Lúc Hoàng về tới chung cư A31 thì đã là mười một giờ hai mươi phút tối rồi . Hắn rời nhà từ lúc tám giờ rưỡi , chỉ ngồi nhậu với Tuấn Anh một lúc mà đã hết gần ba tiếng đồng hồ , chẳng biết Thúy đã ngủ chưa nữa ?
Hoàng cất xe rồi đi cầu thang bộ lên phòng mình . Hắn sau một hồi do dự thì không gọi cửa mà lôi điện thoại ra nhắn tin cho Thúy . Cô bé này mấy năm nay vẫn sống với mẹ , bố thì thường rời nhà đi làm ăn xa cả tháng mới về nhà đôi lần . Mẹ của Thúy ngoài là bà chủ khu chung cư này ra thì còn làm việc gì đó không rõ ở bên ngoài nữa , hôm nào cũng hơn chín giờ đêm mới về . Mình đang đêm gõ cửa quấy rầy nhà người ta nghỉ ngơi thì đúng là không phải , Hoàng thầm nghĩ .
Hoàng biết Thúy có thói quen đi ngủ muộn , không bao giờ lên giường trước mười hai giờ đêm cả . Quả thực , hắn vừa nhắn tin được một lát thì cửa phòng bật mở , Thúy trong bộ đồ ngủ màu xanh nhạt ôm bé Kỳ ra nhăn mặt nói :
- Anh bảo đi một lúc mà sao giờ này mới vác mặt về vậy ? Đây , em trả cậu quý tử lại cho anh . Thôi nhé , chúc ngủ ngon !
Cô bé không hiểu vì bực chuyện Hoàng về muộn hay có việc gì mà mặt xưng mày xỉa , nói xong cái là đóng sầm cửa lại luôn , không cho hắn cơ hội nói một lời cảm ơn . Hoàng thấy vậy thì cũng chỉ biết cười khổ rồi ôm bé Kỳ về phòng mình .
Sáng hôm sau , Hoàng đưa con tới nhà trẻ rồi ra ngoài đi lòng vòng tới gần chiều mới về nhà . Do đặc thù công việc , hắn chỉ làm hai tuần ở giàn rồi lại trở về đất liền nghỉ xả hơi . Người ngoài nhìn vào thì có vẻ nhàn hạ , nhưng chỉ có kẻ trong cuộc như hắn mới biết lịch làm việc như thế mệt mỏi đến nhường nào . Có thể nói, đây là quãng thời gian hưởng thụ ngắn ngủi của hắn trước khi bước vào hai tuần lao động cật lực không lúc nào ngơi nghỉ .
Hoàng lẩm nhẩm tính trong đầu , chỉ còn ba ngày nữa là sẽ bay về Hà Nội rồi , cũng phải mua món quà gì đó chứ , không thể đi về tay không được . Hắn nghĩ tới đây thì liền phóng xe ra siêu thị St- Market gần nhà . Mất cả buổi chiều , cuối cùng hắn cũng từ siêu thị trở về , trong tay ôm hơn chục túi lớn túi nhỏ , thế nhưng bộ dáng không có vẻ gì là chật vật cả .
“ Hình như thể lực của mình tự nhiên tốt hơn trước nhiều thì phải ? “
Hoàng nghĩ tới cả ngày nay chạy đôn chạy đáo khắp nơi , chẳng chợp mắt tí nào mà đầu óc vẫn tỉnh táo , chẳng có chút mệt mỏi nào thì thấy hơi lạ song cũng không để trong lòng . Hắn vừa đặt số đồ mình mua được suốt cả buổi chiều vào phòng thì liền vội chạy đi đón con . Cảnh “ gà trống nuôi con “ này hắn đã nếm thử được gần hai năm , cũng đã sớm quen rồi .
