Khoảng
20 phút sau…Hạo Thiên và Thy Hương đã phóng xe tới trường-ngôi trường mang tên
Hoàng Gia lấp lánh trong nắng vàng.
‘’Kẹt’’
Chiếc xe máy chạy thẳng vào cổng trường và dừng lại như chết máy…
‘’xuống đi…’’-Hạo Thiên bực mình nói.
Nó nhìn hắn vẻ thắc mắc…tự hỏi vì sao hắn lại bực mình với nó như vậy.
‘’xuống thì xuống chứ gì mà sao đuổi người ta dữ vậy.’’-nó cũng bực không kém.
‘’Ai bảo cô…lúc nãy cứ kéo áo tôi…’’-hắn nhìn nó vẻ chịu đựng đã hết chịu nổi.
‘’Nè,tôi cũng khó chịu lắm rồi đó,phóng xe kiểu đó có ngày chầu Diêm Vương sớm…hứ.’’
‘’Thế,từ ngày mai cho cô đi bộ đến trường…’’-hắn lạnh lùng.
‘’Ai cần anh chở tôi cơ chứ…’’
‘’Mà…’’-định nói tiếp với hắn nhưng …chợt nó im bặt lại và kéo áo hắn…
‘’Hạo Thiên…’’
‘’Gì’’-hắn nói mà chưa hết bực.
‘’Nhìn đi…’’
‘’cái gì’’
Nghe lời nó hắn cũng miễn cưỡng đưa mắt nhìn theo hướng nó chỉ,tưởng nó gặp cái gì ghê gớm lắm…(tưởng bả thấy ma giữa ban ngày chứ…)
Hai người cứ cãi vã nhau mà không để ý,từng đám học sinh cứ vây lại phía họ mỗi lúc càng đông.
‘’Nè,anh Hạo Thiên chở con bé nào vậy…’’-Girl 1.
‘’Đúng vậy,con bé lạ hoắc…’’-Girl 2.
‘’Ghen tị quá…nó được ngồi xe của anh Hạo Thiên và còn được anh ấy chở nữa chứ…anh Hạo Thiên ơi…tại sao anh không chở em…’’-Girl 3.
‘’Hứ…chở gì chứ…con nhỏ đó chết chắc rồi…’’-các ‘’girls’’ nhìn nó một cách khinh bỉ mà nói lớn.
…
‘’Nhìn con bé cũng xinh đấy nhỉ chúng mày ơi…mà học sinh mới à…’’-A boy.
‘’Ờ,hén…’’-boys.
…
Tiếng xì xào…rồi cả những ánh mắt nhìn nó chằm chằm như xoi mói của đám học sinh làm nó sợ và bàng hoàng.Còn hắn,cứ im lặng đứng đó rất lạnh lùng.Trong bộ đồng phục của trường hắn càng thêm nam tính,đẹp dã man,đẹp đến quyến rũ …(nói chung ai nhìn vào cũng biết hắn là hotboy số 1 của trường),còn bọn con gái thì nhìn hắn đắm đuối…
‘’gì chứ…nhìn mình thế này là sao…trong khi nhìn hắn như mê mệt thế …hắn đẹp thì đẹp thật nhưng có cần phải như thế không…’’-đầu nó bây giờ là một đống thắc mắc…
‘’Bép’’
‘’Mày là con bé nào mà dám đứng gần Hạo Thiên thế hả…có muốn chết không…’’
Chuyện gì vậy?
Một cô gái mặt đầy son phấn không biết từ đâu đến đã tát nó.
Quá bất ngờ,nó không kịp phản ứng gì…đứng đơ …tay ôm má chợt khóc…
‘’Này,cô dám …’’-Hạo Thiên giật mình khi nghe tiếng tát thì thấy nó.Không biết tại sao nhìn nó lúc này,hắn lại rất tức giận,và theo phản xạ,hắn kéo tay kẻ vừa tát nó mà hét .
‘’Anh làm gì vậy,tại sao lại mắng Thi Hằng…’’-tiếng ai đó vang lên sau đám đông.
Đám đông tự động tách ra hai bên để’’hộ tống’’kẻ vừa lên tiếng(như công chúa đó).Nó đứng đơ từ nãy giờ,không nói gì và tự biết đứng ra xa Hạo Thiên,đứng lẫn vào đám học sinh.Giờ chỉ có Hạo Thiên đứng cùng chiếc xe máy yêu quý của hắn…trên tay vẫn đang giữ chặt tay của Thi Hằng như muốn làm tan chảy tay của ả.
‘’Hạo Thiên,hãy buông tay ra…’’-kẻ đó bước tới gần hắn…nhìn hắn hét lớn.
Dù tức giận(mà hắn cũng không hiểu tại sao hắn tức giận đến vậy!),hắn đành buông tay ra và ngoảnh mặt ra hướng khác,tránh ánh nhìn của con người đó…
‘’Hàn Tố Như kìa…’’
‘’Con bé đó chết chắc rồi…’’
Đám học sinh lại tiếp tục xì xào…
‘’Tại sao…anh lại đi cùng con bé đó…’’-vừa nói ả vừa kéo nó từ đám đông ra đến trước mặt hắn.
