CHƯƠNG 26
Tuy Lâm Mặc Bạch luôn lạnh lùng, nhưng thường lui tới cũng duy trì xã giao lễ phép. Nhưng hôm nay không hề cố kỵ gương mặt âm trầm, không có bạn học nào dám nói chuyện với anh, khi lớp trưởng đi thu bài tập cũng nơm nớp lo sợ.
Chẳng lẽ học bá đứng đầu lớp nhiều năm, đều có thể đỗ được trường đại học hạng nhất cũng bị áp lực lớp 12 đánh sập?
Bạn học khác không nhịn được hoài nghi như thế.
Bầu không khí như vậy mãi tới nghỉ giữa trưa mới đánh vỡ.
Tần Phong vẫn là dáng vẻ lưu manh như trước, miệng ngậm một cái kẹo que, cong môi, nghênh ngang đi vào phòng học.
Anh ta vừa xuất hiện, ánh mắt không ít người nhìn về phía anh ta. Nhưng sau khi nhìn thoáng qua Lâm Mặc Bạch bên cạnh anh ta, ánh mắt phiêu đi như vậy.
Tần Phong ném áo khoác trong tay lên lưng ghế dựa, dáng người tiêu sái ngồi xuống. Khi nghiêng đầu chuẩn bị nói chuyện với Lâm Mặc Bạch, lúc này mới chú ý tới vẻ mặt Lâm Mặc Bạch âm trầm dọa người, vành mắt còn hơi đen.
“Ố ồ, Mặc Bạch, sao cậu lại có dáng vẻ như quỷ thế này. Không phải là cuối tuần làm gì, túng dục quá độ đấy chứ?” Tần Phong cười mà như không cười nói.
Thanh niên tuổi này vốn không rời khỏi đề tài tình ái, loại người tính cách thô kệch như Tần Phong, càng như vậy.
Lâm Mặc Bạch ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn anh ta một cái, hài hước nói “Cậu mới túng dục quá độ, trên người còn có vị tao.”
Tần Phong cắn kẹo que trong miệng, sờ mũi cũng không phản bác. Anh ta ở trên giường hồ ly tinh thanh thuần sung sướng hai ngày ba đêm, dính chút vị tao cũng không kỳ lạ.
Nhưng mà, Lâm Mặc Bạch học được nói lời thô tục từ khi nào?
Tần Phong còn chưa kịp hỏi lại, Lâm Mặc Bạch đã mở miệng trước.
Anh yêu cầu “Chìa khóa kho chứa đồ môn thể dục đâu, đưa cho tôi, tuần này do tôi bảo quản.”
“Được, cậu cầm lấy đi.”
Tần Phong vươn tay tìm trong bàn học một lúc, lấy chìa khóa trong sách ra đưa tới, giao cho Lâm Mặc Bạch. Anh ta không thích gì khác, chỉ thích đánh bóng rổ, tư thế đẹp, ném rổ chuẩn, giáo viên thể dục thích anh ta, còn ủy thác trọng trách giao chìa khóa kho chứa đồ cho anh ta.
Lâm Mặc Bạch lấy được chìa khóa xong, không nhiều lời một câu, lạnh mặt ra khỏi phòng học.
Tần Phong nhìn dáng vẻ của Lâm Mặc Bạch huýt sáo, chưa đến một phút, lại thấy Nguyễn Tình cúi đầu cũng đi ra khỏi phòng học. Anh ta tách một tiếng cắn kẹo que trong miệng, cười càng thêm tà mị.
/398
|