Nàng Chỉ Là Chế Phục Khống

Chương 44

/47


EDITOR: MẬT MẬT

Ăn cơm xong Ngu Nhiễm liền ồn ào muốn đi bệnh viện. Trì Phỉ đành phải gọi điện hỏi đồng nghiệp khác, sau đó mang theo Ngu Nhiễm lên xe taxi đi đến bệnh viện.

Hiện tại là bảy giờ tối, từ lúc xảy ra sự việc đến giờ đã được năm giờ mà Phùng Học Mậu cũng tỉnh táo lại.

Diệp Tình cùng Phùng Học Mậu làm chuyện này muốn không nhiều người biết cũng khó, mọi người đều ở cùng khách sạn, cũng ở cùng tầng. Đây cũng không phải chuyện vinh quang gì nhưng người nằm viện hiện tại là thái tử gia nếu rõ ràng biết hắn nằm viện mà không đi thăm không chừng về nước không thể nhìn mặt nhau. Nhưng nếu đi thăm bệnh thì quả thật rất xấu hổ.

Cho nên, biện pháp tốt nhất chính là làm bộ như không biết chuyện gì, tiếp tục ngủ mới là cách sáng suốt nhất.

Nhưng cố tình, có người đến thăm.

Người đó chính là Ngu Nhiễm, vội vàng đi bệnh viện trào phúng thái tử gia kia, thật đúng là cái gì cũng không sợ.

Cho nên, Ngu Nhiễm vẫn là người đầu tiên đến bệnh viên thăm Phùng Học Mậu.

Thái tử gia hiện tại tâm tình không tốt, hắn lại bị một người phụ nữ tính kế!

Cái gì mà trước khi làm tình uống một ly rượu vang đề điều tiết không khí, tăng tình thú. Sau đó hắn thuận theo ý tứ của Diệp Tình uống một ly. Uống xong thật đúng là dục tiên dục tử, từ giường khách sạn bay đến giường bệnh.

Hơn nữa, rất có thể cái tin tức này đã bị toàn bộ nhân viên biết. Trên thế giới này không có bức tường nào không lọt gió. Trùng hợp lúc này đang xuất ngoại Phùng Học Mậu nghĩ rất nhanh toàn bộ nhân viên trong công ty đều sẽ biết.

Chuyến bay ngày mai, bởi vì hắn vắng họp hay là đến trễ, công ty sẽ tổn thất một số tiền lớn. Nghĩ đến đây, Phùng Học Mậu liền muốn mắng chửi người.

“Cốc cốc” cửa truyền đến hai tiếng gõ lễ phép. Nhưng hiện tại Phùng Học Mậu đang rất tức giận, ai cũng không muốn gặp, hắn muốn mắng đề người bên ngoài rời đi. Nhưng hắn còn chưa mở miệng, cửa phòng bệnh đã bị người bên ngoài trực tiếp mở ra. Người phụ nữ bên ngoài này một chút cũng không khách khí đi đến.

“Ha, Phùng Học Mậu!”

Đây không phải là Ngu Nhiễm sao?

Hiện tại cũng chỉ có cô ấy mới to gan như vậy, làm lơ ánh mắt âm trầm sắc bén của Phùng Học Mậu mà cứ thế bước đến.

“Cô tới làm gì!” Phùng Học Mậu âm dương quái khí hỏi. Hiện tại người anh ta muốn không gặp nhất chính là Ngu Nhiễm. Nếu không phải chiều hôm nay Ngu Nhiễm không chịu mở cửa cho hắn thì hắn cũng không bị tiểu tiện nhân Diệp Tình kia mê hoặc sau đó lăn lộn trên giường. Nếu không lăn lộn cùng Diệp Tình thì chuyện xấu hổ này cũng không xảy ra.

Cái hiệu ứng bươm bướm này, Phùng Học Mậu cảm thấy Ngu Nhiễm chính là con bướm kích động kia!

Ngu Nhiễm cười cười, Trì Phỉ bị nhốt ở bên ngoài, ân oán cá nhân của cô và Phùng Học Mậu không muốn người khác liên lụy vào.

