Chương 3:
- Haizzzz ! Hai người im đi mik có gì đâu mà hỏi mãi!!!!!!!- nó uể oải nhìn hai con bạn nói
- Ánh nói đi ! nếu ko có tình cảm thì dễ gì một Nguyễn Hoàng Minh Ánh lại đỏ mặt ôm đồ ăn bỏ chạy chứ?- Thùy tra hỏi
- Đúng ! khai mau đi ! - Linh nói có vẻ như đe dọa
- Ánh đã nói là ko có gì mà , Ánh làm sao có thể thích một tên như hắn chứ?- Ánh làm mặt ngây thơ vô ( số ) tội .
- Thôi được rồi ko bàn cãi về chuyện này nữa ! - Linh
- Ơk ! Mày ngày mai hai cậu chuyển qua đây ơ chung với Ánh đi , anh hai đi chơi với vk sắp cưới miết đâu thèm quan tâm đến em gái mình nên hai cậu qua ơ với Ánh nha ! - Ánh nói mà giương đôi mắt lên nhìn tội nghiệp vì Ánh biết Thùy thương người chắc chắn sẽ ok
- Um ! được rồi ! - Thùy nói " Thành công một người " suy nghĩ của nó lúc này - còn Linh ? - nó hỏi
- ơk ok ! vậy được chưa cô nương ! - Linh cười với Ánh
............... ko khí im ả được một lúc thì.........
- Aaaaaaaa! - nó hét lên làm Thùy và Linh giật cả mình
- Chuyện gì vậy Ánh ? sao mak la làm Thùy hú hồn !
- Hihi ! tại Ánh chán quá mà ko pk fai làm gì ? - Nó cười
- Vui ! trời ơi vui quá !.... ÁNH NGHĩ SAO MAK LA LêN CHỉ CHáN LàM GIậT MIK ! - Linh tức tối nói rồi quát lên
- Hơ hơ ! chị....chị Linh bình tĩnh em ..... em biết rồi ! - Ánh làm như cà lăm , sợ sệt nhìn Linh nói
- Thôi thôi ! Bây h tụi mik đi đâu đây ? - Thùy nhảy vào
- Shopping ! - nó nói
- Ok ! - Thùy và Linh đồng tình
................................................................................................
khu trung tâm mua sắm
- haizzz! sao chia ra nha ? - Thùy đề nghị
- ok ! - đồng thanh
........Ánh.........
- Đi mua gì giờ ta ? - nó vừa đi vừa ngẫm.... rầm.... lại một va chạm nữa với người nữa , ngẩn đầu lên..... binh....
- haizzz ! Đứa nào mà đi đứng ko nhìn đường đâm vào đại tiểu thư hoài vậy ? - nó bực bội đứng lên phủi phủi
- Cô mới là mắt để trên chân mày đi đứng ko nhìn ấyđường ! - người đó nói
- Giọng nói này...... là Trịnh Anh Vũ !!!!!- nó ngước lên
- à ra là cô ! tôi ko ngờ cô lại thix tôi đến vậy ấy ! Tôi đi chơi mà cũng được cô đi theo rồi bị cùng cô nằm một đống nữa chứ ? nói thật đi cô có ý với tôi rồi fai ko?- hắn đểu đểu nhìn nó nói làm nó khẽ rùng mình
- Ôi!Tôi thấy mắt tôi còn sáng lắm mà đâu có bị mù đâu mà đi thix anh ! coi lại mik bị , mà đúng hơn là anh có ý gì với tôi rồi nên mới đi theo hại tôi cùng té với anh nằm một đống vì anh để mắt trên chân mày ! - nó cũng chẳng chịu thua đáp lại và dùng chiêu tương kế tựu kế nói ngược lại hắn
- Cô...cô ! - hắn cứng họng trước nó
- Cô, cô gì ? tôi làm sao ? tôi đẹp quá fai ko ? thôi ko cần khen đâu vì tôi biết tôi đẹp rồi! ple...ple-nói xong nó bỏ chạy vì sợ núi lửa phun trào .
........Thùy.......
- alo ! à tôi biết rồi , ơk............. - Thùy hai tay cầm một đống đồ vừa nghe điện thoại - ơk tôi sẽ suy nghĩ , um ! - Thùy vừa tắt dt thì ....... Á.....
