[Đang kết nối với một cái thế giới…]
[Tiến độ kết nối: 5%… 50%… 90%… 99%… tích… tích… tích…]
[Kết nối thất bại, kết nối thất bại, Player thỉnh chú ý…]
Hệ thống phát ra âm thanh giống như trong hộp băng cơ giới giống nhau, đột nhiên tuyển chọn thất bại khiến cho không gian của hệ thống toàn bộ đều phát ra hồng quang chói mắt. Hạ Lăng không thích ứng được nhắm mắt lại, cảm giác thân thể của mình bị cái gì nâng lên, đau đớn lập tức lan tràn ra tứ chi. Chịu không được xé rách như vậy, Hạ Lăng trực tiếp hôn mê bất tỉnh…
“Này, đứng lên a, mày không phải rất lợi hại sao?”
“Ha ha, xem nó bộ dáng vô dụng không này.”
“Mày đi xem nó có phải đã chết không.”
“Dạ, lão đại.”
Hạ Lăng trong lúc mơ mơ màng màng thậm chí nghe được đối thoại không rõ ràng của vài người xung quanh, lúc sau giống như có người lấy kim châm đâm hắn, tóc một mảng lớn bị người hướng về phía trước kéo, cứng rắn đem hắn từ trên mặt đất kéo lên: “Hắc, mày không phải rất lợi hại sao? Lại tới đánh a.”
Hắn chậm rãi mở to mắt, liền nhìn thấy một nam sinh ước chừng mười lăm mười sáu tuổi, thần tình hung ác đang dùng ánh mắt trào phúng nhìn hắn. Nam sinh thấy hắn tỉnh, giọng nói chuyển đổi: “Ai, còn chưa có chết đâu, lão đại, còn muốn tiếp tục đánh sao?”
“Trước đợi một chút.” Vừa mới nói xong, tên nam sinh đang kéo Hạ Lăng liền buông lỏng tay đang kéo tóc của hắn, không có điểm chống đỡ, Hạ Lăng thẳng tắp ngã xuống trên mặt đất. Sườn mặt của hắn đè nặng lên một viên đá có góc cạnh sắc nhọn, trực tiếp cắt qua làn da, lưu lại một dấu vết xanh xanh tím tím.
Hạ Lăng mắt trái đã bị sưng phù tới lợi hại, căn bản nhìn không rõ đồ vật này nọ. Mắt phải bởi vì nguyên do đau đơn mà nước mắt trào ra khiến cho những đồ vật nhìn được đều trở nên rất mơ hồ. Hắn thấp thoáng nhìn thấy một nam sinh một thân áo khoác màu đen ngồi xổm xuống trước mặt chính mình.
Hắn nhìn không rõ lắm bộ dạng của nam sinh, nhưng mà vẫn có thể ghi nhớ hình dáng đại khái của y. Nam sinh có một cái đầu màu nâu không chỉnh tế ngay ngắn che khuất ánh mắt, trên lỗ tai trái của y tựa hồ còn có thứ gì dó ở dưới đèn đường chiếu xuống, lóe lên một tia ánh sáng màu trắng.
Nam sinh vươn đôi tay có thể dùng từ xinh đẹp để hình dung luồn vào khoảng giữa tóc của Hạ Lăng, sau đó nhẹ nhàng khép lại, mãnh liệt nhấc lên, đem Hạ Lăng từ trên mặt đất túm lên. Nam sinh rất cao, ít nhất phải được một mét tám, so với thân thể hiện tại của Hạ Lăng thì cao hơn nhiều. Hạ Lăng bị xách lên cách mặt đất năm, sáu milimet, chân dốc xuống, cảm thấy nguy cơ sinh ra làm cho hắn giãy dụa hai chân của mình, nhưng cũng chẳng làm nên chuyện gì.
“Cho nên tao mới cảm thấy mày thực phiền. Nhìn xem mày đã yếu đuối thành cái dạng này rồi, còn muốn theo dõi tao? Mày hôm nay bị tao đánh chết thật đi nữa thì cũng là vì vận khí của mày tốt.” Trong lời nói của nam sinh kia châm chọc không chút che giấu, tựa như hoàn toàn không muốn để cho Hạ Lăng có mặt mũi, mang hắn hướng tới thùng rác ven đường hung hăng ném qua. Thùng rác bởi vì Hạ Lăng va chạm trực tiếp mà bị đổ ra, rác rưởi bên trong liền lập tức đổ hết lên trên người của hắn. Một cỗ tanh tưởi đập vào mặt mà tới, đám mấy tên nam sinh vô lại kia nhìn thấy bộ dáng này của Hạ Lăng thì cười tới cúi trước ngửa sau.
