Tuy rằng ở trong video Cố Thời Vũ không đề cập tới, nhưng Ôn Noãn vẫn biết được từ Cố mụ mụ là hắn vì trở thành chỗ dựa cho cô mà nỗ lực học tập để bước chân vào thương trường. Chỉ là, Cố ba ba trừ bỏ dạy hắn buôn bán ở bên ngoài, rốt cuộc còn dạy hắn cái gì lung tung rối loạn như vậy a a a a !
Bên trong thùng giấy hình chữ nhật là một cái gối ôm nằm ngang màu trắng, xuyên qua lớp giấy gói plastic trong suốt, Ôn Noãn rõ ràng có thể nhìn thấy hình Cố Thời Vũ chỉ mặc một cái quần bơi in trên đó. Hắn đứng thẳng tắp, ngón tay có chút không được tự nhiên xoắn lại với nhau, từ mặt mày đỏ ửng cuả hắn liền biết lúc chụp ảnh này có bao nhiêu thẹn thùng. Một mặt khác cuả gối ôm là bóng dáng Cố Thời Vũ, vai rộng, eo nhỏ, mông hẹp, chân dài, làn da trắng nõn, bóng loáng non mịn.
Cái lễ vật này thật làm cho người ta cảm thấy thẹn a a a a, Ôn Noãn ở trong lòng kêu to, tay thế nhưng lại thành thật sờ soạng lên đó....
Buổi tối ngày hôm sau.
Tiểu Noãn, kia... cái lễ vật kia, ngươi thích sao? Cố Thời Vũ đầy mặt đỏ bừng, biểu tình lại nghiêm túc, hắn nỗ lực làm cho chính mình thong dong một ít.
Bộ dáng thiếu niên ngượng ngùng lại cố làm bộ nghiêm túc trêu trọc chính mình, Ôn Noãn thừa nhận mình lại bị Cố Thời Vũ manh tới rồi, yên lặng xoay người, che mặt.
Tiểu Noãn? Thấy Ôn Noãn đưa lưng về phía mình không nói lời nào, Cố Thờ Vũ trong lòng có chút nghi hoặc, rõ ràng ba ba mụ mụ nói làm như vậy Tiểu Noãn sẽ cao hứng a.
Ta rất thích lễ vật ngươi đưa ta. Ôn Noãn bị chọc chúng mamh điểm ra vẻ bình tĩnh xoay người nói.
Thật vậy chăng! Ánh mắt Cố Thời Vũ sáng lên.
Đương nhiên. Ôn Noãn khẳng định gật đầu: tối hôm qua ta còn mơ thấy ngươi.
Mơ thấy ta cái gì? Cố Thời Vũ tò mò hỏi.
Ôn Noãn cười một cái ý vị thâm thường: mơ thấy ngươi chỉ mặc độc quần lót cùng ta trên giường lăn qua lăn lại.
Phanh! Nhiệt khí trên mặt nổ tung, Cố Thời Vũ che mặt đỏ bừng thật lâu không nói lên lời.
Oanh tạc như thế vẫn vang vọng trong đầu Cố Thời Vũ, thậm chí tới buổi tối lúc hắn nằm trên giường ngủ vẫn không ngừng nghĩ đến lời nói Ôn Noãn, ban ngày đã chịu kích thích làm cho Cố Thời Vũ không thể không nằm mơ.
___ ___
Ánh đèn màu cam làm cho trong nhà mạ lên một tầng màu sắc ái muội, mái tóc dài đen nhánh của nữ nhân rối tung ở sau lưng, làn da tuyết trắng cùng mái tóc đen nhánh trước sau đối lập. Khóe miệng cô mang một nụ cười nhạt kèm theo chút phong tình, tựa như một con mèo ưu nhã từng bước một đi đến bên người mình, lặmg yên không một tiếmg động.
Thời Vũ.. cô ở bên tai hắn nhẹ giọng gọi tên của hắn, đầu lưỡi như có như không liếm vành tai hắn .
Đừng.. ngứa. Thiếu niên né tránh rụt cổ.
Nữ nhân cười khẽ lộ ra hàm răng trắng, nhẹ nhàng cắn hắn một chút.
A! Thiếu niên che lại cổ, đôi mắt ướt dầm dề nhìn cô.
Thân ái, còn chỗ nào ngứa không? Trên mặt nữ nhân Ôn Noãn cười vô hại, tay lại xấu xa sờ lên thân thể hắn: Ta giúp ngươi ngăn ngứa, ân? Âm cuối cùng gợi cảm lên cao.
