What should I do?
Bên cửa sổ của quán cà phê, cô gái vẫn ngồi đó với đôi mắt vô hồn và bất động, cô đã ngồi đó bao lâu rồi nhỉ?
Một giờ, hai giờ, ba giờ……….. nhưng đối với tâm hồn cô gái thì thời gian như đã dừng lại từ lúc cô nghe câu trả lời từ phía người đàn ông cô yêu và tin tưởng
Niềm tin của cô trong phút chốc đã ko còn, niềm hạnh phúc vừa đến với cô chưa bao lâu lại vụt tan như bọt biển, chỉ với 1 giây, 1 lời nói cô mất hết tất cả mọi thứ của mình…………….
Mình…………. Mình ko nghe nhầm chứ? ……..Ko đâu Guni, chắc là mày nghe nhầm mà………….ko, không, Mày đang tự lừa dối bản thân mày đấy à? Rõ rang mày nghe là “phải” cơ mà, mày hoàn toàn ko nghe nhầm…………
Bất giác cô cười, cười như một người mất trí với 2 dòng nuớc mắt lăn dài trên 2 gò má đã trắng nhách vì lạnh của cô
Đây đúng là một cơn ác mộng mà. Guni yang, hãy mau chóng tỉnh lại đi, đây chỉ là ác mộng mà thôi, đúng chứ? Vì vậy hãy mau chóng dậy và quên nó đi, nó ko phải là sự thật? ko phải…………………………………….. có ai trả lời cho tôi biết đây là sự thật hay ác mộng ko?????? – Tâm trí cô đang gào thét những suy nghĩ để an ủi mình, nhưng trong tâm can cô, cô biết đây ko phải là một giấc mơ…………….
Bàn tay cô nắm lấy mép bàn, cấu chặt nó mà chính cô cũng ko biết là mình đã cấu nó bao lâu, để rồi khi nhìn thấy máu từ những ngón tay đang xón lên vì rỉ máu kia cô biết là mình ko mơ, cô hoàn toàn tỉnh táo…… tỉnh táo đến mức đáng sợ…………………….
Nhưng nổi đau về thể xác làm sao có thể sánh bằng nổi đau trong tim cô lúc này, tim cô như vỡ vụn, hơi thở dường như muốn tắt, lòng cô quặng đau, tâm can cô gào thét…………………cô tưởng chừng như mình đã điên vào lúc này…………………… và cô ước mình có thể “điên” để ko cần phải màn gì đến chuyện này, để có thể quên đi tất cả………………. một người “điên” thì ko cần phải suy nghĩ bất cứ điều gì
Một bên là hận thù………….. bên kia là tình yêu, một bên là người chị yêu quý…………….. bên kia lại là người đàn ông cô yêu, một bên cô thề sẽ trả thù……………….. bên kia cô lại thề sẽ bên anh mãi mãi.................
Phải chi, phải chi cô đừng nghe gì cả, phải chi cô đừng biết gì cả, phải chi…….. phải chi………….. hàng tá những điều phải chi thế nhưng đó cũng chỉ là « phải chi » và ko thể thay đổi được, sự thật vẫn mãi là sự thật…….
Tôi phải làm gì đây ? Tôi phải làm gì đây hả ông trời ? tại sao ? tại sao ông lại đối xử với tôi như vậy hả ông trời ? tôi có làm gì nên tội ko tại sao ông lại đối xử với tôi thế này ? Hạnh phúc của tôi chưa bao giờ được trọn vẹn cả, nó vừa đến đã vội ra đi……………………. Tôi có tội gì…………………. Làm ơn cho tôi biết – cô gần như gục ngã
Cô cần tìm câu trả lời cho mình ngay lúc này, đứng dậy một cách nhanh nhất và cô chạy thẳng đến nhà thờ cổ xưa nhưng thân thuộc ấy, cô quỳ trước chúa, ngần đầu lên nhìn người
- xin chúa hãy cho con biết con đã làm nên tội gì ? hãy cho con biết có đã làm sai điều gì mà người lại liên tục trừng phạt con như thế ? con chưa từng đối xử ác với ai, chưa từng có ý làm hại ai, chưa từng làm những điều phi đạo đức, vậy tại sao, tại sao lại đối xử với con như thế ??????????? – cô gào lên trước tượng chúa với 2 hàng nước mắt thi nhau chảy……………………..
- con chưa từng làm gì sai ko có nghĩa là con sẽ ko bao giờ chịu đau khổ…………… - bà sơ ấy lại bước đến bên Guni, bà luôn xuất hiện vào những lúc cô đau khổ nhất – con biết ko ? chúa làm cho con có những phút giây đau khổ vì người mong con sẽ biết quý trọng những phút giây hạnh phúc của mình hơn, con đã từng quý trọng những phút giây hạnh phúc của mình chưa ?