“Tới xem anh nha!” Giọng nói Ngu Nhiễm có chút nghịch ngợm, cái này làm cho Phùng Học Mậu nghĩ đến thời Ngu Nhiễm còn làm thực tập sinh ở HS. Cô chính là có bộ dáng này, không biết hấp dẫn ánh mắt của bao người. Mà lúc ấy, bên hắn có một cô người mẫu nhỏ cũng không để trong mắt tiểu cô nương mới ra trường này. Nhưng bộ dáng nói chuyện của cô vẫn luôn lưu lại trong ký ức của hắn.

Hiện tại một lần nữa thấy Ngu Nhiễm như vậy, Phùng Học Mậu cảm thấy cảm xúc của chính mình lâng lâng.

Nhưng rất nhanh nụ cười trên măt anh liền dừng lại bởi vì Ngu Nhiễm bổ sung thêm một câu.

“Tôi đến xem bộ dáng của anh! Loại chuyện có thể làm tôi cao hứng như vậy làm sao có thể bỏ qua?” Trên mặt Ngu Nhiễm vẫn treo nụ cười sáng lạn, trong mắt còn chứa tinh quang lộng lẫy.

Đây là sự vui vẻ khi người ta gặp họa?

Phùng Học Mậu đen mặt; “Ngu Nhiễm!” Hắn rống to tên của cô.

Ngu Nhiễm duỗi tay sửa lại đầu tóc của mình, hôm nay đi đến cục cảnh sát rất gấp nên cô vẫn chưa kịp chải đầu. Gió đêm thổi lộn xộn tóc của cô, tóc dài tung bay thoạt nhìn như yêu tinh trong bóng tối.

Yêu tinh mặc quần áo ở nhà, nhìn bộ quần áo ở nhà, thoạt nhìn rất thoải mái.

“Như thế nào?” Ngu Nhiễm tùy ý lấy một cái ghế ngồi xuống “Dám làm còn không dám thừa nhận? Tôi đã nghe qua âm nhạc cái gì không phân biệt quốc gia. Hôm nay tôi mới mở mang kiến thức, thì ra cũng có loại chuyện chẳng phân biệt quốc gia! Anh còn làm mất mặt qua Thái Bình Dương, thật lợi hại!”

Phùng Học Mậu nghe những lời cô nói nghẹn đến khuôn mặt đỏ bừng, hận không thể lao xuống giường quát cô im miệng. Nhưng do hậu quả của thuốc cả người rất mệt mỏi, căn bản không nhấc nổi chân. Vô lực chống lại Ngu Nhiễm.

“Chuyện của tôi ai cần cô lo! Nếu cô còn nói nữa thì tôi sẽ nói bộ phận nhân sự khai trừ cô!” Phùng Học Mậu tức giận đến nổi mắt cũng đỏ lên, nếu có thể hắn hiện thai muốn đứng lên hung hăng chặn lại cái miệng nhỏ của Ngu Nhiễm.

Ngu Nhiễm lắc đầu, Phùng Học Mậu còn cho rằng cô sợ, Ngu Nhiễm không nhanh không chậm nói: “Khai trừ? Không được kết quả này quá khó nghe. Tôi muốn tự mình từ chức, tuyệt đối không thể bị sa thải! Lại nói, tôi cũng không có phạm phải sai lầm lớn nào trong nội quy, công ty cũng không có lý do gì khai trừ tôi.”

Nói xong, cô liền lấy di động click vào một cuộc trò chuyện bình thường trên Wechat: “Thái tử gia, tôi giúp anh phổ cập khoa học với các đồng nghiệp đang còn ở trong nước vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra. Để cho bọn họ đỡ phải sốt ruột vì mai không thấy chuyến bay về của HS.”

Nói xong, Ngu Nhiễm còn hướng đến Phùng Học Mậu cả người không còn một chút sức lực nào nằm trên giường đánh một cái.

“Được rồi, tôi đã giúp anh nói chuyện với các đồng nghiệp ở trong nước!” Ngu Nhiễm cười hì hì nói, giống như bản thân mới làm một chuyện đặc biệt ghê gớm.