Tiểu Noãn.... thiếu niên mở miệng thanh âm có chút run rẩy, nhưng mà hắn trừ bỏ gọi tên cô cũng không có biện pháp khác nói : Đừng.... chớ có sờ nơi đó!
Đây là một cái mộng tràn ngập cảnh xuân kiều diễm, trong mộng cô tựa như yêu tinh mê hoặc tâm hồn, tính cách lại giống tiểu ác ma chọc chết người không đền mạng. Mặc dù cô hết sức khiêu khích chính mình vẫn không thỏa mãn hắn, nhưng hắn lại không thể sinh khí với cô, trong lòng mới tức giận một chút lại bị tươi cười xinh đẹp của cô làm cho tiêu tan hết.
Làm người ta vừa yêu lại vừa hận nhưng lại không thể làm gì.
Tiểu Noãn!! Cố Thời Vũ xấu hổ và giận giữ từ trong mộng tỉnh lại, hình ảnh trong mộng lại nhất nhất hiện lên, giữa hai chân lạnh lạnh ướt ướt làm khuôn mặt tuấn tú của hắn đỏ lên.
Leng keng!
Thanh âm tin nhắn nhảy ra làm Cố Thời Vũ đang từ trong xấu hổ giật mình hoảng sợ, hắn vừa mở ra thì thấy đó là tin nhắn của Ôn Noãn.
'Thân ái Thời Vũ' thanh âm kiều diễm trong mộng lại vang lên làm Cố Thời Vũ xấu hổ đỏ bừng mặt mở tin nhắn.
Nửa đêm tỉnh lại, có phải hay không lại mơ thấy cái gì kỳ quái nha ~ [ cười ái muội ] ---- tiểu Noãn.
Thịch thịch thịch! Tim đập nhanh hơn, Cố Thời Vũ đầy mặt đỏ bừng nhanh chóng trả lời tin nhắn: không có!!
Đối phương cơ hồ là trả lời ngay sau một giây, Cố Thời Vũ còn chưa có đóng lại dao diện tin nhắn, Ôn Noãn đã gửi đến
Ngươi chột dạ ~ -- Tiểu Noãn
!!! CỐ Thời Vũ che mặt.
_____
Tân tài xế Cố Thời Vũ: mụ mụ , Tiểu Noãn không đi theo kịch bản! Trong mộng cũng không đi theo kịch bản!!
Tài xế già Ôn Noãn: hừ hừ xem ai bắt nạt ai!
Bên trong thùng giấy hình chữ nhật là một cái gối ôm nằm ngang màu trắng, xuyên qua lớp giấy gói plastic trong suốt, Ôn Noãn rõ ràng có thể nhìn thấy hình Cố Thời Vũ chỉ mặc một cái quần bơi in trên đó. Hắn đứng thẳng tắp, ngón tay có chút không được tự nhiên xoắn lại với nhau, từ mặt mày đỏ ửng cuả hắn liền biết lúc chụp ảnh này có bao nhiêu thẹn thùng. Một mặt khác cuả gối ôm là bóng dáng Cố Thời Vũ, vai rộng, eo nhỏ, mông hẹp, chân dài, làn da trắng nõn, bóng loáng non mịn.
Cái lễ vật này thật làm cho người ta cảm thấy thẹn a a a a, Ôn Noãn ở trong lòng kêu to, tay thế nhưng lại thành thật sờ soạng lên đó....
Buổi tối ngày hôm sau.
Tiểu Noãn, kia... cái lễ vật kia, ngươi thích sao? Cố Thời Vũ đầy mặt đỏ bừng, biểu tình lại nghiêm túc, hắn nỗ lực làm cho chính mình thong dong một ít.
Bộ dáng thiếu niên ngượng ngùng lại cố làm bộ nghiêm túc trêu trọc chính mình, Ôn Noãn thừa nhận mình lại bị Cố Thời Vũ manh tới rồi, yên lặng xoay người, che mặt.
Tiểu Noãn? Thấy Ôn Noãn đưa lưng về phía mình không nói lời nào, Cố Thờ Vũ trong lòng có chút nghi hoặc, rõ ràng ba ba mụ mụ nói làm như vậy Tiểu Noãn sẽ cao hứng a.
Ta rất thích lễ vật ngươi đưa ta. Ôn Noãn bị chọc chúng mamh điểm ra vẻ bình tĩnh xoay người nói.
Thật vậy chăng! Ánh mắt Cố Thời Vũ sáng lên.