Tuy đã vài lần hắn thử mướn người giúp việc song đều không thấy hài lòng . Thời gian đi làm , Hoàng gửi con cho Lan , em gái Tuấn Anh nhờ trông giúp , tất nhiên là có trả tiền công đàng hoàng . Hắn không tin vào chất lượng của mấy loại dịch vụ trông giữ trẻ thuê ở bên ngoài cho lắm . Thêm nữa Hoàng biết Lan là người cẩn thận , giờ đang ở nhà trông con , lại là chỗ thân quen nên mới đem bé Kỳ tới nhờ vả . Gần hai năm nay , bé Kỳ nửa tháng ở nhà Lan , nửa tháng còn lại sống với bố , Hoàng tuy thấy tình trạng này khó mà duy trì được lâu song nhất thời cũng chưa có cách nào .
Hai hôm sau, Hoàng đang chuẩn bị hành lý để ngày mai ra sân bay thì bên ngoài chợt có tiếng gõ cửa .
- Vào đi , cửa không khóa .
Thấy đối phương có vẻ không dám bước vào , Hoàng nhíu mày bước ra mở cửa . Tưởng ai xa lạ , người đứng bên ngoài hóa ra là Thúy . Hôm nay Thúy diện một cái áo dài tay cổ hình trái tim trông rất kiểu cách , phối cùng chiếc váy cũng màu xanh dài tới đầu gối , trông xinh hơn hẳn .
Thúy thấy Hoàng cởi trần thì hai má hơi hồng lên rồi quay mặt đi . Hoàng lấy tạm cái áo phông gần đó mặc vào rồi chép miệng hỏi :
- Hôm nay người đẹp đi đâu thế này ? Dự lễ khánh thành công ty thời trang nào à ? Hay là đi thi tuyển người mẫu ?
Thúy lúc này mới quay mặt lại sẵng giọng :
- Anh Hoàng chẳng đứng đắn gì cả ! Anh .. bây giờ có rảnh không ? Em nhờ một việc .
Hoàng bước vào trong phòng vừa tiếp tục thu dọn hành lý vừa nói :
- Việc gì vậy ?
- Em bây giờ phải đi sinh nhật đứa bạn , nhưng mà xe của em nó tự dưng trở chứng , thế nên mới phải .. sang đây nhờ anh .
Hoàng gật gật đầu , lấy chìa khóa xe máy trên mặt tủ buffet gần đó ném cho cô bé .
- Ờ, lấy xe của anh mà đi .
Thúy nhíu mày , khẽ đan hai tay vào nhau rồi nói tiếp :
- Mẹ em không yên tâm để em đi xe lạ . Hay là .. anh đèo em đi ?
Hoàng nghe đến đây thì hơi nhăn mặt lại . Hắn vốn không thích mấy cái loại tiệc tùng sinh nhật này cho lắm , nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt bí xị của Thúy thì đành thở dài nói :
- Được rồi , đợi anh thay quần áo cái đã .
Thúy lúc này mặt mũi mới tươi tỉnh hẳn lên . Trước giờ Hoàng đã không ít lần nhờ cô bé trông con hộ , nay có mỗi việc cỏn con này mà cũng từ chối thì mặt mũi còn biết để đi đâu được nữa . Hắn vào phòng ngủ lấy một cái áo sơ mi mặc tạm , cạo râu , đóng thùng cẩn thận rồi khóa cửa phòng cùng Thúy xuống nhà để xe .
Nhà của bạn Thúy cũng chỉ cách nơi này vài con phố , Hoàng nhẩm tính thì cũng chỉ khoảng hơn bảy cây số là cùng . Cô bé này hoàn toàn có thể đi xe đạp hoặc bắt taxi được mà . Thế hệ 9x bây giờ sướng quen rồi , ra ngoài hở cái là cần xe đưa xe đón . Ngày xưa hồi hắn còn học cấp II , việc đi bộ hơn bảy cây số tới trường là chuyện thường ngày , thế mà cũng có việc gì xảy ra đâu ? Hoàng thầm nghĩ như vậy song cũng không nói ra mồm . Dù sao cũng đã cất công đưa con nhỏ này đi rồi , nói làm gì cho mất cái thảo của mình ra .
Dừng xe trước cổng một tòa nhà lớn ba tầng , Hoàng đang định quay xe về thì bị Thúy kéo trở vào . Cô bé nhìn hắn nói :
- Anh Hoàng đã tới rồi thì cùng lên ngồi với bọn em một lúc cho vui . Bọn bạn em vẫn muốn gặp anh từ lâu rồi , nay mới có cơ hội đấy .
