Edit: Phi Nguyệt
Khụ khụ! Nghi vấn của Đường Ngọc làm Hiệu trưởng đột nhiên ho khan, trong lòng ông thầm nghĩ không biết có phải Lăng Tiêu đã lén lút đưa tư liệu về trận đấu đó cho con trai của mình hay không? Ngẫm lại thấy việc này rất có thể xảy ra nên Hiệu trưởng bèn quyết định che giấu giúp cho người bạn lâu năm, thế là ông nói qua quýt: Chớ xem thường đoàn cơ giáp Lăng Thiên, trong đám đoàn viên của chúng có rất nhiều người đến từ các gia tộc quân sự, có lẽ chúng đã sớm biết rõ trận đánh đó.
Đường Ngọc cảm thấy rất có lý, ông đã từng nhìn qua tư liệu của đám người Vũ Cảnh, quả thực trong bọn chúng có nhiều thành viên đến từ các gia tộc quân sự nên nếu chúng có biết về trận đánh lần đó cũng không có gì lạ, nghĩ vậy, Đường Ngọc yên tâm không hoài nghi nữa mà tiếp tục chăm chú quan sát tình hình chiến đấu trên màn hình.
Ở phía Lăng Lan, cô đang bay tới một mục tiêu. Lần nãy, hệ thống đầu não chủ đem cô và Kiều Đình đẩy đến hai vị trí rất xa nhau trên bản đồ. Lăng Lan có thể dùng mánh khóe lừa gạt được tất cả mọi người nhưng không thể giấu diếm được hệ thống đầu não chủ nắm giữ hết mọi số liệu. Vì để đảm bảo công bằng, hệ thống đầu não chủ đặt Lăng Lan và Kiều Đình ở hai đầu biên giới của bản đồ.
Sắp xếp này của hệ thống làm cho kế hoạch ban đầu của Lăng Lan bị đem đi ngâm nước nóng. Lần này, vì để đối phó với Kiều Đình, Lăng Lan đã chuẩn bị hai chiến thuật. Chiến thuật thứ nhất là để cô đến ngăn cản Kiều Đình, giúp các đội viên khác đi giải quyết hết đám còn lại trong chiến đội Lôi Đình, sau đó cả bọn sẽ tụ họp lại cùng cô đối phó với Kiều Đình. Chiến thuật thứ hai là nếu không gặp được Kiều Đình, cô sẽ ra tay đánh bại hết các đội viên của Lôi Đình, còn các thành viên bên đội cô, ai gặp Kiều Đình trước, nếu không đánh được phải lập tức tự bạo để gây tổn thương cho anh ta, và cô sẽ là người ra tay cuối cùng để kết thúc Kiều Đình.
Sở dĩ sắp xếp như vậy là vì cô biết một khi đụng độ với Kiều Đình, các đội viên trong đội của cô không thể tránh thoát vận mệnh bị anh ta đánh bại. Nếu vậy thì thà đánh cược một lần có lẽ còn có cơ hội chiến thắng. Đương nhiên kế hoạch này cũng có mặt tốt của nó, chính là các đội viên có cơ hội được một lần đấu với vương bài sư sĩ, từ đó giúp rút ra được nhiều kinh nghiệm quý báu, loại kinh nghiệm này có hiệu quả hơn gấp nhiều lần so với việc khổ công luyện tập hàng ngày, cho nên Lăng Lan không muốn các đội viên bỏ lỡ cơ hội lần này.
Có phải mọi người đang thắc mắc Lăng Lan cũng là Vương bài sư sĩ, các đội viên luyện tập với cô chẳng phải cũng có thể giúp tích lũy kinh nghiệm không? Tuy nói là thế nhưng thực tế không được như vậy, vì có lẽ trong lòng các đội viên, Lan lão đại là một người quá mạnh mẽ, khí thế áp đảo của cô khiến không một ai trong đoàn đội có lòng tin chiến thắng được nên khi cùng luyện tập với Lăng Lan, bọn họ không cách nào tích tũy được kinh nghiệm chiến đấu, thậm chí còn có khả năng họ bị đả kích quá nặng gây mất sĩ khí trầm trọng, rõ ràng cái được không đủ bù cái mất. Chỉ có chiến đấu cùng Vương bài sư sĩ khác mới giúp các đồng bạn của cô lĩnh ngộ được chỗ tốt và ngày càng mạnh lên. Đây cũng là lý do vì sao lúc ban đầu Lăng Lan chuẩn bị hai kế hoạch dự trù.
