Mỹ Nhân Như Họa

Chương 69 - Chương 69

/103


Cũng không đến mười ngày, vùng sông nước Giang Nam đã tiến vào tháng chín, ban ngày ở Hàng Châu chính là thích hợp, không lạnh không khô. Ngày hôm đó, Thẩm Họa ngồi ở trong sân xen lẫn ánh nắng tươi sáng, Trụy Nhi thì đứng ở bên cạnh, thỉnh thoảng chuyển một cành hoa hoặc là cây kéo.

Biểu tiểu thư nhàn nhã thong dong chăm sóc hoa cỏ, Trụy Nhi còn oán trách tự tức giận, chỉ vì buổi sáng Hạ lão phu nhân lại tới, liên tục mấy ngày này cũng không biết xấu hổ tới ba chuyến. Nói gì là muốn sửa chữa tốt quan hệ, nhưng biểu hiện trên mặt và lời trong miệng kia, điểm nào không phải đang giễu cợt biểu tiểu thư bọn họ là một nữ cô nhi, phối trưởng tôn què chân của Hạ gia họ cũng có chút với cao đấy.

Lão thái thái Hạ gia kia quả thật chẳng biết xấu hổ, sao mặt dày như vậy? Lần tới, bà ta còn dám tới muội nhất định cầm cây chổi đuổi ra ngoài. Trụy Nhi đưa tới một cây kéo, tư thế kia cũng có chút ý muốn chọt người.

Nếu không phải biểu tiểu thư không để cho nàng nhiều lời, nàng cần phải học tư thế chọt lỗ mũi lão thái bà của Mộc Quỳ kia, nói cho bà ta biết, thấy rõ chưa, vị nữ cô nhi trong miệng bà sắp trở thành phu nhân Tướng quân đệ nhất Đại Lương. Hạ gia các người là thứ cỏ đuôi chó gì, cũng dám liếm mặt tới, bèn học Vương thẩm kia mắng từ nơi nào nhanh cút đến nơi đó.

Thẩm Họa nhận lấy cây kéo cắt sửa đi mấy cành hoa lá nhô ra, không sao cả cười cười, Hiện nay nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, đừng để cho Tướng quân ngột ngạt. Nàng nghe nói ít ngày nữa thái tử cũng sắp tới Hàng Châu rồi. Thật là náo nhiệt, không trách được gần đây Tiêu Dịch cũng vội vàng hơn.

Miệng Cầu Dũng hết sức dễ nạy ra, hơn phân nửa chuyện đều là Thẩm Họa biết được từ trong miệng Cầu Dũng. Thì ra là bên thái tử lên đường đi gấp cả đêm, lúc vào khe sâu đó có cảm giác mai phục trước, từ trên đỉnh núi đẩy tảng đá lớn xuống, phỉ đồ cướp đoạt khoản bạc giúp nạn thiên tai. Thái tử và tính cả hai tên quan viên đều bị thương nhẹ, mà Bùi Nghị đang toàn lực lùng bắt thủ phạm chính.

Theo tin tức thám tử, thủ lĩnh cướp khoản bạc lại còn là hai nữ nhân, bên Triệu Tri huyện kia bận bịu việc tiếp đón thái tử đã chạy tới thỉnh tội. Tiêu Dịch cũng không gấp trừ phiến loạn, chỉ nói thời cơ không đúng. Hắn vừa nghe nói khoản bạc mất rồi, sau khi nhận được mật thư của thám tử, ngày hôm sau bèn lặng lẽ giá ngựa đi cùng Cầu Dũng điều tra khoản bạc giúp nạn thiên tai.

Chuyện này tới quá đột ngột, Tiêu Dịch cũng không ngờ Lãnh Thanh Ngọc sẽ không biết nặng nhẹ như vậy, vì báo thù lại đánh chủ ý tới bạc giúp nạn thiên tai, cho rằng bên cạnh thái tử đều là người ngu ngốc bất tài sao? Hôm nay chỉ thiếu thời gian để cho người ta bắt được đồng thời điều tra ra lai lịch hai người bọn họ, lần này, Tiêu Dịch tới chính là đi cứu chủ tớ hai người các nàng.

Dĩ nhiên là Thẩm Họa không biết những thứ này, nhưng có một việc, nàng mơ hồ nghe được trong quan viên đi theo thái tử có Tống Tử Quận.

