Nếu Anh Yêu Em

Chương 4

/8


07

Thực ra tôi chẳng có chỗ nào để đi cả, chỉ có thể xin công ty cho nghỉ phép, sau đó quay trở về quê nhà.

Trên chuyến tàu về quê, tôi nhìn thấy video mà Đường Hi đăng lên douyin.

Cô ấy bất lực ngồi xổm dưới gốc cây hoa hồng, khóc đến mức mà hai mắt đỏ hoe.

Trên trạng thái có viết: “Nếu như chúng ta rời xa, em vẫn sẽ đứng đây đợi anh.”

Khiến cư dân mạng lại một lần nữa phải khóc thuê.

Tôi nhớ đến câu “Nếu chúng ta rời xa” trên cuốn sách “Rừng Na Uy”, chắc hẳn là do cô ấy viết rồi.

Thế cho nên anh ấy mới đọc đi đọc lại cuốn sách đó.

Và rồi, trong cuộc chia ly rồi lại tái hợp của bọn họ, rốt cuộc tôi là gì đây?

Bà nội thấy tôi về, cực kỳ vui mừng, bà cười tới nỗi khuôn mặt nhăn hết cả lại.

“Tần Ngôn đâu, sao nó không về cùng với con?” Bà nhìn phía sau lưng tôi, tìm rồi lại tìm.

“Anh ấy bận rồi ạ.” Sợ bà lo lắng, tôi cố nén sự kích động muốn khóc lại.

“À, thế nghỉ phép của con có đủ không đấy? Không phải tháng sau, sau khi kết hôn xong còn phải đi tuần trăng mật nữa à, bây giờ con nghỉ phép để về nhà thì tuần trăng mật của con có được nghỉ nữa không?”

Đúng là bà tôi, rõ ràng là vui chết đi được, thế mà còn lo tôi không có thời gian nghỉ để đi hưởng tuần trăng mật.

Bà vẫn còn chưa biết, tôi không cần phải đi nữa.

“Đột nhiên con thấy nhớ bà thôi mà, bà thấy con về mà không vui à?” Tôi chạy tới ôm lấy bà.

“Vui, đương nhiên là bà vui rồi, cháu gái bảo bối của bà cơ mà.” Bà thần bí lấy từ trong phòng ra hai chiếc áo màu đỏ, “Chọn cho bà xem nào, tới ngày cháu kết hôn, bà mặc cái này có hợp không?”

Thực ra nó chỉ là một cái áo khoác màu đỏ rất bình thường, nhưng đó cũng là chiếc duy nhất mà bà có thể tìm được, và có chất liệu tốt hơn một chút.

Tôi nhìn hai chiếc áo, mũi có chút chua xót, “Cái nào cũng đẹp hết.”

Bà mặc một cái trong số chúng, kéo lấy tay của tôi, “Lúc kết hôn, phải có một người lớn trong nhà đứng dậy phát ngôn không phải sao? Hai ngày đó, cha của con thì đang ở nơi khác, mẹ của con cũng rất bận, bà đi có được không?”

“Con yên tâm, bà đã nhờ một sinh viên đại học trong thôn viết bài diễn văn cho bà rồi, nhưng mà bà không đọc được, cho nên bà đã phải học thuộc lòng đấy, cháu nghe thử xem thế nào nhé.”

Bà đứng trước mặt tôi, giống như bị giáo viên ngữ văn bắt học thuộc bài vậy.

“Ừm… Được ạ.”

Tôi cúi đầu không dám nhìn bà.

Thực ra tôi biết, bà đang cố bao biện cho bố mẹ tôi, bọn họ đã ly hôn từ rất lâu rồi, thậm chí còn không thèm nhìn nhận tôi, vậy thì làm sao có thể tham dự hôn lễ của tôi được cơ chứ.

“Bắt đầu nhé, khụ…” Bà bắt đầu hắng giọng.