Lăng Lan biết khoảng cách giữa mình và Kiều Đình quá xa nên không thể áp dụng chiến thuật thứ nhất, cho nên cô đem tọa độ của Kiều Đình thông báo cho tất cả đội viên. Khi vừa nhìn thấy tọa độ của Kiều Đình, các đội viên đều hiểu mọi người cần chấp hành theo chiến thuật thứ hai, đây cũng là lý do vì sao Triệu Tuấn, Lạc Lãng và Lý Anh Kiệt xuất hiện ở chỗ Kiều Đình, sau đó đến Lý Lan Phong cũng chạy tới.
Lăng Lan để mặc các đội viên đấu với Kiều Đình, lúc này cô đang nhanh chóng bay về phía dải đất ở trung tâm, nhiệm vụ của cô bây giờ đã đổi lại cùng các đội viên, giờ đến lượt cô đi xử lý các thành viên khác trong chiến đội Lôi Đình để các đội viên trong đội của cô chuyên tâm vào đối phó với Kiều Đình.
Nếu đến cuối cùng mà Kiều Đình may mắn thoát chết được từ đòn tự bạo liên tiếp của các thành viên
Lăng Thiên thì Lăng Lan cô sẽ là người sau cùng đến kết thúc công việc, cô sẽ kết thúc thần thoại bất bại mang tên Kiều Đình này.
Đương nhiên Lăng Lan càng hi vọng trước khi cô giải quyết xong đám lâu la của Lôi Đình thì các đội viên của cô có thể kiên trì đến phút cuối, chờ đợi cô trở về chiến đấu cùng bọn họ.
Ánh mắt băng lạnh của Lăng Lan lúc này đang tập trung vào một đội viên của Lôi Đình cách cô ba ngàn mét, người kia còn chưa biết mình đã ở trong tầm ngắm của Lăng Lan.
Năng lực điều khiển không tệ, là một đối thủ có kinh nghiệm phong phú, đáng tiếc tính cách hơi coi thường đối thủ. Tiểu Tứ nhanh chóng đem tọa độ và mọi thông tin phân tích năng lực của đối thủ ra cho Lăng Lan biết.
Lăng Lan không lựa chọn tấn công chính diện, làm thế sẽ đánh động đến đối phương khiến đối phương lựa chọn bỏ trốn, gia tăng thêm thời gian cô phải đi lùng giết, cho nên Lăng Lan lựa chọn phương án phục kích. Cô điều khiển cơ giáp vọt lên phía trước chặn đầu đường đi của đối phương.
Thấy đối phương vẫn bay tới như chưa phát hiện ra mình, Lăng Lan bình tĩnh mở lực vòng xoáy ở dưới bàn chân cơ giáp tạo thành một cái hố trên cát, sau đó cơ giáp của cô yên lặng hạ xuống dưới và để cát bao phủ lên trên. Xong mọi việc, sa mạc quay trở về dáng vẻ như ban đầu.
Mặc dù đại bộ phận quân giáo sinh đều chú ý đến trận đấu hấp dẫn của Kiều Đình ở bên kia, nhưng cũng có không ít người vẫn luôn chú ý đến hành động của đội trưởng Lăng Thiên, bọn họ đều thắc mắc khi nhìn thấy cảnh này. Bọn họ không hiểu vì sao đội trưởng của Lăng Thiên lại lựa chọn ẩn nấp ở nơi đó.
Họ thấy hệ thống đầu não chủ vừa đưa ra chú ý Lăng Lan đã đóng mọi động cơ, lúc này có muốn dùng ra-đa để dò tìm ra cô cũng không được.
Khi tất cả đều đang thắc mắc về hành động của Lăng Lan, bên trong khu vực ẩn nấp của Lăng Lan đột nhiên xuất hiện hiện một khung cơ giáp thuộc chiến đội Lôi Đình. Tất cả đều ồ lên kinh ngạc vì cuối cùng bọn họ cũng đã hiểu tại sao đội trưởng của Lăng Thiên lại lựa chọn mai phục ở đây. Không nghi ngờ gì nữa, mục tiêu của Lăng Lan chính là vị cơ giáp sĩ này của phe Lôi Đình.