Hiện nay cái tên này chính là một cây gai trong lòng Thẩm Họa, gốc cây gai còn là tự mình cứng rắn ghim trong thịt, vừa áy náy lại không có mặt mũi đối với Tống Tử Quận. Lúc đầu bảo hắn đến Hầu phủ cầu hôn là thật sự muốn gả cho hắn, chỉ vì muốn rời khỏi Hầu phủ, thoát khỏi sự dây dưa của Tiêu Dịch, sống qua ngày bình thường. Nhưng hôm nay, nàng còn có tư cách gì đi chấm mút một người trong sạch thật thà như vậy, lòng của nàng đã cho người khác, cũng càng ngày càng rõ ràng rung động tự đáy lòng mình là vì người nào.

Tống Tử Quận bị vô tội cuốn vào cuộc sống của nàng, Thẩm Họa là một người nhanh nhẹn, nhưng sự kiện này lại làm cực kỳ không đặc sắc. Sau khi người thông minh làm việc ngốc, chỉ là nội tâm nghĩ lại tự trách đã đủ nàng rất muốn mài giũa từ từ cho mình chết rồi. Luôn nghĩ, nếu mà gặp Tống Tử Quận nhất định phải cố gắng nói rõ ràng với hắn. Nếu chuyện đã phát triển trở thành như vậy, nàng phải có dũng khí tráng sĩ chặt tay để chặt đứt con đường này, để tránh làm trễ nãi nhân duyên tốt của Tử Quận huynh. Về phần, hắn có tiếp nhận mình nói xin lỗi hay không, Thẩm Họa cũng thấp thỏm, chỉ có thể hết lòng đền bù, làm hết sức.

Lúc này có thị vệ đóng vai gã sai vặt đi tới bẩm báo, chỉ nói bên ngoài có một người thanh niên gọi là Hạ Thiên Ân muốn gặp biểu tiểu thư. Thẩm Họa nghe xong trên mặt cũng không có bao nhiêu biểu cảm, chậm rãi buông cây kéo trong tay xuống, lại bảo Trụy Nhi đưa tới một cành hoa, mới trả lời, Đuổi đi, không gặp.

Chỉ chốc lát sau thị vệ lại tới hỏi thăm, chỉ nói thanh niên ngồi trên xe lăn kia nhất định không chịu rời đi, thái độ hết sức kiên quyết, lại bởi vì xe lăn quá mức chói mắt dẫn tới không ít láng giềng ló ra nhìn, bọn họ cũng không tiện đánh đuổi một người què đi.

Trụy Nhi cũng đủ phiền, tức giận lẩm bẩm, Người Hạ gia bọn họ thật là miếng thuốc cao bôi trên da chó, dán trên thân người là không bóc xuống được, không dứt không thôi còn quấn lấy biểu tiểu thư ngài, đợi muội đi ra ngoài phải mắng hắn máu chó đầy đầu mới tính hả giận. Nói rồi, Trụy Nhi bèn sải bước đi ra ngoài.

Thẩm Họa cũng không ngăn cản, nếu Trụy Nhi và một lão thái thái lôi kéo lẫn nhau, khó tránh khỏi sẽ bị người lên án. Nhưng một người thanh niên thì đừng bàn những thứ khác, tạm thời không nói có biết hay không, ngoại nam tới tìm một cô nương gia tóm lại là không thích hợp.

Cũng chỉ một lát đã nghe thị vệ rảo bước vội vã đi tới lần nữa, ôm quyền nhất thiết phải mời biểu tiểu thư đi ra ngoài xử lý một phen. Thì ra là Trụy Nhi đi ra ngoài thật sự kiếm lời khó nghe chửi rủa Hạ Thiên Ân một trận, cái gì tim sói bị chó ăn hết, loại vong ân phụ nghĩa gì đó. Nếu là nam nhi bình thường nghe nói như thế chắc chắn giận tím mặt, không còn mặt tới cửa.

Nhưng hiển nhiên Hạ Thiên Ân này không phải loại bộ dạng rập khuôn kia, thế nhưng thật sự lấy ra thiếp canh có đóng Quan Ấn của Hạ gia đính hôn với Thẩm gia lúc đầu, còn vứt bỏ xe lăn quỳ trên mặt đất xin Thẩm Họa ra ngoài gặp nhau, nói là xin tội vì tổ mẫu mình làm chuyện hồ đồ.

Bản thân một nam nhi bảy thước thành người què đã khiến người đồng tình, hiện tại lại rưng rưng quỳ gối trước cửa giải thích lúc đầu không giữ chữ tín vì nỗi khổ tâm, tự nhiên làm cho người ta nghe lộ vẻ xúc động. Thẩm Họa nghe xong thị vệ bẩm báo, trong mắt đẹp càng hiện ra một tầng chán ghét, cây kéo sắc bén trong tay khẽ nghiêng, giữa hông cành hoa lại bị cắt đứt ngang, bông hoa rơi vào trên mặt bàn, rải ra mấy mảnh cánh hoa nhụy đỏ,


/103

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status