Hệ thống, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
[Player, thật có lỗi, vừa rồi xảy ra một chút sự cố, tôi còn đang sửa chữa lại, thỉnh Player trong đoạn thời gian này phải cẩn thận.]
Hạ Lăng còn muốn nói gì đó, đầu lại mê muội, hôn mê bất tỉnh.
Khi tỉnh lại, Hạ Lăng đã bị dọa rồi. Ý thức của hắn còn ở đây, nhưng mà vì cái gì thân thể của hắn lại cử động a! Hạ Lăng cố gắng muốn khống chế thân thể của bản thân, lại phát hiện mình như thế nào cũng không động đậy. Dưới tình thế cấp bách, Hạ Lăng vội vàng bắt đầu hỏi hệ thống nguyên nhân.
[QAQ ngượng ngùng, Player, sự cố lúc trước đã sửa chữa tốt lắm, nhưng mà không biết bởi vì nguyên nhân trục trặc gì làm cho Player thời điểm tiến vào thế giới này lại xuất hiện sai lệch, khiến cho chủ nhân nguyên bản của thân thể này có ý thức của chính mình, cho nên hiện tại thân thể này là do nguyên chủ khống chế. Player cũng chỉ có thể ở tình huống nguyên chủ của cơ thể không ý thức tiến hành làm nhiệm vụ.]
… Kia, phải làm thế nào thì mới có thể khiến cho nguyên chủ không có ý thức?
[Rất đơn giản a, giống như là giữa giấc ngủ, hoặc là hôn mê, hoặc là chịu kinh hách linh tinh gì đó.]
….
[QAQ thật sự hết sức không tốt a Player, hơn nữa mục tiêu công lược của thế giới này còn là một tên đang ở thời kỳ phản nghịch, cho nên khó khăn của nhiệm vụ rất cao a. Hiện tại lại xuất hiện a sự cố, tôi cũng không phải cố ý…]
Đồ thích hãm hại người! Máy dám lại hãm hại tao thêm một chút nữa xem!
[Q_Q cùng lắm thì tôi không tùy ý khấu trừ tích phân của Player là tốt rồi…]Thành giao!
[Vì cái gì tôi lại cảm thấy được có một loại cảm giác bị cậu lửa (╯‵□′)╯︵┻━┻]
[Quên đi, cái này cũng không trọng yếu, bên dưới là nhiệm vụ…]
[Nhiệm vụ trước mắt:
Nhiệm vụ chính 1: Đem độ hảo cảm của Phó Hàn xoát tới 100, thưởng cho 5000 tích phân.
Nhiệm vụ chính 2: Làm cho Phó Hàn từ học sinh cá biệt trở thành học sinh ưu tú, thưởng cho 5000 tích phân.
Nhiệm vụ chi nhánh 3: Đang chờ ban bố…
Nhiệm vụ chi nhánh 4: Đang chờ ban bố…
Nhiệm vụ chi nhánh 5: Đang chờ ban bố…]
[Vì bù lại sai lầm sự cố, tôi quyết định cung cấp miễn phí cho Player một ít tư liệu tất yếu.]
[Nguyên chủ thân thể mà Player hiện tại chiếm cứ tên là [Hạ Lăng], là học sinh loại ưu của Học viện St. Timya, thành tích học tập luôn đứng đầu danh sách, trong lớp làm chức lớp trưởng, rất được giáo viên yêu thích. Nhưng mà cùng [Hạ Lăng] ở trong lớp có một học sinh học kém chính là Phó Hàn, Phó Hàn có thể nói là một tên cực kỳ phản nghịch, y không chịu được người khác quản mình, nhưng mà [Hạ Lăng] nguyên chủ lại nghĩ muốn trợ giúp Phó Hàn cố gắng học tập, cũng vì vậy thời điểm ngày hôm qua theo dõi Phó Hàn bị bắt được, sau đó bị hung hăng đánh một hồi.]