Khi thành viên của chiến đội Lôi Đình ngày càng tới gần địa điểm mai phục, thì những người quan sát trận chiến ở phía bên ngoài đều căng thẳng, thậm chí có học viên còn mất khống chế đến mức kêu lên: Đừng đi qua đó!
Đáng tiếc nhắc nhở của người nọ không thể nào truyền được vào chiến trường nên chiếc cơ giáp kia vẫn tiếp tục bay tới điểm mai phục.
Bạch! Một tia sáng chói lóa đột nhiên bắn ra từ dưới lớp cát sa mạc và trực tiếp đâm vào khoang điều khiển của cơ giáp thuộc chiến đội Lôi Đình.
Đòn tấn công này tới quá đột ngột, tên cơ giáp sĩ bên đội Lôi Đình không kịp có bất cứ phản ứng nào thì tia sáng kia đã đâm xuyên qua khoang điều khiển của hắn, một giây sau trên nền cát trắng vàng xuất hiện một lực xung động mạnh mẽ đánh tới hướng cơ giáp sĩ của Lôi Đình.
Tiếng va chạm rất lớn vang lên, tên cơ giáp sĩ bên đội Lôi Đình bị đám cát trắng cuồn cuộn áp đảo, ngã xuống mặt đất. Tất cả mọi người đều giật mình tỉnh lại, lúc này họ mới phát hiện đội trưởng của chiến đội Lăng Thiên đã sớm biến mất không còn dấu vết.
Cả đám mau chóng rà soát bản đồ mới phát hiện đội trưởng của chiến đội Lăng Thiên đã ở cách đấy hơn ngàn mét, chứng tỏ sau khi đánh một đòn về phía kẻ địch, đội trưởng của Lăng Thiên không hề dừng lại mà bỏ đi ngay.
Gọn gàng, không dây dưa dài dòng. Trên màn hình lớn lúc này được hệ thống đầu não chủ chia làm hai màn ảnh, một bên là trận chiến đấu của Kiều Đình, bên kia là những hình ảnh chiến đấu của Lăng Lan.
Hiệu trưởng xem tình hình trận đấu và cười, nói: Cậu đội trưởng của Lăng Thiên này rất cẩn thận, sợ đối thủ tự hủy trước khi chết nên sau khi tấn công liền phóng đi ngay.
Ừ, điều này chứng tỏ cậu ta vô cùng tự tin biết chắc đối phương không có khả năng tránh thoát đòn tấn công của mình. Sự tỉnh táo, quả quyết của Lăng Lan khiến Đường Ngọc thích thú vô cùng, đây mới là biểu hiện nên có của một người điều khiển cơ giáp ưu tú, sẽ không cho đối thủ một chút cơ hội nào. Rõ ràng ở điểm này Lăng Lan làm tốt hơn so với Kiều Đình.
Xem ra chiến đội Lăng Thiên đã phân rõ nhiệm vụ cho từng thành viên, đội trưởng mạnh nhất đi giải quyết hết đội viên của Lôi Đình, còn các đội viên của Lăng Thiên thì dùng phương thức tự bạo để mài mòn Kiều Đình. Thắng bại của trận này khó mà dự đoán được. Lời nói của Hiệu trưởng làm các vị quản lý cấp cao trong trường bực bội, mọi người đều là người thông minh tất nhiên có thể nhìn ra chiến thuật này sẽ vô hiệu hóa toàn bộ ưu thế của Lôi Đình, thậm chí ngay cả Vương bài sư sĩ Kiều Đình cũng lâm vào nguy hiểm.
Hiệu trưởng, ngài nói đúng lắm, có điều, tình huống của Lôi Đình bây giờ cũng không quá tồi tệ, chỉ cần Kiều Đình tỉnh táo lại thì dù cơ giáp có bị mất nửa bên chân cũng có thể dựa vào sự chênh lệch đẳng cấp để tiêu diệt hết các cơ giáp khác. Đường Ngọc nói rất đúng, trông có vẻ Kiều Đình rất chật vật, cơ giáp cũng bị hư hại nhưng thực chất chưa hề bị thương đến căn nguyên, chỉ cần không tiếp tục bị các đội viên của Lăng Thiên đánh bằng phương thức tự bạo thì hắn vẫn có phần thắng rất lớn.
