- không thích sao?
Daniel có vẻ không vui khỉ Kiều Ngọc từ chối món quà của mình, thấy gương mặt kiều diễm của Daniel nhăn lại Kiều Ngọc hốt hoảng
- không...không phải...con người không ăn sống?
- vậy con ngưỡi sẽ ăn như thế nào?
Vanessa cũng hiếu kì, nơi đáy biển bọn họ đều ăn như vậy, không biết con người trên bờ sẽ ăn thế nào. thấy hai người thắc mắc Kiều Ngọc cũng không biết giải thích thế nào cho mọi người hiểu bèn chạy vào bờ, Daniel và Vanessa lại nghĩ Kiều Ngọc bỏ về vội vàng kéo tay Kiều Ngọc lại làm cô ngã nhào xuống nước, cũng may Kiều Ngọc từng là học sinh ưu tú trong tổ bơi lội nên không có vấn đề gì, chỉ là rớt từ trên vách đá cao xuống làm người Kiều ngọc va đập mạnh vào nước, chìm hơi sâu một chút làm cô khó chịu nhanh chóng bơi lên mặt nước
Daniel biết bản thân có chút quá đáng khi kéo Kiều Ngọc xuống biển, vì hắn biết con người không giỏi bơi lội như các loài sinh vật dưới biển, lần trước khi tàu của Kiều Ngọc bị đắm, hắn thấy có vài con người không bơi lội mà dãy dụa rồi chìm xuống lòng biển nên hắn nghĩ con người không thể xuống nước được, thấy Kiều Ngọc quá lâu không lên bờ Daniel vội vàng lặn xuống biển tìm kiếm thấn ảnh của Kiều Ngọc, thấy cô đang cố sức ngoi lên, Daniel liền bơi xuống muốn nắm lấy tay cô kéo lên bờ, đáng tiếc Vanessa nhanh hơn, đã dùng xúc tua của mình kéo Kiều Ngọc lên, những giác hút trên xúc tu bám vào người Kiều Ngọc vô tình hay cố ý đều chạm vào nơi nhạy cảm điều đó khiến Kiều Ngọc cảm thấy vô cùng ớn lạnh, đến lúc lên bờ Kiều Ngọc vội vội vàng vàng né đi để lại Vanessa một chút mất mát.
- tôi...sợ em sẽ đi mất...
Daniel ngại ngùng gãi đầu như đứa rẻ phạm lỗi, lúng túng nhìn Kiều Ngọc
- không sao, tôi sẽ không đi.
nghĩ đến Daniel sợ cô đi mất làm Kiều Ngọc bật cười, người cá này có vẻ rất đơn thuần, không biết người cá từng kết bạn với con người chưa nhỉ, Kiều Ngọc nghe quản gia nói người cá rất kiêu ngạo, không tiếp xúc với con người rất tò mò hỏi Daniel
- người cá chưa bao giờ làm bạn với con người sao?
- cha bảo, con người rất nham hiểm, là sinh vật tham lam độc ác, đều không cho chúng ta lại gần con người...
Daniel nghĩ nghĩ một chút rồi trả lời
- con người đều là sinh vật không tốt, không cao quý...nhưng mà...
Vanessa ngừng lại một chút rồi nói tiếp
- tôi nghĩ Kiều Ngọc khác họ.
- sao lại nghĩ như vậy.
Kiều Ngọc bật cười tiến tới chọc chọc nửa thân trên của Vanessa.
- các anh không sợ tôi lừa gạt rồi bắt nhốt các anh sao?
- không bắt được.
Daniel tự tin trả lời
- vì sao anh có thể khẳng định?
Daniel không nói gì, chỉ kéo Kiều ngọc xuống nước làm cô chưa kịp chuẩn bị uống mấy ngụm nước, Kiều Ngọc ai oán ngoi lên tạt nước vào Daniel, có chút buồn cười
- con người bơi rất kém, không đuổi kịp bọn tôi.
