Edit: nad
Beta: Ngân Minn
Tô Yên cầm ly nước đi ra ngoài.
Đang lấy nước nóng, liền nghe được đằng sau có tiếng nói.
Giọng rất lớn, giống như là đang cố ý nói cho cô nghe.
"Cậu nói xem cuộc sống sao lại thế này chứ. Chẳng lẽ nam thần giờ đều kiểu thích giả đáng thương, giả văn tĩnh?"
Bên cạnh có người chen vào nói
"Văn tỷ, trêи đời này, ai biết bề ngoài là đóa sen trắng bên trong lại là tâm địa thế nào? Cũng không thể mong tất cả mọi người trong ngoài như một giống như chúng ta đúng không?"
Văn tỷ nghe vậy, gật đầu
"Đúng vậy, chúng ta học không được cách dụ dỗ đàn ông như vậy, cũng không biết mẹ cô ta dạy cô ta thế nào. Đầu tiên là Bạch Hoành Vũ, sau đó là Tô Cổ, rồi lại học sinh chuyển trường mới tới. Học sinh chuyển trường kia mới tới không bao lâu đã có thể cùng hắn níu níu kéo kéo mờ ám như vậy. Thủ đoạn rất cao nha."
Những lời phía trước còn mờ mờ ám ám, nhưng mấy câu cuối này rõ ràng chính là nói về Tô Yên.
Tô Yên lấy nước xong, cầm lên, đang định đậy nắp.
Bỗng nhiên có một lực va chạm truyền đến từ phía sau.
Rầm một tiếng.
Nước nóng liền văng ra.
Tay Tô Yên lập tức liền đỏ bừng một mảng.
Người tên Văn tỷ kia trào phúng cười ra tiếng.
"Thật ngại quá, vừa rồi có trận gió thổi vào tôi, không đứng vững. Không cẩn thận đụng vào cậu."
Cô ta vừa nói vừa lui sang bên cạnh hai bước, ngón tay che mũi.
Làm bộ như Tô Yên là virus truyền nhiễm vậy.
Văn tỷ nhìn Tô Yên, đánh giá trêи dưới
"Tô hoa khôi định khóc đúng không? Quả thật là một đóa bạch liên hoa âm hiểm. Còn muốn được thương hại?"
Tô Yên nhìn da thịt trêи tay phải mình bị nóng đỏ bừng.
Cô không nói chuyện, đi về phía trước.
Đến trước mặt Văn tỷ kia, nâng ly nước nóng trêи tay đổ lên người cô ả.
Văn tỷ hét toáng lên
"A a a a!"
Đây là nước nóng, lúc đổ lên người Văn tỷ nước vẫn còn đang bốc hơi.
Dù là cách quần áo cũng vẫn cực kỳ nóng.
Hai nữ sinh bên cạnh khϊế͙p͙ sợ.
Tô Yên
"Ngại quá, là tôi cố ý."
Cô duỗi tay đẩy người tên Văn tỷ đang chắn trước mặt ra, đi về phía lớp học của mình.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Hai nữ sinh bên cạnh giơ tay ra kéo Tô Yên
"Cô không được đi! Cô bắt nạt Văn tỷ thành thế này rồi định đi?? Không có khả năng!"
Tất cả sự ghen ghét cùng phẫn nộ hỗn loạn mà hướng tới Tô Yên.
Văn tỷ cũng như điên lên đi đến trước mặt Tô Yên.
"Đồ đê tiện! Kỹ nữ trà xanh tâm địa độc ác!!"
Vừa nói vừa định đánh Tô Yên.
Văn tỷ dám làm vậy cũng là có nguyên nhân.
Cô ta từ trước đến nay ghét nhất là thấy mấy đứa tâm cơ kỹ nữ giả đáng thương.
Tất nhiên là cũng từng ngầm vạch mặt không ít đứa trà xanh kỹ nữ.
Đối phó mấy người như vậy là sở trường của cô ta.
Nên cũng chẳng sợ chút nào.
Chỉ là ······ vỏ quýt dày có móng tay nhọn, khi bị Tô Yên hất ngã cô ta vẫn còn chưa kịp hoàn hồn.
Tô Yên giống như đang đuổi ruồi bọ, tiện tay liền đẩy cả ba người sang một bên.
Nhìn thấy bọn họ ngã chật vật trêи mặt đất, trêи người dính nước.
Tô Yên hơi ngừng tay.
Mình ······ có phải đang bắt nạt người khác quá không.
Nghĩ vậy, cô liền không làm gì nữa, tiếp tục bưng ly nước đi về hướng phòng học.
Đi vào trong phòng, cả lớp cực kỳ yên tĩnh, nhìn Tô Yên bằng ánh mắt đầy phức tạp.
Ghen ghét, kinh ngạc, không thể tin được.
Hiển nhiên là mấy hành động của Tô Yên vừa xong đều bị mọi người thấy.