Thấy Hoàng có vẻ chần chừ, Thúy nói khích :
- Có gì đâu mà ngại ? Hi hi , anh Hoàng trông thế mà nhát . Vào đó em giới thiệu mấy đứa bạn gái thân cho , nhiều đứa xinh lắm !
Hoàng nhếch miệng cười khan , trong lòng thầm nghĩ anh mà nhát thì cũng chẳng có mấy đứa dám gọi mình là bạo đâu . Ngày xưa thời hắn còn học ở Cổ Nhuế cũng là một tay anh chị có tiếng , dân Mỏ -Địa Chất và Tài Chính bên cạnh có ai là không biết tiếng ? Sợ rằng lúc ấy mấy cô còn đang thò lò mũi xanh đứng mút kẹo không biết chừng .
Hắn dựng xe ngoài sân rồi theo Thúy bước lên trên tầng hai . Đám bạn của cô bé đều đang tập trung hết cả trên đó , hơn bốn chục đứa cả nam lẫn nữ đang hò hét cười đùa bên cạnh dàn karaoke và mấy bàn la liệt bia , nước ngọt cùng đồ ăn vặt .
Chúng thấy Thúy đi cùng một gã đàn ông cao lớn ăn mặc gọn gàng vẻ thành đạt không biết mặt thì đều tròn mắt ra mà nhìn . Thúy chạy ra chụm đầu thầm thì với mấy đứa bạn mình cái gì đó , lập tức hơn chục đứa con gái đều nhao nhao hết cả lên , không ngừng dùng ánh mắt dò xét đánh giá nhìn về phía chàng trai đang ngồi trên sa lông bắt chuyện với mấy thằng con trai .
Sau đó , bốn , năm cô nàng lớn gan lại gần bắt chuyện với Hoàng . Hắn liền cùng với mấy cô bé này chém gió , nói toàn những chuyện trên trời dưới bể , được một lúc thì cáo lỗi đứng dậy bước vào toilet . Hoàng trong khi lên đây thì đã chú ý từ trước , Toilet nằm ngay gần cầu thang nên cũng không cần phải hỏi ai cả .
-“ Ui , anh ý nói chuyện duyên ghê vậy đó , trông cũng phong độ nữa , có bạn gái chưa mầy ?
- “ Chưa , hàng chất đó nha , vừa đẹp trai , vui tính , độc thân lại có công việc ổn định nữa . Thấy chưa , tao có nói dối bọn mày đâu ?
Giọng này thì đúng là của Thúy không sai . Hoàng cười khổ .
- “ Làm ở đâu vậy mày ? “
- …..
- “ Ờ , thế thì chắc lương cao lắm nhỉ ?
- “ Ui , ha ha ha .. “
Không hiểu sao Hoàng tuy ở trong nhà vệ sinh song vẫn nghe thấy tiếng nói chuyện của mấy cô gái rõ rành rành trong tai . Hắn tặc lưỡi cho rằng tại mấy cô nhỏ này vô ý tứ nói lớn quá nên cũng không để ý nữa . Thực ra thì cũng có một , hai em trông được phết , tí nữa nếu có cơ hội thì phải xin số làm quen mới được .
Hoàng vốc nước trong bồn vã lên mặt . Mấy ngày nay , hắn luôn cảm thấy mình dường như đã quên một điều gì đó rất quan trọng song nghĩ mãi vẫn không ra . Nhìn khuôn mặt dính đầy nước của mình trong gương , Hoàng bỗng cảm thấy bức bối khó chịu vô cùng , tay phải cầm cần gạt nước không tự chủ được mà dùng lực bóp mạnh .
Cảm thấy vật trong tay mình có gì đó không ổn , Hoàng nhíu mày nhìn xuống . Hắn bất giác giật mình , cái cần gạt nước bằng thép nguyên chất trong tay giờ đã cong veo , không còn như trước nữa .