Daniel giọng chắc chắn nói, cũng hùa theo Kiều Ngọc hắt nước vào người cô, Vanessa ở một bên thấy hai người chơi vui vẻ cũng nhào vào góp vui, Kiều Ngọc vừa bơi lôi vừa ngắm nhìn đuôi cá của Daniel, chiếc đuôi dài óng ánh, dưới ánh nắng giống như có ma lực làm Kiều Ngọc tha thiết muốn chạm vào, cô ngước mắt nhìn Daniel một cái, xác định anh vẫn còn vui vẻ bèn rụt rè hỏi Daniel
- đuôi cá này...có thể chạm vào không...?
Daniel nhìn thấy Kiều Ngọc hiếu kì cũng không keo kiệt, đưa chiếc đuôi lên trên mặt nước để Kiều Ngọc chạm vào nó, đúng như Kiều Ngọc nghĩ, nó rất mát, làn da rất mịn, mát lạnh, còn mang theo hương vị tươi tắn của biển cả và cả muid hương của Daniel, đang say sưa thưởng thức Kiều ngọc bỗng nhớ tới việc gì đó bèn xoay người vẫy tay với Daniel cùng Vanessa
- tôi có việc phải đi rồi.
thấy kiều Ngọc ra đi Daniel vội hỏi
- sẽ còn quay lại chứ?
nghĩ đến người cá cùng tuộc nhân dễ thương, Kiều Ngọc không chút do dự gật đầu
- sẽ còn quay lại.
được sự chắc chắn của Kiều Ngọc, Daniel và Vanessa cũng rời đi khỏi mỏm đá bơi về phái đại dương.
Kiều Ngọc nhớ tới hôm nay có một việc quan trọng dó là đón tiếp hoàng tử của nước láng giềng ghé thăm, nhưng có lẽ còn một lúc nữa, nghĩ vậy cô đi dọc bờ biển một chút, bỗng từ đằng xa, quản gia vẻ mặt khó chịu tiến về phía Kiều Ngọc làm cô chột dạ, không lẽ việc gặp gỡ nhân ngư đã bị phát hiện?không tốt
Daniel có vẻ không vui khỉ Kiều Ngọc từ chối món quà của mình, thấy gương mặt kiều diễm của Daniel nhăn lại Kiều Ngọc hốt hoảng
- không...không phải...con người không ăn sống?
- vậy con ngưỡi sẽ ăn như thế nào?
Vanessa cũng hiếu kì, nơi đáy biển bọn họ đều ăn như vậy, không biết con người trên bờ sẽ ăn thế nào. thấy hai người thắc mắc Kiều Ngọc cũng không biết giải thích thế nào cho mọi người hiểu bèn chạy vào bờ, Daniel và Vanessa lại nghĩ Kiều Ngọc bỏ về vội vàng kéo tay Kiều Ngọc lại làm cô ngã nhào xuống nước, cũng may Kiều Ngọc từng là học sinh ưu tú trong tổ bơi lội nên không có vấn đề gì, chỉ là rớt từ trên vách đá cao xuống làm người Kiều ngọc va đập mạnh vào nước, chìm hơi sâu một chút làm cô khó chịu nhanh chóng bơi lên mặt nước
Daniel biết bản thân có chút quá đáng khi kéo Kiều Ngọc xuống biển, vì hắn biết con người không giỏi bơi lội như các loài sinh vật dưới biển, lần trước khi tàu của Kiều Ngọc bị đắm, hắn thấy có vài con người không bơi lội mà dãy dụa rồi chìm xuống lòng biển nên hắn nghĩ con người không thể xuống nước được, thấy Kiều Ngọc quá lâu không lên bờ Daniel vội vàng lặn xuống biển tìm kiếm thấn ảnh của Kiều Ngọc, thấy cô đang cố sức ngoi lên, Daniel liền bơi xuống muốn nắm lấy tay cô kéo lên bờ, đáng tiếc Vanessa nhanh hơn, đã dùng xúc tua của mình kéo Kiều Ngọc lên, những giác hút trên xúc tu bám vào người Kiều Ngọc vô tình hay cố ý đều chạm vào nơi nhạy cảm điều đó khiến Kiều Ngọc cảm thấy vô cùng ớn lạnh, đến lúc lên bờ Kiều Ngọc vội vội vàng vàng né đi để lại Vanessa một chút mất mát.