Beta: Ngân Minn
Tô Yên cầm ly nước đi ra ngoài.
Đang lấy nước nóng, liền nghe được đằng sau có tiếng nói.
Giọng rất lớn, giống như là đang cố ý nói cho cô nghe.
"Cậu nói xem cuộc sống sao lại thế này chứ. Chẳng lẽ nam thần giờ đều kiểu thích giả đáng thương, giả văn tĩnh?"
Bên cạnh có người chen vào nói
"Văn tỷ, trêи đời này, ai biết bề ngoài là đóa sen trắng bên trong lại là tâm địa thế nào? Cũng không thể mong tất cả mọi người trong ngoài như một giống như chúng ta đúng không?"
Văn tỷ nghe vậy, gật đầu
"Đúng vậy, chúng ta học không được cách dụ dỗ đàn ông như vậy, cũng không biết mẹ cô ta dạy cô ta thế nào. Đầu tiên là Bạch Hoành Vũ, sau đó là Tô Cổ, rồi lại học sinh chuyển trường mới tới. Học sinh chuyển trường kia mới tới không bao lâu đã có thể cùng hắn níu níu kéo kéo mờ ám như vậy. Thủ đoạn rất cao nha."
Những lời phía trước còn mờ mờ ám ám, nhưng mấy câu cuối này rõ ràng chính là nói về Tô Yên.
Tô Yên lấy nước xong, cầm lên, đang định đậy nắp.
Bỗng nhiên có một lực va chạm truyền đến từ phía sau.
Rầm một tiếng.
Nước nóng liền văng ra.
Tay Tô Yên lập tức liền đỏ bừng một mảng.
Người tên Văn tỷ kia trào phúng cười ra tiếng.
"Thật ngại quá, vừa rồi có trận gió thổi vào tôi, không đứng vững. Không cẩn thận đụng vào cậu."
Cô ta vừa nói vừa lui sang bên cạnh hai bước, ngón tay che mũi.
Làm bộ như Tô Yên là virus truyền nhiễm vậy.
Văn tỷ nhìn Tô Yên, đánh giá trêи dưới
"Tô hoa khôi định khóc đúng không? Quả thật là một đóa bạch liên hoa âm hiểm. Còn muốn được thương hại?"
Tô Yên nhìn da thịt trêи tay phải mình bị nóng đỏ bừng.
Cô không nói chuyện, đi về phía trước.
Đến trước mặt Văn tỷ kia, nâng ly nước nóng trêи tay đổ lên người cô ả.
Văn tỷ hét toáng lên
"A a a a!"
Đây là nước nóng, lúc đổ lên người Văn tỷ nước vẫn còn đang bốc hơi.
Dù là cách quần áo cũng vẫn cực kỳ nóng.
Hai nữ sinh bên cạnh khϊế͙p͙ sợ.
Tô Yên
"Ngại quá, là tôi cố ý."
Cô duỗi tay đẩy người tên Văn tỷ đang chắn trước mặt ra, đi về phía lớp học của mình.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Hai nữ sinh bên cạnh giơ tay ra kéo Tô Yên
"Cô không được đi! Cô bắt nạt Văn tỷ thành thế này rồi định đi?? Không có khả năng!"
Tất cả sự ghen ghét cùng phẫn nộ hỗn loạn mà hướng tới Tô Yên.
Văn tỷ cũng như điên lên đi đến trước mặt Tô Yên.
"Đồ đê tiện! Kỹ nữ trà xanh tâm địa độc ác!!"
Vừa nói vừa định đánh Tô Yên.
Văn tỷ dám làm vậy cũng là có nguyên nhân.
Cô ta từ trước đến nay ghét nhất là thấy mấy đứa tâm cơ kỹ nữ giả đáng thương.
Tất nhiên là cũng từng ngầm vạch mặt không ít đứa trà xanh kỹ nữ.
Đối phó mấy người như vậy là sở trường của cô ta.
Nên cũng chẳng sợ chút nào.
Chỉ là ······ vỏ quýt dày có móng tay nhọn, khi bị Tô Yên hất ngã cô ta vẫn còn chưa kịp hoàn hồn.
Tô Yên giống như đang đuổi ruồi bọ, tiện tay liền đẩy cả ba người sang một bên.
Nhìn thấy bọn họ ngã chật vật trêи mặt đất, trêи người dính nước.
Tô Yên hơi ngừng tay.
Mình ······ có phải đang bắt nạt người khác quá không.
Nghĩ vậy, cô liền không làm gì nữa, tiếp tục bưng ly nước đi về hướng phòng học.
Đi vào trong phòng, cả lớp cực kỳ yên tĩnh, nhìn Tô Yên bằng ánh mắt đầy phức tạp.
Ghen ghét, kinh ngạc, không thể tin được.
Hiển nhiên là mấy hành động của Tô Yên vừa xong đều bị mọi người thấy.
/2060
|