“Đường bảo nhà chúng tôi từ nhỏ đã lớn lên cùng với người bà này, bà không biết đọc chữ, sợ rằng không thể chăm sóc tốt cho cháu.

Con bé lúc nào cũng cô đơn một mình, lại còn nhút nhát, thường xuyên bị người khác bắt nạt.

Có một ngày, con bé vui mừng chạy về, nói với tôi rằng nó đã kết bạn được với một người quá thư, đó là một chàng trai, hai người bọn họ bắt đầu gửi thư cho nhau hàng tháng.

Con bé nói anh trai đó có thành tích rất tốt, con bé muốn học cùng một trường đại học với thằng nhóc, cho nên mới liều mạng học hành.

Sau này, con bé không viết thư nữa, bởi vì nó đã bị bệnh rồi, bỏ lỡ mất kỳ thi tuyển sinh đại học năm đó.

Vào thời điểm khó khăn nhất của cuộc phẫu thuật ấy, con bé khóc và nói với tôi rằng, “Bà ơi, con không thể thi vào cùng một trường đại học với anh ấy được rồi, con không thi nổi.”

Vậy là con bé lại bắt đầu cô đơn một mình.

Mãi cho tới khi đi làm, có một ngày, con bé từ thành phố trở về, bên cạnh có thêm một chàng trai nữa, vậy là cháu tôi đã có bạn trai rồi, trên mặt lúc nào cũng nở một nụ cười tươi tắn.

Buổi tối, con bé lén lút nói với tôi rằng, chàng trai đó chính là anh chàng mà năm xưa con bé đã viết thư cho.

Vậy nên ngày hôm nay tôi đứng ở đây, tận mắt nhìn thấy cháu tôi gả cho người mà nó thích, tôi vô cùng vui mừng.

Cảm ơn cháu, Tiểu Tần, cảm ơn cháu vì đã thích Đường bảo nhà bà…”

Bà vẫn còn chưa kịp đọc xong, thì tôi đã không nghe được thêm nữa.

Tôi lao vào nhà vệ sinh, khóc đến mức không thành tiếng.

“Con sao thế, bà nói có chỗ nào không đúng hay sao?” Bà vội vã chạy vào rồi hỏi tôi.

“Không, rất tốt ạ.”

Nhưng tôi lại càng buồn hơn nữa.

“Thế con cãi nhau với nó à?” Bà vừa vỗ lưng tôi, vừa đau lòng mà nhìn tôi.

“Không bà ạ.”

Tôi khóc đến mức vô cùng nặng nề, bụng bắt đầu cồn cào lên, tôi ngồi xổm trên mặt đất, nôn ra tận hai lần.

“Nhất định là có chuyện rồi, con vừa về cái là bà đã cảm thấy có gì đó không đúng.” Bà nội thở dài một hơi, “Để bà gọi điện thoại cho nó.”

Trong bụng khó chịu, tôi thực sự không còn tâm tư nào để ngăn cản bà nữa.

Đợi sau khi tôi thu dọn xong, đã nhìn thấy bà vừa hoa chân múa tay, vừa gọi điện.

Rõ ràng đầu bên kia căn bản không nhìn thấy biểu cảm của bà, nhưng bà vẫn cười lấy lòng, trên mặt đều là nếp nhăn.

“Con không bận chứ? Đường bảo đang không được khỏe, con về đưa nó đi bệnh viện khám thử xem có sao không nhé?”

“Được, trên đường lái xe nhớ cẩn thận, để bà làm cơm đợi con về.”



Vậy là Tần Ngôn sẽ về đây sao?

Tôi chẳng biết cảm xúc trong lòng mình là như thế nào, vừa không muốn anh ấy về đây, vừa mong chờ anh ấy tới.

“Con gái mà, tính cách đừng nên cố chấp như vậy, nên nhu nhược thì nhu nhược, nếu như bà mất rồi, hai đứa cãi nhau thì phải chạy đi đâu đây?”

“Con phải sống với nó thật hòa thuận, có biết không?”