“Ngu Nhiễm! Cái người phụ nữ ác độc này! Tôi muốn giết cô!” Phùng Học Mậu đỏ mắt. Giờ phút này hắn mới cảm nhận được cô chính là ác ma!

Ngu Nhiễm nhún vai: “Không được, giết người là phạm pháp. Hơn nữa, anh không phải luôn mạnh miệng nói muốn giết tôi sao lại nằm trên giường bất động. Chẳng lẽ còn muốn tôi chủ động vươn cổ ra để anh chém sao?” Cô cười nói.

Phùng Học Mậu: “……” Người phụ nữ này! Sau khi trở về, hắn nhất định phải bắt bộ phận nhân sự đuổi việc cô, vĩnh viễn xóa tên ở HS!

Chờ đến khi Phùng Học Mậu về nước. trước tiên đi đến phòng nhân sự để đuổi việc Ngu Nhiễm mới phát hiện ra người phụ nữ hắn vừa yêu vừa hận đã sớm từ chức!

Bước ra từ bệnh viện, tâm trạng Ngu Nhiễm rất tốt.

Chiều nay, Phùng Học Mậu khiến cho cô thật ghê tởm. Một hơi này, nhổ ra đúng thật thông thuận! Cái gì quân tử báo thù mười năm chưa muộn, nhưng cô ngại chậm, báo thù gì đó chính là muốn làm lập tức. Sau đó đem người này vĩnh viễn mà hủy diệt!

Lúc này thái tử gia xảy ra chuyện, khả năng nhất cũng chính là người đi cùng chuyến bay với hắn. Khó có cơ hội được một kỳ nghỉ, cũng không phải không có lời?

Công ty bên kia chậm chạm không có sắp xếp, cũng không biết tột cùng là do tin tức truyền đi quá chậm hay là nguyên nhân khác. Chờ đến hai ngày sau, trong nước mới phái người đi đến đây.

Ngu Nhiễm cũng không muốn chờ thời gian dài như vậy. Ngày hôm sau cô liền mua vé bay về nước.

Vừa lên máy bay, trong đầu cô có một suy nghĩ nhất định phải thực hiện được. Đó là muốn gặp Mục Tùng, một khắc cô cũng chờ không được.

Ngu Nhiễm gọi điện trực tiếp cho Kim Tầm Tầm: “Kim Tinh, tôi muốn từ chức, chị giúp tôi xử lí một chút. Tôi hiện tại không ở thành phố M, chị đi đến bộ phận nhân sự tìm Tô Manh Manh cô ấy sẽ nói cho chị nên làm như thế nào.” Cô nói chuyện vừa nhanh vừa vội, khả năng cô không cảm nhận được bản thân mình đang cực kỳ hưng phấn.

Ừ, nghĩ đến việc sắp được nhìn thấy người trong lòng nên cực kỳ hưng phấn.

Kim Tầm Tầm cầm điện thoại: “Mẹ nó! Tuy rằng em là bà chủ! Nhưng chị cũng có nhân quyền! Không nên kêu tên chị như vậy.”

Ngu Nhiễm: “………….” Trọng điểm đâu? Hiện tại trọng điểm là việc này sao?

Nhưng trợ lý Kim là trợ lý kim bài có một chuyện như vậy không cần Ngu Nhiễm nói lần thứ hai cô cũng có thể sắp xếp thỏa đáng.

Ngu Nhiễm đến thành phố B lúc sáng sớm.

Ngủ trên máy bay thật sự không thoải mái. Khi xuống máy bay, Ngu Nhiễm thiếu chút nữa té xuống, may mắn kế bên có người duỗi tay đỡ cô một phen.

“Cẩn thận.” Người nọ ôn hòa nói.

Ngu Nhiễm cũng mỉm cười, tâm trạng của cô bây giờ đang rất tốt. Nụ cười cũng rất đẹp, ít nhất cái người ngẫu nhiên đi ngang qua bị chính nụ cười của cô làm cho hoa mắt.

Nghĩ đến hôm nay có thể đi gặp Mục Tùng, tâm trạng của Ngu Nhiễm rất vui vẻ.

Lúc trước khi cùng Mục Tùng nói chuyện phiếm, cô biết được nơi anh đang đóng quân. Trực tiếp kêu xe taxi đến nơi của anh.

