Mỹ Nhân Như Họa

Chương 61 - Chương 61

/103


Cáo mệnh phu nhân nhất phẩm của Tiêu Tĩnh Dư là Bùi Diễm dùng ba mươi vạn lượng bạc mua được, gần đây quốc khố trống rỗng, cần gấp bạc trắng lóa bổ sung, một cáo mệnh phu nhân không hề thật chức đã có thể đổi ba mươi vạn lượng bạc, là mưa đúng lúc cỡ nào đối với bàn tính của hộ bộ cũng có thể khóc như bây giờ.

Hoàng thượng yêu cầu khoản tiền một triệu lượng giúp nạn thiên tai, nắm chặt dây lưng quần tính toán rốt cuộc có thể chi ra được rồi.

Mà tác dụng của khoản tiền giúp nạn thiên tai là phải nói tới từ mấy trận mưa to của Giang Nam, bởi vì trời mưa to liên tiếp mấy ngày, nước lũ tràn lan không ngừng, vỡ tung đập lớn, nhấn chìm mấy vạn mẫu đồng ruộng, lưu dân nhất thời chạy toán loạn khắp nơi, giặc cướp lan tràn, gạo cống Hoài Châu lại bị cướp. Trong này nổi bật Hoài Châu, Hàng Châu gặp tai hoạ nghiêm trọng nhất, cho nên hoàng thượng lập tức ban thánh chỉ xuống, lệnh thái tử mang theo khoản bạc một triệu lượng giúp nạn thiên tai, ba vị quan viên cùng đi tự mình tiến về phía khu vực Hàng Châu thu xếp nạn dân, trùng tu đập lớn.

Lúc thái tử lên đường, một bức thơ cũng đưa ra từ phủ Thái Phó Kinh Thành, liên tục đưa tới trạm dịch Hoài Châu, có lẽ bức thư của người bắt đầu thân thiết cũng đã trên đường đến Hàng Châu rồi.

Xe ngựa của Tiêu tướng quân còn có một ngày hành trình là có thể đến khu vực Hàng Châu. Nhưng ông trời thật sự không tốt, đột ngột mưa xuống như trút nước, bầu trời mây đen cuồn cuộn, dưới đất bị nước mưa cọ rửa bùn lầy không thể tả. Xe ngựa hãm sâu trong vũng bùn, làm sao cũng không đẩy ra được, cố gắng kéo mấy lần, không chỉ có con ngựa mệt mỏi không chịu nổi, mắt ngựa bị nước mưa vỗ vào cũng không mở ra được. Khi xe ngựa được kéo lên thì nhà dột còn gặp mưa, rốt cuộc sườn ngang bánh xe lại rắc một tiếng đứt gãy.

Cầu Dũng than thở, không thể không mời biểu tiểu thư và tiểu công tử giương cây dù xuống xe trước, hạt mưa tung tóe trên nóc xe kia càng để lâu càng nhiều. Chỉ sợ trời mưa một lúc nữa, xe ngựa sẽ sắp thành một nút lọ rỉ, bên ngoài mưa lớn, bên trong mưa nhỏ.

Dục Ca Nhi bị Tiêu Dịch ôm ra thì cực kỳ hưng phấn, cậu đã sớm ngột ngạt không ngồi yên ở trong xe ngựa. Giao Dục Ca Nhi giãy dụa như con khỉ nhỏ cho một người thị vệ, Tiêu tướng quân lại đi đỡ lấy Tiểu Biểu Muội. Đừng nói cậu nhóc ngồi mệt mỏi buồn bực ở trong xe ngựa, ngay cả Thẩm Họa cũng cảm thấy ngây ngô ở trong mưa cũng thoải mái hơn ở trong xe ngựa.

Nàng không kịp chờ đợi ló người ra, chỉ là chân cũng còn chưa chạm đất, đã bị một bàn tay nắm thật chặt. Thẩm Họa vừa nâng mắt, thì thấy một đôi bàn tay khớp xương rõ ràng nắm mắt cá chân của nàng, bàn tay của hắn thì nóng hổi, lại từ từ đưa nàng trở về xe ngựa. Mặc dù bên cạnh có Cầu Dũng đang che dù cho Tướng quân, nhưng nước mưa bay bay, vẫn là vô tình vẩy vào trên mặt anh tuấn của hắn, càng lộ ra mặt mày thâm thúy.

Biểu muội chớ vội! Giọng nói Tiêu Dịch luôn luôn lạnh lùng, giờ phút này tràn đầy cưng chiều, hắn đưa tay mở ra áo khoác mặc trên người che nước mưa. Thẩm Họa hàm ơn, khẽ khom lưng lần nữa chui ra xe ngựa tránh vào dưới áo khoác của hắn, khóe miệng khẽ cong. Có điều, lúc này chân lại một lần nữa chưa chạm đất, hắn lại thuận thế chợt xoay ngang ôm lấy nàng vào trong ngực, áo khoác cực kỳ chặt chẽ bọc lại thân thể của nàng, chỉ lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn kinh hồng đoan trang xinh đẹp. Thân thể vốn còn có chút hơi lạnh bởi vì nước mưa đột nhiên tới, giờ phút này dán chặt lồng ngực rắn chắc cũng ấm áp không ít.

Ở bên cạnh xe ngựa, Cầu Dũng không khỏi không cảm khái, Diêm Vương mặt lạnh trên chiến trường trong âm thầm thật đúng là rất dịu dàng. Có điều vừa nghĩ như vậy, một tầm mắt sắc bén đã quét tới đây, Cầu Dũng rụt cổ lại, lại quên mất hiện tại tay mình giương dù đấy, vội vàng che vào trên đầu Tướng quân và biểu tiểu thư đưa đến dưới một gốc cây đại thụ mọc tươi tốt.

Tiêu Dịch ra hiệu một ánh mắt, Cầu Dũng đần nhìn còn chưa hiểu, ngược lại một người thị vệ trong đó cơ trí, vội vàng cởi áo choàng ngắn trên người mình, trải trên mặt đất. Tiêu Dịch ném một ánh mắt tán dương, lúc này Cầu Dũng mới hiểu, ngượng ngùng sờ mũi một, thấy Tướng quân đặt biểu tiểu thư ở trên áo choàng ngắn.

Đôi giầy thêu tinh xảo mang trên chân ngọc kia cũng không vì nước mưa mà dính vào nước bùn chút nào. Hắn lại cởi áo khoác ra trực tiếp khoác lên trên người của Thẩm Họa, lại buộc lại sợi dây cho nàng. Thẩm Họa vẫy vẫy tay về phía Tiểu Kỳ Lân, Dục Ca Nhi vui mừng nhảy nhót tới đây. Hai người càng ngày càng đạt được ăn ý, cậu nửa là chơi đùa, nửa là sợ lạnh chui vào trong áo khoác, y như khi hát tuồng thì mỗi lần chạy vào trong tấm màn, tự mình thò đầu ra, lại rụt trở về, chơi một

/103

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status