- Lạ nhỉ , nhà này trông cũng có vẻ giàu có , vậy mà không ngờ lại xài đồ rởm ! haizz…
Nhìn một vòng thấy trang thiết bị trong toilet chẳng có thứ nào là không phải hàng hiệu cả , Hoàng tuy cảm thấy có gì đó không ổn cho lắm song lập tức gạt đi ngay . Hắn biết mình do chăm chỉ rèn luyện nên sức lực có hơn người bình thường đôi chút , nhưng cũng chưa tới mức dùng tay không mà làm một khối thép dày hơn 2cm biến dạng như thế này được .
Hoàng lắc lắc đầu cho tỉnh táo , khẽ vuốt lại nếp áo cho đàng hoàng rồi quay ra . Thế nhưng hắn vừa bước chân ra cửa toilet thì một cơn đau đầu khủng khiếp không biết từ đâu kéo tới , làm Hoàng phải loạng choạng bám lấy cái móc treo khăn mặt gần đấy cho khỏi ngã .
Cơn đau đầu vẫn không hề thuyên giảm đi chút nào mà ngược lại còn có dấu hiệu gia tăng . Hắn chỉ cảm thấy mắt mình hoa lên rồi ngất đi , không còn biết trời trăng gì nữa .
..o0o..
Tới khi tỉnh lại , thứ đầu tiên đập vào mắt Hoàng chính là chiếc bục khổng lồ có đính những viên ngọc trai đen làm từ cẩm thạch quen thuộc kia .
Hắn chợt thấy lạnh hết cả người .
Nơi này .. rốt cuộc hắn lại phải tới một nơi giống như địa ngục thế này một lần nữa sao ?
- Chào , vẫn khỏe chứ hả ?
Nhìn thấy “ bà chị hờ “ trong bộ đồ da bó sát quen thuộc bước tới hỏi thăm , Hoàng méo mặt đáp :
- Chị Hằng , chào chị .. không phải chứ , từ đó tới nay cũng mới chỉ có .. có năm ngày thôi mà ?
Hằng thở ra một hơi rồi chép miệng nhói :
- Việc này chúng ta đâu thể tự mình quyết định được , chỉ đành phó mặc vào số mệnh thôi .
Cô nàng vừa dứt lời thì sắc mặt liền lộ vẻ ảm đạm :
- Lần này “ thần “ mang đến không ít người mới , xem ra bộ phim sắp tới nhất định sẽ nguy hiểm hơn trước rất nhiều . Cũng không biết là còn mạng để trở về hay không nữa …
Hoàng nhìn theo ánh mắt của chị ta thì thấy chung quanh đây ngoài Huy và Tùng ra thì còn có thêm năm người mới nữa . Lần này nhân số tham gia không ngờ lại tăng đột biến lên đến chín người lận , bộ phim tiếp theo chắc chắn là nguy hiểm hơn không ít rồi ..
- Bây giờ .. phải làm sao đây ?
Hoàng ngồi bệt xuống lẩm bẩm . Hắn nhớ rằng mình có 1750 điểm thưởng , tuy ít nhưng cũng còn hơn không . Hằng thấy hắn thần người ra đó thì nói :
- Em nên lấy 500 điểm thưởng mua một bộ vie suit ở khu trao đổi của thần linh như chị này . Bộ quần áo này sẽ làm giảm bớt thương tổn vật lý tác động lên người mặc , lại miễn nhiễm với một số chất ăn mòn nữa , rất hữu dụng đấy .
Hoàng khẽ gật đầu rồi bước tới gần chiếc bục kia , nhắm mắt lại liên lạc với “ thần “ . Hắn dùng 500 điểm đổi lấy một bộ vie suit , lại dùng 200 điểm đổi lấy một khẩu AK và năm chục băng đạn . Còn 1050 điểm , Hoàng quyết định giữ lại . Hắn muốn tích trữ một lượng điểm nhất định để đổi lấy một số thứ hữu ích hơn , một loại huyết thống hoặc dị năng gì đó chẳng hạn , như thế có vẻ lợi hơn là dùng để cường hóa tố chất thân thể nhiều .
Cô gái duy nhất trong số năm người mới lần này lên tiếng :
- Đây là nơi nào vậy ?
Huy thấy cô em này để tóc dài , nhìn đằng sau cũng khá xinh , nhất là cặp mông tròn lẳn trông quyến rũ vô cùng thì hớn hở lại gần đặt một tay lên vai nàng ta . Song hắn còn chưa kịp nói câu nào thì thấy đất trời như đảo lộn , “ Bình “ một cái đã bị vật xuống hôn đất rồi .