- con……………… con ko chắc là mình đã quý trọng nó, nhưng sơ à, những phút giây đó luôn ở đây, trong trái tim con – cô nói và chỉ vào ngực trái của mình – thời khắc cha mẹ con còn sống, giây phút con ở bên chị mình, niềm vui sự ấm áp mà con có khi ở bên anh ấy – người mà con nghĩ là soulmate của đời con.
- con à, chúa là một người công bằng và anh minh nhất, rồi con sẽ thấy lời ta nói là đúng…….. – bà an ủi cô- có thể người chỉ đang thử thách con mà thôi
-thử thách ư ? sự đúng đắn ư ? con cũng ko dám tin vào bất cứ điều gì nữa, tất cả những người con yêu đều đã từ từ xa con mãi mãi, và bây giờ, người đàn ông mà con yêu nhất cũng sẽ phải rời xa con, con đang đứng giữa tình yêu và thù hận……….. con ko biết mình nên làm gì cả - cô nấc lên từng hồi
- đó là lý do con cần phải tin vào chúa, người sẽ dẫn lối cho con, con gái à. Người sẽ truyền những thông điệp đúng đắn vào trái tim con, con hãy chỉ lắng nghe trái tim mình và làm theo nó
- nhưng làm sao con biết đó là lời từ trái tim ?
- hãy cảm nhận nó, hãy làm những điều mà con tim con muốn, đừng quá tin vào lí trí, đừng đặt cao hận thù, hãy dẹp bỏ nó, hận thù chỉ đem lại đau khổ thôi con à, và tình yêu thì ko có tội – bà mỉm cười
-………………….
- ta phải đi rồi, hãy suy nghĩ về những gì ta nói, con nhé – bà đứng dậy và bước về phía cánh cửa mà bà đã bước vào
Phải rồi, tình yêu thì ko có tội, nhưng khi tình yêu đi đôi với thù hận thì chắc gì nó đã là một tình yêu đẹp khi ta dẹp bỏ thù hận………………….
Reng………………- tiếng chuông điện thoại của Guni vang lên
- tôi nghe đây
- ……………
.
- Tôi đã biết chuyện đó rồi
- Tiểu thư, vậy thì chúng ta mau chóng hành động thôi, trước khi hắn phát hiện ra tiểu thư, nếu ko chúng ta sẽ gặp nguy hiểm chứ đừng nói gì mà giết được hắn
- Tôi…………… quản lí Park, nếu ông đứng giữa tình yêu và thù hận, ông sẽ chọn cái nào ? – cô ngập ngừng
- Tôi sẽ chọn những điều tốt nhất cho mình, ví dụ như với trường hợp của tiều thư tôi sẽ phải giết Prince Song, vì lời hứa ngày xưa, vì tính mạng của chính tiểu thư
- Nhưng…………. Như vậy trái tim của tôi sẽ tan vỡ
- Nhưng nếu ko giết thì tính mạng của tiểu thư sẽ bị đe doạ và trên hết là chị của tiểu thư ở dưới suối vàng cũng ko an lòng mà nghỉ được
- Tôi biết rồi – Guni cắn nhẹ môi dưới của mình và cúp máy
Phải, Làm sao cô có thể sống cả đời với 1 người mà đã từng giết chết chị cô và có thể sẽ giết cô nếu biết cô là ai, người đã từng làm cho cô tan nát niềm hạnh phúc tưởng chừng như mãi mãi đó, đã phá vỡ mái ấm gia đình thứ 2 của cô…………………….. Nhưng chính anh cũng đã từng mang hạnh phúc lại cho cô……….đã yêu thương cô……………….đã cho cô biết thế nào là tình yêu và sự ấm áp…………..vậy……
Được rồi Han Guni, niềm hạnh phúc mà người đó mang lại và niềm hạnh phúc mà người đó đã lấy đi xem như hoà, xem như ko còn nợ nần gì nữa, xem như tình cảm này đã dứt……………….. mày phải mạnh mẽ lên, phải làm những gì đã hứa với YooNa, mình phải giết Prince Song, nhất định phải giết……….- thù hận ngày càng làm mờ mắt Guni
Anh đừng trách em vì đã quyết định thế Woo Bin yang, hãy trách chính anh và em vì chúng ta đã yêu người ko nên yêu, hãy trách số phận đã đưa chúng ta gặp nhau, hãy trách hành động trong quá khứ của anh vì chính nó là lý do em phải giết anh…………………………….và nếu anh muốn anh cũng có thể trách em, nhưng em ko thể nào làm khác được, Mianhae………….
