Dịch: Sahara
Ăn cơm xong, Nhan Hạ thỏa mãn xoa bụng: “Người thất tình có quyền ăn không! Anh đi rửa bát đi.”
Tô Việt lạnh lùng nói: “Anh bị em cự tuyệt hết lần này tới lần khác, còn thê thảm hơn cả thất tình.”
Nhan Hạ bật cười.
Sắc mặt Tô Việt cũng tươi tỉnh hơn một chút, anh đứng dậy đi vào bếp, lúc sau bưng ra một chiếc bánh ga-tô phủ hoa hồng sô-cô-la, bên trên cắm cây nến hình số 24.
“Sinh nhật vui vẻ.” Nét mặt anh lại càng anh tuấn hơn trong màn ánh nến lung linh, anh nhìn cô dịu dàng, giọng nói chân thành vang lên.
(hic, khổ thân chị Hạ, chia tay người yêu vào đúng sinh nhật = = Lão Khưu khốn khiếp kia cũng không nhớ sao >_
Ăn cơm xong, Nhan Hạ thỏa mãn xoa bụng: “Người thất tình có quyền ăn không! Anh đi rửa bát đi.”
Tô Việt lạnh lùng nói: “Anh bị em cự tuyệt hết lần này tới lần khác, còn thê thảm hơn cả thất tình.”
Nhan Hạ bật cười.
Sắc mặt Tô Việt cũng tươi tỉnh hơn một chút, anh đứng dậy đi vào bếp, lúc sau bưng ra một chiếc bánh ga-tô phủ hoa hồng sô-cô-la, bên trên cắm cây nến hình số 24.
“Sinh nhật vui vẻ.” Nét mặt anh lại càng anh tuấn hơn trong màn ánh nến lung linh, anh nhìn cô dịu dàng, giọng nói chân thành vang lên.
(hic, khổ thân chị Hạ, chia tay người yêu vào đúng sinh nhật = = Lão Khưu khốn khiếp kia cũng không nhớ sao >_
/10
|