Mỹ Nhân Như Họa

Chương 41 - Chương 41

/103




Thẩm Họa nhìn hai người kia chầm chậm đi qua từ nhã gian của bọn họ, Tiêu Tĩnh Dư lại giống như nhắm mắt làm ngơ, chậm rãi bưng ly rượu nhỏ lên, thân thể lười biếng nửa chống ở trên bàn trà, nhướng lông mày thanh tú lại không nhanh không chậm tán gẫu với nàng.

Nhưng ánh mắt vốn là còn thần thái kia đã cách xa ở chân trời, Thẩm Họa luôn luôn mắt tinh, sao có thể không nhìn ra biến hóa vi diệu trên người Tiêu Tĩnh Dư. Ngược lại, ý định trêu ghẹo kia dừng lại một chút, nhưng cũng không tiện hỏi thăm. Nếu mà Tiêu Tĩnh Dư bằng lòng nói ra, chính là không hỏi, nàng ấy cũng sẽ nói.

Chính vào lúc này, trên vũ đài Thanh Nguyệt cô nương cũng đã khảy đàn hết một khúc, dáng người nàng thướt tha xuyên qua màn che lờ mờ đứng dậy, khom người thi lễ về phía các công tử bên ngoài, tiếng ủng hộ liên tiếp bốn phía. Ngay sau đó thì nàng lại ngồi xuống, ngón tay ngọc vừa chuyển động, tiếng gảy đàn trong trẻo, chỉ đơn giản tô điểm cho nổi bật không khí.

Chỉ nghe bên trong lần nữa truyền ra giọng uyển chuyển của nàng, trong trẻo mà uyển chuyển, Thanh Nguyệt treo bài ba năm, nhờ các công tử nể mặt, tiêu tiền như nước muốn thấy tướng mạo của ta. Hôm nay, ta bèn chấp nhận cam kết, cũng không ân hận. Ta có một mùi hương, nếu vị công tử nào biết được hương nào, đáp án báo lên giống với ta viết xong, Thanh Nguyệt nguyện ở cùng một đêm.

Môi anh đào vừa dừng lại, trong thuyền hoa liền trở nên sục sôi giống như vỡ tổ, mỹ nhân thần bí như vậy kẻ nào không muốn nhìn mặt thật một chút? Hơn nữa còn không cần bỏ ra bạc, cho dù là táng gia bại sản cũng đồng ý.

Mọi người nóng lòng muốn thử, xoa tay muốn giở ra bản lĩnh, lấy được mỹ nhân thèm thuồng, rối rít gào thét mau chóng bắt đầu.

Thanh Nguyệt cô nương cũng không gấp gáp, đầu tiên là dặn dò người mang giấy và bút mực tới, ở trong màn che tự mình viết xuống đáp án vào chỗ trống trên cuộn giấy trắng, cuốn lại cũng buộc dây đỏ cẩn thận, ngay sau đó đưa ra để gã sai vặt treo ở chỗ cao chính giữa vũ đài, một lát chỉ cần lấy ra cây gậy trúc khều dây đỏ, thì có thể công bố đáp án.

Vô số đôi mắt đều đang nhìn chằm chằm đáp án trong bức tranh cuộn tròn đó, chờ đợi khoảng khắc * cùng mỹ nhân.

Rất nhanh đã có hai ca cơ mặc xiêm áo sa mỏng, một bưng khay, một ôm hộp nữ trang. Bên trong hộp nữ trang có một cái túi thơm tinh sảo thợ khéo thêu thùa nằm đó, ca cơ lần lượt đến nhã gian cho những người khách có ý muốn thấy đầu bài ngửi thử. Đến phiên nhã gian của hai người bọn họ, ca cơ mặc sa mỏng nhẹ giọng hỏi thăm Thẩm Họa và Tiêu Tĩnh Dư có muốn gửi đáp án?

Cằm Tiêu Tĩnh Dư hiên ngang xinh đẹp tuyệt trần, giọng nói to thêm hỏi: Hiền đệ muốn đoán không?

Thẩm Họa khẽ híp một đôi mắt cười nói tự nhiên, ngay lúc tinh thần nhanh chóng nhìn quanh liền khiến gương mặt hai ca cơ nóng bỏng, thật sự là công tử còn tuấn tú hơn nữ nhân.

Lúc lên thuyền Dư huynh còn nói có lẽ có cơ duyên này, cơ duyên đã tới dĩ nhiên là muốn đoán rồi.

Lúc này, hai người nhìn nhau cười một tiếng, ý định chơi là có, mặc kệ có thể đoán trúng hay không, chỉ coi như nhìn một chút câu đố mà đầu bài ra cũng được!

Ca cơ này nhìn hai vị công tử tuấn tú không tầm thường, trong lòng cũng vui mừng. Chỉ là còn phải nói lên nói chuyện đứng đắn một chút, Thanh Nguyệt cô nương nói rõ, các vị cũng không được đụng túi thơm này, chính là do ta cầm các vị ngửi lên một chút là được, lại viết xuống đáp án và tên họ ở nơi đây giao cho ta.

Cơ đưa tới để cho ta ngửi một chút? Tiêu Tĩnh Dư đứng dậy, tao nhã đi tới lại phát huy Tất Sát Kỹ của công tử trâm anh thế gia. Vẻ ngoài của nàng không phải lớn lên tuyệt mỹ giống Thẩm Họa, khiến người ta luôn có loại cảm giác khoảng cách chỉ có thể đứng xa mà nhìn chứ không thể khinh nhờn.

Ngược lại lúc Tiêu Tĩnh Dư giả trang nam tử, thần thái phấn khởi, khí khái anh hùng hừng hực, cả người thêm vào trang phục và đạo cụ quý khí, nếu nàng muốn chỉ một câu lấy đi trái tim của nữ tử, nhất định là bắt vào tay.

Lúc này chính là dùng trên người hai vị ca cơ ở thuyền hoa này, nàng nghiêng người áp sát, Cơ có thể để cho ta sờ túi thơm một cái hay không?

Ca cơ quả nhiên không thể so với những Hoa nương ở Xuân Vũ các kia, lập tức liền bị trêu đùa đỏ mặt, khó xử nhíu mày, Chuyện này. . . . . . Thanh Nguyệt cô nương đã dặn dò . . . . . .

Tiêu Tĩnh Dư nhẹ nhàng phe phẩy cây quạt, Ta chỉ là đau lòng một cô nương gia gầy yếu như nàng cầm lâu như thế. . . . . .

Thẩm Họa nhìn ở bên cạnh, trong lòng âm thầm chê cười, thật đúng không hổ là hai huynh muội. Hai người rốt cuộc là giống nhau như đúc, người trước cao lãnh, người sau phong lưu. Ca cơ này dường như là không chống đỡ được, cuối cùng lại buông lỏng, Công tử nói, sờ một cái thì phải trả ta.

Môi anh đào của Tiêu Tĩnh Dư cong vểnh lên, từ chối cho ý kiến, thừa dịp thu hẹp khe hở cây quạt, còn chớp chớp mắt mày với Thẩm Họa.

Đến lúc Thẩm Họa ngửi túi thơm thì nàng quy củ hơn nhiều, chỉ thêm cách hộp nhìn, thì liếc thấy túi thơm này thêu hoa rất là khác biệt —— cúc Bách Nhật. (Cúc ngũ sắc, cúc bạch nhật)

Mùa hiện


/103

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status