Triệu Tử Yến lại không đồng ý với ý kiến của Lâm Lệ Cường.
Thậm chí lại cảm thấy... điện hạ có người mình thích.
Đây là chuyện tốt a!
Triệu thừa tướng vẫn luôn cảm thấy, điện hạ mặt nào cũng tốt, nhưng là tác phong làm việc quá tàn nhẫn vô tình.
Triệu Tử Yến vẫn luôn lo lắng, một ngày kia nếu Hiên Viên Vĩnh Hạo ngồi trên ngôi vị hoàng đế, chính sách quá tàn bạo tàn ngược.
Một người không có tình cảm, hắn làm sao có thể yêu thương con dân của mình?
Nhưng bây giờ không còn như vậy nữa.
Điện hạ lại có người mình thích.
Điều này cũng thể hiện, có lẽ điện hạ không tàn nhẫn vô tình như trong suy nghĩ của mình.
Khi Triệu Tử Yến đang suy nghĩ, Nam Đường đi theo phía sau Tam điện hạ lại đột nhiên vòng lại.
Nam Đường ôm quyền hành lễ, "Thừa tướng, tướng quân, điện hạ muốn gặp hai người."
Lâm Lệ Cường nghe vậy trừng mắt, có chút không thể tin tưởng, giống như muốn xác nhận lại, "Điện hạ muốn gặp hai người cùng một lúc?"
"Đúng vậy."
Lâm Lệ Cường không hiểu, nghiêng đầu nhìn Triệu Tử Yến, "Triệu thừa tướng, ngươi phân tích phân tích xem, điện hạ có ý gì? Điện hạ chưa bao giờ gọi hai chúng ta cùng một lúc."
Hiên Viên Vĩnh Hạo rất cẩn thận, không chỉ giấu giếm Đại điện hạ, nhị điện hạ, còn phải giấu cả Hoàng Thượng.
Cho nên ngày thường ngay cả khi có chuyện quan trọng cần thương lượng, cũng chỉ hẹn một người, người ngoài nhìn qua, chỉ nghĩ Tam điện hạ muốn lung lạc quan hệ.
Còn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế gì đó.
Chẳng những Hoàng Thượng chưa bao giờ đặt hắn ở trong mắt, mà những vương công đại thần đó cũng chưa bao giờ coi Tam điện hạ là người được chọn.
Mọi người đều biết, thừa tướng và tướng quân giằng co đối địch.
Nếu nghênh ngang được mời tới tẩm điện của Tam điện hạ, chỉ sợ sẽ bị chú ý.
Triệu Tử Yến không lên tiếng, Lâm Lệ Cường nhíu mày, bỗng nhiên nghĩ tới chuyện gì, "Chẳng lẽ là... có liên quan tới nha hoàn kia?"
Nghĩ thêm cũng không đoán chính xác được, hai người đi theo phía sau Nam Đường.
Triệu Tử Yến nho nhã ôn hòa, lên tiếng: "Nam Đường, nha hoàn vừa rồi đi theo điện hạ đã bao lâu?"
Thật ra ba người rất quen thuộc.
Cho nên cũng biết, Triệu thừa tướng và Lâm tướng quân hướng về điện hạ.
Khi nói chuyện cũng không có sự đề phòng như ngày thường.
Cứng nhắc lạnh nhạt trả lời, "Hơn một tháng."
Triệu Tử Yến trầm ngâm một lát, "Vậy thái độ của điện hạ với nha hoàn đó như thế nào?"
"Chiều chuộng yêu thương chưa từng có."
Giọng nói thô cuồng của Lâm Lệ Cường vang lên, "Thân phận bối cảnh đều điều tra xong?"
Lâm Lệ Cường không rõ mấy chuyện tình cảm nam nữ, mà chỉ quan tâm Tam điện hạ có nguy hiểm khi ở bên cạnh nha hoàn này không.
Vừa hỏi câu này, Nam Đường im lặng.
Nửa ngày sau, Nam Đường lạnh nhạt trả lời, "Điện hạ nắm chắc, trong lòng rõ ràng."
Lâm Lệ Cường nghe câu trả lời không rõ ràng này, biết nhất định là có điều chưa nói "Nha hoàn đó là gian tế được phái tới?!"
Có đáp án, ấn tượng của Lâm Lệ Cường về Tô Yên càng không tốt.
Triệu Tử Yến vỗ vỗ bả vai Lâm Lệ Cường, giọng nói ôn hòa, "Tạm thời đừng nóng nảy, điện hạ trong lòng hiểu rõ, chuyện này không cần chúng ta nhọc lòng."
Vừa nói, ba người vừa đi tới tẩm điện.
Mà hai người kia đã vào trong tẩm điện.
Tô Yên bị đặt trên ghế.
Sắc mặt nàng có chút suy yếu, móc một viên kẹo từ trong túi ra.
Chậm rì rì bóc vỏ.
Ngón tay đều đang run rẩy, bóc một viên kẹo cũng mất quá nhiều thời gian.
Giọng nói của Tiểu Hoa tràn đầy tự hào, "Ký chủ, thật ngầu! Thật là lợi hại!!"
Người vừa ngoan lại vừa nghe lời, thời điểm mấu chốt sức chiến đấu lại mạnh mẽ, là ký chủ của nó!
