Tối hôm đó, quả nhiên Liễu Y vào gặp Viên Minh. Mụ ta quả là con đàn bà trơ trẽn. Vốn thấy bệ hạ bị bắt, mụ ta sợ ông ta sẽ bị giết, lúc đó thái tử lên ngôi, sẽ giết mụ ta. Nên mụ ta đích thân đến thăm hắn.
Vừa gặp hắn, mụ ta đã khóc lóc.
- Cao ca ca, người thật phải làm chủ cho Y nhi! Là Y nhi bị cha chàng gạt. Chàng phải làm chủ Y nhi!
Viên Minh thấy cảnh tượng này thì nhếch môi cười khinh. Liễu Y, cô thật sự nghĩ tôi ngốc đến mức yêu cô mù quáng vậy sao? Hay là cô tự đánh giá mình cao quá! Nhưng dù gì cũng phải tương kế tựu kế rời khỏi đây trước.
Vừa gặp hắn, mụ ta đã khóc lóc.
- Cao ca ca, người thật phải làm chủ cho Y nhi! Là Y nhi bị cha chàng gạt. Chàng phải làm chủ Y nhi!
Viên Minh thấy cảnh tượng này thì nhếch môi cười khinh. Liễu Y, cô thật sự nghĩ tôi ngốc đến mức yêu cô mù quáng vậy sao? Hay là cô tự đánh giá mình cao quá! Nhưng dù gì cũng phải tương kế tựu kế rời khỏi đây trước.
/44
|