- Làm gì la ghê vậy Thùy ? thấy Tuấn mà làm như là Thùy thấy ma vậy ! - Tuấn nói giọng buồn buồn
- hớ tại tự nhiên Tuấn đứng sau lưng Thùy làm gì ? Thùy còn chưa nói Tuấn chuyện Tuấn làm Thùy giật mình nữa kìa ! - Thùy cải lại ( t.g : ai nói chị này hiền vậy ? người ta mới nói mấy câu mà bả đốp lại quá trời )
- Thôi được rồi Tuấn xin lỗi được chưa? Mà sao chỉ có mik Thùy vậy? hai người kia đâu ? - Tuấn nhìn xung quanh hỏi Thùy
- Tụi Thùy đi shopping nhưng chia ra cho dễ đi ! - Thùy nhẹ giọng lại nói
- Ơk ! Vậy để Tuấn xách đồ giùm cho nha ? - Tuấn ga lăng
- um ! thansk Tuấn !
...........Linh...........
- anh Nhật ! anh mua dây chuyền cho em nha ! - một nhỏ õng ẹo đi kế Nhật nói
- um ! pk rồi đợi anh tí ! - nói rồi Nhật bỏ đi........ được một quảng đường dài thì từ xa , Nhật nhìn thấy dáng người con gái bé nhỏ mà khiến Nhật chú ý ngay cái nhìn đầu tiên . Ánh mắt đen huyền xoáy sâu của sự cô đơn . Nhật tiến lại gần cô gái đó :
- Cho tôi cái dây chuyền này ! - cả hai người cùng đồng thanh làm cô nhân viên bán hàng bối rối
- Sao cô/cậu lại ở đây ? - đồng thanh tập hai
- Thôi ! tôi mua trước làm phiền cô gói lại giùm ! - Linh quay đi ko thèm quan tâm Nhật
- Tôi mua trước ! Em gái ơi ! lấy cho anh nhé ? - Nhật dùng mỹ nam kế với cô nhân viên
- ơ ơ ! Tôi xin lỗi anh nhưng rõ thật là chị này lấy trước chúng tôi còn nhiều mẫu khác anh có thể xem qua ! - cô nhân viên nói làm Nhật đơ vài phút . Một người bán hàng bt mak còn ko dính mỹ nam kế của anh sao ? Why?why?why???? " chắc mik fai đi phẫu thuật thẩm mỹ lại quá " suy nghĩ của Nhật lúc đó .Quay qua bên cạnh , Linh đã đi từ lúc nào , nhưng trước khi đi , Nhật nhìn sơ và thấy trên đôi môi đỏ mọng kia đã kéo lên thành một đường cong , đường cong rất đẹp........
- Haizzzz ! Hai người im đi mik có gì đâu mà hỏi mãi!!!!!!!- nó uể oải nhìn hai con bạn nói
- Ánh nói đi ! nếu ko có tình cảm thì dễ gì một Nguyễn Hoàng Minh Ánh lại đỏ mặt ôm đồ ăn bỏ chạy chứ?- Thùy tra hỏi
- Đúng ! khai mau đi ! - Linh nói có vẻ như đe dọa
- Ánh đã nói là ko có gì mà , Ánh làm sao có thể thích một tên như hắn chứ?- Ánh làm mặt ngây thơ vô ( số ) tội .
- Thôi được rồi ko bàn cãi về chuyện này nữa ! - Linh
- Ơk ! Mày ngày mai hai cậu chuyển qua đây ơ chung với Ánh đi , anh hai đi chơi với vk sắp cưới miết đâu thèm quan tâm đến em gái mình nên hai cậu qua ơ với Ánh nha ! - Ánh nói mà giương đôi mắt lên nhìn tội nghiệp vì Ánh biết Thùy thương người chắc chắn sẽ ok
- Um ! được rồi ! - Thùy nói " Thành công một người " suy nghĩ của nó lúc này - còn Linh ? - nó hỏi
- ơk ok ! vậy được chưa cô nương ! - Linh cười với Ánh
............... ko khí im ả được một lúc thì.........
- Aaaaaaaa! - nó hét lên làm Thùy và Linh giật cả mình
- Chuyện gì vậy Ánh ? sao mak la làm Thùy hú hồn !
- Hihi ! tại Ánh chán quá mà ko pk fai làm gì ? - Nó cười
- Vui ! trời ơi vui quá !.... ÁNH NGHĩ SAO MAK LA LêN CHỉ CHáN LàM GIậT MIK ! - Linh tức tối nói rồi quát lên
- Hơ hơ ! chị....chị Linh bình tĩnh em ..... em biết rồi ! - Ánh làm như cà lăm , sợ sệt nhìn Linh nói
- Thôi thôi ! Bây h tụi mik đi đâu đây ? - Thùy nhảy vào
- Shopping ! - nó nói
- Ok ! - Thùy và Linh đồng tình
................................................................................................
khu trung tâm mua sắm
- haizzz! sao chia ra nha ? - Thùy đề nghị
- ok ! - đồng thanh
........Ánh.........
