Chương 6 :
Ở sau trường :
- Mày sao vậy ? – Nhật hỏi hắn
- Ko sao !
- Mày ghen ?
- Ko
- Có ! – Nhật cố nói
- Mày cx vậy ? – hắn đánh trống lảng
- Ờ ! Rồi tao thừa nhận rồi thì mày cũng nên thừa nhận luôn đí chứ mày thix Ánh ?
- Phải !
- Vậy mày định nhường cho anh thằng Tuấn à ? – Nhật hỏi
- Khùng à ! Mày nghĩ sao mà Trịnh Anh Vũ tao lại nhường cho tên đó chứ ! – hắn vừa nói vừa gõ lên đầu Nhật ( tg : tội * chuồn * )
- Á ! đau nha ! Vậy mày định lm gì ? – Nhật xoa xoa đầu nhìn hắn hỏi
- Quyết đấu công bằng !
- Uk ! vậy tao cx sẽ cố gắng để giành được trái tim của Tuyết Linh . Anh em ta cùng cố gắng !
- Ok ! – hắn cười rồi đứng dậy bước đi
……………………………………………………………………………………
Phía nó
- Tại sao thái độ của tên đó lại như vây nhỉ ? - Nó đang suy nghĩ thì …..
- Nè nhok lâu rồi ko gặp em , em có quen anh nào ko vậy ? hay là nãy giờ đang ngồi nhớ đến chàng nào ? – Khánh nhảy tới chọc nó
- Em vẫn FA thôi anh ! – nó nói giọng vờ chán nản
- Ôi ! bé Ánh dễ thương vậy mà vẫn FA sao ? Thôi vậy là ny anh nghen ! – Khánh nói đùa lại nhưng trong thâm tâm lại mong nó đồng ý
- Hihi anh giỡn gì zậy ? – nó giật mik khi nghe khánh nói vậy
- Anh nghiêm túc đấy! Ánh anh đã đợi 4 năm nay rồi ! em là bạn gái anh nha !
- Anh Khánh … em … em …. – nó ko pk phải nói gì
- Thôi ko sao đâu ! Em hãy suy nghĩ đi ! Anh sẽ chờ em ! – Khánh cố cười
- Em xin lỗi ! – nó bỗng thấy có lỗi
- Thôi ! anh em mik cũng lâu rồi ko gặp ! hnay anh sẽ mời em và mọi người ăn.
- Ok đi ! Let’s go – nó nghe tới đồ ăn là quên hết nhảy tửng lên ( tg: bà này ăn kiểu đó mà ko thành heo hay ghê ấy )
- * Đúng là Ánh của anh . Lúc nào cũng có thể hồn nhiên vui vẻ như vậy . Anh nhất định sẽ giành lại em từ cậu nhok đó * Thách đấu công bằng nào ! – anh nói thầm vừa đủ để người vừa đi ngang qua mik nghe thấy .
…………………………………………………………………………………………
Tại phòng nó
- Hồi sáng bà thấy ông Vũ lạ lạ sao ấy ? – Thùy ngồi xuống giường nhìn nó nói
- Uk ! Tui cũng tự hỏi vậy từ sáng giờ nek ! – nó đáp lại
- Ko phải tự nhiên đâu ! – Linh nói
- Hả ? Bà nói ậy là có ý gì ? – Thùy hỏi #
- Bà nói đi Linh – nó sốt ruột
- Nghĩa là hắn ghen đó !
- What ? ko thể nào ? tên đó mà thix tui chắc Trái Đất nổ mất . – nó bối rối nói
- Sao lại ko ? – tới lượt Thùy nhìn nó tinh nghịch
- Haizzzz! Làm sao đây hồi sáng anh Khánh cũng vừa tỏ tình với tui ! – nó nói
- Cái gì ? – Thùy và Linh ngạc nhiên nhìn nó
- Vậy giờ bà tính sao ? – Linh tỉnh lại nhanh nhất hỏi nó
- Tui cũng ko biết nữa nhưng tui sẽ suy nghĩ chuyện anh Khánh với lại cũng chưa chắc là tên Vũ ấy thix tui ! – nó nói
- Uk ! bà cứ suy nghĩ tui với Linh sẽ luôn ủng hộ bà – Thùy nói
- Với lại chuyện này tụi tui ko giúp được bà đâu chỉ có thể cho bà lời khuyên thôi ! hãy chọn người mà trái tim mách bảo ! – Linh nhìn nó nói
- Uk ! Thồi ngủ đi ! tui cảm thấy mệt rồi ! – nó đề nghị
- Uk ! ngủ ngọn ! – Thùy nói
- Uk ! – nó nói rồi lấy chiếc mp3 ra nghe nhạc rồi từ từ chìm dần giấc ngủ nơi có thẻ làm cô thư giãn tinh thần………………………
Ở sau trường :
- Mày sao vậy ? – Nhật hỏi hắn
- Ko sao !
