Trung và Chi nhìn Tuấn bối rối, Nam và Kiệt tắt cười. Kiệt quay lại nhìn Vân, ánh mắt sa sầm, u tối, buồn bã.
Lại như thế, lại cảnh tượng khó coi. Vân đi cùng một thằng nào đó trước mặt Kiệt.
Nam thoáng lừu mắt với thằng đi sau Vân, thằng đấy ngứa mắt – tất nhiên. Nam định sẽ cho nó một bài học để nó biết lượng sức hơn. Nam cũng thích Vân, có điều Nam đã nhường Vân cho Kiệt, bởi lẽ Kiệt là bạn thân nhất của Nam.
Năm gã ngồi gần nhau, liếc Kiệt một cách lo lắng. Vân khựng lại trước ánh mắt tức giận của Kiệt (giành cho thằng vô-danh-tiểu-tốt đi sau Vân). Vân ôm chầm thằng đó, Chi – Trung – Tuấn té ghế lăn xuống đất. Kiệt và Nam không nói gì.
+ Kiệt. Em muốn nói lời này. Chúng ta chia tay đi.
Kiệt vẫn lạnh như tảng đá, mặt không biến sắc cũng không thể hiện bất cứ phản ứng gì. Vân đã ngỡ Kiệt sẽ khùng lên, vậy mới vui chứ?!!
Lại như thế, lại cảnh tượng khó coi. Vân đi cùng một thằng nào đó trước mặt Kiệt.
Nam thoáng lừu mắt với thằng đi sau Vân, thằng đấy ngứa mắt – tất nhiên. Nam định sẽ cho nó một bài học để nó biết lượng sức hơn. Nam cũng thích Vân, có điều Nam đã nhường Vân cho Kiệt, bởi lẽ Kiệt là bạn thân nhất của Nam.
Năm gã ngồi gần nhau, liếc Kiệt một cách lo lắng. Vân khựng lại trước ánh mắt tức giận của Kiệt (giành cho thằng vô-danh-tiểu-tốt đi sau Vân). Vân ôm chầm thằng đó, Chi – Trung – Tuấn té ghế lăn xuống đất. Kiệt và Nam không nói gì.
+ Kiệt. Em muốn nói lời này. Chúng ta chia tay đi.
Kiệt vẫn lạnh như tảng đá, mặt không biến sắc cũng không thể hiện bất cứ phản ứng gì. Vân đã ngỡ Kiệt sẽ khùng lên, vậy mới vui chứ?!!
/100
|