Đương nhiên. Ôn Noãn khẳng định gật đầu: tối hôm qua ta còn mơ thấy ngươi.
Mơ thấy ta cái gì? Cố Thời Vũ tò mò hỏi.
Ôn Noãn cười một cái ý vị thâm thường: mơ thấy ngươi chỉ mặc độc quần lót cùng ta trên giường lăn qua lăn lại.
Phanh! Nhiệt khí trên mặt nổ tung, Cố Thời Vũ che mặt đỏ bừng thật lâu không nói lên lời.
Oanh tạc như thế vẫn vang vọng trong đầu Cố Thời Vũ, thậm chí tới buổi tối lúc hắn nằm trên giường ngủ vẫn không ngừng nghĩ đến lời nói Ôn Noãn, ban ngày đã chịu kích thích làm cho Cố Thời Vũ không thể không nằm mơ.
___ ___
Ánh đèn màu cam làm cho trong nhà mạ lên một tầng màu sắc ái muội, mái tóc dài đen nhánh của nữ nhân rối tung ở sau lưng, làn da tuyết trắng cùng mái tóc đen nhánh trước sau đối lập. Khóe miệng cô mang một nụ cười nhạt kèm theo chút phong tình, tựa như một con mèo ưu nhã từng bước một đi đến bên người mình, lặmg yên không một tiếmg động.
Thời Vũ.. cô ở bên tai hắn nhẹ giọng gọi tên của hắn, đầu lưỡi như có như không liếm vành tai hắn .
Đừng.. ngứa. Thiếu niên né tránh rụt cổ.
Nữ nhân cười khẽ lộ ra hàm răng trắng, nhẹ nhàng cắn hắn một chút.
A! Thiếu niên che lại cổ, đôi mắt ướt dầm dề nhìn cô.
Thân ái, còn chỗ nào ngứa không? Trên mặt nữ nhân Ôn Noãn cười vô hại, tay lại xấu xa sờ lên thân thể hắn: Ta giúp ngươi ngăn ngứa, ân? Âm cuối cùng gợi cảm lên cao.
Tiểu Noãn.... thiếu niên mở miệng thanh âm có chút run rẩy, nhưng mà hắn trừ bỏ gọi tên cô cũng không có biện pháp khác nói : Đừng.... chớ có sờ nơi đó!
Đây là một cái mộng tràn ngập cảnh xuân kiều diễm, trong mộng cô tựa như yêu tinh mê hoặc tâm hồn, tính cách lại giống tiểu ác ma chọc chết người không đền mạng. Mặc dù cô hết sức khiêu khích chính mình vẫn không thỏa mãn hắn, nhưng hắn lại không thể sinh khí với cô, trong lòng mới tức giận một chút lại bị tươi cười xinh đẹp của cô làm cho tiêu tan hết.
Làm người ta vừa yêu lại vừa hận nhưng lại không thể làm gì.
Tiểu Noãn!! Cố Thời Vũ xấu hổ và giận giữ từ trong mộng tỉnh lại, hình ảnh trong mộng lại nhất nhất hiện lên, giữa hai chân lạnh lạnh ướt ướt làm khuôn mặt tuấn tú của hắn đỏ lên.
Leng keng!
Thanh âm tin nhắn nhảy ra làm Cố Thời Vũ đang từ trong xấu hổ giật mình hoảng sợ, hắn vừa mở ra thì thấy đó là tin nhắn của Ôn Noãn.
'Thân ái Thời Vũ' thanh âm kiều diễm trong mộng lại vang lên làm Cố Thời Vũ xấu hổ đỏ bừng mặt mở tin nhắn.
Nửa đêm tỉnh lại, có phải hay không lại mơ thấy cái gì kỳ quái nha ~ [ cười ái muội ] ---- tiểu Noãn.
Thịch thịch thịch! Tim đập nhanh hơn, Cố Thời Vũ đầy mặt đỏ bừng nhanh chóng trả lời tin nhắn: không có!!
Đối phương cơ hồ là trả lời ngay sau một giây, Cố Thời Vũ còn chưa có đóng lại dao diện tin nhắn, Ôn Noãn đã gửi đến
Ngươi chột dạ ~ -- Tiểu Noãn
!!! CỐ Thời Vũ che mặt.
_____
Tân tài xế Cố Thời Vũ: mụ mụ , Tiểu Noãn không đi theo kịch bản! Trong mộng cũng không đi theo kịch bản!!
Tài xế già Ôn Noãn: hừ hừ xem ai bắt nạt ai!
/111
|