‘’tại sao chỉ vì con bé này mà anh lại tức giận đến vậy…anh có biết em đang tức giận như thế nào không’’-ánh mắt ả nhìn hắn vừa yêu vừa ghét,cũng như muốn giết hắn-ánh mắt giận dữ đến tột cùng.
‘’Hàn Tố Như…Em có thôi đi không’’-hắn giờ mới lên tiếng,giọng lạnh tanh.
‘’Thôi ư…người thôi đi là anh mới đúng’’
Ả nói như muốn khóc…Đó là tính cách của Hàn Tố Như-cô tiểu thư của tập đoàn xe hơi SFE nổi tiếng.Là một con người đẹp nhưng xảo quyệt vô cùng.Ả luôn tỏ ra độc ác với những cô gái khác nhưng khi đứng trước mặt Hạo Thiên,ả giả vờ mềm yếu…nhưng Hạo Thiên hiểu rõ ả.
‘’Là em đúng không…là người mà bảo Thi Hằng tát Thy Hương…’’
‘’Anh vừa nói gì…’’-ả bật khóc.
‘’Anh biết rõ về em…anh đã cảnh cáo em đừng bao giờ như thế nữa cơ mà…trước đây…em đã đối xử với nữ sinh trường nào như thế nào…’’-hắn nhìn ả mà lòng tức tối.
‘’Em không có…vì anh em đã làm rất nhiều điều…’’
‘’Thôi đi!’’
Hạo Thiên đã nghe điều đó rất nhiều và cảm thấy ghê tởm vì lời nói đó.Hắn chẳng thèm nói nữa,hắn quay mặt đi.
‘’Thy Hương,đi thôi!’’-ánh mắt hắn nhìn nó.
Thy Hương không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Cô ta là ai mà nói với hắn ta như vậ.Khi Hạo Thiên bảo đi,không biết làm gì,nó cũng chạy theo hắn.
‘’Ê! Chờ với!’’
Hắn đã đi.Đám học sinh cũng tản ra,chỉ còn Hàn Tố Như,Thi Hằng,Ngọc Diệp( bọn đàn em của ả-cũng chanh chua không kém).Bây giờ,cô ta đã rơi nước mắt thật sự.Cô ta tức giận vô cùng khi Hạo Thiên dám vì cô gái đó mà mắng ả trước bao nhiêu học sinh.Tức giận,tay ả bóp mạnh,nhìn theo bóng Thy Hương phía xa,nói trong nước mắt:
‘’Dám đi cùng Hạo Thiên à! Mày sẽ biết tay ta!’’
‘’Kẹt’’
Chiếc xe máy chạy thẳng vào cổng trường và dừng lại như chết máy…
‘’xuống đi…’’-Hạo Thiên bực mình nói.
Nó nhìn hắn vẻ thắc mắc…tự hỏi vì sao hắn lại bực mình với nó như vậy.
‘’xuống thì xuống chứ gì mà sao đuổi người ta dữ vậy.’’-nó cũng bực không kém.
‘’Ai bảo cô…lúc nãy cứ kéo áo tôi…’’-hắn nhìn nó vẻ chịu đựng đã hết chịu nổi.
‘’Nè,tôi cũng khó chịu lắm rồi đó,phóng xe kiểu đó có ngày chầu Diêm Vương sớm…hứ.’’
‘’Thế,từ ngày mai cho cô đi bộ đến trường…’’-hắn lạnh lùng.
‘’Ai cần anh chở tôi cơ chứ…’’
‘’Mà…’’-định nói tiếp với hắn nhưng …chợt nó im bặt lại và kéo áo hắn…
‘’Hạo Thiên…’’
‘’Gì’’-hắn nói mà chưa hết bực.
‘’Nhìn đi…’’
‘’cái gì’’
Nghe lời nó hắn cũng miễn cưỡng đưa mắt nhìn theo hướng nó chỉ,tưởng nó gặp cái gì ghê gớm lắm…(tưởng bả thấy ma giữa ban ngày chứ…)
Hai người cứ cãi vã nhau mà không để ý,từng đám học sinh cứ vây lại phía họ mỗi lúc càng đông.
‘’Nè,anh Hạo Thiên chở con bé nào vậy…’’-Girl 1.
‘’Đúng vậy,con bé lạ hoắc…’’-Girl 2.
‘’Ghen tị quá…nó được ngồi xe của anh Hạo Thiên và còn được anh ấy chở nữa chứ…anh Hạo Thiên ơi…tại sao anh không chở em…’’-Girl 3.
‘’Hứ…chở gì chứ…con nhỏ đó chết chắc rồi…’’-các ‘’girls’’ nhìn nó một cách khinh bỉ mà nói lớn.
…
‘’Nhìn con bé cũng xinh đấy nhỉ chúng mày ơi…mà học sinh mới à…’’-A boy.
‘’Ờ,hén…’’-boys.