[Hiện tại Player chính là ở trong Học viện, vì cam đoan Player không bị Phó Hàn đánh chết, tôi sẽ cấp thêm cho Player một cái bàn tay vàng, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đánh lại Phó Hàn, cho nên thỉnh Player cố gắng lên, công lược Phó Hàn đi thôi o(* ̄▽ ̄*)o]
Hệ thống nói ở trong trường học, kỳ thật nói chính xác hơn một chút bất quá là phòng y tế mà thôi. [Hạ Lăng] yên lặng ngồi trên giường bệnh phủ ga màu trắng, [Hạ Lăng] bắt lấy tấm gương trên vách tường muốn nhìn bản thân một chút xem thân thể của cậu bộ dạng hiện tại trông như thế nào, này vừa nhìn thấy liền thiếu chút nữa bị dọa cho bản thân tiểu ra quần. Mặt của [Hạ Lăng] một khối xanh một khối tím, khóe miệng đã bị rách da, khuôn mặt bị đánh tới sưng phù cùng đầu heo giống nhau, mắt bên trái như bị ngâm nước, sưng thũng tới lợi hại. Bộ dạng này thực sự được cho là vô cùng thê thảm.
Giáo viên y tế cũng thực lo lắng cầm tăm bông bên trên dính cồn tiêu độc giúp [Hạ Lăng] chà lau miệng vết thương. Một trận lại một trận đau nhức làm cho [Hạ Lăng] đau đớn đứng bật dậy hô lên. Giáo viên y tế thở dài một tiếng, đem cồn cùng tăm bông để một bên trên mặt bàn, xoay người từ trong ngăn tủ lấy ra nước thuốc, “Em như thế nào lại biết thành cái dạng này? Mặt cũng đều sưng thũng thành như vậy, sẽ không phải đi chọc tổ ong vò vẽ đi?”
“Mới… mới không phải…” [Hạ Lăng] ấp úng nửa ngày không chịu nói thật. Hạ Lăng từ hệ thống cũng biết được [Hạ Lăng] người này là một kẻ nhát gan, nhu nhược không được việc gì, trừ bỏ ở phương diện học tập thắng người khác một bậc ra thì không có nhiều ưu thế gì cả, ngay cả bằng hữu cũng không có mấy. Hạ Lăng vẫn còn nhớ kỹ ngày đó Phó Hàn đem hắn ném tới bên thùng rác, nghĩ tới có cơ hội nhất định phải đem y bắt lại hung hăng tẩn một chút, cái loại đang ở thời kỳ phản nghịch này không tẩn cho một chút thì vĩnh viễn cũng không thể yên lặng.
Sau khi giúp [Hạ Lăng] dán lại mấy vết thương sưng phù cùng với vết thương hở không được dính nước trên mặt kia, giáo viên y tế vỗ vỗ đầu của cậu: “Nhớ kỹ này, mấy ngày nay đứng quá làm ầm ĩ. Em bị người ta đánh xong cũng không đi nói cho giáo viên, ngược lại lại chạy tới phòng y tế của tôi. Để tôi đem chuyện này báo cáo cho hiệu trưởng, nhất định phải bắt được người đánh học sinh.”
[Hạ Lăng] vừa nghe liền nóng nẩy, vội vàng xua tay: “Đừng, ngàn vạn lần đừng nói cho hiệu trưởng, em xin thầy. Chuyện này để cho nó qua đi như vậy là được. Chuyện của bản thân em, em sẽ xử lý tốt, cầu xin thầy ngàn vạn lần đừng nói ra…”
Hạ Lăng thật sự nhìn không được, muốn cùng [Hạ Lăng] nguyên chủ đoạt thân thể, nhưng mà cuối cùng vẫn lấy thật bại kết thúc. Hắn nghĩ thật nhiều rằng sau khi cướp được thân thể, nhất định lập tức ngựa không ngừng vó má vọt tới trong lớp, đem cái tên Phó Hàn kia ném vào trong WC nam, đánh cho một trận để lập lại cơn giận. Không biết là vì sao, ý thức của [Hạ Lăng] quá mạnh mẽ, hắn căn bản không có cơ hội.