Nơi này hơi xa, nhưng chú taxi vẫn nguyện ý chở cô đi. Ngồi trên xe, chú tài xế bắt đầu hóng chuyện.

“Ai nha, tiểu cô nương, đây là đi thăm bạn trai đi?”

Tâm trạng của Ngu Nhiễm rất tốt, thậm chí ở sân bay cô còn thay một bộ quần áo mới, lấy sữa rửa mặt chỉnh trang bản thân sau đó trang điểm nhẹ. Trong lòng tràn đầy nhảy nhót đi thăm bạn trai của mình.

“Đúng rồi ạ! Rất lâu rồi chưa được gặp.” Một ngày không gặp bằng một năm, hiện tại cô đã có bốn năm chưa gặp Mục Tùng vô cùng nhớ anh.

Chú tài xe đương nhiên không biết chữ “thật lâu” trong miệng Ngu Nhiễm chỉ mới bốn ngày mà thôi, còn ngồi ở đằng trước cảm khái: “Vậy bạn trai cô khẳng định là bộ đội XX phục dịch đi? Haiz, người trẻ tuổi cũng không dễ dàng. Nhưng rất nhanh, binh dịch chỉ cần làm hai năm thôi, chỉ cần bạn trai cô trong quân ngũ thể hiện không tồi sẽ được thăng chức. Nếu về sau làm quân tẩu, cũng nếm không ít khổ đâu.”

Ngu Nhiễm: “….. Ngại quá, bạn trai cháu làm quan quân.”

Chú tài xế: “……. Hahaha quan quân cũng không tồi, rất có tiền đồ.” Những lời khen này không có tâm một chút nào.

Ngu Nhiễm mới mặc kệ nhiều thứ như vậy! Chỉ cần là Mục Tùng cô đều vui vẻ: “Đúng vậy! Cháu cũng cảm thấy anh ấy rất lợi hai!” Tuy rằng đây chỉ là trường hợp xả giao nhưng những lời này là thật lòng. Hiện tại cô vẫn không biết được hằng ngày anh làm những cái gì, nhưng cô cảm thấy anh rất lợi hại.

Không khí trong xe có chút xấu hổ, chú tài xế có chút buồn bực, nhìn ra sau xe cô gái đó rất xinh đẹp nghĩ làm sao lại tìm một đại đầu binh, còn muốn làm quân tẩu! Chú tài xế lắc đầu, không nói chuyện nữa.

Hơn bốn mươi phút sau, Ngu Nhiễm đứng trước cổng lớn, phía trên còn treo cờ tổ quốc, bên ngoài có một đoàn binh lính đứng chỉnh tề. Mắt họ nhìn thằng, tư thế nghiêm chỉnh.

Hiện tại đã là giữa trưa, thời tiết tháng năm rất nóng, cũng đã sắp tiến vào mùa hè.

Cô tới bất ngờ, trước đó cũng không có nói qua với Mục Tùng. Khi ngồi trên taxi, Ngu Nhiễm rất muốn gọi cho anh một cuộc điện thoại nhưng anh không nghe điện thoại.

“Tiểu Lý, tham mưu trưởng của các cậu đâu?” Binh lính này tiến vào quân ngũ sớm hơn Tiểu Lý một năm, thấy hắn liền hỏi.

Làm lính cần vụ kế bên tham mưu trưởng, Tiểu Lý rất rõ hành tung của Mục Tùng.

“Tham mưu trưởng không có ở văn phòng, gần đây không phải mới có một đám binh lính mới sao? Cuối năm tổng diễn tập một lần. Tham mưu trưởng chắc vẫn còn đang ở sân thể dục, cả buổi sáng đều ở đó. Có chuyện gì sao?” Hiện tại Tiểu Lý đang ở văn phòng để sửa sang văn kiện, hắn cười hỏi người mới tới.

Thời gian tham mưu trưởng không có ở văn phòng, hắn cảm nhận được không khí ở văn phòng dễ chịu hơn rất nhiều.

