Hai đứa bé ai cũng không chịu đi, Ngưng Hương cũng cần hai đứa để giảm bớt căng thẳng của mình, nàng hướng về Phan thị cười cười, Nhị thẩm bận rộn cả ngày rồi, ngài cứ đi nghỉ trước đi, để cháu dỗ hai đứa cũng được.
Phan thị ý tứ sâu xa liếc nhìn nàng một cái, sau đó sảng khoái quay đầu đi ra ngoài.
Tiểu cô nương da mặt mỏng lại không hiểu nam nhân, miếng thịt thơm ngào ngạt bày ngay trước mắt, chỉ có ngốc tử mới không ăn.
/148
|