Cô bước trên đường với những dòng suy nghĩ của chính mình…………….. nó làm cô đau, làm cô nhói nhưng cô ko thể làm khác được, cô đã có quyết định cho chính mình………………..
Bước đi nhưng ko để ý đến xung quanh, dường như Guni ko hề biết rằng một chiếc xe hơi đang lao với một tốc độ khủng khiếp và ko thể dừng ngay được đang ngày càng đến gần cô để rồi……………………..
Rầm…………………………..
Máu đã chảy lênh láng trên đường, chiếc xe đã dừng lại, cô gái đã ngã xuống, bất tỉnh………….. nhưng trên mí mắt vẫn còn đọng lại những giọt nước mắt…………………
Phải chăng đây là cách tốt nhất để giải thoát cô trong tình cảnh như hiện nay ?
pre Chap 32: I must kill you
.....................................
Woo Bin vừa nghe tin đã đáp ngay chuyến bay sớm nhất từ MaCao về Hàn Quốc, dù công việc chưa xong nhưng đối với anh bây giờ được gặp cô là quan trong nhất. Anh đã cầu xin chúa đừng mang cô khỏi anh trên suốt chuyến bay dài đằng đẵng đó.
..........................
..............................
[ Bin yang, em thật sự xin lỗi vì những gì sắp xảy ra] – cô thầm nghĩ
.........................................................
[vậy là bước 1 đã xong, chờ anh nơi đó, Bin yang]
..................................................
- kế hoạch đã ổn, chỉ cần chờ con bé ra tay nữa thôi ......................
................................................
- hahah, vậy là ngày mà ta mong đợi đã đến, để rồi xem, ai bảo các người làm công ty ta phá sản, làm ta phải lâm vào cảnh ko cái mà ăn phải làm lại từ đầu – ông ta cười lên 1 cách man rợ
...............................................
người giết con bé YooNa là ta đấy ................................
............................................
Giơ khẩu súng đã lên đạn sẵn lên, cô nhắm thẳng vào lưng anh một chút lệch về bên trái, ngay vị trí tim………. Ngón tay cô đã sẵn sàng để bấm còi……
Bên cửa sổ của quán cà phê, cô gái vẫn ngồi đó với đôi mắt vô hồn và bất động, cô đã ngồi đó bao lâu rồi nhỉ?
Một giờ, hai giờ, ba giờ……….. nhưng đối với tâm hồn cô gái thì thời gian như đã dừng lại từ lúc cô nghe câu trả lời từ phía người đàn ông cô yêu và tin tưởng
Niềm tin của cô trong phút chốc đã ko còn, niềm hạnh phúc vừa đến với cô chưa bao lâu lại vụt tan như bọt biển, chỉ với 1 giây, 1 lời nói cô mất hết tất cả mọi thứ của mình…………….
Mình…………. Mình ko nghe nhầm chứ? ……..Ko đâu Guni, chắc là mày nghe nhầm mà………….ko, không, Mày đang tự lừa dối bản thân mày đấy à? Rõ rang mày nghe là “phải” cơ mà, mày hoàn toàn ko nghe nhầm…………
Bất giác cô cười, cười như một người mất trí với 2 dòng nuớc mắt lăn dài trên 2 gò má đã trắng nhách vì lạnh của cô
Đây đúng là một cơn ác mộng mà. Guni yang, hãy mau chóng tỉnh lại đi, đây chỉ là ác mộng mà thôi, đúng chứ? Vì vậy hãy mau chóng dậy và quên nó đi, nó ko phải là sự thật? ko phải…………………………………….. có ai trả lời cho tôi biết đây là sự thật hay ác mộng ko?????? – Tâm trí cô đang gào thét những suy nghĩ để an ủi mình, nhưng trong tâm can cô, cô biết đây ko phải là một giấc mơ…………….
Bàn tay cô nắm lấy mép bàn, cấu chặt nó mà chính cô cũng ko biết là mình đã cấu nó bao lâu, để rồi khi nhìn thấy máu từ những ngón tay đang xón lên vì rỉ máu kia cô biết là mình ko mơ, cô hoàn toàn tỉnh táo…… tỉnh táo đến mức đáng sợ…………………….