…
Tiếng xì xào…rồi cả những ánh mắt nhìn nó chằm chằm như xoi mói của đám học sinh làm nó sợ và bàng hoàng.Còn hắn,cứ im lặng đứng đó rất lạnh lùng.Trong bộ đồng phục của trường hắn càng thêm nam tính,đẹp dã man,đẹp đến quyến rũ …(nói chung ai nhìn vào cũng biết hắn là hotboy số 1 của trường),còn bọn con gái thì nhìn hắn đắm đuối…
‘’gì chứ…nhìn mình thế này là sao…trong khi nhìn hắn như mê mệt thế …hắn đẹp thì đẹp thật nhưng có cần phải như thế không…’’-đầu nó bây giờ là một đống thắc mắc…
‘’Bép’’
‘’Mày là con bé nào mà dám đứng gần Hạo Thiên thế hả…có muốn chết không…’’
Chuyện gì vậy?
Một cô gái mặt đầy son phấn không biết từ đâu đến đã tát nó.
Quá bất ngờ,nó không kịp phản ứng gì…đứng đơ …tay ôm má chợt khóc…
‘’Này,cô dám …’’-Hạo Thiên giật mình khi nghe tiếng tát thì thấy nó.Không biết tại sao nhìn nó lúc này,hắn lại rất tức giận,và theo phản xạ,hắn kéo tay kẻ vừa tát nó mà hét .
‘’Anh làm gì vậy,tại sao lại mắng Thi Hằng…’’-tiếng ai đó vang lên sau đám đông.
Đám đông tự động tách ra hai bên để’’hộ tống’’kẻ vừa lên tiếng(như công chúa đó).Nó đứng đơ từ nãy giờ,không nói gì và tự biết đứng ra xa Hạo Thiên,đứng lẫn vào đám học sinh.Giờ chỉ có Hạo Thiên đứng cùng chiếc xe máy yêu quý của hắn…trên tay vẫn đang giữ chặt tay của Thi Hằng như muốn làm tan chảy tay của ả.
‘’Hạo Thiên,hãy buông tay ra…’’-kẻ đó bước tới gần hắn…nhìn hắn hét lớn.
Dù tức giận(mà hắn cũng không hiểu tại sao hắn tức giận đến vậy!),hắn đành buông tay ra và ngoảnh mặt ra hướng khác,tránh ánh nhìn của con người đó…
‘’Hàn Tố Như kìa…’’
‘’Con bé đó chết chắc rồi…’’
Đám học sinh lại tiếp tục xì xào…
‘’Tại sao…anh lại đi cùng con bé đó…’’-vừa nói ả vừa kéo nó từ đám đông ra đến trước mặt hắn.
‘’tại sao chỉ vì con bé này mà anh lại tức giận đến vậy…anh có biết em đang tức giận như thế nào không’’-ánh mắt ả nhìn hắn vừa yêu vừa ghét,cũng như muốn giết hắn-ánh mắt giận dữ đến tột cùng.
‘’Hàn Tố Như…Em có thôi đi không’’-hắn giờ mới lên tiếng,giọng lạnh tanh.
‘’Thôi ư…người thôi đi là anh mới đúng’’
Ả nói như muốn khóc…Đó là tính cách của Hàn Tố Như-cô tiểu thư của tập đoàn xe hơi SFE nổi tiếng.Là một con người đẹp nhưng xảo quyệt vô cùng.Ả luôn tỏ ra độc ác với những cô gái khác nhưng khi đứng trước mặt Hạo Thiên,ả giả vờ mềm yếu…nhưng Hạo Thiên hiểu rõ ả.
‘’Là em đúng không…là người mà bảo Thi Hằng tát Thy Hương…’’
‘’Anh vừa nói gì…’’-ả bật khóc.
‘’Anh biết rõ về em…anh đã cảnh cáo em đừng bao giờ như thế nữa cơ mà…trước đây…em đã đối xử với nữ sinh trường nào như thế nào…’’-hắn nhìn ả mà lòng tức tối.
‘’Em không có…vì anh em đã làm rất nhiều điều…’’
‘’Thôi đi!’’
Hạo Thiên đã nghe điều đó rất nhiều và cảm thấy ghê tởm vì lời nói đó.Hắn chẳng thèm nói nữa,hắn quay mặt đi.
‘’Thy Hương,đi thôi!’’-ánh mắt hắn nhìn nó.
Thy Hương không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Cô ta là ai mà nói với hắn ta như vậ.Khi Hạo Thiên bảo đi,không biết làm gì,nó cũng chạy theo hắn.
‘’Ê! Chờ với!’’
Hắn đã đi.Đám học sinh cũng tản ra,chỉ còn Hàn Tố Như,Thi Hằng,Ngọc Diệp( bọn đàn em của ả-cũng chanh chua không kém).Bây giờ,cô ta đã rơi nước mắt thật sự.Cô ta tức giận vô cùng khi Hạo Thiên dám vì cô gái đó mà mắng ả trước bao nhiêu học sinh.Tức giận,tay ả bóp mạnh,nhìn theo bóng Thy Hương phía xa,nói trong nước mắt:
‘’Dám đi cùng Hạo Thiên à! Mày sẽ biết tay ta!’’
/37
|