“Tôi không phải tìm tham mưu trưởng. Bên ngoài có một tiểu cô nương tới tìm anh ấy.” Người truyền lời là Ngô Trung, hiện tại đang làm bếp trưởng, vừa rồi trùng hợp ở cửa gặp Ngu Nhiễm, bộ dáng xinh đẹp đối diện hỏi gác cổng Mục Tùng hiện tại đang ở nơi nào.

Dù có là bộ đội làm việc bên trong, cũng có rất ít người dám gọi thẳng tên Mục Tùng.

Diêm Vương mặt đen kia, tân binh mới vào vừa thấy mặt liền hận không thể trốn đi, trốn xa một chút. Binh lính có tuổi một chút đều có sự kính nể đối với người đàn này, còn không thì thành thật mà kêu một tiếng “Mục tham mưu trưởng”? Khi nào có một tiểu cô nương dám gọi thẳng tên Mục Tùng, Ngô Trung không nhịn được đánh giá thêm vài lần, sau đó liền có việc này.

“A?” Tiểu Lý sửng sốt một chút: “Tiểu cô nương? Là Loan Loan sao?” Làm lính cần vụ bên cạnh Mục Tùng, tiểu Lý đã ghé Mục gia mấy lần, Mục gia còn có một vị đại tiểu thư. Không thường xuyên về nhà, ở bên ngoài một mình.

“Không biết.” Ngô Trung chưa từng gặp qua Mục Loan nên không thể xác định được.

“Tôi biết rồi, để tôi đi tìm tham mưu trưởng.” Tiểu Lý biết Mục Tùng rất cưng chiều em gái của mình. Đương nhiên không dám chậm trễ. Hắn nói cảm ơn với Ngô Trung sau đó cầm mũ chạy đi.

Hiện tại Mục Tùng đang ở sân huấn luyện, mặt trời chiếu thẳng từ trên xuống khiến nhiều người chịu không nổi. Nhưng ở một góc của sân huấn luyện, Mục Tùng đứng một bên theo dõi đám binh lính. Sau đó làm hàng loạt động tác, trước ngực đã ướt nhẹp, không ngừng leo lên, nhảy lên, tiến hành luyện tập xà kép, sau đó chạy mấy chục mét vượt chướng ngại vật rồi hít đất.

Người đàn ông này giống như một vị thần đứng một bên, vành nón đã che mất đi biểu cảm của anh, bộ phận duy nhất có thể tham dò chính là bờ môi vẫn mím đến gắt gao.

“Không phải được xem là trâu bò nhất sao? Không phải mấy người tự xưng là sĩ quan tốt nhất sao!” Giọng nói mang theo sự quát mắng đến chói tai: “Vậy chạy cho tôi xem! Chứng minh các người mạnh như thế nào!”

“Không có bản lĩnh cũng đừng tự thổi phồng mình! Tôi còn nghĩ các người là một đám tinh anh! Hiện tại tôi đem những người trong bếp ra huấn luyện các cậu cũng không bằng họ!” Giọng nói của Mục Tùng rất nghiêm khắc, người đàn ông này thời điểm không tức giận cũng đã khiến người khác sợ hãi, lần này tức giận như vậy, tiểu Lý cảm thấy gót chân của mình dính chặt ở mặt đất, giống như không thể hoạt động được nửa.

Cũng khó trách vì sao Mục Tùng tức giận như vậy. Buổi trưa ăn cơm ngày hôm qua đám tân binh này đã gây ra chuyện, thiếu chút nữa đánh nhau, chuyện này ảnh hưởng rất nghiêm trọng. Đám nhãi ranh này, lúc ấy trên người vẫn còn mặc quân trang! Đây là hành động bôi xấu đến bộ đội không phải sao?

“Tôi không quản các người là hành hiệp trượng nghĩa hay là trừ gian diệt ác. Dù sao đã động thủ, các người phải cởi tầng da này cho tôi! Không phải không biết mất mặt sao! Ngay cả đánh nhau cũng không biết che mặt một chút, sợ người khác không biết các người đang làm trái quân kỷ sao!”

Trên trán Mục Tùng có một tầng mồ hôi, đứng dưới ánh nắng mặt trời anh không thấy nóng sao?

/47

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status