- Đi mua gì giờ ta ? - nó vừa đi vừa ngẫm.... rầm.... lại một va chạm nữa với người nữa , ngẩn đầu lên..... binh....
- haizzz ! Đứa nào mà đi đứng ko nhìn đường đâm vào đại tiểu thư hoài vậy ? - nó bực bội đứng lên phủi phủi
- Cô mới là mắt để trên chân mày đi đứng ko nhìn ấyđường ! - người đó nói
- Giọng nói này...... là Trịnh Anh Vũ !!!!!- nó ngước lên
- à ra là cô ! tôi ko ngờ cô lại thix tôi đến vậy ấy ! Tôi đi chơi mà cũng được cô đi theo rồi bị cùng cô nằm một đống nữa chứ ? nói thật đi cô có ý với tôi rồi fai ko?- hắn đểu đểu nhìn nó nói làm nó khẽ rùng mình
- Ôi!Tôi thấy mắt tôi còn sáng lắm mà đâu có bị mù đâu mà đi thix anh ! coi lại mik bị , mà đúng hơn là anh có ý gì với tôi rồi nên mới đi theo hại tôi cùng té với anh nằm một đống vì anh để mắt trên chân mày ! - nó cũng chẳng chịu thua đáp lại và dùng chiêu tương kế tựu kế nói ngược lại hắn
- Cô...cô ! - hắn cứng họng trước nó
- Cô, cô gì ? tôi làm sao ? tôi đẹp quá fai ko ? thôi ko cần khen đâu vì tôi biết tôi đẹp rồi! ple...ple-nói xong nó bỏ chạy vì sợ núi lửa phun trào .
........Thùy.......
- alo ! à tôi biết rồi , ơk............. - Thùy hai tay cầm một đống đồ vừa nghe điện thoại - ơk tôi sẽ suy nghĩ , um ! - Thùy vừa tắt dt thì ....... Á.....
- Làm gì la ghê vậy Thùy ? thấy Tuấn mà làm như là Thùy thấy ma vậy ! - Tuấn nói giọng buồn buồn
- hớ tại tự nhiên Tuấn đứng sau lưng Thùy làm gì ? Thùy còn chưa nói Tuấn chuyện Tuấn làm Thùy giật mình nữa kìa ! - Thùy cải lại ( t.g : ai nói chị này hiền vậy ? người ta mới nói mấy câu mà bả đốp lại quá trời )
- Thôi được rồi Tuấn xin lỗi được chưa? Mà sao chỉ có mik Thùy vậy? hai người kia đâu ? - Tuấn nhìn xung quanh hỏi Thùy
- Tụi Thùy đi shopping nhưng chia ra cho dễ đi ! - Thùy nhẹ giọng lại nói
- Ơk ! Vậy để Tuấn xách đồ giùm cho nha ? - Tuấn ga lăng
- um ! thansk Tuấn !
...........Linh...........
- anh Nhật ! anh mua dây chuyền cho em nha ! - một nhỏ õng ẹo đi kế Nhật nói
- um ! pk rồi đợi anh tí ! - nói rồi Nhật bỏ đi........ được một quảng đường dài thì từ xa , Nhật nhìn thấy dáng người con gái bé nhỏ mà khiến Nhật chú ý ngay cái nhìn đầu tiên . Ánh mắt đen huyền xoáy sâu của sự cô đơn . Nhật tiến lại gần cô gái đó :
- Cho tôi cái dây chuyền này ! - cả hai người cùng đồng thanh làm cô nhân viên bán hàng bối rối
- Sao cô/cậu lại ở đây ? - đồng thanh tập hai
- Thôi ! tôi mua trước làm phiền cô gói lại giùm ! - Linh quay đi ko thèm quan tâm Nhật
- Tôi mua trước ! Em gái ơi ! lấy cho anh nhé ? - Nhật dùng mỹ nam kế với cô nhân viên
- ơ ơ ! Tôi xin lỗi anh nhưng rõ thật là chị này lấy trước chúng tôi còn nhiều mẫu khác anh có thể xem qua ! - cô nhân viên nói làm Nhật đơ vài phút . Một người bán hàng bt mak còn ko dính mỹ nam kế của anh sao ? Why?why?why???? " chắc mik fai đi phẫu thuật thẩm mỹ lại quá " suy nghĩ của Nhật lúc đó .Quay qua bên cạnh , Linh đã đi từ lúc nào , nhưng trước khi đi , Nhật nhìn sơ và thấy trên đôi môi đỏ mọng kia đã kéo lên thành một đường cong , đường cong rất đẹp........
/7
|