Chúng ta tiếp tục xem đi, trận chiến đấu này rất thú vị, quả nhiên trên chiến trường điều gì cũng đều có thể xảy ra. Câu nói của Hiệu trưởng lại làm cho mọi người lâm và yên lặng, có vài người bắt đầu nghĩ có phải mình đã quá tin tưởng vào Kiều Đình rồi hay không?
Kiều Đình cấp tốc kiểm tra cơ giáp của mình, hắn phát hiện không có vấn đề gì lớn mới cảm thấy yên lòng, hắn bắt đầu tiến hành công kích từ xa tới Lý Lan Phong. Cơ giáp bị hư hại gây ảnh hưởng đến động lực cân bằng, lúc đầu Kiều Đình còn bị Lý Lan Phong chèn ép, nhưng dù sao hắn cũng là Vương bài sư sĩ có năng lực thích ứng rất mạnh, chẳng bao lâu hắn đã điều chỉnh xong trạng thái cơ giáp, có đầy đủ vũ khí trong tay, Kiều Đình lại nắm thế chủ động một lần nữa. Hai người vừa đánh vừa đỡ bay múa chớp nhoáng trên không trung.
Chỉ một lúc sau Lý Lan Phong đã bị Kiều Đình áp đảo rơi vào thế hạ phong, thời gian đánh càng lâu, Lý Lan Phong càng khó chống đỡ được, cuối cùng anh chỉ có thể dùng toàn lực phòng thủ và né tránh, thỉnh thoảng miễn cưỡng đánh trả được một, hai lần.
Kiều Đình chiếm lại thế thượng phong khiến các vị quản lý cấp cao trong trường quân giáo vui mừng, nhưng bọn họ cũng không dám xem thường đội đối thủ, đặc cấp sư sĩ không giống như cao cấp sư sĩ dễ dàng bị cơ giáp Vương bài giết trong một giây. Lá chắn phòng hộ và năng lượng dự trữ của cơ giáp đặc cấp rất mạnh, cho dù là cơ giáp Vương bài hoàn hảo mọi mặt cũng phải tốn nhiều sức lực mới xử lý được một cơ giáp đặc cấp.
Khụ khụ! Nghi vấn của Đường Ngọc làm Hiệu trưởng đột nhiên ho khan, trong lòng ông thầm nghĩ không biết có phải Lăng Tiêu đã lén lút đưa tư liệu về trận đấu đó cho con trai của mình hay không? Ngẫm lại thấy việc này rất có thể xảy ra nên Hiệu trưởng bèn quyết định che giấu giúp cho người bạn lâu năm, thế là ông nói qua quýt: Chớ xem thường đoàn cơ giáp Lăng Thiên, trong đám đoàn viên của chúng có rất nhiều người đến từ các gia tộc quân sự, có lẽ chúng đã sớm biết rõ trận đánh đó.
Đường Ngọc cảm thấy rất có lý, ông đã từng nhìn qua tư liệu của đám người Vũ Cảnh, quả thực trong bọn chúng có nhiều thành viên đến từ các gia tộc quân sự nên nếu chúng có biết về trận đánh lần đó cũng không có gì lạ, nghĩ vậy, Đường Ngọc yên tâm không hoài nghi nữa mà tiếp tục chăm chú quan sát tình hình chiến đấu trên màn hình.
Ở phía Lăng Lan, cô đang bay tới một mục tiêu. Lần nãy, hệ thống đầu não chủ đem cô và Kiều Đình đẩy đến hai vị trí rất xa nhau trên bản đồ. Lăng Lan có thể dùng mánh khóe lừa gạt được tất cả mọi người nhưng không thể giấu diếm được hệ thống đầu não chủ nắm giữ hết mọi số liệu. Vì để đảm bảo công bằng, hệ thống đầu não chủ đặt Lăng Lan và Kiều Đình ở hai đầu biên giới của bản đồ.