Nhưng nổi đau về thể xác làm sao có thể sánh bằng nổi đau trong tim cô lúc này, tim cô như vỡ vụn, hơi thở dường như muốn tắt, lòng cô quặng đau, tâm can cô gào thét…………………cô tưởng chừng như mình đã điên vào lúc này…………………… và cô ước mình có thể “điên” để ko cần phải màn gì đến chuyện này, để có thể quên đi tất cả………………. một người “điên” thì ko cần phải suy nghĩ bất cứ điều gì
Một bên là hận thù………….. bên kia là tình yêu, một bên là người chị yêu quý…………….. bên kia lại là người đàn ông cô yêu, một bên cô thề sẽ trả thù……………….. bên kia cô lại thề sẽ bên anh mãi mãi.................
Phải chi, phải chi cô đừng nghe gì cả, phải chi cô đừng biết gì cả, phải chi…….. phải chi………….. hàng tá những điều phải chi thế nhưng đó cũng chỉ là « phải chi » và ko thể thay đổi được, sự thật vẫn mãi là sự thật…….
Tôi phải làm gì đây ? Tôi phải làm gì đây hả ông trời ? tại sao ? tại sao ông lại đối xử với tôi như vậy hả ông trời ? tôi có làm gì nên tội ko tại sao ông lại đối xử với tôi thế này ? Hạnh phúc của tôi chưa bao giờ được trọn vẹn cả, nó vừa đến đã vội ra đi……………………. Tôi có tội gì…………………. Làm ơn cho tôi biết – cô gần như gục ngã
Cô cần tìm câu trả lời cho mình ngay lúc này, đứng dậy một cách nhanh nhất và cô chạy thẳng đến nhà thờ cổ xưa nhưng thân thuộc ấy, cô quỳ trước chúa, ngần đầu lên nhìn người
- xin chúa hãy cho con biết con đã làm nên tội gì ? hãy cho con biết có đã làm sai điều gì mà người lại liên tục trừng phạt con như thế ? con chưa từng đối xử ác với ai, chưa từng có ý làm hại ai, chưa từng làm những điều phi đạo đức, vậy tại sao, tại sao lại đối xử với con như thế ??????????? – cô gào lên trước tượng chúa với 2 hàng nước mắt thi nhau chảy……………………..
- con chưa từng làm gì sai ko có nghĩa là con sẽ ko bao giờ chịu đau khổ…………… - bà sơ ấy lại bước đến bên Guni, bà luôn xuất hiện vào những lúc cô đau khổ nhất – con biết ko ? chúa làm cho con có những phút giây đau khổ vì người mong con sẽ biết quý trọng những phút giây hạnh phúc của mình hơn, con đã từng quý trọng những phút giây hạnh phúc của mình chưa ?
- con……………… con ko chắc là mình đã quý trọng nó, nhưng sơ à, những phút giây đó luôn ở đây, trong trái tim con – cô nói và chỉ vào ngực trái của mình – thời khắc cha mẹ con còn sống, giây phút con ở bên chị mình, niềm vui sự ấm áp mà con có khi ở bên anh ấy – người mà con nghĩ là soulmate của đời con.
- con à, chúa là một người công bằng và anh minh nhất, rồi con sẽ thấy lời ta nói là đúng…….. – bà an ủi cô- có thể người chỉ đang thử thách con mà thôi
-thử thách ư ? sự đúng đắn ư ? con cũng ko dám tin vào bất cứ điều gì nữa, tất cả những người con yêu đều đã từ từ xa con mãi mãi, và bây giờ, người đàn ông mà con yêu nhất cũng sẽ phải rời xa con, con đang đứng giữa tình yêu và thù hận……….. con ko biết mình nên làm gì cả - cô nấc lên từng hồi
- đó là lý do con cần phải tin vào chúa, người sẽ dẫn lối cho con, con gái à. Người sẽ truyền những thông điệp đúng đắn vào trái tim con, con hãy chỉ lắng nghe trái tim mình và làm theo nó
- nhưng làm sao con biết đó là lời từ trái tim ?
- hãy cảm nhận nó, hãy làm những điều mà con tim con muốn, đừng quá tin vào lí trí, đừng đặt cao hận thù, hãy dẹp bỏ nó, hận thù chỉ đem lại đau khổ thôi con à, và tình yêu thì ko có tội – bà mỉm cười
-………………….
- ta phải đi rồi, hãy suy nghĩ về những gì ta nói, con nhé – bà đứng dậy và bước về phía cánh cửa mà bà đã bước vào
Phải rồi, tình yêu thì ko có tội, nhưng khi tình yêu đi đôi với thù hận thì chắc gì nó đã là một tình yêu đẹp khi ta dẹp bỏ thù hận………………….
Reng………………- tiếng chuông điện thoại của Guni vang lên
- tôi nghe đây
- ……………
.