Bù chương hôm qua nhé "^"
Thậm chí lại cảm thấy... điện hạ có người mình thích.
Đây là chuyện tốt a!
Triệu thừa tướng vẫn luôn cảm thấy, điện hạ mặt nào cũng tốt, nhưng là tác phong làm việc quá tàn nhẫn vô tình.
Triệu Tử Yến vẫn luôn lo lắng, một ngày kia nếu Hiên Viên Vĩnh Hạo ngồi trên ngôi vị hoàng đế, chính sách quá tàn bạo tàn ngược.
Một người không có tình cảm, hắn làm sao có thể yêu thương con dân của mình?
Nhưng bây giờ không còn như vậy nữa.
Điện hạ lại có người mình thích.
Điều này cũng thể hiện, có lẽ điện hạ không tàn nhẫn vô tình như trong suy nghĩ của mình.
Khi Triệu Tử Yến đang suy nghĩ, Nam Đường đi theo phía sau Tam điện hạ lại đột nhiên vòng lại.
Nam Đường ôm quyền hành lễ, "Thừa tướng, tướng quân, điện hạ muốn gặp hai người."
Lâm Lệ Cường nghe vậy trừng mắt, có chút không thể tin tưởng, giống như muốn xác nhận lại, "Điện hạ muốn gặp hai người cùng một lúc?"
"Đúng vậy."
Lâm Lệ Cường không hiểu, nghiêng đầu nhìn Triệu Tử Yến, "Triệu thừa tướng, ngươi phân tích phân tích xem, điện hạ có ý gì? Điện hạ chưa bao giờ gọi hai chúng ta cùng một lúc."
Hiên Viên Vĩnh Hạo rất cẩn thận, không chỉ giấu giếm Đại điện hạ, nhị điện hạ, còn phải giấu cả Hoàng Thượng.
Cho nên ngày thường ngay cả khi có chuyện quan trọng cần thương lượng, cũng chỉ hẹn một người, người ngoài nhìn qua, chỉ nghĩ Tam điện hạ muốn lung lạc quan hệ.
Còn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế gì đó.
Chẳng những Hoàng Thượng chưa bao giờ đặt hắn ở trong mắt, mà những vương công đại thần đó cũng chưa bao giờ coi Tam điện hạ là người được chọn.
Mọi người đều biết, thừa tướng và tướng quân giằng co đối địch.
Nếu nghênh ngang được mời tới tẩm điện của Tam điện hạ, chỉ sợ sẽ bị chú ý.
Triệu Tử Yến không lên tiếng, Lâm Lệ Cường nhíu mày, bỗng nhiên nghĩ tới chuyện gì, "Chẳng lẽ là... có liên quan tới nha hoàn kia?"
Nghĩ thêm cũng không đoán chính xác được, hai người đi theo phía sau Nam Đường.
Triệu Tử Yến nho nhã ôn hòa, lên tiếng: "Nam Đường, nha hoàn vừa rồi đi theo điện hạ đã bao lâu?"
Thật ra ba người rất quen thuộc.
Cho nên cũng biết, Triệu thừa tướng và Lâm tướng quân hướng về điện hạ.
Khi nói chuyện cũng không có sự đề phòng như ngày thường.
Cứng nhắc lạnh nhạt trả lời, "Hơn một tháng."
Triệu Tử Yến trầm ngâm một lát, "Vậy thái độ của điện hạ với nha hoàn đó như thế nào?"
"Chiều chuộng yêu thương chưa từng có."
Giọng nói thô cuồng của Lâm Lệ Cường vang lên, "Thân phận bối cảnh đều điều tra xong?"
Lâm Lệ Cường không rõ mấy chuyện tình cảm nam nữ, mà chỉ quan tâm Tam điện hạ có nguy hiểm khi ở bên cạnh nha hoàn này không.
Vừa hỏi câu này, Nam Đường im lặng.
Nửa ngày sau, Nam Đường lạnh nhạt trả lời, "Điện hạ nắm chắc, trong lòng rõ ràng."
Lâm Lệ Cường nghe câu trả lời không rõ ràng này, biết nhất định là có điều chưa nói "Nha hoàn đó là gian tế được phái tới?!"
Có đáp án, ấn tượng của Lâm Lệ Cường về Tô Yên càng không tốt.
Triệu Tử Yến vỗ vỗ bả vai Lâm Lệ Cường, giọng nói ôn hòa, "Tạm thời đừng nóng nảy, điện hạ trong lòng hiểu rõ, chuyện này không cần chúng ta nhọc lòng."
Vừa nói, ba người vừa đi tới tẩm điện.
Mà hai người kia đã vào trong tẩm điện.
Tô Yên bị đặt trên ghế.
Sắc mặt nàng có chút suy yếu, móc một viên kẹo từ trong túi ra.
Chậm rì rì bóc vỏ.
Ngón tay đều đang run rẩy, bóc một viên kẹo cũng mất quá nhiều thời gian.
Giọng nói của Tiểu Hoa tràn đầy tự hào, "Ký chủ, thật ngầu! Thật là lợi hại!!"
Người vừa ngoan lại vừa nghe lời, thời điểm mấu chốt sức chiến đấu lại mạnh mẽ, là ký chủ của nó!
Bù chương hôm qua nhé "^"
/2060
|