- tôi...sợ em sẽ đi mất...
Daniel ngại ngùng gãi đầu như đứa rẻ phạm lỗi, lúng túng nhìn Kiều Ngọc
- không sao, tôi sẽ không đi.
nghĩ đến Daniel sợ cô đi mất làm Kiều Ngọc bật cười, người cá này có vẻ rất đơn thuần, không biết người cá từng kết bạn với con người chưa nhỉ, Kiều Ngọc nghe quản gia nói người cá rất kiêu ngạo, không tiếp xúc với con người rất tò mò hỏi Daniel
- người cá chưa bao giờ làm bạn với con người sao?
- cha bảo, con người rất nham hiểm, là sinh vật tham lam độc ác, đều không cho chúng ta lại gần con người...
Daniel nghĩ nghĩ một chút rồi trả lời
- con người đều là sinh vật không tốt, không cao quý...nhưng mà...
Vanessa ngừng lại một chút rồi nói tiếp
- tôi nghĩ Kiều Ngọc khác họ.
- sao lại nghĩ như vậy.
Kiều Ngọc bật cười tiến tới chọc chọc nửa thân trên của Vanessa.
- các anh không sợ tôi lừa gạt rồi bắt nhốt các anh sao?
- không bắt được.
Daniel tự tin trả lời
- vì sao anh có thể khẳng định?
Daniel không nói gì, chỉ kéo Kiều ngọc xuống nước làm cô chưa kịp chuẩn bị uống mấy ngụm nước, Kiều Ngọc ai oán ngoi lên tạt nước vào Daniel, có chút buồn cười
- con người bơi rất kém, không đuổi kịp bọn tôi.
Daniel giọng chắc chắn nói, cũng hùa theo Kiều Ngọc hắt nước vào người cô, Vanessa ở một bên thấy hai người chơi vui vẻ cũng nhào vào góp vui, Kiều Ngọc vừa bơi lôi vừa ngắm nhìn đuôi cá của Daniel, chiếc đuôi dài óng ánh, dưới ánh nắng giống như có ma lực làm Kiều Ngọc tha thiết muốn chạm vào, cô ngước mắt nhìn Daniel một cái, xác định anh vẫn còn vui vẻ bèn rụt rè hỏi Daniel
- đuôi cá này...có thể chạm vào không...?
Daniel nhìn thấy Kiều Ngọc hiếu kì cũng không keo kiệt, đưa chiếc đuôi lên trên mặt nước để Kiều Ngọc chạm vào nó, đúng như Kiều Ngọc nghĩ, nó rất mát, làn da rất mịn, mát lạnh, còn mang theo hương vị tươi tắn của biển cả và cả muid hương của Daniel, đang say sưa thưởng thức Kiều ngọc bỗng nhớ tới việc gì đó bèn xoay người vẫy tay với Daniel cùng Vanessa
- tôi có việc phải đi rồi.
thấy kiều Ngọc ra đi Daniel vội hỏi
- sẽ còn quay lại chứ?
nghĩ đến người cá cùng tuộc nhân dễ thương, Kiều Ngọc không chút do dự gật đầu
- sẽ còn quay lại.
được sự chắc chắn của Kiều Ngọc, Daniel và Vanessa cũng rời đi khỏi mỏm đá bơi về phái đại dương.
Kiều Ngọc nhớ tới hôm nay có một việc quan trọng dó là đón tiếp hoàng tử của nước láng giềng ghé thăm, nhưng có lẽ còn một lúc nữa, nghĩ vậy cô đi dọc bờ biển một chút, bỗng từ đằng xa, quản gia vẻ mặt khó chịu tiến về phía Kiều Ngọc làm cô chột dạ, không lẽ việc gặp gỡ nhân ngư đã bị phát hiện?không tốt
/3
|