Sắp xếp này của hệ thống làm cho kế hoạch ban đầu của Lăng Lan bị đem đi ngâm nước nóng. Lần này, vì để đối phó với Kiều Đình, Lăng Lan đã chuẩn bị hai chiến thuật. Chiến thuật thứ nhất là để cô đến ngăn cản Kiều Đình, giúp các đội viên khác đi giải quyết hết đám còn lại trong chiến đội Lôi Đình, sau đó cả bọn sẽ tụ họp lại cùng cô đối phó với Kiều Đình. Chiến thuật thứ hai là nếu không gặp được Kiều Đình, cô sẽ ra tay đánh bại hết các đội viên của Lôi Đình, còn các thành viên bên đội cô, ai gặp Kiều Đình trước, nếu không đánh được phải lập tức tự bạo để gây tổn thương cho anh ta, và cô sẽ là người ra tay cuối cùng để kết thúc Kiều Đình.
Sở dĩ sắp xếp như vậy là vì cô biết một khi đụng độ với Kiều Đình, các đội viên trong đội của cô không thể tránh thoát vận mệnh bị anh ta đánh bại. Nếu vậy thì thà đánh cược một lần có lẽ còn có cơ hội chiến thắng. Đương nhiên kế hoạch này cũng có mặt tốt của nó, chính là các đội viên có cơ hội được một lần đấu với vương bài sư sĩ, từ đó giúp rút ra được nhiều kinh nghiệm quý báu, loại kinh nghiệm này có hiệu quả hơn gấp nhiều lần so với việc khổ công luyện tập hàng ngày, cho nên Lăng Lan không muốn các đội viên bỏ lỡ cơ hội lần này.
Có phải mọi người đang thắc mắc Lăng Lan cũng là Vương bài sư sĩ, các đội viên luyện tập với cô chẳng phải cũng có thể giúp tích lũy kinh nghiệm không? Tuy nói là thế nhưng thực tế không được như vậy, vì có lẽ trong lòng các đội viên, Lan lão đại là một người quá mạnh mẽ, khí thế áp đảo của cô khiến không một ai trong đoàn đội có lòng tin chiến thắng được nên khi cùng luyện tập với Lăng Lan, bọn họ không cách nào tích tũy được kinh nghiệm chiến đấu, thậm chí còn có khả năng họ bị đả kích quá nặng gây mất sĩ khí trầm trọng, rõ ràng cái được không đủ bù cái mất. Chỉ có chiến đấu cùng Vương bài sư sĩ khác mới giúp các đồng bạn của cô lĩnh ngộ được chỗ tốt và ngày càng mạnh lên. Đây cũng là lý do vì sao lúc ban đầu Lăng Lan chuẩn bị hai kế hoạch dự trù.
Lăng Lan biết khoảng cách giữa mình và Kiều Đình quá xa nên không thể áp dụng chiến thuật thứ nhất, cho nên cô đem tọa độ của Kiều Đình thông báo cho tất cả đội viên. Khi vừa nhìn thấy tọa độ của Kiều Đình, các đội viên đều hiểu mọi người cần chấp hành theo chiến thuật thứ hai, đây cũng là lý do vì sao Triệu Tuấn, Lạc Lãng và Lý Anh Kiệt xuất hiện ở chỗ Kiều Đình, sau đó đến Lý Lan Phong cũng chạy tới.
Lăng Lan để mặc các đội viên đấu với Kiều Đình, lúc này cô đang nhanh chóng bay về phía dải đất ở trung tâm, nhiệm vụ của cô bây giờ đã đổi lại cùng các đội viên, giờ đến lượt cô đi xử lý các thành viên khác trong chiến đội Lôi Đình để các đội viên trong đội của cô chuyên tâm vào đối phó với Kiều Đình.
Nếu đến cuối cùng mà Kiều Đình may mắn thoát chết được từ đòn tự bạo liên tiếp của các thành viên
Lăng Thiên thì Lăng Lan cô sẽ là người sau cùng đến kết thúc công việc, cô sẽ kết thúc thần thoại bất bại mang tên Kiều Đình này.
Đương nhiên Lăng Lan càng hi vọng trước khi cô giải quyết xong đám lâu la của Lôi Đình thì các đội viên của cô có thể kiên trì đến phút cuối, chờ đợi cô trở về chiến đấu cùng bọn họ.
Ánh mắt băng lạnh của Lăng Lan lúc này đang tập trung vào một đội viên của Lôi Đình cách cô ba ngàn mét, người kia còn chưa biết mình đã ở trong tầm ngắm của Lăng Lan.
