Đến giờ đi học, nó hí hửng tưởng tượng ra khuôn mặt tức giận của con bé Misun cùng
đàn em khi thấy nó đang lượn lờ quanh hai chàng công tử này đây. Nhìn thấy thái độ
cười cười như đười ươi của con bé, Kahada đưa tay làm dấu thánh miệng ko ngừng lẩm
nhẩm: “Amen, xin chúa tha thứ cho cơn điên loạn nhất thời của con bé. Mặc dù hắn chưa
từng biét gì về Chúa ngoài cái tên thông thường. Takashi thì khác , nhìn thấy nó vui vẻ, hắn cũng phấn chấn hơn.
Ngồi trong lớp học, ngoài lườm nguýt tên Gasun biến thái, nó còn nhận đc cả tá cái liếc
nhìn hậm hực, đe doạ của con bé Misun. Khi hai mắt chạm nhau, nó còn trợn mắt nhìn
thách thức.Cả buổi học mà nó cứ ngó lên ngó xuống, quay sang quay phải. Vì sao
ư?????????Tất cả chỉ vì cái môn học quái quỷ :PHA CHẾ MÁU. Nó chẳng hỉu môn học
này có lợi ích gì cho cuộc sống hay ko mà nhìn học sinh ai cũng hí hửng, như kiểu nhặt
được một bao chứa đầy vàng ấy, có khi còn hơn ấy chứ. Nó nhăn mặt quay sang Jujin
hỏi nhỏ:
- Anh, cái môn học quái quỷ này là gì vậy ??????
- Hả?????
Jujin trợn tròn mắt khi nghe câu hỏi hết sức ngớ ngẩn của con bé. Takashi nghe nó hỏi
vậy thì vội vàng nháy mắt với Jujin , miệng cười trả lời lấp liếm:
- à, cũng chẳng có gì. Rảnh rỗi chẳng có gì làm nên học cho vui ấy mà.
Nó gật gù ra chiều chấp nhận dù câu trả lời chả nghe xuôi tai lắm.
Gasun ngồi lặng đi khi nghe nó hỏi. Miệng khẽ lẩm nhẩm những âm thanh vô thức. “Tại
sao con bé lại hỏi vậy??” Đối vs một vampire cấp A, điều căn bản nhất như thế sao lại ko
biết. Một vampire quan trọng nhất là khả năng kiềm chế trc máu người, vì thế phải học đẻ
biết cách pha chế lương thực cũng như rèn luyện khả năng trc máu có tỉ lệ cao. Và hắn
bây giờ cũng ms để ý. Nó khác hoàn toàn vs tụi vampire nữ ở đây. Có phải chăng vì thế
mà hắn thấy hứng thú vs nó. Nó ko dùng đc thức ăn thức uống ở đây, cách đi lại nói
chuyện khác xa thế giới vampire ở đây. Hay nó ko phải vampire mà chỉ là con người,
nhưng con người thì vào đây làm gì. Một mobòng bong trong suy nghĩ cua rhắn và bị cắt
ngang bởi tiếng chuông giữa giờ. Takashi và Jujin nhanh chóng hướng canteen mà đi .
Nó gọi vs lại:
-Way, hai anh ko đợi em sao.???
-Hả , em cũng đi sao.Takashi thắc mắc hỏi lại
-Chuyện lạ à nha.Jujin cười cười nháy mắt nhìn nó khiến cho đội ngũ fan dổ rầm.Tiến lại
về fía cả hai, nó khoác tay than mật, miệng thì liến thoắng mà mắt thì cứ dán chặt vào
khuôn mặt tức của con bé é Misun:
-Có gì mà lạ.Thick thì đi thôi.với lại ngồi ở đây một mình buồn muốn chết. Đi vs mấy
anh chẳng phải vui hơn sao?
Nó nháy mắt một cái rồi lôi tuột hai thằng đi.
Tại canteen, nó đã nhìn thấy ông anh to đầu của mình. Nó nhẹ bước lại gần định hù
thì…..