- Mày ghen ?
- Ko
- Có ! – Nhật cố nói
- Mày cx vậy ? – hắn đánh trống lảng
- Ờ ! Rồi tao thừa nhận rồi thì mày cũng nên thừa nhận luôn đí chứ mày thix Ánh ?
- Phải !
- Vậy mày định nhường cho anh thằng Tuấn à ? – Nhật hỏi
- Khùng à ! Mày nghĩ sao mà Trịnh Anh Vũ tao lại nhường cho tên đó chứ ! – hắn vừa nói vừa gõ lên đầu Nhật ( tg : tội * chuồn * )
- Á ! đau nha ! Vậy mày định lm gì ? – Nhật xoa xoa đầu nhìn hắn hỏi
- Quyết đấu công bằng !
- Uk ! vậy tao cx sẽ cố gắng để giành được trái tim của Tuyết Linh . Anh em ta cùng cố gắng !
- Ok ! – hắn cười rồi đứng dậy bước đi
……………………………………………………………………………………
Phía nó
- Tại sao thái độ của tên đó lại như vây nhỉ ? - Nó đang suy nghĩ thì …..
- Nè nhok lâu rồi ko gặp em , em có quen anh nào ko vậy ? hay là nãy giờ đang ngồi nhớ đến chàng nào ? – Khánh nhảy tới chọc nó
- Em vẫn FA thôi anh ! – nó nói giọng vờ chán nản
- Ôi ! bé Ánh dễ thương vậy mà vẫn FA sao ? Thôi vậy là ny anh nghen ! – Khánh nói đùa lại nhưng trong thâm tâm lại mong nó đồng ý
- Hihi anh giỡn gì zậy ? – nó giật mik khi nghe khánh nói vậy
- Anh nghiêm túc đấy! Ánh anh đã đợi 4 năm nay rồi ! em là bạn gái anh nha !
- Anh Khánh … em … em …. – nó ko pk phải nói gì
- Thôi ko sao đâu ! Em hãy suy nghĩ đi ! Anh sẽ chờ em ! – Khánh cố cười
- Em xin lỗi ! – nó bỗng thấy có lỗi
- Thôi ! anh em mik cũng lâu rồi ko gặp ! hnay anh sẽ mời em và mọi người ăn.
- Ok đi ! Let’s go – nó nghe tới đồ ăn là quên hết nhảy tửng lên ( tg: bà này ăn kiểu đó mà ko thành heo hay ghê ấy )
- * Đúng là Ánh của anh . Lúc nào cũng có thể hồn nhiên vui vẻ như vậy . Anh nhất định sẽ giành lại em từ cậu nhok đó * Thách đấu công bằng nào ! – anh nói thầm vừa đủ để người vừa đi ngang qua mik nghe thấy .
…………………………………………………………………………………………
Tại phòng nó
- Hồi sáng bà thấy ông Vũ lạ lạ sao ấy ? – Thùy ngồi xuống giường nhìn nó nói
- Uk ! Tui cũng tự hỏi vậy từ sáng giờ nek ! – nó đáp lại
- Ko phải tự nhiên đâu ! – Linh nói
- Hả ? Bà nói ậy là có ý gì ? – Thùy hỏi #
- Bà nói đi Linh – nó sốt ruột
- Nghĩa là hắn ghen đó !
- What ? ko thể nào ? tên đó mà thix tui chắc Trái Đất nổ mất . – nó bối rối nói
- Sao lại ko ? – tới lượt Thùy nhìn nó tinh nghịch
- Haizzzz! Làm sao đây hồi sáng anh Khánh cũng vừa tỏ tình với tui ! – nó nói
- Cái gì ? – Thùy và Linh ngạc nhiên nhìn nó
- Vậy giờ bà tính sao ? – Linh tỉnh lại nhanh nhất hỏi nó
- Tui cũng ko biết nữa nhưng tui sẽ suy nghĩ chuyện anh Khánh với lại cũng chưa chắc là tên Vũ ấy thix tui ! – nó nói
- Uk ! bà cứ suy nghĩ tui với Linh sẽ luôn ủng hộ bà – Thùy nói
- Với lại chuyện này tụi tui ko giúp được bà đâu chỉ có thể cho bà lời khuyên thôi ! hãy chọn người mà trái tim mách bảo ! – Linh nhìn nó nói
- Uk ! Thồi ngủ đi ! tui cảm thấy mệt rồi ! – nó đề nghị
- Uk ! ngủ ngọn ! – Thùy nói
- Uk ! – nó nói rồi lấy chiếc mp3 ra nghe nhạc rồi từ từ chìm dần giấc ngủ nơi có thẻ làm cô thư giãn tinh thần………………………
/7
|