Hoàng cất xe rồi đi cầu thang bộ lên phòng mình . Hắn sau một hồi do dự thì không gọi cửa mà lôi điện thoại ra nhắn tin cho Thúy . Cô bé này mấy năm nay vẫn sống với mẹ , bố thì thường rời nhà đi làm ăn xa cả tháng mới về nhà đôi lần . Mẹ của Thúy ngoài là bà chủ khu chung cư này ra thì còn làm việc gì đó không rõ ở bên ngoài nữa , hôm nào cũng hơn chín giờ đêm mới về . Mình đang đêm gõ cửa quấy rầy nhà người ta nghỉ ngơi thì đúng là không phải , Hoàng thầm nghĩ .
Hoàng biết Thúy có thói quen đi ngủ muộn , không bao giờ lên giường trước mười hai giờ đêm cả . Quả thực , hắn vừa nhắn tin được một lát thì cửa phòng bật mở , Thúy trong bộ đồ ngủ màu xanh nhạt ôm bé Kỳ ra nhăn mặt nói :
- Anh bảo đi một lúc mà sao giờ này mới vác mặt về vậy ? Đây , em trả cậu quý tử lại cho anh . Thôi nhé , chúc ngủ ngon !
Cô bé không hiểu vì bực chuyện Hoàng về muộn hay có việc gì mà mặt xưng mày xỉa , nói xong cái là đóng sầm cửa lại luôn , không cho hắn cơ hội nói một lời cảm ơn . Hoàng thấy vậy thì cũng chỉ biết cười khổ rồi ôm bé Kỳ về phòng mình .
Sáng hôm sau , Hoàng đưa con tới nhà trẻ rồi ra ngoài đi lòng vòng tới gần chiều mới về nhà . Do đặc thù công việc , hắn chỉ làm hai tuần ở giàn rồi lại trở về đất liền nghỉ xả hơi . Người ngoài nhìn vào thì có vẻ nhàn hạ , nhưng chỉ có kẻ trong cuộc như hắn mới biết lịch làm việc như thế mệt mỏi đến nhường nào . Có thể nói, đây là quãng thời gian hưởng thụ ngắn ngủi của hắn trước khi bước vào hai tuần lao động cật lực không lúc nào ngơi nghỉ .
Hoàng lẩm nhẩm tính trong đầu , chỉ còn ba ngày nữa là sẽ bay về Hà Nội rồi , cũng phải mua món quà gì đó chứ , không thể đi về tay không được . Hắn nghĩ tới đây thì liền phóng xe ra siêu thị St- Market gần nhà . Mất cả buổi chiều , cuối cùng hắn cũng từ siêu thị trở về , trong tay ôm hơn chục túi lớn túi nhỏ , thế nhưng bộ dáng không có vẻ gì là chật vật cả .
“ Hình như thể lực của mình tự nhiên tốt hơn trước nhiều thì phải ? “
Hoàng nghĩ tới cả ngày nay chạy đôn chạy đáo khắp nơi , chẳng chợp mắt tí nào mà đầu óc vẫn tỉnh táo , chẳng có chút mệt mỏi nào thì thấy hơi lạ song cũng không để trong lòng . Hắn vừa đặt số đồ mình mua được suốt cả buổi chiều vào phòng thì liền vội chạy đi đón con . Cảnh “ gà trống nuôi con “ này hắn đã nếm thử được gần hai năm , cũng đã sớm quen rồi .
Tuy đã vài lần hắn thử mướn người giúp việc song đều không thấy hài lòng . Thời gian đi làm , Hoàng gửi con cho Lan , em gái Tuấn Anh nhờ trông giúp , tất nhiên là có trả tiền công đàng hoàng . Hắn không tin vào chất lượng của mấy loại dịch vụ trông giữ trẻ thuê ở bên ngoài cho lắm . Thêm nữa Hoàng biết Lan là người cẩn thận , giờ đang ở nhà trông con , lại là chỗ thân quen nên mới đem bé Kỳ tới nhờ vả . Gần hai năm nay , bé Kỳ nửa tháng ở nhà Lan , nửa tháng còn lại sống với bố , Hoàng tuy thấy tình trạng này khó mà duy trì được lâu song nhất thời cũng chưa có cách nào .