Giáo viên y tế cũng thật bất đắc dĩ, miệng mở lại đóng vài lần đều đem những lời muốn nói ra nuốt lại, như vậy thay đổi lặp đi lặp lại vài lần sau đó mới mở miệng nói: “Quên đi, quên đi, bất quá nói trước, nếu em lần sau còn mang theo một cái đầu heo tiến vào, tôi sẽ nói cho hiệu trưởng. Bất kỳ việc gì cũng không thể quá ba lần, nhưng mà tôi ở nơi này có một lần là đủ rồi. Tới lần thứ hai, lần thứ ba chính là lấy sinh mệnh của em ra nói giỡn, nhớ kỹ a.”
[Hạ Lăng] liên tục gật đầu, cực lực muốn lộ ra một nụ cười, lại bởi vì khóe miệng căng ra bị đau, ngược lại hút một ngụm khí lạnh. Giáo viên y tế vừa thấy khóe miệng của [Hạ Lăng] lại đổ máu, chạy nhanh tới giúp cậu dùng thuốc cầm máu, cũng cảnh cáo cậu mấy ngày này không được cười nữa, nhất là nụ cười làm cho khóe miệng bị kéo căng trên diện rộng. [Hạ Lăng] thực nhu thuận gật đầu đáp ứng, sau đó liền rời khỏi phòng y tế.
Nói rằng không cần gây chuyện, nhưng mà chính là theo đạo lý không hiểu, không nghe theo, không sợ chết. Vừa ra khỏi phòng y tế, cậu bắt đầu đi tìm kiếm thân ảnh của Phó Hàn. Hạ Lăng cũng phiền muộn, [Hạ Lăng] cái người này như thế nào lại bướng bỉnh như vậy. Người ta đều phiền chán mình, mình lại còn đi chọc vào người ta, xứng đáng bị đánh.
[Hạ Lăng] đi bộ hơn nửa cái trường học mới tìm thấy Phó Hàn đang nằm ở trên cỏ phơi nắng trong từng cây ở phía sau khu nhà dạy học. Phó Hàn giờ phút này nhắm hai mắt mình lại, ánh mặt trời rơi tại trên mặt trên người của y, khiến cho y tăng thêm vài phần ấm áp. Bởi vì trường học mạnh mẽ yêu cầu, mỗi người đều phải mặc giáo phục màu vàng nhạt phối cùng màu đen kia. Mà bộ quần áo vô cùng xấu xí ở trong mắt của Hạ Lăng kia thế nhưng mặc ở trên người của Phó Hàn lại khiến người ta nhìn lầm thành mang theo vài phần giống như hàng hiệu.
Quả nhiên người đẹp trai mặc cái gì cũng tốt, nhìn nhìn lại [Hạ Lăng]… orz, được rồi, giống như một tên đầu heo mặc quấn áo second-hand bán ở trên vỉa hè, quả thực không đành lòng nhìn thẳng. [Hạ Lăng] mới không giống Hạ Lăng, có cái loại nội tâm cảm thấy ngại ngùng này, phóng thực nhanh hướng địa phương của Phó Hàn mà chạy tới. Mà Phó Hàn như sớm đã biết động tác của [Hạ Lăng], nguyên bản y còn đang nằm trên cỏ rất nhanh thân thể bay qua, chống một tay lắc mình đứng lên tránh thoát khỏi [Hạ Lăng] chưa kịp dừng lại, nhân tiện tốt bụng cho cậu một cước, làm cho cả người cậu bị đá vào bên trong hồ.
“Cứu… cứu mạng… Phó Hàn…” [Hạ Lăng] không biết bơi, rơi vào trong hồ chỉ có thể quơ loạn một trận, cả người giãy dụa, trong miệng cùng lỗ mũi của cậu toàn bộ hít vào là nước hồ, cái loại hít thở không thông này khiến cho [Hạ Lăng] cảm thụ được thật sâu. Phó Hàn tựa như không nhìn thấy, xoay người đi mất. [Hạ Lăng] mất đi ý thức rất nhanh chóng bị Hạ Lăng chiếm lấy thân thể. Hạ Lăng nhanh chóng bơi lên trên bờ, vung lên nắm tay liền hướng Phó Hàn đánh qua.
