1 lúc sau, tại phòng y tế... ~~~
- Miu ơi !! Con mau tỉnh lại đi , đừng ngủ nữa mà ~ ?!! Cha Miu gục người xuống chiếc giường nơi cô đang nằm , khóc lóc
- Bác ơi... Cô ấy sẽ không sao đâu !! Bác đừng....
Minh chưa kịp nói hết câu thì : Bốp 1 cú tát mạnh bạo giáng ngay xuống đôi má phúng phíng của anh
- Á ! Á ! Minh hét lên đầy đau đớn
- Đúng là mày vẫn vậy , mày là 1 cái thằng ẻo lả lăng nhăng đấy !! Minh , mày có biết điều đó không ?? MÀY không đáng !!! Cha Miu tức giận chửa rủa Minh
Cô y tá ngăn cha Miu lại , cô đỡ Minh ra khỏi phòng để cho ông hạ bớt cơn giận...
Rốt cuộc bí ẩn ở đây là gì nhỉ Việt nghĩ , trông anh bây giờ chả khác nào 1 thám tử đang đi tìm sự thật
- Cậu trai này ... Cha Miu hỏi
- Ơ ! Bác gọi cháu ??? Việt lên tiếng trả lời
- Đúng vậy !!! Chàng thanh niên à ?? Hiếm khi ta thấy có người như cậu đấy !! Chúng ta nói chuyện được không ??
Hiếm khi thấy người như tôi à ?? cậu nghĩ, cười thầm như 1 phù thủy đã phát hiện ra manh mối quan trọng nào đó
- Được thôi ạ !! Chúng ta ngồi ghế nói chuyện bác nhé !!!
................................................
Trong lúc đó ở 1 khoảng 0 gian nào đó, 1 con người đang khóc thầm , tay chân đều bị xích , người đó rất xinh đẹp , mắt xanh lục, tóc trắng xóa hệt như tuyết , môi đỏ thắm , thân hình nhỏ bé, da trắng, nhìn như 1 cô công chúa bị giam cầm trong địa ngục.... Phải , đó chính là Miu ....
Hic tg buồn ngủ quá rồi + thêm cả là tg rất lười nữa nên chương này dừng ở đây thôi nha !!! Bye m.n
- Miu ơi !! Con mau tỉnh lại đi , đừng ngủ nữa mà ~ ?!! Cha Miu gục người xuống chiếc giường nơi cô đang nằm , khóc lóc
- Bác ơi... Cô ấy sẽ không sao đâu !! Bác đừng....
Minh chưa kịp nói hết câu thì : Bốp 1 cú tát mạnh bạo giáng ngay xuống đôi má phúng phíng của anh
- Á ! Á ! Minh hét lên đầy đau đớn
- Đúng là mày vẫn vậy , mày là 1 cái thằng ẻo lả lăng nhăng đấy !! Minh , mày có biết điều đó không ?? MÀY không đáng !!! Cha Miu tức giận chửa rủa Minh
Cô y tá ngăn cha Miu lại , cô đỡ Minh ra khỏi phòng để cho ông hạ bớt cơn giận...
Rốt cuộc bí ẩn ở đây là gì nhỉ Việt nghĩ , trông anh bây giờ chả khác nào 1 thám tử đang đi tìm sự thật
- Cậu trai này ... Cha Miu hỏi
- Ơ ! Bác gọi cháu ??? Việt lên tiếng trả lời
- Đúng vậy !!! Chàng thanh niên à ?? Hiếm khi ta thấy có người như cậu đấy !! Chúng ta nói chuyện được không ??
Hiếm khi thấy người như tôi à ?? cậu nghĩ, cười thầm như 1 phù thủy đã phát hiện ra manh mối quan trọng nào đó
- Được thôi ạ !! Chúng ta ngồi ghế nói chuyện bác nhé !!!
................................................
Trong lúc đó ở 1 khoảng 0 gian nào đó, 1 con người đang khóc thầm , tay chân đều bị xích , người đó rất xinh đẹp , mắt xanh lục, tóc trắng xóa hệt như tuyết , môi đỏ thắm , thân hình nhỏ bé, da trắng, nhìn như 1 cô công chúa bị giam cầm trong địa ngục.... Phải , đó chính là Miu ....
Hic tg buồn ngủ quá rồi + thêm cả là tg rất lười nữa nên chương này dừng ở đây thôi nha !!! Bye m.n
/21
|