Hai hôm sau, Hoàng đang chuẩn bị hành lý để ngày mai ra sân bay thì bên ngoài chợt có tiếng gõ cửa .
- Vào đi , cửa không khóa .
Thấy đối phương có vẻ không dám bước vào , Hoàng nhíu mày bước ra mở cửa . Tưởng ai xa lạ , người đứng bên ngoài hóa ra là Thúy . Hôm nay Thúy diện một cái áo dài tay cổ hình trái tim trông rất kiểu cách , phối cùng chiếc váy cũng màu xanh dài tới đầu gối , trông xinh hơn hẳn .
Thúy thấy Hoàng cởi trần thì hai má hơi hồng lên rồi quay mặt đi . Hoàng lấy tạm cái áo phông gần đó mặc vào rồi chép miệng hỏi :
- Hôm nay người đẹp đi đâu thế này ? Dự lễ khánh thành công ty thời trang nào à ? Hay là đi thi tuyển người mẫu ?
Thúy lúc này mới quay mặt lại sẵng giọng :
- Anh Hoàng chẳng đứng đắn gì cả ! Anh .. bây giờ có rảnh không ? Em nhờ một việc .
Hoàng bước vào trong phòng vừa tiếp tục thu dọn hành lý vừa nói :
- Việc gì vậy ?
- Em bây giờ phải đi sinh nhật đứa bạn , nhưng mà xe của em nó tự dưng trở chứng , thế nên mới phải .. sang đây nhờ anh .
Hoàng gật gật đầu , lấy chìa khóa xe máy trên mặt tủ buffet gần đó ném cho cô bé .
- Ờ, lấy xe của anh mà đi .
Thúy nhíu mày , khẽ đan hai tay vào nhau rồi nói tiếp :
- Mẹ em không yên tâm để em đi xe lạ . Hay là .. anh đèo em đi ?
Hoàng nghe đến đây thì hơi nhăn mặt lại . Hắn vốn không thích mấy cái loại tiệc tùng sinh nhật này cho lắm , nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt bí xị của Thúy thì đành thở dài nói :
- Được rồi , đợi anh thay quần áo cái đã .
Thúy lúc này mặt mũi mới tươi tỉnh hẳn lên . Trước giờ Hoàng đã không ít lần nhờ cô bé trông con hộ , nay có mỗi việc cỏn con này mà cũng từ chối thì mặt mũi còn biết để đi đâu được nữa . Hắn vào phòng ngủ lấy một cái áo sơ mi mặc tạm , cạo râu , đóng thùng cẩn thận rồi khóa cửa phòng cùng Thúy xuống nhà để xe .
Nhà của bạn Thúy cũng chỉ cách nơi này vài con phố , Hoàng nhẩm tính thì cũng chỉ khoảng hơn bảy cây số là cùng . Cô bé này hoàn toàn có thể đi xe đạp hoặc bắt taxi được mà . Thế hệ 9x bây giờ sướng quen rồi , ra ngoài hở cái là cần xe đưa xe đón . Ngày xưa hồi hắn còn học cấp II , việc đi bộ hơn bảy cây số tới trường là chuyện thường ngày , thế mà cũng có việc gì xảy ra đâu ? Hoàng thầm nghĩ như vậy song cũng không nói ra mồm . Dù sao cũng đã cất công đưa con nhỏ này đi rồi , nói làm gì cho mất cái thảo của mình ra .
Dừng xe trước cổng một tòa nhà lớn ba tầng , Hoàng đang định quay xe về thì bị Thúy kéo trở vào . Cô bé nhìn hắn nói :
- Anh Hoàng đã tới rồi thì cùng lên ngồi với bọn em một lúc cho vui . Bọn bạn em vẫn muốn gặp anh từ lâu rồi , nay mới có cơ hội đấy .
Thấy Hoàng có vẻ chần chừ, Thúy nói khích :
- Có gì đâu mà ngại ? Hi hi , anh Hoàng trông thế mà nhát . Vào đó em giới thiệu mấy đứa bạn gái thân cho , nhiều đứa xinh lắm !