[Tiến độ kết nối: 5%… 50%… 90%… 99%… tích… tích… tích…]
[Kết nối thất bại, kết nối thất bại, Player thỉnh chú ý…]
Hệ thống phát ra âm thanh giống như trong hộp băng cơ giới giống nhau, đột nhiên tuyển chọn thất bại khiến cho không gian của hệ thống toàn bộ đều phát ra hồng quang chói mắt. Hạ Lăng không thích ứng được nhắm mắt lại, cảm giác thân thể của mình bị cái gì nâng lên, đau đớn lập tức lan tràn ra tứ chi. Chịu không được xé rách như vậy, Hạ Lăng trực tiếp hôn mê bất tỉnh…
“Này, đứng lên a, mày không phải rất lợi hại sao?”
“Ha ha, xem nó bộ dáng vô dụng không này.”
“Mày đi xem nó có phải đã chết không.”
“Dạ, lão đại.”
Hạ Lăng trong lúc mơ mơ màng màng thậm chí nghe được đối thoại không rõ ràng của vài người xung quanh, lúc sau giống như có người lấy kim châm đâm hắn, tóc một mảng lớn bị người hướng về phía trước kéo, cứng rắn đem hắn từ trên mặt đất kéo lên: “Hắc, mày không phải rất lợi hại sao? Lại tới đánh a.”
Hắn chậm rãi mở to mắt, liền nhìn thấy một nam sinh ước chừng mười lăm mười sáu tuổi, thần tình hung ác đang dùng ánh mắt trào phúng nhìn hắn. Nam sinh thấy hắn tỉnh, giọng nói chuyển đổi: “Ai, còn chưa có chết đâu, lão đại, còn muốn tiếp tục đánh sao?”
“Trước đợi một chút.” Vừa mới nói xong, tên nam sinh đang kéo Hạ Lăng liền buông lỏng tay đang kéo tóc của hắn, không có điểm chống đỡ, Hạ Lăng thẳng tắp ngã xuống trên mặt đất. Sườn mặt của hắn đè nặng lên một viên đá có góc cạnh sắc nhọn, trực tiếp cắt qua làn da, lưu lại một dấu vết xanh xanh tím tím.
Hạ Lăng mắt trái đã bị sưng phù tới lợi hại, căn bản nhìn không rõ đồ vật này nọ. Mắt phải bởi vì nguyên do đau đơn mà nước mắt trào ra khiến cho những đồ vật nhìn được đều trở nên rất mơ hồ. Hắn thấp thoáng nhìn thấy một nam sinh một thân áo khoác màu đen ngồi xổm xuống trước mặt chính mình.
Hắn nhìn không rõ lắm bộ dạng của nam sinh, nhưng mà vẫn có thể ghi nhớ hình dáng đại khái của y. Nam sinh có một cái đầu màu nâu không chỉnh tế ngay ngắn che khuất ánh mắt, trên lỗ tai trái của y tựa hồ còn có thứ gì dó ở dưới đèn đường chiếu xuống, lóe lên một tia ánh sáng màu trắng.
Nam sinh vươn đôi tay có thể dùng từ xinh đẹp để hình dung luồn vào khoảng giữa tóc của Hạ Lăng, sau đó nhẹ nhàng khép lại, mãnh liệt nhấc lên, đem Hạ Lăng từ trên mặt đất túm lên. Nam sinh rất cao, ít nhất phải được một mét tám, so với thân thể hiện tại của Hạ Lăng thì cao hơn nhiều. Hạ Lăng bị xách lên cách mặt đất năm, sáu milimet, chân dốc xuống, cảm thấy nguy cơ sinh ra làm cho hắn giãy dụa hai chân của mình, nhưng cũng chẳng làm nên chuyện gì.
“Cho nên tao mới cảm thấy mày thực phiền. Nhìn xem mày đã yếu đuối thành cái dạng này rồi, còn muốn theo dõi tao? Mày hôm nay bị tao đánh chết thật đi nữa thì cũng là vì vận khí của mày tốt.” Trong lời nói của nam sinh kia châm chọc không chút che giấu, tựa như hoàn toàn không muốn để cho Hạ Lăng có mặt mũi, mang hắn hướng tới thùng rác ven đường hung hăng ném qua. Thùng rác bởi vì Hạ Lăng va chạm trực tiếp mà bị đổ ra, rác rưởi bên trong liền lập tức đổ hết lên trên người của hắn. Một cỗ tanh tưởi đập vào mặt mà tới, đám mấy tên nam sinh vô lại kia nhìn thấy bộ dáng này của Hạ Lăng thì cười tới cúi trước ngửa sau.
