Này búp bê, em là của tôi

Chương 2

/3


Chuyện như thế đấy và nó được đưa về công ty của hắn.À không,nói rõ ra là được đưa   vàophòng hắn.Một lúc sau,hắn cũng bước vào phòng,đóng cửa lại,tiến đến gần nó, ( mọi người nghĩ hắn sẽ làm gì con búp bê ) lại nhìn một cách chăm chú nhưng lần này là bật cười thành tiếng:

-Haha,hay lắm.Lần đầu ta thấy một con búp bê như vậy đấy.Nhà ngươi giấu ai thì giấu nhưng không giấu được ta đâu!

“Giấu ư?Nó có giấu gì đâu?”

-Nói đi!Ngươi rốt cuộc là cái gì?

Im lặng….

-Đừng ngoan cố nữa!Ta biết hếtrồi!

Vẫn im lặng….

-Ta không có kiên nhẫn đâu.Nếu ngươi không nói,ta sai người đưa ngươi lên máy bay rồi thả xuống đấy!



-Không tin phải không? Người đâu…

-Đừng mà…

-Haha,rốt cuộc cũng nói rồi sao?Ngươi là ai hả?

-Tôi…tôi là…búp bê…

-Huề vốn à?Mà thôi không sao.Cô tên gì?

-Hoàng Ngọc Bảo Ánh…

-Bảo Ánh à?Tên hay lắm.Tại sao cô lại ở đây?

-Chẳng phải anh đưa tôi về đây sao?

-Cô biết tôi không hỏi như vậy mà.

-Hắn liếc nó.

-Vậy chứ…ý anh là gì?

-Này búp bê ngốc.Là cô cố tình hay ngốc thật thế?

-Tôi…tôi không biết thật mà…

-Thôi được rồi.Tôi muốn hỏi,tại sao cô lại ở trong con búp bê này.Rốt cuộc cô là yêu quái phương nào?

-Tôi…tôi không phải yêu quái.Tôi cũng không biết tại sao mình lại ở trong con búp bê này nữa…Tôi chỉ nhớ là tôi mơ thấy bố mẹ,họ dắt tôi đi và họ biến mất.Sau đó tôi tỉnh dậythì thấy mình trong này….

-Cô khóc đấy à?

-Tôi…tôi…huhu…tôi muốn đi với bố mẹ cơ…

Cả đời hắn chưa một lần tiếp xúc nhiều với phụ nữ.Đơn giản vì hắn không có hứng thú.Nên bây giờ thấy nó khóc thế này,hắn cuống cuồng cả lên.

-Này,cô nín đi.Đừng khóc thế chứ!

-Anh đưa tôi về với bố mẹ tôi đi!

-Bố mẹ cô ở đâu?

-Họ…mất rồi…

-Thế thì đưa về như thế nào được.Cô tưởng tôi là thần tiên à?Bây giờ chỉ có nước giết cô thôi!

-Hic…huhu…

-À thôi mà,tôi nói đùa đấy.Bây giờ muốn cũng chẳng biết giết thế nào,cô là búp bê mà.Nín đi,tôi không trêu cô nữa.

Kể cũng lạ.Trước giờ hắn chưa tiếp xúc nhiều với phụ nữ nhưng cũng từng nhìn thấy cảnh phụ nữ khóc lóc dưới chân mình,van hắn cho được ở bên cạnh nhưng hắn nào có động lòng,hắn sắt đá đến mức mọi người đều tưởng hắn không có trái tim,nhất là nụ cười.Đấy là điều không bao giờ xuất hiện ở hắn.Thế mà hôm nay hắn cười những hai lần rồi đấy,lại còn dỗ dành nó nữa chứ.

-Mắt cô lạ thật đấy…

Nó biết mà,thể nào hắn cũng chê cho xem…

-Rất to tròn,lại còn long lanh ươn ướt nữa…Đấy thấy chưa….

-Nhìn như sắp khóc ấy…Y như lời mấy đứa hay trêu nó nói…

-Đẹp lắm!Hả,cái gì?…-Anh nói sao?

-Tôi nói mắt cô rất đẹp!

-Anh không đùa chứ?Mắt tôi khác anh,khác mọi người.

-Vì thế nó mới không đụng hàng.Ngay cả tôi cũng có đôi mắt màu hổ phách đây này.

-Nhưng mà anh…

-Tôi làm sao?Tôi giống cô thôi,đừng cãi bướng.

-Thôi,được rồi…

-Cô sao thế?Buồn à?Chưa thấy ai được khen mà buồn như cô,lạ thật đấy!

-Không phải thế.Chỉ là tôi thấy rất cảm động.Từ xưa đến giờ chưa ai khen tôi cả…

-Thế thôi à?

Nó gật.

-Cảm xúc của cô cũng lạ nhỉ? Cô cử động được không?

Gật gật.

-Hay!Tôi thấy thích cô rồi đấy!Thú vị lắm!

Gật gật.

-Được rồi,tôi quyết định rồi.Từ hôm nay cô sẽ là búp bê của tôi,luôn luôn phải đi theo tôi.

-Sao cơ chứ?

-Không chịu à?Nhưng mà kệ cô,biết làm sao được…

-Hắn mở lớp cửa kính,tiến đến sát tai nó

– Vì cô thuộc quyền sở hữu của tôi mà!

/3

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status