Hoàng nhếch miệng cười khan , trong lòng thầm nghĩ anh mà nhát thì cũng chẳng có mấy đứa dám gọi mình là bạo đâu . Ngày xưa thời hắn còn học ở Cổ Nhuế cũng là một tay anh chị có tiếng , dân Mỏ -Địa Chất và Tài Chính bên cạnh có ai là không biết tiếng ? Sợ rằng lúc ấy mấy cô còn đang thò lò mũi xanh đứng mút kẹo không biết chừng .
Hắn dựng xe ngoài sân rồi theo Thúy bước lên trên tầng hai . Đám bạn của cô bé đều đang tập trung hết cả trên đó , hơn bốn chục đứa cả nam lẫn nữ đang hò hét cười đùa bên cạnh dàn karaoke và mấy bàn la liệt bia , nước ngọt cùng đồ ăn vặt .
Chúng thấy Thúy đi cùng một gã đàn ông cao lớn ăn mặc gọn gàng vẻ thành đạt không biết mặt thì đều tròn mắt ra mà nhìn . Thúy chạy ra chụm đầu thầm thì với mấy đứa bạn mình cái gì đó , lập tức hơn chục đứa con gái đều nhao nhao hết cả lên , không ngừng dùng ánh mắt dò xét đánh giá nhìn về phía chàng trai đang ngồi trên sa lông bắt chuyện với mấy thằng con trai .
Sau đó , bốn , năm cô nàng lớn gan lại gần bắt chuyện với Hoàng . Hắn liền cùng với mấy cô bé này chém gió , nói toàn những chuyện trên trời dưới bể , được một lúc thì cáo lỗi đứng dậy bước vào toilet . Hoàng trong khi lên đây thì đã chú ý từ trước , Toilet nằm ngay gần cầu thang nên cũng không cần phải hỏi ai cả .
-“ Ui , anh ý nói chuyện duyên ghê vậy đó , trông cũng phong độ nữa , có bạn gái chưa mầy ?
- “ Chưa , hàng chất đó nha , vừa đẹp trai , vui tính , độc thân lại có công việc ổn định nữa . Thấy chưa , tao có nói dối bọn mày đâu ?
Giọng này thì đúng là của Thúy không sai . Hoàng cười khổ .
- “ Làm ở đâu vậy mày ? “
- …..
- “ Ờ , thế thì chắc lương cao lắm nhỉ ?
- “ Ui , ha ha ha .. “
Không hiểu sao Hoàng tuy ở trong nhà vệ sinh song vẫn nghe thấy tiếng nói chuyện của mấy cô gái rõ rành rành trong tai . Hắn tặc lưỡi cho rằng tại mấy cô nhỏ này vô ý tứ nói lớn quá nên cũng không để ý nữa . Thực ra thì cũng có một , hai em trông được phết , tí nữa nếu có cơ hội thì phải xin số làm quen mới được .
Hoàng vốc nước trong bồn vã lên mặt . Mấy ngày nay , hắn luôn cảm thấy mình dường như đã quên một điều gì đó rất quan trọng song nghĩ mãi vẫn không ra . Nhìn khuôn mặt dính đầy nước của mình trong gương , Hoàng bỗng cảm thấy bức bối khó chịu vô cùng , tay phải cầm cần gạt nước không tự chủ được mà dùng lực bóp mạnh .
Cảm thấy vật trong tay mình có gì đó không ổn , Hoàng nhíu mày nhìn xuống . Hắn bất giác giật mình , cái cần gạt nước bằng thép nguyên chất trong tay giờ đã cong veo , không còn như trước nữa .
- Lạ nhỉ , nhà này trông cũng có vẻ giàu có , vậy mà không ngờ lại xài đồ rởm ! haizz…
Nhìn một vòng thấy trang thiết bị trong toilet chẳng có thứ nào là không phải hàng hiệu cả , Hoàng tuy cảm thấy có gì đó không ổn cho lắm song lập tức gạt đi ngay . Hắn biết mình do chăm chỉ rèn luyện nên sức lực có hơn người bình thường đôi chút , nhưng cũng chưa tới mức dùng tay không mà làm một khối thép dày hơn 2cm biến dạng như thế này được .