Hệ thống, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
[Player, thật có lỗi, vừa rồi xảy ra một chút sự cố, tôi còn đang sửa chữa lại, thỉnh Player trong đoạn thời gian này phải cẩn thận.]
Hạ Lăng còn muốn nói gì đó, đầu lại mê muội, hôn mê bất tỉnh.
Khi tỉnh lại, Hạ Lăng đã bị dọa rồi. Ý thức của hắn còn ở đây, nhưng mà vì cái gì thân thể của hắn lại cử động a! Hạ Lăng cố gắng muốn khống chế thân thể của bản thân, lại phát hiện mình như thế nào cũng không động đậy. Dưới tình thế cấp bách, Hạ Lăng vội vàng bắt đầu hỏi hệ thống nguyên nhân.
[QAQ ngượng ngùng, Player, sự cố lúc trước đã sửa chữa tốt lắm, nhưng mà không biết bởi vì nguyên nhân trục trặc gì làm cho Player thời điểm tiến vào thế giới này lại xuất hiện sai lệch, khiến cho chủ nhân nguyên bản của thân thể này có ý thức của chính mình, cho nên hiện tại thân thể này là do nguyên chủ khống chế. Player cũng chỉ có thể ở tình huống nguyên chủ của cơ thể không ý thức tiến hành làm nhiệm vụ.]
… Kia, phải làm thế nào thì mới có thể khiến cho nguyên chủ không có ý thức?
[Rất đơn giản a, giống như là giữa giấc ngủ, hoặc là hôn mê, hoặc là chịu kinh hách linh tinh gì đó.]
….
[QAQ thật sự hết sức không tốt a Player, hơn nữa mục tiêu công lược của thế giới này còn là một tên đang ở thời kỳ phản nghịch, cho nên khó khăn của nhiệm vụ rất cao a. Hiện tại lại xuất hiện a sự cố, tôi cũng không phải cố ý…]
Đồ thích hãm hại người! Máy dám lại hãm hại tao thêm một chút nữa xem!
[Q_Q cùng lắm thì tôi không tùy ý khấu trừ tích phân của Player là tốt rồi…]Thành giao!
[Vì cái gì tôi lại cảm thấy được có một loại cảm giác bị cậu lửa (╯‵□′)╯︵┻━┻]
[Quên đi, cái này cũng không trọng yếu, bên dưới là nhiệm vụ…]
[Nhiệm vụ trước mắt:
Nhiệm vụ chính 1: Đem độ hảo cảm của Phó Hàn xoát tới 100, thưởng cho 5000 tích phân.
Nhiệm vụ chính 2: Làm cho Phó Hàn từ học sinh cá biệt trở thành học sinh ưu tú, thưởng cho 5000 tích phân.
Nhiệm vụ chi nhánh 3: Đang chờ ban bố…
Nhiệm vụ chi nhánh 4: Đang chờ ban bố…
Nhiệm vụ chi nhánh 5: Đang chờ ban bố…]
[Vì bù lại sai lầm sự cố, tôi quyết định cung cấp miễn phí cho Player một ít tư liệu tất yếu.]
[Nguyên chủ thân thể mà Player hiện tại chiếm cứ tên là [Hạ Lăng], là học sinh loại ưu của Học viện St. Timya, thành tích học tập luôn đứng đầu danh sách, trong lớp làm chức lớp trưởng, rất được giáo viên yêu thích. Nhưng mà cùng [Hạ Lăng] ở trong lớp có một học sinh học kém chính là Phó Hàn, Phó Hàn có thể nói là một tên cực kỳ phản nghịch, y không chịu được người khác quản mình, nhưng mà [Hạ Lăng] nguyên chủ lại nghĩ muốn trợ giúp Phó Hàn cố gắng học tập, cũng vì vậy thời điểm ngày hôm qua theo dõi Phó Hàn bị bắt được, sau đó bị hung hăng đánh một hồi.]
