Edit: Tử Đằng
“Dù sao tôi cảm thấy mình cũng khá tốt mà.” Mạc Tử Nghiên tiếng nói sâu kín mở miệng.
Mọi người: “........”
Chúng tôi cũng cảm thấy chị khá tốt à.
Cái này thật đúng không phải là khích lệ hay thổi phồng, mà chỉ đơn thuần là nói thẳng thật mà thôi.
Bọn họ thấy được, Mạc Tử Nghiên rốt cuộc cũng có quan hệ với hai vị đại BOSS cùng huấn luyện bọn hộ, lúc này bọn họ còn cho rằng chính Mạc Đình Xuyên sẽ đối với Mạc Tử Nghiên bọn họ mà nhẹ nhàng một chút, hoặc là chính Mạc Tử Nghiên ở thời điểm huấn luyện có làm việc riêng, thì Mạc Đình Xuyên và Tô Dã cũng có mắt như mù.
Nhưng nhiều ngày qua đi, quả nhiên lại không phải như vậy.
Mạc Tử Nghiên so với bọn họ bất luận cái gì mỗi người cũng đều phải tự mình nỗ lực và liều mạng, tuy rằng ngoài mặt cô như vậy nhưng cũng không để trong lòng.
“Phòng chừng là có chuyện rồi, đến lúc đó liền sẽ trở về thôi.” Thời điểm mấy người thảo luận, Diệp Sơ Dương đột nhiên mở miệng nói.
Nghe vậy, mấy người gật gật đầu.
Hiện tại bọn họ cũng chỉ có thể hy vọng vậy.
Tuy Mạc Đình Xuyên và Tô Dã đối xử với bọn họ thật không khách khí, đặc biệt vào lúc huấn luyện. Nhưng bọn họ cũng không hy vọng duyên phận giữa bọn họ vội vàng mà qua như vậy.
Trong đêm tối, mấy người hoàn toàn dựa vào nói chuyện để vượt qua.
Ngân Tư Phỉ đang không ngừng tìm đề tài, dường như muốn mượn cơ hội này để áp chế nỗi sợ hãi trong lòng.
“Sơ Dương, tôi cảm thấy mối quan hệ giữa cậu và Mạc thiếu tướng bọn họ thật tốt. Hơn nữa huấn luyện viên Thường Tĩn bọn họ cũng đối với cậu thật tốt nữa.”
Nghe một câu đầy hàm ý, làm bước chân Diệp Sơ Dương hơi dừng một chút, ngay sau đó cô kéo kéo khóe miệng, biểu tình và ngữ khí đều có vẻ không chút để ý, “Cũng có thể, vì rốt cuộc hai nhà chúng tôi cũng có giao tình. Tôi và Mạc thiếu tướng có quen biết, chủ yếu vẫn là vì chú út của tôi.”
“Nói đến chú út cậu, tôi thực sự đã thấy nhiều tin đồn trên mạng về anh ấy. Đúng rồi, lúc trước Nancy còn nói chú út cậu rất đẹp trai. Thế nào, chú út cậu đã có bạn gái chưa?”
Đột nhiên nghe một câu như thế, Diệp Sơ Dương và mấy người trước Mạc Tử Nghiên đều sửng sốt một chút.
Diệp Sơ Dương còn chưa mở miệng, Mạc Tử Nghiên liền cười hỏi “Làm gì vậy, cô định mang chú út của Diệp Tử đi mai mối à? Tôi nói cho cô biết, không có khả năng đâu. Chú út Diệp Tử là một người bạn tốt mà tôi coi trọng.”
Diệp Sơ Dương: “............” Quả đúng chị vẫn là một người bạn tốt coi trọng người.
Lời này chợt vừa nghe đúng là cũng không có ý gì.
Rốt cuộc Diệp Sơ Dương và Mạc Tử Nghiên đúng là hảo bằng hữu.
Đối với câu trả lời này của Mạc Tử Nghiên, Diệp Sơ Dương có thể nói là tương đối vừa lòng, nhưng mà Ngân Tư Phỉ liền có vẻ có điểm mất mát.
Cô thở dài một hơi, có cảm giác bất đắc dĩ, “Thật xấu hổ à. Tôi còn định mang Nhạc Nhạc làm mai chứ.”
Mấy người: “.............”
Vương Quân Nhạc như thế nào cũng không nghĩ đề tài như vậy còn có thể xả đến trên người mình, cô cạn lời run rẩy khóe miệng một chút, “Phỉ Phỉ.”
“Aizà, không cần thẹn thùng như vậy. Chị tuổi này rồi xác thật cũng nên tìm bạn trai yêu đương đi. Mỗi ngày chỉ nghĩ đến công việc sao được, mọi người nói có phải hay không?”
Những lời này của Ngân Tư Phỉ vừa dứt, Hà Hâm chớp chớp mắt, tức khắc aiz một tiếng, “Cũng đúng, giữa sáu người chúng ta, chỉ có mỗi Quân Nhạc em là không có đối tượng đó.”
Hà Hâm đã có vợ.
Ứng Soái và Ngân Tư Phỉ người yêu đều là những người không phải trong giới giải trí.
Mạc Tử Nghiên thì không cần phải nói.
Đến nỗi Diệp Sơ Dương, khắp cả thiên hạ ai cũng biết cậu ta đã có bạn trai, chỉ là không ai biết người bạn trai này cụ thể là ai mà thôi.
Vừa nhận thấy như vậy, đúng là chỉ có mỗi Vương Quân Nhạc là đơn chiếc.
“Đúng là chuyện yêu đương mà, có cần chúng tôi giới thiệu cho không?”