Tôi bịt miệng bà lại, “Bà, bà đừng nói linh tinh nữa, bà sẽ sống lâu trăm tuổi mà.”

“Đứa trẻ ngốc, thế chẳng phải là lão yêu bà rồi hay sao.”

“Mau nói phủi phủi phủi.”

“Được, phủi phủi phủi.”

08

Tần Ngôn vội vàng chạy tới trong đêm.

“Em thấy không thoải mái ở đâu?"

"Tới bệnh viện khám thử xem, nghe lời."

Anh ấy lo lắng chạy tới nhìn tôi.

Nhìn đi, mỗi khi anh ấy đối xử với tôi như vậy, tôi luôn cảm thấy rằng anh ấy yêu tôi.

Nhưng mà, bây giờ tôi đã không thể cảm động được nữa rồi.

"Này, Tiểu Tần à, là bà già này nhiều chuyện, chê con bé ở chỗ này phiền toái, bịa ra chút chuyện, sau khi con ăn cơm xong, thì dẫn nó về đi nhé."

Tần Ngôn sững sờ.

"Được rồi, anh tới để đưa em về nhà."

Anh ấy bước tới, ôm tôi như thể đang ôm một kho báu bị mất vừa được tìm thấy.

“Anh đã bảo cô ấy thu dọn hành lý đi rồi, ngày kia chúng ta đi chụp ảnh cưới nhé có được không?” Anh kiên nhẫn dỗ dành tôi.

"Tháng sau chúng ta kết hôn rồi, đừng làm loạn nữa, nhé?"

Sợ bà lo lắng, nên hôm sau tôi đã cùng anh trở về.

Bà sức khỏe không tốt, là do tôi bốc đồng, bà đã già cả rồi, có thể giúp tôi giải quyết được chuyện gì cơ chứ, nói đến cùng, nếu muốn chia tay thì tôi cũng phải tự mình giải quyết.

Trên đường trở về, Tần Ngôn hiếm khi nói chuyện lâu với tôi giờ lại mở miệng.

“Mẹ anh bị điên từ khi anh còn nhỏ, bố anh đi làm trên núi thì bị ngã gãy chân, anh học hết cấp 2 thì gia đình không còn đủ tiền đóng học phí nữa.

"Sau này, một doanh nhân đã đến làng để xoá đói giảm nghèo, cô ấy đã trả học phí trung học của anh, trả cả chi phí sinh hoạt cho anh nữa, cô ấy cũng tài trợ cho anh được học hết đại học.

"Người đó chính là mẹ của Đường Hi."

"Khi anh học đại học, anh đã gặp Đường Hi, sau khi anh và cô ấy ở bên nhau, đã bị mẹ của cô ấy phát hiện, bà đã cắt học phí và sinh hoạt phí của anh.

"Trong lễ tốt nghiệp, Đường Hi không chịu nổi áp lực nữa, cãi nhau với anh một trận, sau trận cãi nhau đó, cô ấy đã ở bên một thiếu gia giàu có khác."

“Đường Nhiễm, anh thực sự không còn gì với cô ấy nữa. Nhưng cả nhà bọn họ lại chính là ân nhân của anh, không có bọn họ thì sẽ không có anh của ngày hôm nay."

“Anh không thể trơ mắt nhìn cô ấy đi chết."

“Em có thể hiểu cho anh được không?”

Anh ấy giải thích rất nhiều, rất nhiều.

Anh ấy không thể làm gì khác được.

Anh ấy có ơn phải báo đáp.

Anh ấy không cam tâm.

Anh ấy nói những ngày tháng sau này, anh ấy sẽ đối xử với tôi thật tốt, bồi thường cho tôi gấp bội, cầu xin tôi cho anh ấy thêm một cơ hội nữa.

Nói nhiều như thế, nhưng anh ấy chẳng nói đến một lời yêu tôi.

Tôi ngồi trong xe, không nói một lời nào, cũng chẳng khóc, chỉ cảm thấy mệt, rất mệt, rất mệt.

/8

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status