Năng lực điều khiển không tệ, là một đối thủ có kinh nghiệm phong phú, đáng tiếc tính cách hơi coi thường đối thủ. Tiểu Tứ nhanh chóng đem tọa độ và mọi thông tin phân tích năng lực của đối thủ ra cho Lăng Lan biết.
Lăng Lan không lựa chọn tấn công chính diện, làm thế sẽ đánh động đến đối phương khiến đối phương lựa chọn bỏ trốn, gia tăng thêm thời gian cô phải đi lùng giết, cho nên Lăng Lan lựa chọn phương án phục kích. Cô điều khiển cơ giáp vọt lên phía trước chặn đầu đường đi của đối phương.
Thấy đối phương vẫn bay tới như chưa phát hiện ra mình, Lăng Lan bình tĩnh mở lực vòng xoáy ở dưới bàn chân cơ giáp tạo thành một cái hố trên cát, sau đó cơ giáp của cô yên lặng hạ xuống dưới và để cát bao phủ lên trên. Xong mọi việc, sa mạc quay trở về dáng vẻ như ban đầu.
Mặc dù đại bộ phận quân giáo sinh đều chú ý đến trận đấu hấp dẫn của Kiều Đình ở bên kia, nhưng cũng có không ít người vẫn luôn chú ý đến hành động của đội trưởng Lăng Thiên, bọn họ đều thắc mắc khi nhìn thấy cảnh này. Bọn họ không hiểu vì sao đội trưởng của Lăng Thiên lại lựa chọn ẩn nấp ở nơi đó.
Họ thấy hệ thống đầu não chủ vừa đưa ra chú ý Lăng Lan đã đóng mọi động cơ, lúc này có muốn dùng ra-đa để dò tìm ra cô cũng không được.
Khi tất cả đều đang thắc mắc về hành động của Lăng Lan, bên trong khu vực ẩn nấp của Lăng Lan đột nhiên xuất hiện hiện một khung cơ giáp thuộc chiến đội Lôi Đình. Tất cả đều ồ lên kinh ngạc vì cuối cùng bọn họ cũng đã hiểu tại sao đội trưởng của Lăng Thiên lại lựa chọn mai phục ở đây. Không nghi ngờ gì nữa, mục tiêu của Lăng Lan chính là vị cơ giáp sĩ này của phe Lôi Đình.
Khi thành viên của chiến đội Lôi Đình ngày càng tới gần địa điểm mai phục, thì những người quan sát trận chiến ở phía bên ngoài đều căng thẳng, thậm chí có học viên còn mất khống chế đến mức kêu lên: Đừng đi qua đó!
Đáng tiếc nhắc nhở của người nọ không thể nào truyền được vào chiến trường nên chiếc cơ giáp kia vẫn tiếp tục bay tới điểm mai phục.
Bạch! Một tia sáng chói lóa đột nhiên bắn ra từ dưới lớp cát sa mạc và trực tiếp đâm vào khoang điều khiển của cơ giáp thuộc chiến đội Lôi Đình.
Đòn tấn công này tới quá đột ngột, tên cơ giáp sĩ bên đội Lôi Đình không kịp có bất cứ phản ứng nào thì tia sáng kia đã đâm xuyên qua khoang điều khiển của hắn, một giây sau trên nền cát trắng vàng xuất hiện một lực xung động mạnh mẽ đánh tới hướng cơ giáp sĩ của Lôi Đình.
Tiếng va chạm rất lớn vang lên, tên cơ giáp sĩ bên đội Lôi Đình bị đám cát trắng cuồn cuộn áp đảo, ngã xuống mặt đất. Tất cả mọi người đều giật mình tỉnh lại, lúc này họ mới phát hiện đội trưởng của chiến đội Lăng Thiên đã sớm biến mất không còn dấu vết.
Cả đám mau chóng rà soát bản đồ mới phát hiện đội trưởng của chiến đội Lăng Thiên đã ở cách đấy hơn ngàn mét, chứng tỏ sau khi đánh một đòn về phía kẻ địch, đội trưởng của Lăng Thiên không hề dừng lại mà bỏ đi ngay.
Gọn gàng, không dây dưa dài dòng. Trên màn hình lớn lúc này được hệ thống đầu não chủ chia làm hai màn ảnh, một bên là trận chiến đấu của Kiều Đình, bên kia là những hình ảnh chiến đấu của Lăng Lan.