- Tôi đã biết chuyện đó rồi
- Tiểu thư, vậy thì chúng ta mau chóng hành động thôi, trước khi hắn phát hiện ra tiểu thư, nếu ko chúng ta sẽ gặp nguy hiểm chứ đừng nói gì mà giết được hắn
- Tôi…………… quản lí Park, nếu ông đứng giữa tình yêu và thù hận, ông sẽ chọn cái nào ? – cô ngập ngừng
- Tôi sẽ chọn những điều tốt nhất cho mình, ví dụ như với trường hợp của tiều thư tôi sẽ phải giết Prince Song, vì lời hứa ngày xưa, vì tính mạng của chính tiểu thư
- Nhưng…………. Như vậy trái tim của tôi sẽ tan vỡ
- Nhưng nếu ko giết thì tính mạng của tiểu thư sẽ bị đe doạ và trên hết là chị của tiểu thư ở dưới suối vàng cũng ko an lòng mà nghỉ được
- Tôi biết rồi – Guni cắn nhẹ môi dưới của mình và cúp máy
Phải, Làm sao cô có thể sống cả đời với 1 người mà đã từng giết chết chị cô và có thể sẽ giết cô nếu biết cô là ai, người đã từng làm cho cô tan nát niềm hạnh phúc tưởng chừng như mãi mãi đó, đã phá vỡ mái ấm gia đình thứ 2 của cô…………………….. Nhưng chính anh cũng đã từng mang hạnh phúc lại cho cô……….đã yêu thương cô……………….đã cho cô biết thế nào là tình yêu và sự ấm áp…………..vậy……
Được rồi Han Guni, niềm hạnh phúc mà người đó mang lại và niềm hạnh phúc mà người đó đã lấy đi xem như hoà, xem như ko còn nợ nần gì nữa, xem như tình cảm này đã dứt……………….. mày phải mạnh mẽ lên, phải làm những gì đã hứa với YooNa, mình phải giết Prince Song, nhất định phải giết……….- thù hận ngày càng làm mờ mắt Guni
Anh đừng trách em vì đã quyết định thế Woo Bin yang, hãy trách chính anh và em vì chúng ta đã yêu người ko nên yêu, hãy trách số phận đã đưa chúng ta gặp nhau, hãy trách hành động trong quá khứ của anh vì chính nó là lý do em phải giết anh…………………………….và nếu anh muốn anh cũng có thể trách em, nhưng em ko thể nào làm khác được, Mianhae………….
Cô bước trên đường với những dòng suy nghĩ của chính mình…………….. nó làm cô đau, làm cô nhói nhưng cô ko thể làm khác được, cô đã có quyết định cho chính mình………………..
Bước đi nhưng ko để ý đến xung quanh, dường như Guni ko hề biết rằng một chiếc xe hơi đang lao với một tốc độ khủng khiếp và ko thể dừng ngay được đang ngày càng đến gần cô để rồi……………………..
Rầm…………………………..
Máu đã chảy lênh láng trên đường, chiếc xe đã dừng lại, cô gái đã ngã xuống, bất tỉnh………….. nhưng trên mí mắt vẫn còn đọng lại những giọt nước mắt…………………
Phải chăng đây là cách tốt nhất để giải thoát cô trong tình cảnh như hiện nay ?
pre Chap 32: I must kill you
.....................................
Woo Bin vừa nghe tin đã đáp ngay chuyến bay sớm nhất từ MaCao về Hàn Quốc, dù công việc chưa xong nhưng đối với anh bây giờ được gặp cô là quan trong nhất. Anh đã cầu xin chúa đừng mang cô khỏi anh trên suốt chuyến bay dài đằng đẵng đó.
..........................
..............................
[ Bin yang, em thật sự xin lỗi vì những gì sắp xảy ra] – cô thầm nghĩ
.........................................................
[vậy là bước 1 đã xong, chờ anh nơi đó, Bin yang]
..................................................
- kế hoạch đã ổn, chỉ cần chờ con bé ra tay nữa thôi ......................
................................................
- hahah, vậy là ngày mà ta mong đợi đã đến, để rồi xem, ai bảo các người làm công ty ta phá sản, làm ta phải lâm vào cảnh ko cái mà ăn phải làm lại từ đầu – ông ta cười lên 1 cách man rợ
...............................................
người giết con bé YooNa là ta đấy ................................
............................................
Giơ khẩu súng đã lên đạn sẵn lên, cô nhắm thẳng vào lưng anh một chút lệch về bên trái, ngay vị trí tim………. Ngón tay cô đã sẵn sàng để bấm còi……
/49
|