Nhìn Nguyệt Cầm cười. Cô ta tức điên lên. Lại nhào tới tát cô, Nguyệt Cầm nhanh chóng chụp lấy tay cô ta bẽ ngược lại phía sau.
- A!- Cô ta kinh hãi hét lên. Cô ta không ngờ một nữ nhan nhìn ẻo lả mà lại có sức mạnh như vậy.
Nguyệt Cầm thả tay cô ta ra. Cô ta bắt đầu đe doạ.
- Tao sẽ méc thái tử! Mày chờ đó!- Nói rồi cô ta đùng đùng bỏ đi.
Nguyệt Cầm lại ngồi xuống, mắt lại nhìn cái lệnh bài của Linh Hoa. Nàng lại ngoác miệng cười tiếp.
-------------------------------------------------
Viên Minh đứng bên ngoài nhìn lén cô, mỉm cười một mình.
Lúc nãy hắn qua phòng cô là muốn kiểm tra tình hình. Khi chuẩn bị rời đi thì thấy bóng Linh Hoa đến. Hắn lặp tức cả kinh. Hắn sợ cô ta sẽ gây khó dễ cho Nguyệt Cầm. Hắn bèn đứng lại xem trộm. Thấy Nguyệt Cầm chọc giận cô ta, anh không làm sao nín cười được. Nhưng anh lại cố không phát ra tiếng nên mặt anh đỏ bừng như say rượu.
- A!- Cô ta kinh hãi hét lên. Cô ta không ngờ một nữ nhan nhìn ẻo lả mà lại có sức mạnh như vậy.
Nguyệt Cầm thả tay cô ta ra. Cô ta bắt đầu đe doạ.
- Tao sẽ méc thái tử! Mày chờ đó!- Nói rồi cô ta đùng đùng bỏ đi.
Nguyệt Cầm lại ngồi xuống, mắt lại nhìn cái lệnh bài của Linh Hoa. Nàng lại ngoác miệng cười tiếp.
-------------------------------------------------
Viên Minh đứng bên ngoài nhìn lén cô, mỉm cười một mình.
Lúc nãy hắn qua phòng cô là muốn kiểm tra tình hình. Khi chuẩn bị rời đi thì thấy bóng Linh Hoa đến. Hắn lặp tức cả kinh. Hắn sợ cô ta sẽ gây khó dễ cho Nguyệt Cầm. Hắn bèn đứng lại xem trộm. Thấy Nguyệt Cầm chọc giận cô ta, anh không làm sao nín cười được. Nhưng anh lại cố không phát ra tiếng nên mặt anh đỏ bừng như say rượu.
/44
|