Hiệu trưởng xem tình hình trận đấu và cười, nói: Cậu đội trưởng của Lăng Thiên này rất cẩn thận, sợ đối thủ tự hủy trước khi chết nên sau khi tấn công liền phóng đi ngay.
Ừ, điều này chứng tỏ cậu ta vô cùng tự tin biết chắc đối phương không có khả năng tránh thoát đòn tấn công của mình. Sự tỉnh táo, quả quyết của Lăng Lan khiến Đường Ngọc thích thú vô cùng, đây mới là biểu hiện nên có của một người điều khiển cơ giáp ưu tú, sẽ không cho đối thủ một chút cơ hội nào. Rõ ràng ở điểm này Lăng Lan làm tốt hơn so với Kiều Đình.
Xem ra chiến đội Lăng Thiên đã phân rõ nhiệm vụ cho từng thành viên, đội trưởng mạnh nhất đi giải quyết hết đội viên của Lôi Đình, còn các đội viên của Lăng Thiên thì dùng phương thức tự bạo để mài mòn Kiều Đình. Thắng bại của trận này khó mà dự đoán được. Lời nói của Hiệu trưởng làm các vị quản lý cấp cao trong trường bực bội, mọi người đều là người thông minh tất nhiên có thể nhìn ra chiến thuật này sẽ vô hiệu hóa toàn bộ ưu thế của Lôi Đình, thậm chí ngay cả Vương bài sư sĩ Kiều Đình cũng lâm vào nguy hiểm.
Hiệu trưởng, ngài nói đúng lắm, có điều, tình huống của Lôi Đình bây giờ cũng không quá tồi tệ, chỉ cần Kiều Đình tỉnh táo lại thì dù cơ giáp có bị mất nửa bên chân cũng có thể dựa vào sự chênh lệch đẳng cấp để tiêu diệt hết các cơ giáp khác. Đường Ngọc nói rất đúng, trông có vẻ Kiều Đình rất chật vật, cơ giáp cũng bị hư hại nhưng thực chất chưa hề bị thương đến căn nguyên, chỉ cần không tiếp tục bị các đội viên của Lăng Thiên đánh bằng phương thức tự bạo thì hắn vẫn có phần thắng rất lớn.
Chúng ta tiếp tục xem đi, trận chiến đấu này rất thú vị, quả nhiên trên chiến trường điều gì cũng đều có thể xảy ra. Câu nói của Hiệu trưởng lại làm cho mọi người lâm và yên lặng, có vài người bắt đầu nghĩ có phải mình đã quá tin tưởng vào Kiều Đình rồi hay không?
Kiều Đình cấp tốc kiểm tra cơ giáp của mình, hắn phát hiện không có vấn đề gì lớn mới cảm thấy yên lòng, hắn bắt đầu tiến hành công kích từ xa tới Lý Lan Phong. Cơ giáp bị hư hại gây ảnh hưởng đến động lực cân bằng, lúc đầu Kiều Đình còn bị Lý Lan Phong chèn ép, nhưng dù sao hắn cũng là Vương bài sư sĩ có năng lực thích ứng rất mạnh, chẳng bao lâu hắn đã điều chỉnh xong trạng thái cơ giáp, có đầy đủ vũ khí trong tay, Kiều Đình lại nắm thế chủ động một lần nữa. Hai người vừa đánh vừa đỡ bay múa chớp nhoáng trên không trung.
Chỉ một lúc sau Lý Lan Phong đã bị Kiều Đình áp đảo rơi vào thế hạ phong, thời gian đánh càng lâu, Lý Lan Phong càng khó chống đỡ được, cuối cùng anh chỉ có thể dùng toàn lực phòng thủ và né tránh, thỉnh thoảng miễn cưỡng đánh trả được một, hai lần.
Kiều Đình chiếm lại thế thượng phong khiến các vị quản lý cấp cao trong trường quân giáo vui mừng, nhưng bọn họ cũng không dám xem thường đội đối thủ, đặc cấp sư sĩ không giống như cao cấp sư sĩ dễ dàng bị cơ giáp Vương bài giết trong một giây. Lá chắn phòng hộ và năng lượng dự trữ của cơ giáp đặc cấp rất mạnh, cho dù là cơ giáp Vương bài hoàn hảo mọi mặt cũng phải tốn nhiều sức lực mới xử lý được một cơ giáp đặc cấp.
/561
|