“Dù sao tôi cảm thấy mình cũng khá tốt mà.” Mạc Tử Nghiên tiếng nói sâu kín mở miệng.
Mọi người: “........”
Chúng tôi cũng cảm thấy chị khá tốt à.
Cái này thật đúng không phải là khích lệ hay thổi phồng, mà chỉ đơn thuần là nói thẳng thật mà thôi.
Bọn họ thấy được, Mạc Tử Nghiên rốt cuộc cũng có quan hệ với hai vị đại BOSS cùng huấn luyện bọn hộ, lúc này bọn họ còn cho rằng chính Mạc Đình Xuyên sẽ đối với Mạc Tử Nghiên bọn họ mà nhẹ nhàng một chút, hoặc là chính Mạc Tử Nghiên ở thời điểm huấn luyện có làm việc riêng, thì Mạc Đình Xuyên và Tô Dã cũng có mắt như mù.
Nhưng nhiều ngày qua đi, quả nhiên lại không phải như vậy.
Mạc Tử Nghiên so với bọn họ bất luận cái gì mỗi người cũng đều phải tự mình nỗ lực và liều mạng, tuy rằng ngoài mặt cô như vậy nhưng cũng không để trong lòng.
“Phòng chừng là có chuyện rồi, đến lúc đó liền sẽ trở về thôi.” Thời điểm mấy người thảo luận, Diệp Sơ Dương đột nhiên mở miệng nói.
Nghe vậy, mấy người gật gật đầu.
Hiện tại bọn họ cũng chỉ có thể hy vọng vậy.
Tuy Mạc Đình Xuyên và Tô Dã đối xử với bọn họ thật không khách khí, đặc biệt vào lúc huấn luyện. Nhưng bọn họ cũng không hy vọng duyên phận giữa bọn họ vội vàng mà qua như vậy.
Trong đêm tối, mấy người hoàn toàn dựa vào nói chuyện để vượt qua.
Ngân Tư Phỉ đang không ngừng tìm đề tài, dường như muốn mượn cơ hội này để áp chế nỗi sợ hãi trong lòng.
“Sơ Dương, tôi cảm thấy mối quan hệ giữa cậu và Mạc thiếu tướng bọn họ thật tốt. Hơn nữa huấn luyện viên Thường Tĩn bọn họ cũng đối với cậu thật tốt nữa.”
Nghe một câu đầy hàm ý, làm bước chân Diệp Sơ Dương hơi dừng một chút, ngay sau đó cô kéo kéo khóe miệng, biểu tình và ngữ khí đều có vẻ không chút để ý, “Cũng có thể, vì rốt cuộc hai nhà chúng tôi cũng có giao tình. Tôi và Mạc thiếu tướng có quen biết, chủ yếu vẫn là vì chú út của tôi.”
“Nói đến chú út cậu, tôi thực sự đã thấy nhiều tin đồn trên mạng về anh ấy. Đúng rồi, lúc trước Nancy còn nói chú út cậu rất đẹp trai. Thế nào, chú út cậu đã có bạn gái chưa?”
Đột nhiên nghe một câu như thế, Diệp Sơ Dương và mấy người trước Mạc Tử Nghiên đều sửng sốt một chút.
Diệp Sơ Dương còn chưa mở miệng, Mạc Tử Nghiên liền cười hỏi “Làm gì vậy, cô định mang chú út của Diệp Tử đi mai mối à? Tôi nói cho cô biết, không có khả năng đâu. Chú út Diệp Tử là một người bạn tốt mà tôi coi trọng.”
Diệp Sơ Dương: “............” Quả đúng chị vẫn là một người bạn tốt coi trọng người.
Lời này chợt vừa nghe đúng là cũng không có ý gì.
Rốt cuộc Diệp Sơ Dương và Mạc Tử Nghiên đúng là hảo bằng hữu.
Đối với câu trả lời này của Mạc Tử Nghiên, Diệp Sơ Dương có thể nói là tương đối vừa lòng, nhưng mà Ngân Tư Phỉ liền có vẻ có điểm mất mát.
Cô thở dài một hơi, có cảm giác bất đắc dĩ, “Thật xấu hổ à. Tôi còn định mang Nhạc Nhạc làm mai chứ.”
Mấy người: “.............”
Vương Quân Nhạc như thế nào cũng không nghĩ đề tài như vậy còn có thể xả đến trên người mình, cô cạn lời run rẩy khóe miệng một chút, “Phỉ Phỉ.”
“Aizà, không cần thẹn thùng như vậy. Chị tuổi này rồi xác thật cũng nên tìm bạn trai yêu đương đi. Mỗi ngày chỉ nghĩ đến công việc sao được, mọi người nói có phải hay không?”
Những lời này của Ngân Tư Phỉ vừa dứt, Hà Hâm chớp chớp mắt, tức khắc aiz một tiếng, “Cũng đúng, giữa sáu người chúng ta, chỉ có mỗi Quân Nhạc em là không có đối tượng đó.”
Hà Hâm đã có vợ.
Ứng Soái và Ngân Tư Phỉ người yêu đều là những người không phải trong giới giải trí.
Mạc Tử Nghiên thì không cần phải nói.
Đến nỗi Diệp Sơ Dương, khắp cả thiên hạ ai cũng biết cậu ta đã có bạn trai, chỉ là không ai biết người bạn trai này cụ thể là ai mà thôi.
Vừa nhận thấy như vậy, đúng là chỉ có mỗi Vương Quân Nhạc là đơn chiếc.
“Đúng là chuyện yêu đương mà, có cần chúng tôi giới thiệu cho không?”
/1240
|