[Hiện tại Player chính là ở trong Học viện, vì cam đoan Player không bị Phó Hàn đánh chết, tôi sẽ cấp thêm cho Player một cái bàn tay vàng, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đánh lại Phó Hàn, cho nên thỉnh Player cố gắng lên, công lược Phó Hàn đi thôi o(* ̄▽ ̄*)o]
Hệ thống nói ở trong trường học, kỳ thật nói chính xác hơn một chút bất quá là phòng y tế mà thôi. [Hạ Lăng] yên lặng ngồi trên giường bệnh phủ ga màu trắng, [Hạ Lăng] bắt lấy tấm gương trên vách tường muốn nhìn bản thân một chút xem thân thể của cậu bộ dạng hiện tại trông như thế nào, này vừa nhìn thấy liền thiếu chút nữa bị dọa cho bản thân tiểu ra quần. Mặt của [Hạ Lăng] một khối xanh một khối tím, khóe miệng đã bị rách da, khuôn mặt bị đánh tới sưng phù cùng đầu heo giống nhau, mắt bên trái như bị ngâm nước, sưng thũng tới lợi hại. Bộ dạng này thực sự được cho là vô cùng thê thảm.
Giáo viên y tế cũng thực lo lắng cầm tăm bông bên trên dính cồn tiêu độc giúp [Hạ Lăng] chà lau miệng vết thương. Một trận lại một trận đau nhức làm cho [Hạ Lăng] đau đớn đứng bật dậy hô lên. Giáo viên y tế thở dài một tiếng, đem cồn cùng tăm bông để một bên trên mặt bàn, xoay người từ trong ngăn tủ lấy ra nước thuốc, “Em như thế nào lại biết thành cái dạng này? Mặt cũng đều sưng thũng thành như vậy, sẽ không phải đi chọc tổ ong vò vẽ đi?”
“Mới… mới không phải…” [Hạ Lăng] ấp úng nửa ngày không chịu nói thật. Hạ Lăng từ hệ thống cũng biết được [Hạ Lăng] người này là một kẻ nhát gan, nhu nhược không được việc gì, trừ bỏ ở phương diện học tập thắng người khác một bậc ra thì không có nhiều ưu thế gì cả, ngay cả bằng hữu cũng không có mấy. Hạ Lăng vẫn còn nhớ kỹ ngày đó Phó Hàn đem hắn ném tới bên thùng rác, nghĩ tới có cơ hội nhất định phải đem y bắt lại hung hăng tẩn một chút, cái loại đang ở thời kỳ phản nghịch này không tẩn cho một chút thì vĩnh viễn cũng không thể yên lặng.
Sau khi giúp [Hạ Lăng] dán lại mấy vết thương sưng phù cùng với vết thương hở không được dính nước trên mặt kia, giáo viên y tế vỗ vỗ đầu của cậu: “Nhớ kỹ này, mấy ngày nay đứng quá làm ầm ĩ. Em bị người ta đánh xong cũng không đi nói cho giáo viên, ngược lại lại chạy tới phòng y tế của tôi. Để tôi đem chuyện này báo cáo cho hiệu trưởng, nhất định phải bắt được người đánh học sinh.”
[Hạ Lăng] vừa nghe liền nóng nẩy, vội vàng xua tay: “Đừng, ngàn vạn lần đừng nói cho hiệu trưởng, em xin thầy. Chuyện này để cho nó qua đi như vậy là được. Chuyện của bản thân em, em sẽ xử lý tốt, cầu xin thầy ngàn vạn lần đừng nói ra…”
Hạ Lăng thật sự nhìn không được, muốn cùng [Hạ Lăng] nguyên chủ đoạt thân thể, nhưng mà cuối cùng vẫn lấy thật bại kết thúc. Hắn nghĩ thật nhiều rằng sau khi cướp được thân thể, nhất định lập tức ngựa không ngừng vó má vọt tới trong lớp, đem cái tên Phó Hàn kia ném vào trong WC nam, đánh cho một trận để lập lại cơn giận. Không biết là vì sao, ý thức của [Hạ Lăng] quá mạnh mẽ, hắn căn bản không có cơ hội.
