong tình trạng kích động.
Nên thấy hay không nên thấy, cô đều thấy hết cả.
Không ngờ rằng còn chưa kịp đi đã bị Hoa Hồng kia phát hiện, còn chuyển hết giận dữ sang người cô.
Dạ Thất Huyền đột nhiên động kinh, không chỉ nói bạn Tô đừng đi, lại còn nói với Hoa Hồng là mình muốn kết hôn với bạn Tô.
Anh nói xem, hai người đang cãi nhau thì cứ cãi nhau đi.
Tại sao không có việc gì lại lấy bạn Tô ra làm lá chắn?
Lần này thì hay rồi, Hoa Hồng kia không chỉ tin mà còn ghi hận trong lòng, còn đi trộm tài khoản của bạn Tô nữa.
Chắc là bỏ tiền ra thuê người trộm.
Thật có bản lĩnh.
Dạ Thất Huyền đối mặt với bạn gái cũ của mình, lúc này cũng đang sứt đầu mẻ trán.
“Vì sao anh lại tốt với cô ta như vậy? Có phải anh muốn tán tỉnh cô ta không?”
“Nói chuyện với anh đó! Tại sao nhanh như vậy anh đã không thích em nữa rồi?”
“Trong lòng em vẫn còn có anh, là anh! Anh lại đi thích người đàn bà khác!”
Liên tục nhận được tin nhắn từ “Tiểu Ly Miêu”, nhìn cô ngang ngược không phân biệt đúng sai, đột nhiên anh cảm thấy kỳ lạ.
Tại sao trước kia mình lại thích một cô gái như này?
Thế mới nói… Tình yêu là mù quáng.
Bạn học Dạ Thất Huyền, có loại chỉ là mù quáng một thời gian nhưng lại có loại mù quáng hoàn toàn.
Vì thế, Dạ Thất Huyền thất thần một chút rồi tỉnh lại ngay.
Nhưng anh im lặng lại chọc giận cô gái trộm tài khoản của Tiểu Ly Miêu kia.
“Nói chuyện với anh đó, có nghe không? Sao lại không nói gì?”
“Hóa ra anh lại thích cái loại người đê tiện đó! Cô ta có đẹp như em không? Có vóc người đẹp như em không?”
Anh bất đắc dĩ trả lời cô ta: “Hoa Hồng, đưa mật khẩu cho anh.”
“Tại sao lại phải cho anh?” Nghiến răng nghiến lợi nói: “Em không cho anh thì sao? Anh có bản lĩnh thì đến nhà tìm em đi.”
Nhất định phải làm loạn đến mức này sao?
Quy tắc hảo tụ hảo tán* chắc hẳn bạn học Hoa Hồng này không biết rồi.
* Hảo tụ hảo tán: Gặp gỡ vui vẻ, chia tay yên bình. Dễ đến với nhau thì dễ chia tay.
Trước kia chính cô ta vượt tường (ngoại tình) trước, chơi chán rồi giờ lại muốn quay đầu tìm Dạ Thất Huyền.
Nhưng cô ta lại quên rằng, là người thì đều có tôn nghiêm.
Hơn nữa người đàn ông bị cô vứt bỏ trước đây, sau khi bị cô vứt bỏ đã gặp được một cô gái còn đáng yêu hơn cô, sao có thể quay đầu lại nữa?
Mặc dù nói… Trước đây Dạ Thất Huyền vẫn chưa từng tiếp xúc với kiểu người như bạn Tô, thường xuyên bị sự hoạt bát quá mức của bạn Tô dọa cho giật mình.
Nhưng điều này cũng chứng minh, bạn Tô có một cách thu hút người khác đặc biệt. phuogot_d.d/lqdn
Bạn Tô giống như một bông hoa nở lộn xộn, mặc dù lớn lên trong một vườn hoa xinh đẹp tuyệt trần.
Nhưng cô chất phác, chân thật.
Dù có khuyết điểm nhưng không hề che giấu.
Nụ cười chân thành của cô dễ dàng làm rung động người bên cạnh.
Bạn sẽ không vì cô thỉnh thoảng hơi động kinh mà chán ghét cô, ngược lại, bởi vì cô không điệu bộ mà mở rộng tấm lòng đón nhận cô.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao bạn Tô có thể thuận buồm xuôi gió lăn lộn ở khoa Nghệ thuật, được các bạn nữ khác yêu thích.
Nói đi cũng phải nói lại, bởi vì Dạ Thất Huyền không có loại “hơi thở” giống như Mặc Phàm.
Cho nên bạn Tô đối mặt với anh hoàn toàn không giống lúc gặp mặt Vệ đại công tử và sư huynh nhà mình, xuất hiện vẻ “khéo léo.”
Vừa đến đã xưng bần tăng, gọi Dạ Thất Huyền là thí chủ.
Đương nhiên anh cũng có ấn tượng sâu với cô.
Dù sao, không ai thích đến gần người chơi Dạ đại.
Cho dù có cũng là hỏi anh có thể dẫn mình đi cày phó bản hoặc là nhờ anh giúp đỡ đánh quái một chút.
Ngoài ý muốn quen biết một cô gái thú vị như vậy.
Tuy nhiên anh cũng là nguyên nhân để cho Hoa Hồng trộm tài khoản của cô.
Nghĩ vậy, Dạ Thất Huyền lắc đầu, chắc chắn anh phải để cho Hoa Hồng giao mật khẩu ra mới được.
Vì thế, anh lại nói chuyện với cô ta: “Đưa mật khẩu cho anh.”
Hoa Hồng hét lên: “Không đưa là không đưa!”
Anh dám đối xử tốt với cô gái khác, tại sao chứ?
“Anh nói xem, có phải anh đã gặp mặt cô ta rồi không?” Hừ, có khi còn lăn cả lên giường rồi cũng nên.
Đột nhiên vẻ mặt Dạ Thất Huyền lạnh lùng, quát to: “Hoa Hồng, không được nói lung tung!”
“Em nói lung tung?” Hoa Hồng cười lạnh: “Không có quan hệ thì sao anh lại che chở cho cô ta?”
“Hoa Hồng, không được nói như vậy!”
“Em nói cái gì? Em nói cô ta là đồ đê tiện!”
Nói xong, Hoa Hồng còn viết một loạt.
“Đê tiện đê tiện đê tiện đê tiện đê tiện…”
Cách dùng từ sắc bén và không khách khí làm cho Dạ Thất Huyền rất khó chịu, cực kỳ khó chịu.
Đột nhiên anh hét lên một tiếng: “Đủ rồi!”
Hoa Hồng lại cười lạnh, hừ, biết sự lợi hại của cô chưa?
Cô ta đắc ý nhìn màn hình, nghĩ thầm, người đàn ông này vẫn là hết cách với cô thôi.
Hoa Hồng đoán đúng kết quả nhưng lại không đoán đúng nguyên nhân.
Dạ Thất Huyền hết cách với cô nhưng anh lại càng xác định rõ một quyết định.
Vì thế anh nói: “Xin em về sau đừng có tìm anh nữa, chúng ta đã chia tay rồi.”
Suy nghĩ một chút, lại nói thêm một câu: “Cô ấy hơn em.”
Cho dù là một người xa lạ, cũng không quen thuộc, nhưng ít ra bây giờ mà nói, Tiểu Ly Miêu vẫn tốt hơn cô ta.
Hoa Hồng im
/37
|