-AISY chị nên nhớ năm đó ai đã lừa tôi khiến mẹ con tôi gặp cảnh ngày hôm nay (việc Edgar bắt được nó lúc nhỏ)
Mẹ nó giận dữ chỉ vào AISY nói
-Cái giá ta trả ngày đó không phải là bị người mình yêu đánh đến mất thể xác hay sao?
AISY ngữa mặt lên trời cừơi lớn đôi mắt khép lại che đi sự đau lòng"Ngày ấy thấy em mình như vậy đâu phải bà không đau lòng thậm chí là ân hận muốn cùng nó rời khỏi nơi tăm tối này nhưng....nhiệm vụ nữ hoàng giao bà chưa hoàn thành" (Nữ hoàng ở đây ko phải mẹ nó mà ý nó mà là một nhân vật khác chưa xuất hiện)
-Chị.....
Mẹ nó im lặng ko phải ko biết nói gì mà chỉ là không biết phải nói sao
-Thời gian của em đã sắp hết cố gắng tận dụng khoảng thời gian còn lại đi
AISY nói xong lập tức biến mất
Nó nảy giờ vẩn đứng đó nhìn hai ngừơi không nói gì chỉ đơn giản là nghe là hiểu không có cảm xúc gì. Giận dữ có không ? Không hề có một chút , hay vui mừng khi người hãm hại nó đã có kết cục thê thảm ? Một chút cũng không có hay chăng chính là cảm giác......đau xót,thê lương, thấu hiểu cho người dì đó của mình. Nó không hiểu rốt cuộc tại sao lại vậy? Thật sự không tài nào hiểu?
-Mẹ...
Nhìn người mẹ mình mới gặp lại chưa lâu giờ đang dần phai nhạt trong suốt nó chợt giật mình thốt lên câu nói vừa nảy lại vang lên
............Thời gian của em không còn nhiều.....
............Thời gian của em không còn nhiều.....
............Thời gian của em không còn nhiều.....
-Thời gian đã hết ta phải đi.....hãy nhớ khu rừng Ảo Vọng......Thiên thần và Ác Thần.....Gặp Casuô đưa chiếc lọ trong ông ấy.....sống thật.......
Lời nói chưa giức bà đã biến mất để lại những lời nói đứt quảng cho nó
-KHÔNG KHÔNG...MẸ MẸ ĐỪNG ĐI
chợt mở mắt không phải khung cảnh màu trắng không phải dòng sông đó không phải cái đình đó tất cả tất cả đều không phải đều biến mất chỉ còn lại căn phòng quen thuộc mà thôi à còn có hắn đang gục đầu nằm ngủ kế bên giường đang nắm chặt đôi tay phải của nó thật ấm áp nhưng tay trái lại đang bị Youki cầm chặt ,anh vẩn đang dựa người vào giường ngủ. Hai người này sao vậy? Hành động này là sao ? Cảm giác ấm áp đang có dòng nước chảy qua này là gì? Thật sự rất khó nói.......
Mẹ nó giận dữ chỉ vào AISY nói
-Cái giá ta trả ngày đó không phải là bị người mình yêu đánh đến mất thể xác hay sao?
AISY ngữa mặt lên trời cừơi lớn đôi mắt khép lại che đi sự đau lòng"Ngày ấy thấy em mình như vậy đâu phải bà không đau lòng thậm chí là ân hận muốn cùng nó rời khỏi nơi tăm tối này nhưng....nhiệm vụ nữ hoàng giao bà chưa hoàn thành" (Nữ hoàng ở đây ko phải mẹ nó mà ý nó mà là một nhân vật khác chưa xuất hiện)
-Chị.....
Mẹ nó im lặng ko phải ko biết nói gì mà chỉ là không biết phải nói sao
-Thời gian của em đã sắp hết cố gắng tận dụng khoảng thời gian còn lại đi
AISY nói xong lập tức biến mất
Nó nảy giờ vẩn đứng đó nhìn hai ngừơi không nói gì chỉ đơn giản là nghe là hiểu không có cảm xúc gì. Giận dữ có không ? Không hề có một chút , hay vui mừng khi người hãm hại nó đã có kết cục thê thảm ? Một chút cũng không có hay chăng chính là cảm giác......đau xót,thê lương, thấu hiểu cho người dì đó của mình. Nó không hiểu rốt cuộc tại sao lại vậy? Thật sự không tài nào hiểu?
-Mẹ...
Nhìn người mẹ mình mới gặp lại chưa lâu giờ đang dần phai nhạt trong suốt nó chợt giật mình thốt lên câu nói vừa nảy lại vang lên
............Thời gian của em không còn nhiều.....
............Thời gian của em không còn nhiều.....
............Thời gian của em không còn nhiều.....
-Thời gian đã hết ta phải đi.....hãy nhớ khu rừng Ảo Vọng......Thiên thần và Ác Thần.....Gặp Casuô đưa chiếc lọ trong ông ấy.....sống thật.......
Lời nói chưa giức bà đã biến mất để lại những lời nói đứt quảng cho nó
-KHÔNG KHÔNG...MẸ MẸ ĐỪNG ĐI
chợt mở mắt không phải khung cảnh màu trắng không phải dòng sông đó không phải cái đình đó tất cả tất cả đều không phải đều biến mất chỉ còn lại căn phòng quen thuộc mà thôi à còn có hắn đang gục đầu nằm ngủ kế bên giường đang nắm chặt đôi tay phải của nó thật ấm áp nhưng tay trái lại đang bị Youki cầm chặt ,anh vẩn đang dựa người vào giường ngủ. Hai người này sao vậy? Hành động này là sao ? Cảm giác ấm áp đang có dòng nước chảy qua này là gì? Thật sự rất khó nói.......
/41
|