Giáo viên y tế cũng thật bất đắc dĩ, miệng mở lại đóng vài lần đều đem những lời muốn nói ra nuốt lại, như vậy thay đổi lặp đi lặp lại vài lần sau đó mới mở miệng nói: “Quên đi, quên đi, bất quá nói trước, nếu em lần sau còn mang theo một cái đầu heo tiến vào, tôi sẽ nói cho hiệu trưởng. Bất kỳ việc gì cũng không thể quá ba lần, nhưng mà tôi ở nơi này có một lần là đủ rồi. Tới lần thứ hai, lần thứ ba chính là lấy sinh mệnh của em ra nói giỡn, nhớ kỹ a.”
[Hạ Lăng] liên tục gật đầu, cực lực muốn lộ ra một nụ cười, lại bởi vì khóe miệng căng ra bị đau, ngược lại hút một ngụm khí lạnh. Giáo viên y tế vừa thấy khóe miệng của [Hạ Lăng] lại đổ máu, chạy nhanh tới giúp cậu dùng thuốc cầm máu, cũng cảnh cáo cậu mấy ngày này không được cười nữa, nhất là nụ cười làm cho khóe miệng bị kéo căng trên diện rộng. [Hạ Lăng] thực nhu thuận gật đầu đáp ứng, sau đó liền rời khỏi phòng y tế.
Nói rằng không cần gây chuyện, nhưng mà chính là theo đạo lý không hiểu, không nghe theo, không sợ chết. Vừa ra khỏi phòng y tế, cậu bắt đầu đi tìm kiếm thân ảnh của Phó Hàn. Hạ Lăng cũng phiền muộn, [Hạ Lăng] cái người này như thế nào lại bướng bỉnh như vậy. Người ta đều phiền chán mình, mình lại còn đi chọc vào người ta, xứng đáng bị đánh.
[Hạ Lăng] đi bộ hơn nửa cái trường học mới tìm thấy Phó Hàn đang nằm ở trên cỏ phơi nắng trong từng cây ở phía sau khu nhà dạy học. Phó Hàn giờ phút này nhắm hai mắt mình lại, ánh mặt trời rơi tại trên mặt trên người của y, khiến cho y tăng thêm vài phần ấm áp. Bởi vì trường học mạnh mẽ yêu cầu, mỗi người đều phải mặc giáo phục màu vàng nhạt phối cùng màu đen kia. Mà bộ quần áo vô cùng xấu xí ở trong mắt của Hạ Lăng kia thế nhưng mặc ở trên người của Phó Hàn lại khiến người ta nhìn lầm thành mang theo vài phần giống như hàng hiệu.
Quả nhiên người đẹp trai mặc cái gì cũng tốt, nhìn nhìn lại [Hạ Lăng]… orz, được rồi, giống như một tên đầu heo mặc quấn áo second-hand bán ở trên vỉa hè, quả thực không đành lòng nhìn thẳng. [Hạ Lăng] mới không giống Hạ Lăng, có cái loại nội tâm cảm thấy ngại ngùng này, phóng thực nhanh hướng địa phương của Phó Hàn mà chạy tới. Mà Phó Hàn như sớm đã biết động tác của [Hạ Lăng], nguyên bản y còn đang nằm trên cỏ rất nhanh thân thể bay qua, chống một tay lắc mình đứng lên tránh thoát khỏi [Hạ Lăng] chưa kịp dừng lại, nhân tiện tốt bụng cho cậu một cước, làm cho cả người cậu bị đá vào bên trong hồ.
“Cứu… cứu mạng… Phó Hàn…” [Hạ Lăng] không biết bơi, rơi vào trong hồ chỉ có thể quơ loạn một trận, cả người giãy dụa, trong miệng cùng lỗ mũi của cậu toàn bộ hít vào là nước hồ, cái loại hít thở không thông này khiến cho [Hạ Lăng] cảm thụ được thật sâu. Phó Hàn tựa như không nhìn thấy, xoay người đi mất. [Hạ Lăng] mất đi ý thức rất nhanh chóng bị Hạ Lăng chiếm lấy thân thể. Hạ Lăng nhanh chóng bơi lên trên bờ, vung lên nắm tay liền hướng Phó Hàn đánh qua.
/96
|