Hoàng lắc lắc đầu cho tỉnh táo , khẽ vuốt lại nếp áo cho đàng hoàng rồi quay ra . Thế nhưng hắn vừa bước chân ra cửa toilet thì một cơn đau đầu khủng khiếp không biết từ đâu kéo tới , làm Hoàng phải loạng choạng bám lấy cái móc treo khăn mặt gần đấy cho khỏi ngã .
Cơn đau đầu vẫn không hề thuyên giảm đi chút nào mà ngược lại còn có dấu hiệu gia tăng . Hắn chỉ cảm thấy mắt mình hoa lên rồi ngất đi , không còn biết trời trăng gì nữa .
..o0o..
Tới khi tỉnh lại , thứ đầu tiên đập vào mắt Hoàng chính là chiếc bục khổng lồ có đính những viên ngọc trai đen làm từ cẩm thạch quen thuộc kia .
Hắn chợt thấy lạnh hết cả người .
Nơi này .. rốt cuộc hắn lại phải tới một nơi giống như địa ngục thế này một lần nữa sao ?
- Chào , vẫn khỏe chứ hả ?
Nhìn thấy “ bà chị hờ “ trong bộ đồ da bó sát quen thuộc bước tới hỏi thăm , Hoàng méo mặt đáp :
- Chị Hằng , chào chị .. không phải chứ , từ đó tới nay cũng mới chỉ có .. có năm ngày thôi mà ?
Hằng thở ra một hơi rồi chép miệng nhói :
- Việc này chúng ta đâu thể tự mình quyết định được , chỉ đành phó mặc vào số mệnh thôi .
Cô nàng vừa dứt lời thì sắc mặt liền lộ vẻ ảm đạm :
- Lần này “ thần “ mang đến không ít người mới , xem ra bộ phim sắp tới nhất định sẽ nguy hiểm hơn trước rất nhiều . Cũng không biết là còn mạng để trở về hay không nữa …
Hoàng nhìn theo ánh mắt của chị ta thì thấy chung quanh đây ngoài Huy và Tùng ra thì còn có thêm năm người mới nữa . Lần này nhân số tham gia không ngờ lại tăng đột biến lên đến chín người lận , bộ phim tiếp theo chắc chắn là nguy hiểm hơn không ít rồi ..
- Bây giờ .. phải làm sao đây ?
Hoàng ngồi bệt xuống lẩm bẩm . Hắn nhớ rằng mình có 1750 điểm thưởng , tuy ít nhưng cũng còn hơn không . Hằng thấy hắn thần người ra đó thì nói :
- Em nên lấy 500 điểm thưởng mua một bộ vie suit ở khu trao đổi của thần linh như chị này . Bộ quần áo này sẽ làm giảm bớt thương tổn vật lý tác động lên người mặc , lại miễn nhiễm với một số chất ăn mòn nữa , rất hữu dụng đấy .
Hoàng khẽ gật đầu rồi bước tới gần chiếc bục kia , nhắm mắt lại liên lạc với “ thần “ . Hắn dùng 500 điểm đổi lấy một bộ vie suit , lại dùng 200 điểm đổi lấy một khẩu AK và năm chục băng đạn . Còn 1050 điểm , Hoàng quyết định giữ lại . Hắn muốn tích trữ một lượng điểm nhất định để đổi lấy một số thứ hữu ích hơn , một loại huyết thống hoặc dị năng gì đó chẳng hạn , như thế có vẻ lợi hơn là dùng để cường hóa tố chất thân thể nhiều .
Cô gái duy nhất trong số năm người mới lần này lên tiếng :
- Đây là nơi nào vậy ?
Huy thấy cô em này để tóc dài , nhìn đằng sau cũng khá xinh , nhất là cặp mông tròn lẳn trông quyến rũ vô cùng thì hớn hở lại gần đặt một tay lên vai nàng ta . Song hắn còn chưa kịp nói câu nào thì thấy đất trời như đảo lộn , “ Bình “ một cái đã bị vật xuống hôn đất rồi .
/113
|