-Nhok thôi cái trò con nít ấy đi. To đầu rồi mà còn thích hù người khác…
Nó xụ mặt bước vào ghế ngồi, nằm phịch lên bàn ăn, giận dỗi nói:
- Hai kì quá, em thick kia mà. Mà sao Hai bít là em, em vào Hai đâu có thấy. Trước
-
- kia em đứng trước mặt, Hai cũng đâu có bít là em.
-
Kahanda bấy giờ cũng mới ngớ người ra.Uk nhỉ, sao hắn cảm nhận được cđó là
Kasumi.Từ từ ngẫm nghĩ lại, hắn phát hiện ra.Mùi vampire trên cơ thể Kasumi đã bắt đầu
lộ ra. Tốc độ ko còn tính theo từng ngày nữa mà là từng….giây. Và hắn đã từ đó mà nhận
ra. Một mùi vampire đặc biêt, ko thể lẫn vào ai. Thứ mùi của chỉ riêng Nữ hoàng. Nhưng
nó sao lại bộc lộ ra trong khi con bé vẫn chưa phát hiện thân thế thật sự của bản thân. Vội
vã quay sang Takashi , hắn hoảng hốt:
-Hôm nay ngày bao nhiêu vậy??????
-Dương thì 3/6, âm là 4/5.
-Đúng mà. Hắn hí hửng thở phào.
Nó chú ý nãy giờ thái độ của Kahanda, giở mới lên tiếng:
- Đúng gì Hai????
- Thì hai ngày nữa là tới ngày Đêm………
Takashi nhanh chóng giơ chân đạp nhẹ một cái vào chân hắn, hắn mới phát hiện mình
vừa bị hố, vội vã chữa cháy:
-à, ý anh là đêm mai có lẽ nhiều sao, định rủ em đi ngắm ý mà.
Nó xì một cái rõ dài rồi lôi ống sữa con bò trong cặp hút một hơi dài. Khi đồ ăn trên bàn
đc để sẵn sàng đầy đủ thì cửa lớn mở, bóng một cô gái bước vào………..
đàn em khi thấy nó đang lượn lờ quanh hai chàng công tử này đây. Nhìn thấy thái độ
cười cười như đười ươi của con bé, Kahada đưa tay làm dấu thánh miệng ko ngừng lẩm
nhẩm: “Amen, xin chúa tha thứ cho cơn điên loạn nhất thời của con bé. Mặc dù hắn chưa
từng biét gì về Chúa ngoài cái tên thông thường. Takashi thì khác , nhìn thấy nó vui vẻ, hắn cũng phấn chấn hơn.
Ngồi trong lớp học, ngoài lườm nguýt tên Gasun biến thái, nó còn nhận đc cả tá cái liếc
nhìn hậm hực, đe doạ của con bé Misun. Khi hai mắt chạm nhau, nó còn trợn mắt nhìn
thách thức.Cả buổi học mà nó cứ ngó lên ngó xuống, quay sang quay phải. Vì sao
ư?????????Tất cả chỉ vì cái môn học quái quỷ :PHA CHẾ MÁU. Nó chẳng hỉu môn học
này có lợi ích gì cho cuộc sống hay ko mà nhìn học sinh ai cũng hí hửng, như kiểu nhặt
được một bao chứa đầy vàng ấy, có khi còn hơn ấy chứ. Nó nhăn mặt quay sang Jujin
hỏi nhỏ:
- Anh, cái môn học quái quỷ này là gì vậy ??????
- Hả?????
Jujin trợn tròn mắt khi nghe câu hỏi hết sức ngớ ngẩn của con bé. Takashi nghe nó hỏi
vậy thì vội vàng nháy mắt với Jujin , miệng cười trả lời lấp liếm:
- à, cũng chẳng có gì. Rảnh rỗi chẳng có gì làm nên học cho vui ấy mà.
Nó gật gù ra chiều chấp nhận dù câu trả lời chả nghe xuôi tai lắm.
Gasun ngồi lặng đi khi nghe nó hỏi. Miệng khẽ lẩm nhẩm những âm thanh vô thức. “Tại
sao con bé lại hỏi vậy??” Đối vs một vampire cấp A, điều căn bản nhất như thế sao lại ko
biết. Một vampire quan trọng nhất là khả năng kiềm chế trc máu người, vì thế phải học đẻ
biết cách pha chế lương thực cũng như rèn luyện khả năng trc máu có tỉ lệ cao. Và hắn
bây giờ cũng ms để ý. Nó khác hoàn toàn vs tụi vampire nữ ở đây. Có phải chăng vì thế
mà hắn thấy hứng thú vs nó. Nó ko dùng đc thức ăn thức uống ở đây, cách đi lại nói
chuyện khác xa thế giới vampire ở đây. Hay nó ko phải vampire mà chỉ là con người,
nhưng con người thì vào đây làm gì. Một mobòng bong trong suy nghĩ cua rhắn và bị cắt
ngang bởi tiếng chuông giữa giờ. Takashi và Jujin nhanh chóng hướng canteen mà đi .
Nó gọi vs lại:
-Way, hai anh ko đợi em sao.???
-Hả , em cũng đi sao.Takashi thắc mắc hỏi lại
-Chuyện lạ à nha.Jujin cười cười nháy mắt nhìn nó khiến cho đội ngũ fan dổ rầm.Tiến lại
về fía cả hai, nó khoác tay than mật, miệng thì liến thoắng mà mắt thì cứ dán chặt vào
khuôn mặt tức của con bé é Misun:
-Có gì mà lạ.Thick thì đi thôi.với lại ngồi ở đây một mình buồn muốn chết. Đi vs mấy
anh chẳng phải vui hơn sao?
Nó nháy mắt một cái rồi lôi tuột hai thằng đi.
Tại canteen, nó đã nhìn thấy ông anh to đầu của mình. Nó nhẹ bước lại gần định hù
thì…..
-Nhok thôi cái trò con nít ấy đi. To đầu rồi mà còn thích hù người khác…
Nó xụ mặt bước vào ghế ngồi, nằm phịch lên bàn ăn, giận dỗi nói:
- Hai kì quá, em thick kia mà. Mà sao Hai bít là em, em vào Hai đâu có thấy. Trước
-
- kia em đứng trước mặt, Hai cũng đâu có bít là em.
-
Kahanda bấy giờ cũng mới ngớ người ra.Uk nhỉ, sao hắn cảm nhận được cđó là
Kasumi.Từ từ ngẫm nghĩ lại, hắn phát hiện ra.Mùi vampire trên cơ thể Kasumi đã bắt đầu
lộ ra. Tốc độ ko còn tính theo từng ngày nữa mà là từng….giây. Và hắn đã từ đó mà nhận
ra. Một mùi vampire đặc biêt, ko thể lẫn vào ai. Thứ mùi của chỉ riêng Nữ hoàng. Nhưng
nó sao lại bộc lộ ra trong khi con bé vẫn chưa phát hiện thân thế thật sự của bản thân. Vội
vã quay sang Takashi , hắn hoảng hốt:
-Hôm nay ngày bao nhiêu vậy??????
-Dương thì 3/6, âm là 4/5.
-Đúng mà. Hắn hí hửng thở phào.
Nó chú ý nãy giờ thái độ của Kahanda, giở mới lên tiếng:
- Đúng gì Hai????
- Thì hai ngày nữa là tới ngày Đêm………
Takashi nhanh chóng giơ chân đạp nhẹ một cái vào chân hắn, hắn mới phát hiện mình
vừa bị hố, vội vã chữa cháy:
-à, ý anh là đêm mai có lẽ nhiều sao, định rủ em đi ngắm ý mà.
Nó xì một cái rõ dài rồi lôi ống sữa con bò trong cặp hút một hơi dài. Khi đồ ăn trên bàn
đc để sẵn sàng đầy đủ thì cửa lớn mở, bóng một cô gái bước vào………..
/50
|